Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 18: Học bổng toàn phần



Chương 18: Học bổng toàn phần

‘’Chúc bạn may mắn lần sau..’’

‘’Chúc bạn may mắn lần sau..’’

‘’Chúc bạn may mắn lần sau..’’

‘’...x10..’’

Khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của Long dần biến mất, thay vào đó là khuôn mặt âm trầm sau đó biến đen cuối cùng là vặn vẹo như một tên biến thái.

‘’DCM! !%#!%!#%!#%. Mày muốn tao liều mạng với mày mới chịu phải không, tiền bố đánh bạt mạng mới dành được như vậy mà mày tính đốt ko cho tao gì à??? Nhà cái cũng đ@o dám hốc như mày!!!’’

Như nghe được tiếng lòng của Long, vòng quay trúng thưởng bổng chống dừng lại ở hàng chữ.

‘’Chúc mừng bạn đã nhận được kỹ năng 3 sao:[Hàng Long Thập Bát Chưởng] (Thế giới Kim Dung)’’

Vẫn là lão đại Kim Dung không đành lòng mà ra tay chiếu cố hắn, Long thật sự không biết người này là ai. Nhưng nếu có thể gặp, cậu hận không thể dập đầu bái tạ nhận hắn làm nghĩa phụ của mình..

Đã có Kim Dung mở đầu, cho nên nhà cái cũng không dám không nhả ra, theo đó những lượt rút cuối cùng của cậu đều ra vật phẩm hoặc kỹ năng, trong đó có vài thứ làm cậu chú ý:

‘’Chúc mừng bạn đã nhận được năng lực 2 sao: [Túi không gian]’’

‘’VL không phải chứ! Bây giờ mình trở thành dị nhân rồi?’’

Điều này xảy ra quá nhanh, dù đã có chuẩn bị từ trước nhưng đến khi bản thân thật trở thành dị nhân. Long vẫn cảm thấy điều này thật khó tin, thậm chí có chút hoảng sợ.

Không sai hoảng sợ, bởi sức mạnh mà hệ thống mang tới thật quá mạnh. Phải biết cậu chỉ mới nhận được một vài kỹ năng cấp 4, hoặc cấp 3 thôi nhưng đã có thể xử lý nguy hiểm cấp hổ trở xuống. Đây mới chỉ là sau 3 ngày mở khóa năng lực thôi đấy, tưởng tượng bản thân cậu tiếp tục chiến đấu rồi nhận điểm tích lũy tiếp xem.

Long không dám nghĩ bản thân sẽ trở thành thứ gì, hay nói là cậu có chút kháng cự với việc bản thân sắp trở thành. Dù trong đầu hay tự nhủ đây là vì gia đình mình, đây là cơ hội trời cho, nhưng một thứ không biết nguồn gốc tự nhận mà lại mang sức mạnh khổng lồ đập trúng mình. Ai cũng sẽ có chút hoảng loạn, dù sao cũng không phải ai cũng tự tin nghĩ mình là chân mệnh thiên tử hay gì đó..

‘’Bình tĩnh..phải bình tĩnh..kệ mẹ tiếp theo sẽ xảy ra cái gì. Trước mắt tăng lên sức mạnh rồi nói!’’

Trong lòng liên tục tự nhủ nhưng cái suy nghĩ này nó đã trở th·ành h·ạt giống gieo vào tâm trí của cậu. Dù bây giờ cố gắng đem nó cho qua, cơ mà cậu biết bản thân sẽ sớm đối mặt với điều đó.

Vòng quay thưởng tiếp tục chuyển động, cuối cùng một dòng chữ dừng lại ngay vạch kim.

‘’Chúc mừng bạn đã nhận được kỹ năng 4 sao:[Khí Công Pháo] (Thế giới Dragon Ball)’’



‘’Chúc mừng bạn đã nhận được năng lực 1 sao:[Cần Cù Bù Thông Minh]

‘’Chúc mừng bạn đã nhận được kỹ năng 1 sao:[La Hán Quyền] (Thế giới Kim Dung)’’

…….

