Đây là kết quả chú định của hắn, kể từ khi chiêu thức của gã không gây uy h·iếp tới Long.
Tổ hợp [Kim Chung Trạo] và [Cà Sa Phục Ma Công] cứ như thế đem một tên người thú uất ức mà c·hết.
Giải quyết xong đối thủ, Long cũng không mất bao nhiêu sức hoặc là nói tốc độ hồi phục của [Cửu Dương Thần Công] rất nhanh đem phần thể lực tiêu hao bổ sung đầy đủ.
Người đàn ông lúc này cũng đã đi tới, liếc nhìn t·hi t·hể của tên bọ ngựa miệng không khỏi tặc lưỡi:
‘’Người trẻ bây giờ ra tay ác đến vậy sao!’’
Long nghe thế trong lòng liền không khỏi chửi bậy, chiến trường của ông lão này cũng không xa cậu mấy. Cho nên cậu có thể nhìn thấy khung cảnh chiến đấu bên kia.
Cái c·hết của hai tên kia so với bọ ngựa chỉ có thể nói là thảm hơn, từ đầu đến cuối đều bị ông lão đùa cợt giống như mèo vờn chuột, sau đó là bị đ·ánh c·hết tới xác cũng không có để chôn.
‘’Haha…’’ Long chỉ có thể cười trừ không nói về vấn đề này.
Giống như muốn nhắc nhở cả hai nơi này không phải chỗ đùa giỡn, bên ngoài liền vang lên nhiều t·iếng n·ổ sau đó trước con mắt ngỡ ngàng của Long. Một cây đại thu từ đâu xuất hiện, nó phát triển nhanh đến nỗi đâm thủng cả bầu trời. Phần mà mọi người có thể nhìn thấy giống như chỉ là rễ của nó.
Khuôn mặt tươi cười của người đàn ông liền biết mất ngay khi thấy thứ này xuất hiện, mặt ông giờ phút này trở nên cực kỳ nghiêm trọng. Từ bên hông lấy ra một cái đĩa hình tròn đặt lên ngực Long.
‘’Xin lỗi nhóc! Bây giờ không phải lúc để nói đùa rồi, sẽ có người bên ngoài tiếp đoán và hỗ trợ nhóc.’’
‘’Hả??’’ Long còn giật mình khi bị ông chú đập đĩa lên người, còn chưa kịp phản ứng thì khung cảnh xung quanh cậu đã biến hóa.
Đến khi tỉnh táo trở lại thì trước mặt cậu đã là một tên người máy.
‘’Bíp..xác nhận đối tượng đến từ đội hỗ trợ số 3..đang chờ xử lý…’’
‘’Ting..’’ Trước ngược tên người máy bổng mở toang ra, bên trong xuất hiện 1 tấm thẻ có hình và tên của Long.
Long có chút không hiểu nhưng vẫn là cầm lấy tấm thẻ, còn chưa đợi câu đặt câu hỏi. Người máy đều đã trả lời hết:
‘’Bởi vì cậu chưa nhận chứng chỉ hành nghề liên quan tới đối phó hầm ngục, nên chỉ có thể nhận được tiền thay cho điểm tích lũy. Chiếc thẻ này chứa tiền thưởng từ việc hỗ trợ cũng như tiêu diệt quái vật trong hầm ngục. Ngoài ra thứ này còn là chứng nhận CTV hỗ trợ hầm ngục, cậu có thể tham gia công việc liên quan đến chúng về sau.‘’
Nghe được chiếc thẻ này chứa tiền thưởng, Long liền không quan tâm mấy câu về sau. Mắt cậu lúc này đã sáng như đèn pha, nụ cười đê tiện lộ ra, theo đó là tiếng cười kì quái:
‘’Kihihihi..Tiền thưởng sao, trong này có bao nhiêu thế!’’
‘’Bíp…Bởi vì cậu đã hỗ trợ tổ đội [Rạng đông] và tiêu diệt một quái vật cấp D+ tổng tiền thưởn là 1 triệu Belly’’
‘’Cái gì nhiều thế sao?’’ Số tiền thưởng cao đến dọa Long tưởng mình nghe lầm, không phải chứ tiêu diệt một con quái vật cấp D+ thôi mà giá đã cao vậy ư.
Còn không đợi cậu tiếp tục truy vấn, người máy giống như được nhiệm vụ liền lập tức quay đầu rời đi.
‘’Xem ra phải về tìm hiểu giá cả của mấy thứ này rồi..’’ Long trong lòng ghi nhớ lại điều này sau đó liền vội vàng chạy về nhà, cậu vẫn không quên mục đích ban đầu mà mình chạy về đây.
