Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 13: Luôn Luôn nhắm vào đầu



Chương 13: Luôn Luôn nhắm vào đầu

Cái gì tới cũng phải tới,

Ăn uống no đủ, Long và Phượng dắt tay nhau đi tới nơi đóng quân.

Chỗ này bây giờ không còn nhộn nhịp như trước, người ở lại đa số số đều là quân hậu cần và một nhóm nhỏ giống như bọn hắn, hỗ trợ hỏa lực cho trận chiến.

‘’Này thấy chưa Phượng! Mấy người kia ăn mặc có khác gì tớ đâu.’’

‘’Thôi cho tôi xin! Người ta mặc vào thấy ngầu lòi đáng tin cậy bao nhiêu. Ông mặc vào có khác gì mấy thằng ăn mày đầu đường xó chợ không?’’

‘’Này nhé! Người ta gọi đây là phong trần..phong trần..’’ Long ra sức bào chữa cho cách ăn mặc của mình nhưng đổi lại chỉ là ánh nhìn xem thường của Phượng.

Cuối cùng cậu chỉ có thể thở dài bỏ cuộc, thế nhân ngu muội không hiểu được sự tuyệt vời của ta.

Đội trưởng cũng đã nhìn thấy hai người bọn hắn từ xa, đang đi tới dự định bàn lại một chút chiến thuật. Nhưng bộ đồ của Long đã làm ông quên đi mục đích ban đầu.

Bởi trang phục của Long hiện tại có chút giống như Phượng mô tả, ăn mày.

Áo choàng phủ kính tới chân, đầu đội nón lá, sau lưng đeo lấy một thùng gỗ, phía dưới thắt lưng thì phình ra nhìn như v·ũ k·hí.

Ông dùng ánh nhìn ‘’Long! Ngươi thay đổi’’ đối với cậu, cơ mà sau đó lắc đầu không quan tâm. Làm cái nghề này bao nhiêu năm, ông đương nhiên đã gặp qua rất nhiều kiểu người, dạng như Long ông cũng thấy qua không ít thậm chí có người còn chơi lớn hơn cậu nữa.

Long cũng không quan tâm tới ánh nhìn quái dị của đội trưởng, hoặc nói da mặt của cậu đã dày lên không ít. Mọi người cũng không tiếp tục đào sâu mà đem cuộc trò chuyện quay trở lại nhiệm vụ lần này.

‘’Nhóm cảnh sát và anh hùng đã hành động từ đêm qua, hiện nay tới phiên chúng ta ra sân rồi. Sẵn sàng đi xe đưa đón chuẩn bị tới rồi.’’ Nói rồi ông không khỏi nhìn lại 2 đứa nhóc trước mặt.

Phượng thì không cần đề cập tới, dù sao cũng là ma mới, nhưng Long thì lại khác. Trong lòng ông không khỏi tặc lưỡi khi nhìn lại cậu.



‘’Cái nguồn năng lượng đang bao quanh cái áo choàng kia là Ki sao? Ừm không phải..là nội công của đám võ sư sao..cơ mà uy lực có vẽ mạnh hơn..quái lạ không thấy thằng nhỏ ở chỗ tập thể hiện mấy thứ này. Chẳng lẽ thần công đại thành bây giờ mới lộ diện??’’

Càng nghĩ ông càng cảm thấy mình không nên quan tâm về thứ này, dù sao đây cũng là bí mật của người ta. Chỉ cần không phải mấy thứ dị giáo thì cứ để cho bọn hắn múa may đi.

Không đến 5 phút, xe vận chuyển đã tới mang bọn hắn lên đường.

Trên xe có ít nhất 20 người đều giống như nhóm hắn lấy 3 người làm 1 đội, không khí có chút căng thẳng. Mặc dù nhiệm vụ chỉ viết bọn hắn chỉ cần tung ra hết tuyệt kỹ là được, cơ mà không có ai lại thật sự tin mấy dòng đó.

Nếu như mọi thứ đều đơn giản như vậy, thì thế giới này đã hòa bình từ lâu rồi.

