Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 25: Vội vàng chuẩn bị



Chương 25: Vội vàng chuẩn bị

Phòng hiệu trưởng lúc 12 giờ trưa,

Dù đang là thời điểm nắng nóng nhất trong ngày, nhưng phòng hiệu trưởng lại giống như đang ở hầm băng. Trong phòng ngoại trừ chút ánh sáng từ đèn làm việc ra, nơi này gần như chìm vào bóng tối.

Thầy Bạch miếng hút xì gà tay khác ngồi bấm điện thoại không để ý ánh nhìn xung quanh như thể mọi chuyện mọi người đang nói không liên quan gì đến mình.

Ngay khi Phó chủ nhiệm sắp nhịn không được muốn đi lên ăn thua đủ với gã, thì thầy hiệu trường mới lên tiếng. Rít 2 điếu xì gà cùng lúc để đem tâm trạng bản thân bình tĩnh trở lại, ông mới nhìn về phía thằng đệ của mình, đau đầu hỏi:

‘’Mày có nắm chắc không vậy Bạch? Lần này nếu xảy ra chuyện thì ngay cả thằng Đức cũng không cứu được mày.’’

‘’Haha! Chỉ là một buổi dã ngoại thôi mà mọi người làm sao căng thẳng vậy?’’

‘’Ừm! Tại hầm ngục cấp C.’’ Giọng nói của Phó chủ nhiệm mang đầy vẻ châm chọc, cùng tiếng nghiến răng mà ai cũng có thể nghe thấy.

Tất nhiên là tai Thầy Bạch trong thời điểm này giống như bị điếc, không nghe ra được lời mỉa mai của cô nàng. Anh liền quyết định nghiêm túc một chút giảng giải kế hoạch của mình.

‘’Thôi nào! Đây là vì tốt cho bọn nhỏ nha, mấy người không phải quyết định biến bọn nó thành lá chắn sống sao? Không cho ra ngoài nếm chút máu thì làm sao có thể cầm v·ũ k·hí chiến đấu chứ?’’

Nói đến đây mọi người lại cảm giác Thầy Bạch đang chửi xéo mình, đặc biệt là những người nghĩ ra kế hoạch này trong đó có cả hiệu trưởng.

‘’Khục! Được rồi vẫn là nói về vấn đề chính đi, lần này có nắm chắc không? Nói thật lòng đừng có nghĩ đến chuyện qua loa.’’

Thầy Bạch nghe xong cũng biết hiệu trưởng xem ra là nghiêm túc với kế hoạch lần này. Nếu anh không trình bày đầy đủ lý do hoặc là đưa ra cam kết, thì hôm nay cũng đừng nghĩ ra khỏi phòng.

Biết bản thân lần này cũng có chút gấp gáp, cho nên thầy Bạch cũng dơ tay đầu hàng. Thành thật nói ra chi tiết kế hoạch của mình.



Lần này lời phản đối cũng đã không còn nữa, mọi ánh nhìn về anh lần nãy cũng đã khác, thay vì là chán ghét hay mệt mỏi như mọi hôm thì lần này là khó tin cũng như kinh ngạc nếu không phải chính tận mắt nhìn anh trình bày, mọi người đã không tin kế hoạch này chính là do anh biên soạn.

Khuôn mặt Hiệu trưởng lần này cũng giản ra không ít, xem như hài lòng với câu trả lời của anh. Ông sau đó liếc nhìn về Phó chủ nhiệm hỏi ý kiến:

‘’Cô Tuyết lần này thấy thế nào? Có đề xuất thêm gì cho thầy Bạch không?’’

Bởi vì đây là lần hiếm hoi mà đồng đội thật sự nghiêm túc làm việc, cô Tuyết cũng cực kỳ để bụng nhìn vào đống giấy tờ cô ghi chú lại liền nhướn mày nhìn lên:

‘’Về tổng quát tôi không hề có ý kiến! Nhưng mà có vài điểm tôi cũng hơi tò mò. Mong thầy Bạch giải đáp giúp.’’ Nói xong cô liền đem 2 tấm ảnh thẻ của Long và Phượng để lên bàn.

