- Lam thiếu tướng, ý anh là em cũng được xem như thành viên cốt cán của đội?
- Tất nhiên, Ngưu Tiểu Thất em đã cứu tôi một mạng, là ân nhân của tôi, chẳng có việc gì tôi lại không coi trọng em! Nào, mau cài lên đi!
Tiểu Thất sung sướng cầm kim cài màu bạc trên bàn, định cài vào áo thì chợt nhiên Lam Tiễn nắm nhẹ lấy bàn tay nhỏ nhắn đó, đôi mắt dịu dàng hẳn: “Để tôi cài cho em, Tiểu Thất!”.
Ngơ ngác vài giây, Ngưu hạ sĩ ngại ngùng gật đầu, gò má đỏ ửng khi được đích thân Lam thiếu tướng tiêu sái chu đáo gắn kim cài áo lên trước ngực mình. Hai người đứng rất gần, cô lén nhìn dáng vẻ mỹ mạo của người đàn ông quyền thế, người cô luôn thầm thích, thật là hạnh phúc!
Xong xuôi, Lam Tiễn vuốt qua kim bạc rồi chợt nhiên vươn tay lên vuốt ve viền cổ áo quân phục không khỏi làm Ngưu Tiểu Thất bất ngờ lẫn giật nảy, hành động có phần thân mật từ thiếu tướng làm cô càng thêm đỏ mặt.
Lam Tiễn vẫn thản nhiên ve vuốt cổ áo nữ thuộc cấp, mặc cô ngượng ngùng tim đập, rất nhanh bàn tay to lớn ôm lấy hai đầu vai mảnh khảnh đó, thoáng nở nụ cười mị hoặc nói:
- Ngưu hạ sĩ, hẳn em cũng biết tin thượng tướng đã qua cơn nguy kịch và hiện đang được chăm sóc tích cực ở phòng ICU? Tôi muốn em giữ bí mật chuyện này.
- Em chưa hiểu ý của Lam thiếu tướng lắm...
- Em biết mà, Mục Thời Cảnh là kẻ gây ra mọi chuyện, biết đâu hắn sẽ cho người thám thính tin tức ở sở cảnh sát, ngộ nhỡ tin tức về ba tôi lộ ra ngoài thì sao?
- Anh nghi ngờ em sẽ để lộ tin quan trọng này ư?
- Tôi đã nói sẽ tin tưởng đội chúng ta thì nhất định không nghi ngờ ai! Tôi chỉ sợ mọi người thiếu đề phòng, chẳng may sơ suất làm lộ tin này ra nên phải nhắc nhở! Thậm chí cả cái tin tôi đã khỏe lại cũng được sở cảnh sát giữ bí mật, để không cho Mục Thời Cảnh biết! Ngưu Tiểu Thất này, tôi có thể tin tưởng em đúng chứ?
- Dĩ nhiên, Lam thiếu tướng! Em tuyệt đối không để lộ ra hai tin tức quan trọng đó, ngược lại nếu có kẻ khả nghi thăm dò, em sẽ bảo rằng tình hình hiện nay của hai người vô cùng nguy kịch, rất có thể sẽ không qua khỏi!
- Chà, em phao tin bịa đặt trắng trợn vậy sao?
- Chẳng phải ý đồ của Lam thiếu tướng là không muốn Mục Thời Cảnh biết anh và thượng tướng đã khỏe, vì sợ rằng hắn ta sẽ tìm cách ra tay giết hai người lần nữa ư? Nếu có thể phao tin hai người đang nguy kịch thì ắt hẳn lừa được tên họ Mục kia!
Ngưu Tiểu Thất, cô nàng này thông minh hơn nhiều so với Lam Tiễn nghĩ, anh liền nhoẻn miệng cười khen ngợi, đồng thời áp mặt lại gần vành tai cô mà thì thầm:
- Tiểu Thất, em giỏi lắm! Nếu làm tốt được vậy, tôi sẽ thưởng cho em...
Gần quá! Lam thiếu tướng đang ở thật gần tới mức hai thân thể tưởng chừng sắp chạm vào nhau, khiến Ngưu hạ sĩ càng thêm xấu hổ ngại ngùng nhưng cũng thật vui sướng tới chết mất! Lần đầu tiên, anh bày ra sự gần gũi này với cô, còn nói sẽ thưởng nữa!
Trong khi Tiểu Thất chìm đắm trong sự bồi hồi thẹn thùng thì khuôn mặt Lam Tiễn kề bên lại trở nên lạnh lẽo lẫn thâm sâu vô cùng!
Khi Tiểu Thất đã rời đi, bấy giờ đằng sau tấm rèm Five bước ra ngoài, khoanh tay rồi hướng mắt tới chỗ Lam Tiễn: “Ngưu Tiểu Thất này khá thông minh đấy, nếu như không phải do quá thích anh thì hẳn đã nhận ra ý đồ qua từng câu chữ anh nói ra”.
- Khâu dẫn dụ tạm thời là vậy, chỉ cần cô ta đi gặp Mục Thời Cảnh, thì tức khắc nhóm Phi Lang sẽ tóm đuôi được tên cáo già này!