Long tranh thủ kiểm tra lại trang bị, cái thùng gỗ được cậu mở ra. Đội trưởng ngồi kế bên cũng liếc mắt nhìn qua, nhìn thấy đồ vật bên trong ông liền an tâm trở lại.

Thực lực tăng lên nhưng tâm tính vẫn như cũ a, đồ bên trong mặc dù không nhiều nhưng đều có sát thương cao a. Đem mọi người trong cái xe này nổ c·hết vẫn được.

‘’Long vẫn là Long a…’’

—--------------

Xe vận chuyển đem đám người thả tại một tòa nhà đổ nát.

Ngay khi đi xuống mọi người đều nhanh chóng phân tán ra nhiều hướng, nhóm của Long cũng như thế. Cả 3 chọn lấy đóng quân tại một cửa hàng nhỏ 2 tầng nằm giữa khu đổ nát, bản thân nó cũng đổ nát không kém nhưng may mắn cột trụ bên trong vẫn chống được.

Dọn dẹp làm chỗ tạm trú, đám người liền bắt đầu ẩn nấp chờ đợi kẻ thù tới.

Đội trưởng từ balo lấy ra một khẩu súng nhắm quan sát xung quanh, Phượng ở kế bên tùy thời biến hình tác chiến. Long thì đảm nhận chú ý tin tức từ đài radio.

Đợi tới buổi chiều, radio liền phát ra âm thanh, cơ mà cái này cũng không cần thiết lắm. Bởi từ phương xa đã vang lên những t·iếng n·ổ chói tai, theo sau là sóng xung kích đi tới thổi bay mảnh vụn xung quanh.

Đội trưởng nhìn thấy liền nhăm mày lại, hiển nhiên đã đón được bên kia hành động không được thuận lợi. Mà Long cũng nhanh chóng xác nhận điều này.



‘’Bên kia xảy ra biến, đám t·ội p·hạm đã mở ra hầm ngục bây giờ bên kia cần chúng ta hỗ trợ.’’

‘’Haizz! Lại một ngày bình thường chống đám dị giáo này.’’ Đội trưởng giống như không bất ngờ lắm trước kết quả, nhanh chóng đem thiết bị cất lại bên trong.

Ông liền nghiêm túc nhìn qua 2 đứa nhỏ:

‘’Nghe cho kỹ đây 2 đứa! Đây mới là tình huống chúng ta sẽ gặp khi đánh với đám từ thành phố Hắc Ám, cho nên không cần khẩn trương cứ tuân theo những gì đã bàn. À! còn một điều nữa tụi bây phải nhớ, luôn nhắm vào đầu bọn hắn.’’

Long và Phượng không hiểu câu cuối có ý gì, cơ mà cả hai đều bé ngoan gật đầu. Trong lòng không khỏi hồi hộp một chút, đây là lần đầu bọn hắn được g·iết người hợp pháp(?). Cảm giác một lần khó nói hết.

—------------------

Long và Phượng cuối cùng cũng hiểu câu nói của đội trưởng,

Cả hai nhanh chóng tách ra đứng hai bên ngăn chặn thứ trước mặt rời đi. Không gọi là sinh vật bởi bọn hắn cũng không cái thứ kia có thể xem là vật sống không.

Thứ này được chia thành 2 phần, phần dưới như chất dẻo không ngừng biến dạng thành nhiều hình thù khác nhau, phân trên lại là một cục thịt nó không có mắt, mũi, miệng, thứ có thể xem tay của nó cũng chỉ là 2 cục thịt nhỏ mọc ra.

Nhìn bề ngoài mặc dù có chút đáng sợ, nhưng chiến lực lại không ra sao, Long hay Phượng đều có thể đơn phương đánh gục nó. Cơ mà cũng chỉ là đánh gục mà không phải tiêu diệt, dù làm đủ mọi cách thậm chí là đã dùng tới bom đem nó nổ tan xác.