‘’Đây là hai học sinh mà chúng ta thống nhất là có tiềm năng nhất trong lớp, nhưng mà các bài tập anh đưa cho chúng đang sai định hướng và khả năng của bọn nhỏ.’’

‘’??Cô có thể giải thích kỹ hơn về điều này không?’’ Khi nghe được lời này thầy Bạch liền thu hồi vẻ cợt nhả của mình, dù anh không quan tâm người ngoài nói gì về mình nhưng khi nội dung liên quan đến chuyên môn thì lại là chuyện khác.

‘’Như này, cô bé tên Phượng này mặc dù năng lực được viết là [Sản sinh lửa] nhưng theo cảm nhận của tôi năng lực của con bé phải được gọi là [Thao túng nguyên tố lửa]. Bởi vì khi chiến đấu với con bé, bản năng trong tôi đã hò hét lên rằng mình đã gặp phải đồng loại.’’

Sư im lặng bao trùm cả căn phòng, hiệu trưởng cũng hiếm thấy bỏ điếu xì gà trên tay mình xuống. Thầy Bạch thì trầm mặt giống như đang suy nghĩ điều gì đó sâu xa trong khi những người khác vẫn còn gãi lấy lỗ tai của mình do sợ bọn hắn nghe nhầm.

Thầy Bạch nhìn về phía Phó chủ nhiệm như muốn nhìn ra được đáp án: ‘’Cho nên những người có thể thao túng nguyên tố đều có thể cảm nhận được sự hiện diện của nhau?’’

‘’Ở mức độ nào đó! Thì đúng là vậy. Tuy nhiên nó còn phụ thuộc vào tiềm năng của người đó nữa, như trường hợp của tôi và con bé ngay khi 2 bên vừa v·a c·hạm liền ra được đáp án thì điều đó đồng nghĩa với việc tiềm năng của con bé rất lớn thậm chí có khả năng cao hơn cả tôi.’’ Phó chủ nhiệm lại một lần nữa quăng ra một cái tin tức lớn, bởi vì trong căn phòng này ngoại trừ thầy Bạch và hiệu trưởng ra không có ai là đối thủ của cô nàng.

Đem nó mở rộng hơn nữa thì trong trường học này ít người có thể đấu với cô quá 5 chiêu nếu nghiêm túc. Một khi làm như vậy, cái ngôi trường này sẽ ngay lập tức quay về thời kỳ kỹ băng hà đây cũng là lý do tại sao khi hầm ngục xuất hiện trong trường cô nàng cũng không thể nhanh chóng giải quyết. Nói tóm gọn là địch ta không phân, cho nên đây cũng là lý do tại sao khi hầm ngục xuất hiện trong trường cô nàng liền bó tay bó chân đến vậy.

‘’Chà! Nếu để [Quỷ Băng [Ice Devil]] nói vậy thì đúng là phí phạm tiềm năng của con bé rồi. Thế còn cậu nhóc thì sao?’’ Thầy Bạch nghe xong liền tin, dù sao cô nàng từng là một trong những con bài tẩy của q·uân đ·ội, lời nói cũng có trọng lượng nhất định.

‘’Thằng nhóc này không phải là có tiềm năng gì khác đấy chứ, tôi cũng đã nhìn kỹ nó vài lần rồi. Ngoại trừ năng lực túi không gian ra thì cũng chỉ có võ công thằng bé là có thể chú ý tới thôi.’’



‘’Không! Còn một cái nữa, đây mới là điều quan trọng. Mục tiêu của thằng bé chính là trở thành một thợ cơ khí chuyên nghiệp,đây nè thằng bé viết trong tờ nguyện vọng của nó thế mà.’’

Lần này đến phen thầy hiệu trưởng bất ngờ, ông chăm chú nhìn lấy tấm hình ảnh của Long miệng bật cười bảo:

‘’Không phải chứ! Đệ tử thằng Tân muốn làm thợ cơ khí, haha..thế thằng nhóc tham gia tổ đội của tên da trắng kia để làm gì.’’