Những thứ sau đó chỉ là một chút đồ vặt lặt cùng một vài thanh v·ũ k·hí không có cấp độ. Long đối với những thứ này đã cực kỳ hài lòng, cậu cũng không dám mong cầu gì hơn vì sợ tim mình chịu không nỗi.

Mắt thấy mọi thứ đã xong, Long cũng ngoan ngoãn chìm vào giấc ngủ trong khi tâm trí lại bắt đầu hành trình giao lưu võ nghệ.

……..

4 ngày sau, mọi thứ cuối cùng cũng lắng xuống.

Còi báo động ở khu bọn hắn đã được tháo xuống, mọi người bắt đầu thu dọn lại tàn cuộc. Bởi vì đã rời khỏi nhiệm vụ sau ngày đầu tiên, nên Long và Phượng cũng không gặp lại đội trưởng. Tất nhiên là tiền thưởng đã được chuyển tới cho bọn hắn ngay sau đó, nên 2 người cũng không có ăn no rảnh rỗi tìm hiểu thêm về sự việc.

Cả nhà bọn hắn kéo nhau về nhà, nơi đã được đội xây dựng sửa chữa lại một ít cho bọn hắn. Dù sao đây cũng là một đơn hàng lớn, cho nên nhà bọn hắn cũng được ưu tiên ít nhiều.

Mà cũng bởi vì việc xây lại nhà dẫn đến tài chính mấy ngày gần đây có chút báo động, cũng may chính quyền thành phố vẫn tính nhân đạo, ngay lập tức đưa xuống trợ cấp cho những nhà nằm trong phạm vi cánh cổng.

Có thêm nguồn hỗ trợ, việc xây lại nhà coi như đã xong bây giờ chỉ còn đợi bên xây dựng bắt đầu chạy deadline.

Dù gia đình bọn họ lần này tai qua nạn khỏi, nhưng những nhà khác cũng không được may mắn đến vậy. Đặc biệt là những học sinh tại trường con Quạ, lần này t·hương v·ong rất lớn đã chạm gần ⅓ học sinh của trường.

Đây đã là tổn thất ít nhất trong tất cả các trường trong Quận, điều này không khỏi gây lên r·úng đ·ộng trong thành phố. Đặc biệt là khung cảnh ngoài đường, nhà nhà đều treo cờ tang khiến người nhìn không khỏi xót xa.

Bầu không khí ngột ngạt như vậy cũng khiến cho tâm tình có chút vui sướng của Long trở nên bình tĩnh trở lại. Cậu cũng nhận thức được việc sức mạnh tăng lên cũng không phải vui vẽ gì, ở đây chỉ hệ thống của cậu.

‘’Tốt nhất vẫn là dựa vào bản thân đi!’’ Long tự nhủ lòng mình khi đi đến trường, hôm nay cũng không giống mọi ngày trước cổng trường treo đầy những bông hoa màu trắng, vào sân trường thì thấy nơi đây đã chằng chịt những tấm ảnh của học sinh.

Không cần nghĩ cũng biết những người này là ai, Long thấy vậy cũng chỉ có thể thở dài rồi tìm tới khu cho khối của mình. Cũng may lần này lớp bọn hắn được ông trời bảo hộ, không có ai phải bỏ mạng mặc dù vẫn có người b·ị t·hương phải bệnh viện, nhưng tốt xấu gì cũng còn sống.

Nhưng về phía giáo viên lại không được như vậy, hình giáo viên chủ nhiệm cùng giáo viên dạy toán lớp bọn hắn đã được treo trong lớp.

‘’Vẫn không tránh được sao!’’ Sau lưng Long liền vang lên tiếng thở dài, quay đầu nhìn lại thì đã thấy Phượng có chút chán chường sau đó nắm lấy tay cậu đi vào lớp. Người sau cũng không nói gì mà im lặng đi theo.