Nhưng cũng chỉ mất nó vài giây để tái tạo lại hoàn toàn, càng đánh lâu dài Long cũng liền phát hiện điểm không đúng. Thể lực của bọn hắn giống như tiêu hao nhanh hơn trước rất nhiều, không chỉ cậu mà Phượng cũng cảm thấy điều này.

‘’Đệch! Không gặp thằng chơi [Hấp Công Đại Pháp] rồi.’’ Long không khỏi ê răng, dù bản thân có [Cửu Dương Thần Công] khiến cậu không sợ đối thủ dạng này. Nhưng không ai biết cái thứ trước mặt này còn có chiêu khác không.

Thứ không biết mới khiến người ta sợ hãi.



‘’Đội trưởng bảo nhắm vào đầu! Vậy thứ này đầu có nó là ở đâu?’’ Phượng lúc này phát ra câu hỏi cực kỳ trí mạng khiến cả hai không biết làm gì.

Hơn nữa càng đánh, bọn hắn liền cảm thấy cả người như sa vào vũng bùn khó mà thoát thân ra.

Lúc này đây cả hai có cảm giác bản thân mới chính là người bị bao vây.

Phượng vì ít kinh nghiệm chiến đấu, cho nên gặp trường hợp như này cô nàng liền thoải mái đem trách nhiệm ném qua người khác: ‘’Làm sao đây Long?’’

Long giờ đây cũng hơi đau đầu, g·iết là g·iết không được, thả cũng không thể thả được. Suy nghĩ chỉ còn một cách đó là đem thứ này phong ấn, sau đó tìm người có kinh nghiệm tiêu diệt nó là được.

‘’Vẫn còn một chút điểm tích lũy! Nhưng nhiêu đây sợ chưa đủ nhét kẽ răng thứ kia’’ Long đầu tiên nghĩ đến vận dụng hệ thống để lấy ra cách phong ấn, cơ mà ngay lập tức cậu liền bát bỏ thứ này.

Không có lý do gì cao siêu cả, hết tiền mà thôi.

‘’Nếu thế thì!’’ Long nhìn lên mấy cây cột điện gần đó, lại nhìn xuống phần thân dưới của thứ kỳ dị kia. Trong đầu liền nảy ra ý tưởng cực kỳ to gan, cơ mà suy nghĩ đến hậu quả của nó cậu cũng sợ sệt.

Ở thế giới này dù anh hùng là nghề nghiệp có địa vị cao nhưng điều đó không đồng nghĩa pháp luật dung túng bọn hắn hoàn hành, làm hỏng công trình công cộng là sẽ bị phạt hình chính hoặc đi lao động công ích.

Long mặc dù không sợ cái sau, nhưng nếu bị dính cái đầu tiền thì cậu thắt cổ c·hết mất.

Giờ phút này trong lòng cậu lại bắt đầu hỏi thăm gia đình đội trưởng, đã bảo đi cùng hoạt động nhóm đâu làm sao vừa tới nơi liền tách đội hành động một mình rồi.

Đội trưởng ở xa quan sát cuộc chiến liền liên tục hắt xì, vừa gãi vừa chửi:

‘’Bố thằng nào nhắc tới mình ấy nhỉ! Không phải mấy thằng bên sở cảnh sát đấy chứ.’’

Nói xong ông lại tiếp tục quan sát cuộc của chiến của Long thông qua ống nhòm. Vừa xem ông lại càng hiếu kỳ hơn về võ nghệ của cậu.

‘’Mấy chiêu kia hơn đứt khối tên võ sư ở võ đường, thằng này làm sao luyện được như thế.’’

Mà nhìn qua phía Phượng ông chỉ có thể đưa ngón tay cái lên bảo:

‘’Mạnh..không nghĩ tới người mới lại mạnh đến vậy…Nếu không phải thứ kia có đặc tính bất tử thì đã bị nướng chín từ chiêu đầu tiên rồi.’’

‘’Giống như lại quên điều gì đó quan trọng thì phải..Hmmm..Không nghĩ ra..thôi coi tiếp vậy..’’ Không ngừng độc thoại, đội trưởng sau đó tiếp tục nhìn Long và Phượng múa may với kẻ địch.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.