‘’Lấy dấu mộc trong việc bảo hành v·ũ k·hí để cộng thêm điểm khi xét trường kỹ sư q·uân đ·ội, tham gia chiến đấu là vì được trả thêm tiền đồng thời lấy điểm dự bị cho trường cảnh sát.’’

‘’VCD! Thằng bé đó thật sự làm những điểm đó chỉ là vì điểm cộng thôi sao?’’

‘’Vì tiền nữa! Nhà bọn hắn mấy ngày nay đang gặp khó khăn tài chính.’’

‘’Cô điều tra gia cảnh thằng bé kỹ quá nhỉ?’’ Thầy Bạch không khỏi cười đùa trêu chọc, đối với điều này phó chủ nhiệm đơn giản chỉ là nhúng vai. Ai bảo người ta là người mạnh nhất trong lớp đâu, kế hoạch này có thể suôn sẻ hay không còn phụ thuộc không ít vào biểu hiện của cậu nhóc. Cho nên tìm hiểu kỹ càng về tình hình đối phương là điều bắt buộc nha.

‘’Được rồi! Vậy xem ra tôi phải thay đổi lại lộ trình của 2 đứa bé. Còn ai trong lớp mà cô thấy tôi tìm hiểu thiếu không?’’

‘’Tất cả đều ổn, chí ít là tôi vẫn chưa nhìn thấy điều gì đặc biệt của mấy đứa bé cần phải chú ý.’’

‘’Vậy kế hoạch sơ bộ được thông qua rồi nhỉ! Mọi người trong phòng không còn ai ý kiến phải không?’’ Đợi một lúc không thấy ai trả lời, thầy Bạch liền đứng lên chuẩn bị rời đi:

‘’Vậy tôi thay mặt hiệu trưởng tuyên bố kế hoạch dã ngoại lớp 11A0 chính thức bắt đầu. Bọn trẻ có thể sống sót được bao lâu liền phải xem mọi người rồi.’’

—------



Tại một công xưởng nơi Long làm việc,

Cậu chàng đang tăng ca hoàn thành nốt những công việc từ tuần trước. Dù nằm trong vùng t·ấn c·ông của hầm ngục, nhưng may mắn công xưởng của bọn hắn không bị thiệt hại nhiều. Trong khi đó những công xưởng xung quanh thì không được tốt như vậy, không bị phá hư phân nữa thì là b·ị đ·ánh chỉ còn một mảnh đất trống.

Cũng vì vậy mà đơn đặt hàng của bọn hắn gần đây tăng nhanh như xe đua F1, thậm chí bây giờ bọn hắn đã không thể nhận thêm đơn cho đến 2 tháng sau. Hết cách, công xưởng bọn hắn cũng chỉ có 6 người làm việc mà thôi.

Cơ mà vì thế mà lương thưởng mấy tuần gần đây cũng tăng không ít, thậm chí ông chủ còn phúc hậu cho tăng tiền làm thêm giờ hơn 2 lần. Nhưng mà cuối cùng cũng chỉ có Long ở lại làm, lý do thì là vì cậu là đứa cần tiền nhất trong nhóm.

Sau khi đem đơn hàng cuối cùng trong ngày hoàn thành xong, Long cũng chưa có về liền mà bắt tay vào làm trang bị cho chuyến thực tập. Đây mới là nguyên nhân chính khiến cậu tăng ca đến khuya như vậy, tăng thêm % sống sót tại hầm ngục.

May mắn cậu làm việc dưới trướng một ông chủ tốt, người sau khi nghe tin liền muốn tự tay làm trang bị đưa cho cậu. Cũng may Long nhanh chóng từ chối, không phải do cậu sĩ diện mà là vì điều này không cần thiết. Hơn nữa cậu đã nợ ơn tình nơi này rất nhiều rồi, không thể để nợ hơn được.