Khỏi phải nói việc giáo viên chủ nhiệm hi sinh ảnh hưởng tới lớp bọn hắn thế nào, mọi người trong lớp gần như không có sức sống. Mặc dù vẫn có người tương đối lạc quan, nhưng dưới bầu không khí như vậy cũng chịu không ít ảnh hưởng.



Nhưng thời gian không cho phép bọn hắn tiếp tục u sầu, giáo viên chủ nhiệm mới đã được bổ nhiệm. Mà người này cũng không phải người xa lạ mà chính là giáo viên dạy văn của lớp bọn hắn.

Nhìn thấy Long và Phượng trong lớp, cô không khỏi ngạc nhiên cơ mà cũng nhanh chóng bình tĩnh trở lại, cô không khỏi xoa huyệt thái dương của mình, miệng cũng không ngừng thì thầm:

‘’Tên kia làm ăn kiểu gì vậy! Đã dặn thông báo cho bọn nhỏ..’’

Xong cô vẫn cố lộ ra nụ cười, giọng nói của cô cũng tràn đầy một chút nghi vấn:

‘’Long và Phượng sao hai em còn ở trong lớp này? Chưa nhận được thông báo từ thầy chủ nhiệm của các em hả?’’

‘’....???’’’

‘’Đúng là tên kia làm ăn bôi bác rồi!!’’ Nhìn thấy khuôn mặt ngờ nghệch của học sinh, cô chủ nhiệm liền xác định suy đoán của mình là đúng. Đầu cô lúc này đều trở nên to hơn 1 vòng, cố gắng kiềm chế cảm xúc không chửi đồng nghiệp cô mới nhẹ giọng nói:

‘’Là như này! Hai em đã không còn là học sinh trong lớp này nữa mà đã được đôn lên lớp chọn rồi! Hình như thầy chủ nhiệm lớp em cũng chưa thông báo cho 2 đứa thì phải, cho nên bây giờ hai đứa em đi tới phòng 1-A lầu trên để gặp thầy nhé. Cô bận việc ở đây nên không theo 2 đứa được.’’

Long và Phượng cứ như thế bị đuổi khỏi lớp, khuôn mặt hai người tràn đầy dấu chấm ? cho đến khi đứng trước của lớp 1-A.

‘’Trường chúng ta có lớp chọn à?’’ Phượng lúc này vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, mặt cô vẫn tràn đầy khó hiểu xen lẫn chút ngốc nghếch.

Còn Long bây giờ đã không ngừng xoa đầu, cậu giống như hiểu được chút gì đó xong cũng không hiểu được gì.

‘’Nói chung là cứ vào lớp trước đã rồi tính!’’

Long cứ mở rồi đi vào, bên trong lớp giờ phút này cũng đã có không ít người. Nhưng không hề nhìn thấy một giáo viên nào trong lớp. Mà ngay khi cậu mở cửa, thì cũng nhận được không ít ánh nhìn hướng về mình.

‘’Ừm??’’ Theo thói quen cậu cũng nhìn lại, số lượng người trong lớp không ít gần 30 người, trong đó đa số đều là người cậu không quen, dù sao con hàng này cũng không phải thể loại thích ra ngoài kết bạn cho lắm.

Cũng may trong đám người này vẫn có một tên quen mặt, thậm chí là chí cốt của cậu.

Trung thấy Long và Phượng có mặt không hề tràn đầy bất ngờ, thậm chí lúc vào đây cậu còn khó hiểu tạo sao chưa thấy 2 người này xuất hiện. Xem ra chưa nhận được thông báo, nghĩ tới đây cậu cũng trở nên đau đầu.

Không giống những người khác còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, cậu xem như là một trong số ít người biết được việc thành lập lớp từ sớm. Thậm chí còn biết luôn giáo viên chủ nhiệm là ai, tuy nhiên khi nghe được ba mình nói về người này cậu lại cảm thấy việc tham gia lớp này cũng không cần thiết lớp. Nhưng ván đã đóng thuyền, cậu có muốn hay không cũng không quan trọng.