Vẫn là con đường quen thuộc ngày nào, nhưng giờ đây cảnh vật xung quanh đã thay đổi. Không phải năm tháng đem nó thay đổi mà là c·hiến t·ranh đã phá hủy chúng hoàn toàn.
Các dãy nhà, hàng phố, tiệm ăn mà Long hay ghé giờ đây chỉ còn là đống hoang tàn, càng gần tới nhà khung cảnh càng trở nên tồi tệ hơn. Cảm giác sợ hãi cũng dần trở nên lớn mạnh trong lòng cậu và nó ngay lập tức bùng nổ khi Long dừng chân trước nhà của mình.
Hay nói đúng hơn là những gì còn sót lại của nó,
Mặc dù lúc trước căn biệt thự đã bị hư hại nặng nề, cơ mà chí ít nhà bọn hắn đã sửa được gần ½ căn nhà. Chỉ là giờ đây những thứ đó không còn quan trọng khi mà tất cả đã bị san bằng.
Thứ duy nhất còn lại để người ta biết nơi này từng có một căn biệt thự chính là bộ khung của nó, cả người Long giống như không còn chút sức lực kém chút ngã quỵ xuống đất.
May mắn một chút lý trí vẫn còn trong đầu, cậu chợt nhớ ở phía dưới căn nhà còn có một khu hầm trú ẩn.
‘’Phù..làm ơn…làm ơn..’’Miệng không ngừng cầu nguyện, Long lê những bước chân nặng nề đi tới căn nhà, lục lại trong kho ký ức về vị trí khu hầm. Từ trong đống tro tàn, cậu cuối cùng cũng tìm được cánh cửa khu hầm.
Khi đi tới đây, Long cũng đã dò xét một lần khu đổ nát, may mắn cậu không hề tìm thấy một t·hi t·hể nào ở trong chúng.
Một chút niềm tin trong người Long được thắp lại, cậu không chần chừ mà đem cánh cửa hầm đá bay đi.
‘’Ở dưới đó có ai không???’’ Cơ mặt mà cậu chút run rẩy, nhưng may mắn ông trời đã nghe được lời cầu nguyện của cậu.
‘’Long đấy à?? Trời đất sao con lại ở đây, bên ngoài là hầm ngục đấy.’’ Tiếng thét chói tai của mẹ Nga vang lên, trong đó không chứa đựng rất nhiều cảm xúc từ ngạc nhiên đến sợ hãi.
Long cảm giác cả người mình liền nhẹ hơn 10 kg, bên hốc mắt không biết từ lúc nào đã chảy ra nước. Nhưng cậu đâu quan tâm mấy điều này, ngay khi chắc chắn mọi người đã an toàn. Long liền vội vàng đem bọn hắn từ trong tầng hầm đi ra, bất ngờ hơn là ở dưới này không chỉ có mỗi nhà hắn mà còn có người từ khu sửa chữa với một vài vị hàng xóm.
Khi cậu bắt chuyện hỏi thăm mới biết được, vị trí mà hầm ngục giáng lâm chính là ở khu nhà của cậu. May mắn khi đó có một tổ đội anh hùng đang tuần tra gần đây, cho nên t·hương v·ong mới giảm xuống nhiều tới vậy.
Nghe được tổ đội anh hùng, trong lòng Long giống như đã biết những người kia là ai. Trong đầu ghi nhớ lại tên của bọn họ, định bụng về sau tìm cách trả ơn những người này.
Mặc dù bảo đây là công việc của bọn hắn, nhưng ai lại quan tâm chứ.
Vì sợ ở đây có thể sẽ phát sinh chuyện nguy hiểm, Long liền dẫn mọi người rời khỏi nơi này.
Rất may trên đường bọn hắn không gặp bất kỳ quái vật nào, cũng thuận lợi đi tới điểm an toàn. Mọi chuyện xong xuôi, Long mới đi ra ngoài gọi điện cho Phượng.
Đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy, giọng nói của cô nàng không hề che dấu sự vội vàng của mình:
‘’Alo! Mọi chuyện bên đó thế nào rồi? Cả nhà không sao chứ??’’
‘’Ừm! Mọi thứ ổn thỏa rồi! Chỉ là bây giờ chúng ta không còn chỗ để ở rồi.’’
‘’???’’
Thế là Long đem đầu đuôi câu chuyện kể cho Phượng nghe một lần, ngay cả việc cậu lạc vào hầm ngục đến nhận được tiền thưởng.
‘’Xem ra nên bắt đầu tìm hiểu giá cả của bọn chúng.’’