Lam Tiễn biết rõ, Mục Thời Cảnh sẽ thám thính xem tình hình sống chết của cha con thượng tướng, lẽ hiển nhiên hắn nhất định tìm đến Ngưu Tiểu Thất - tai mắt hữu hiệu vẫn còn ở sở cảnh sát!
Vì vậy, Lam Tiễn cùng Phi Lang và Five tương kế tựu kế ra tay trước, bằng cách lợi dụng tình cảm sâu đậm mà Tiểu Thất dành cho Lam Tiễn, dặn dò cô nói ra tin tức giả hòng đánh lừa Mục Thời Cảnh! Trước mắt, vị thiếu tướng này sẽ ẩn mình trong tối, nắm quyền điều khiển cô nàng họ Ngưu!
Đúng như Lam Tiễn suy đoán, Mục Thời Cảnh đã tìm đến Ngưu Tiểu Thất! Tuy nhiên, hắn không dễ dàng ra mặt mà phái một thuộc hạ tới nhà Tiểu Thất, đón sẵn ở cửa khi cô ta từ sở cảnh sát về đến nhà lúc trời sẩm tối.
Nhác thấy gã áo đen, Tiểu Thất hiểu ngay, liền bước nhanh tới: “Là Mục Thời Cảnh đúng chứ? Hắn ở đâu, sao không đến gặp trực tiếp tôi? Tôi có nhiều chuyện muốn hỏi hắn đây!”.
- Người như Mục lão đại đâu dễ lộ diện, tôi là thuộc hạ được phái đến, muốn hỏi Ngưu hạ sĩ về tình hình của hai cha con Lam Chí Cường và Lam Tiễn thế nào rồi?
Tiểu Thất thấy Lam thiếu tướng thật tài tình, biết trước thể nào Mục Thời Cảnh đó cũng cho người thám thính tin quan trọng này!
Nhớ lại lời Lam Tiễn dặn dò, cả hành động thân mật lẫn lời nói dịu dàng bên tai khi ấy, Tiểu Thất đưa tay chạm lên kim cài áo, bản thân không thể phản bội người đàn ông mình thầm thương, liền ra điều đóng kịch khi vừa tức giận vừa khóc:
- Sau khi gây ra chuyện độc ác tới vậy, các người còn hỏi tình hình ư? Lam thiếu tướng hiện vẫn còn hôn mê nguy kịch, rất có thể khó lòng qua khỏi...! Còn Lam thượng tướng, ông ấy... ông ấy vừa mất rồi, lúc trua nay!
Gã áo đen tức thì gặng hỏi: “Có thật không? Lam Chí Cường vừa chết rồi sao? Còn Lam Tiễn cũng đang hấp hối à?”.
- Tin quan trọng này, một thuộc cấp như tôi có thể bịa đặt ư? Chưa kể, người thân của tôi ở trong tay các người, thì tôi dám nói dối qua mặt sao? Mục Thời Cảnh, hắn ta vừa lòng chưa? Rõ ràng bảo rằng chỉ đưa Đới Nhược Vũ đi, nhưng cuối cùng lại xuống tay tàn nhẫn với Lam thiếu tướng!
Ngưu Tiểu Thất quả có tài đóng kịch, Lam Tiễn phải ngầm thừa nhận khi đang nghe lén cuộc đối thoại giữa cô ta và tên tội phạm GOD, tất cả đều được thu lại qua chiếc kim cài áo vốn dĩ là một máy nghe lén siêu nhỏ!
Và bất ngờ hơn khi không chỉ Lam Tiễn, ngay cả Mục Thời Cảnh cũng âm thầm theo dõi cuộc gặp mặt ấy, gã thuộc hạ có hắn camera nhỏ trên gọng kính râm đang đeo, nhờ thế hắn thấy rõ Tiểu Thất khóc lóc đau lòng lắm.
Xem ra, Lam Chí Cường thực sự chết rồi, cả Lam Tiễn cũng không qua khỏi, nghĩ vậy hắn liền cười thỏa mãn.
Không muốn nghe Tiểu Thất kể lể, gã áo đen hắng giọng: “Được rồi, tôi sẽ về báo lại cho Mục lão đại biết tin. Cô cứ ngoan ngoãn ở đây, người thân sẽ sớm thả ra".
- Khoan đã... Quyết Ngọc, cô ta hiện như thế nào? Chắc đang đau lòng lắm nhỉ?
- Chuyện đó cô hỏi làm gì, chỉ cần biết Seven vẫn yên ổn ở cạnh Mục lão đại.
Đoàng! Tiếng súng vang lên khiến Ngưu Tiểu Thất hết hồn, cùng lúc thấy gã áo đen bị bắn chết gục xuống đất, lập tức nhìn về phía xa phát hiện One đứng trên sân thượng một tòa nhà đang hướng họng súng đến mình!
Giết người diệt khẩu, Tiểu Thất chưa kịp phản xạ bỏ chạy thì quá trễ, viên đạn bay nhanh tới ghim thẳng vào ngực trái, máu phun xối xả trước khi cô tắt thở tại chỗ! Thổi nhẹ họng súng, One đứng yên nhìn khung cảnh đội đặc nhiệm ập tới bên cạnh xác cô nàng hạ sĩ...