‘’Yoh! Tới trễ thế, lớp sắp vào học rồi này.’’

‘’Thôi tha đi! Tao còn không biết mình bị đổi lớp lúc nào. May có cô chủ nhiệm nhắc chứ không hôm nay có khi tụi tao không đi học rồi!’’



3 người cứ như vậy hình thành một nhóm nhỏ riêng trò chuyện về lớp học này, xuất phát từ tình anh em Trung dự định chia sẻ những gì cậu biết được cho 2 người. Nhưng còn chưa đợi cậu nói, thì cửa sổ ngoài phòng bổng tự nhiên p·hát n·ổ.

‘’Rầm!!’’

‘’Cái đíu gì vậy!!’’

‘’Chẳng lẽ lại bị t·ấn c·ông!!’’

‘’Mẹ cái trường này bị ám à! Sao mấy ngày nay b·ị đ·ánh dồn dập vậy!!’’

Mấy tên học sinh có chút hốt hoảng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng bọn hắn cũng nhanh chóng chạy trốn hoặc là núp xuống bàn xem xét tình hình.

Ở phía Long, ngay khi cửa sổ vừa nổ cái thằng này liền lật bàn đem Phượng và Trung cắm đầu xuống. Bản thân thì không biết ở đâu rút ra thanh kiếm, không hề sợ hãi mà tìm chỗ trốn.

Phượng thì hai tay b·ốc c·háy tùy thời sẵn sàng đánh lén, dù chỉ có chiến đấu cùng nhau có vài ngày nhưng hai người bọn hắn đã nhanh chóng hình thành ăn ý.

‘’Ấy chà chà! Lứa năm này phản ứng cũng mạnh nhỉ, ồ có vài đứa còn sẵn sàng đánh nhau nữa sao. Chậc! Hiệu trưởng không hề nói láo nha!’’

Từ khung cửa sổ bổng xuất hiện một người đàn ông với mái tóc bạc, trên mặt đeo lấy bịt mắt, tay vẫn còn cầm lấy cuốn sách. Hắn giống như quanh mọi người một lần, sau đó gật đầu hài lòng, cuối cùng mới bước vào lớp trước ánh nhìn khó hiểu của học sinh.

Đi lên bục giảng về sau, ông ta cũng không để ý học sinh mà cầm phấn lên vừa viết vừa nói:

‘’Giới thiệu ngắn gọn cho mấy đứa nhé, ta là thầy chủ nhiệm của bọn bây, năm nay 27 tuổi, nhóm máu O, sở thích…’’

Trước cơn mưa thông tin của người đàn ông tóc trắng, Phượng bổng có chút ngứa tay bởi nhìn bộ dạng tên kia có chút quen mắt giống như đã nhìn thấy ở đâu. Cô nàng bổng liếc nhìn qua Long một chút sau đó lắc đầu phủ nhận.

Long nào có để ý biểu hiện của Phượng, cậu giờ phút này còn đang thủ thỉ với Trung:

‘’Mày chắc người đó là giáo viên của mình chứ?’’

‘’Theo như ba tao mô tả thì chắc 9 phần rồi! Dm, tao bắt đầu hối hận khi vào cái lớp này rồi!’’

‘’Tao cũng cảm thấy thế!’’

Không đợi 2 người tiếp tục than thở, giáo viên chủ nhiệm sau khi giới thiệu bản thân xong liền lấy tay gõ lên bảng:

‘’Đã giới thiệu xong rồi thì mình đến với bài học ngày hôm nay của lớp mình nhé!’’

Trước ánh mắt ngơ ngác của bọn học sinh, người thầy nhẹ nhàng đưa 2 tay lên cao, ngay khi nhìn thấy hành động này cả người Long liền tự giác phát động cương khí bảo hộ.

‘’Hả???’’

‘’Tới bài học hôm nay của chúng ta chính là..Shinra Tensei!!!’’

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.