‘’...Câu này nghe quen quen..’’ Long trong lòng thầm nghĩ, cơ mà sau đó nhắc cho Phượng về giấy phép hành nghề.
‘’Có nên hỏi Boss về vụ này không? Dù sao các kỳ thi thợ săn đều phải cần giấy tiến cử mới được thi mà.’’ Đây không phải là điều gì bí mật, dù sao đây là nghề có địa vị ngang bằng với anh hùng.
Cho nên điều kiện tham gia vẫn là phải có, Long cũng đã tính tới điều này. Biểu hiện của 2 đứa ngày hôm nay chắc chắn đã thu hút nhà trường, đặc biệt là Phượng còn trở thành cái lò đốt quái trước mặt nhiều người.
Bọn hắn có lẽ cũng nên bắt đầu tính toán cho con đường tương lai, đặc biệt là sau vụ này trong người Long có cảm giác như thời gian sắp tới chắc chắn sẽ không yên bình.
Kết thúc cuộc gọi với người yêu, Long định bụng chạy về lều để bàn với mẹ Nga vụ sửa chữa lại nhà cửa. Cũng may từ trên trời rơi xuống cục tiền đủ để bọn hắn xoay sở vượt qua vụ này, nếu không thì thời gian sắp tới chỉ sợ hơn ¾ đứa nhỏ trong nhà sẽ thất học mất.
Đang trên đường về thì Long lại bị chặn đường bởi 3 người cảnh sát, lòng cậu không khỏi nhảy lên cơ mà sau đó liền bình tĩnh trở lại.
Công dân gương mẫu nha, có phải ă·n t·rộm đâu mà phải sợ cảnh sát. Một người trong đó ra hiệu Long đi theo sau, 4 người nhanh chóng đi tới 1 xe cảnh sát đang được chưng dụng thành phòng làm việc tạm thời.
Ở sau cốt xe, Long liền nhìn thấy Boss của mình đang cầm lấy bản đồ khu vực loay hoay gạch chéo, khoanh tròn trên đó. Nhìn thấy Long tới, ông cũng không dừng việc lại mà kêu cậu tới gần.
‘’Yoh Boss! Kêu em có việc gì sao?’’
‘’Mày dấu ghê quá! Nếu không phải có người nói, thì tao cũng không biết trong đội lại có 2 con hàng có thể chơi c·hết được cấp C đấy.’’
‘’Haha! May mắn..may mắn..lúc đó trốn không được nên phải liều mạng.’’ Long cũng không có gì bất ngờ khi bị nói về việc này, cậu cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thừa nhận mình giả ngu. Còn có thể sao chứ, chẳng lẽ nói không phải như anh nghĩ! Đây chỉ là do em có hack nên mới vậy thôi?
‘’Được rồi bỏ qua vụ đó đi! Bây giờ anh có chuyện cho chú làm đây, cho chú 2 người tạo thành tổ đội đi tới nơi này hỗ trợ hỏa lực.’’ Đội trưởng cũng không có đào sâu, việc dấu diếm thực lực cũng không phải cái gì quá to tát, trong cái ngành này có không ít người cũng làm như vậy. Trừ khi tình huống đã hỏng bét tới mức không thể không lộ, thì có khi mấy gã đấy sẽ dấu cho tới khi nghỉ hưu.
Lý do tại sao bọn hắn giấu như mèo giấu cứt như thế còn là một bí ẩn mà mấy nhà thần kinh học chưa giải đáp được. Nhưng có một tên trong cái đạo đó từng nói như này:
‘’Bản tính chúng ta vốn không thích tranh đua, muốn ăn no ngủ kỹ cho đẫy thân mập mạp. Nhưng dòng đời lại cứ dí cục sắt nóng vào tay, bắt chúng ta phải nhận trách nhiệm nặng nề. Cho nên để chống lại số phận bọn ta mới hành động như thế.’’
Quay lại câu chuyện chính, Long khi được giao nhiệm vụ thì điều đầu tiên cậu nghĩ tới chính là lương thưởng. Không có cách, nhà bây giờ táng gia bại sản rồi không kiếm tiền không được.
‘’Thế Boss! Tiền thưởng thế nào?’’
‘’300,000 belly mỗi người, nhưng thực lực phải từ D+ trở lên.’’
‘’300 ngàn! Chốt’’ Long vội vàng hô lớn giống như đội trưởng sẽ rút lại lời nói vậy.
‘’Phải nhanh gọi Phượng về, mẹ kiếp sao trong nhà chỉ có 2 đứa biết đánh nhau thế này. Không được! Phải về dạy mấy đứa nhỏ thôi, thằng Tuân mấy ngày nay kêu muốn học võ, nhân lúc này cho nó học luôn.’’