Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 35: Một Vài Thứ Không Thể Thay Đổi



Chương 35: Một Vài Thứ Không Thể Thay Đổi

‘’Nếu cô dự định nói về gia thế của em hay là gì đó thì cô vẫn nên không nói thì hơn!’’ Biểu hiện bình tĩnh của Phượng làm cô Tuyết rất bất ngờ, nhìn vẽ mặt của cô học trò giống như đã biết từ trước.

‘’Em đã biết rồi sao?’’

‘’Không em có biết gì đâu! Em chỉ đoán thôi dù sao ở nơi này sẽ không có ai tốt với mình vô điều kiện ngoài gia đình đâu.’’ Vừa nói Phượng cũng đem một cái ghế tới ngồi đối diện cô Tuyết.

‘’Ngoại hình của em chỉ ở mức khá, học lực lại không có gì nổi trội đã thế tính tình cục súc danh tiếng lại cực kỳ kém thì không có lý do gì để cô có thể cho em một khóa 1-1 miễn phí như này được. Nên em đã cho mình vài suy đoán.’’

Cô Tuyết nghe Phượng tả về bản thân xong liền hơi ngớ người ra một chút rồi bật cười:

‘’Haha! Con nhỏ này thông minh đấy lại cả học lực bình thường ngoại hình ở mức khá Haha…ai dạy em mấy cái này đấy’’

(@´ー`)ノ゙’’Cô gặp ai làm việc tại quầy bar kiêm bảo vệ lại có ngoại hình xinh đẹp chưa?’’

Cô Tuyết nghe thế thì tiếng cười càng lớn đến nỗi phải ôm bụng để có thể thở:

‘’Em vượt qua những gì cô dự đoán đấy cô nhóc..Phù..lâu rồi mới cười sảng khoái tới vậy! Được rồi cô sẽ không kể chuyện gia đình của em nữa..ít nhất là lúc này…khi nào em đã chuẩn bị đủ hoặc là cô thấy em đã sẵn sàng thì cô sẽ nói!’’

Nói tới đây cô Tuyết liền trở nên nghiêm túc:

‘’Mặc dù em có nói gì đi nữa thì em cũng không thể nào từ chối dòng máu đang chảy trong em.’’

‘’Ok! Tùy ở cô thôi.’’

‘’Được rồi chúng ta tới bài học ngày hôm nay đi!’’

—-----------

Sau một đêm dài vật vã, nhóm của Long cuối cùng có thể lên được chuyến tàu của trạm dịch chuyển để hướng về thành phố ngầm.



Trên đường trở về bọn hắn gặp không ít trở ngại, thậm chí là đụng độ một thế lực khác trong Bát Đại Xà. Cũng may tất cả đều đã được giải quyết, và nhóm của Vy cũng đã có thể ước lượng được thực lực của Long hiện tại.

Ngồi trên tàu, Long liền chìm vào không gian hệ thống, nhìn vào điểm tích lũy mình vừa kiếm được cậu không khỏi thở dài.

‘’ Ngay cả một người bình thường cũng có thể bị biến đổi thành thứ khác sao? Nơi này điên rồ hơn mình nghĩ..’’ Không có cảm giác phấn khích khi nhìn điểm tích lũy tăng lên như mọi hôm, trong đầu Long lúc này chỉ có cảm giác ớn lạnh và sợ hãi.

Bởi những thứ này được đổi lấy từ mạng của mấy gã nghiện ở khu con đường đen, mấy gã đấy sử dụng một loại hóa chất tên là Glimmer thứ chỉ có ở thành phố ngầm, sử dụng với liều lượng nhỏ có thể giúp người dùng chữa lành v·ết t·hương hoặc tăng cường thể chất trong thời gian ngắn.

Nhưng thứ này thường được sử dụng làm chất gây nghiện hơn bởi tác dụng kích thích tin thần của chúng hơn. Và một khi sử dụng Glimmer quá nhiều, nó sẽ bắt biến đổi cơ thể của vật chủ theo nhiều cách khác nhau cùng với đó là suy giảm nhận thức khiến những con nghiện trở nên hung hãn và khát máu hơn.