Để đảm bảo thằng nhân viên dưới trướng về lành lặn, ông cũng cho phép Long sử dụng vật liệu trong xưởng để làm v·ũ k·hí hơn nữa còn đưa cho cậu một cuốn sổ nhỏ bên trong ghi chép không ít thiết kế v·ũ k·hí để cậu tham khảo. Dĩ nhiên đây chỉ là những món phiên bản cũ và đơn giản, nhưng cũng đã nói lên tấm lòng của ông chủ.

Dù sao nhân viên vừa có thể làm vừa có thể đánh nhau như cậu rất hiếm, hơn nữa còn trẻ mà chịu làm, ai lại không thương cơ chứ. Tháng này vì nhận không ít đơn hàng từ các xưởng khác mà không ít lần xưởng bọn hắn bị đối thủ kéo người qua gây sự. Nếu không có Long đứng ra giải quyết thì chỗ bọn hắn cũng không được lành lặn như giờ. Bây giờ đến lượt thằng nhỏ cần trợ giúp lại còn không chịu ra tay hỗ trợ, về sau bọn hắn gặp chuyện lại có ai đứng ra giải quyết.

Nhìn vào mấy mẫu thiết kế, Long cũng không biết nên bắt tay từ đâu.

‘’Có nên tiếp tục dùng rìu cưa không ta..thôi bỏ đi món đấy không hợp để đấu với tụi quái vật. Kiếm cưa có thể làm mấy cái..súng cũng nên làm một cái..cũng chỉ có Lasgun có thể dùng được..Để xem đủ vật liệu để chế nó không..’’

Súng là thứ bắt buộc phải có trong hành trình này, việc đối đầu với những sinh vật không biết tên trong hầm ngục chắc chắn sẽ xảy ra. Đặc biệt là theo cách nói của giáo viên khi đó, đây là chuyến hành trình giúp bọn hắn minh bạch thứ gọi là sống không bằng c·hết. Nghe thôi cũng đủ biết lần đi này có bao nhiêu nguy hiểm, có ngu mới chọn đi đánh cận chiến với lũ c·hết bằm đó.

Cho nên Long liền bắt tay vào chế tạo súng đầu tiên, may mắn có ông chủ hỗ trợ bên trong cuốn sổ có một bản thiết kế khẩu Lasgun mặc dù chỉ là biến thể của phiên bản cũ nhưng uy lực vẫn đủ để tiêu diệt một con Pinkies trong một lần bắn.

Chế tạo Lasgun không phải một việc khó, hay có thể nói nó là món nhập môn của các kỹ sư thiết kế về v·ũ k·hí tầm xa. Ngay cả khu ổ chuột cũng có thể chế tạo ra chúng chỉ từ đống sắt vụn tất nhiên là uy lực không thể nào sánh được nguyên bản. Nhưng nhiêu đó cũng có thể nói rõ tính phổ biến của chúng trong quân sự. Phía cảnh sát cũng có những món này cơ mà bọn hắn lại ưa thích cầm Laspistol khi đi tuần tra hơn do kích thước nhỏ gọn của nó.

Thời gian chế tác không lâu, nhưng cũng không dễ dàng do đây là lần đầu Long chế tạo v·ũ k·hí sử dụng Laser. Cũng may từ đợt quay loto của hệ thống cậu đã rút được thần kỹ [Cần cù bù thông minh] thứ này đối với Long không khác gì ốc đảo giữa sa mạc. Bởi nó giúp ngươi sở hữu có thể gia tăng độ thành thục bất kỳ kỹ năng nào trong thời gian ngắn, chỉ cần người dùng liên tục lập lại các động tác đó.

Cũng nhờ thứ này mà Long nhanh chóng tìm được điểm quan trọng của v·ũ k·hí, phối hợp với ghi chép trong sổ. Vỏ ngoài cũng như các bộ phận quan trọng đã được cậu chế tạo hoàn tất.

‘’Xong! Mai ghép lại nữa rồi thử là được.’’ Nhìn đồng hồ đã điểm tới 12h đêm, Long vội vàng tắt đèn rời khỏi công xưởng. Nhớ không nhầm hôm nay cậu quên chưa gọi điện về nhà để thông báo.

‘’C·hết mọe rồi! Con Phượng có khi đấm c·hết mình mất.’’

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.