Tuy nhiên không có ai nghĩ tới Glimmer còn có thể tác động thẳng đến giống loài người dùng biến họ trở thành một giống loài mới không biết tên. Đây là kết luận của Long khi nhìn thấy hệ thống rút ra điểm tích lũy từ xác bọn họ, mặc dù không nhiều nhưng với số lượng con nghiện khổng lồ ngoài kia thì lại là chuyện khác.

Cơ mà cậu lại không mấy vui vẻ khi phát hiện ra điểm này, bởi nó hoàn toàn đã đẩy mọi thứ lên một cấp độ hoàn toàn khác. Một thứ thuốc có thể biến người bình thường thành một loài hung hãn với sức mạnh thể chất phi thường? Tưởng tượng xem chỉ cần mấy câu này loạt vào tai một lãnh đạo nào hoặc là một tên trùm nào đó thì điều gì sẽ xảy ra chứ?

Chiến tranh! Quân đội hóa! Hủy duyệt! Cho dù là điều gì đi chăng nữa thì nó đều là kết quả xấu đối với thành phố ngầm.

Thậm chí Long đã tưởng tượng ra khung cảnh thành phố ngầm bị sang thành bình địa ngay khi thứ này được công bố ra ngoài.

‘’Từ ngày có cái hệ thống! Chả ngày nào được yên ổn cả.’’ Đây có lẽ là cái giá phải trả để nhận lấy năng lực không phải của mình.

Mặc dù bên trong Long đang không ngừng vắc óc vò đầu suy nghĩ về những chuyện sắp tới, nhưng ở bên ngoài cậu lại là một chàng trai thư giãn đang đeo tai ngắm nhìn bãi rác bên ngoài.

Trinh và Khôi thì đang chìm vào thế giới riêng của bọn nó, 2 đứa không ngừng vọc vạch khẩu Lasgun cậu đưa cho bọn chúng sau đó lại nói về hợp đồng làm ăn đầu tiên của cả 2.

‘’Hì hì! 100,000 Beli nha! Đời tôi lần đầu tiên cầm được nhiều tiền như vậy đấy.’’ Trinh lúc này đã phởn ra mặt, đối với một đứa nhóc sống ở thành phố ngầm như cô đừng nói 100,000 chỉ cần 1,000 thôi cũng đã vui vẻ cả ngày.

Trái với cô bạn của mình, Khôi lúc này lại đang lo lắng về đơn hàng này. Cả 2 dù bằng tuổi nhau lại cùng có thiên phú về máy móc, nhưng Trinh lại không có nhiều kinh nghiệm sửa chữa như Khôi cho nên còn chưa rõ ràng về độ khó của những tên người máy này.

Bản thân cậu nhóc cũng chưa từng sửa chữa hay thậm chí đụng vào tuy nhiên cậu đã nghe người ta nói qua nhiều lần, hơn nữa còn là người trong ngành trò chuyện. Rất ít thợ cơ khí ở t·hế g·iới n·gầm có thể sửa được chúng, đơn giản là vì người dưới đây không có tay nghề cao cùng rất ít tiếp xúc với thứ công nghệ tiên tiến như này.



Mỗi một đầu người máy hoạt động ở dưới đều chỉ nằm trong tay những kẻ có tiền. Những tên kia không ít thì nhiều đều có liên hệ với Bát Đại Xà hoặc là thế lực trong quận nên mới có tư cách sở hữu chúng. Ngay cả trong quận Xám của bọn họ cũng chỉ có được 2 tên người máy hoạt động mà thôi.

‘’Này nhóc mày lo gì thế?’’ Lộc đang chán chường khi nghe Mập và Ốm kể lại câu chuyện xâm nhập vào con đường đen của bọn hắn lần thứ 3, đang định tìm thứ gì đó để giải khuây thì nhìn thấy biểu hiện của Khôi.

‘’Không có gì! Chỉ là anh Long thật sự bỏ cả đống tiền ra để thuê bọn em về sửa máy cho ổng sao.’’

Nghe được câu này, Lộc liền dùng ánh mắt như nhìn phải thằng ngốc đối với Khôi. Anh liền khịch mũi khinh bỉ liếc qua 1 bên:

‘’DCM! Tao còn tưởng mày bị gì, hóa ra là tới khoe khoang vụ này sao. Tao thật sự nhìn lầm mày rồi Khôi ạ!’’

Trinh còn đang chìm trong suy nghĩ sẽ làm gì với đống tiền kia thì bị lời của Lộc kéo trở lại hiện thực, cô gái nhỏ tất nhiên là sẽ không bỏ qua cho kẻ nói xấu người bạn của mình:

‘’Ông nói cái gì thế! Khôi nó lo lắng là điều đương nhiên thôi. Trong cái nhóm này ai làm được bằng nó?’’

Được cô bạn ‘’gái’’ nói giúp khiến lòng Khôi có chút ấm, cậu sau đó cũng theo Trinh phản bác lại Lộc:

‘’Đúng đấy! Ông có giỏi thì nhảy vào mà làm.’’

‘’!#$!$@’’

Đem ống kính rời khỏi cặp đôi rắc rối kia, Vy liền đi tới gần Long nói nhỏ với cậu vài câu. Gặp cậu giống như mất hồn mất dạng, Vy liền lấy tay lây lấy bả vai Long vài lần:

‘’Ê! Tỉnh lại đi, có nghe tôi nói gì không??’’

Đang chìm trong mớ suy nghĩ của mình Long liền tỉnh táo trở lại, mặt ngơ ngác nhìn xung quanh hỏi:

‘’Hả mình tới nơi rồi sao?’’

‘’Hồn vía lên mây thế! Không nghe tôi hỏi gì à?’’



‘’Hả hỏi gì?’’

‘’Cái chiêu ông dùng lúc đánh với bọn Bái Đại Xà ấy! Ông tính dạy nó cho tôi thật hả?’’

‘’Tất nhiên rồi! Sao mày lại hỏi thừa thế. Ngoài mày ra thì có ai học nữa đâu.’’

(・_・ヾ ‘’Huh!! Ông không dạy cho chị Phượng à?’’ Vy một mặt khó tin nhìn lấy Long, mấy chiêu bản này lợi hại đến thế mà bà chị ‘’vợ’’ lại không có hứng thú gì sao. Nếu theo tính cách của bã thì trừ khi…

‘’Cái đíu gì thế! Mới mấy tháng không gặp mà 2 người đều như hóa thành người khác vậy.’’

‘’Đó là do nơi bọn tao ở cạnh tranh rất gay gắt, nếu không chịu phát triển thì chỉ có cạp đất mà ăn.’’

‘’Thôi đi! Làm như ở thành phố ngầm dễ sống lắm vậy.’’

‘’Tao không phải nói đến cạnh tranh kiểu đấy, tao đồng ý với mày về việc thành phố ngầm không dễ sống. Nhưng nếu bàn về chất lượng nhân sự thì quận 13 bỏ xa nơi này chí ít 5 con phố, đó là tao chưa so sánh với những quận khác đấy. Mày cũng biết quận 13 cũng không phải nơi tân tiến gì đâu.’’

‘’Chênh lệch lớn đến vậy sao?’’ Khuôn mặt cô nàng tóc hồng tràn đầy vẽ khó tin, thậm chí là ngờ vực Long đang bịa chuyện hù dọa mình. Nhưng nhìn thấy biểu cảm bình tĩnh của cậu, sự nghi ngờ trong cô nàng liền tiêu hao không ít thay vào đó là sự sợ hãi đối với bên ngoài.

‘’Hừ! Nếu không thì mày nghĩ sao tao có thể thoải mái đưa mấy món đồ kia cho bọn bây dễ như vậy được. Mày nên nhớ mấy thứ đó ở đây đều bị sào đến cái giá trên trời hơn nữa còn là hàng hiếm đấy.’’

Còn đang định nói thêm thì Long nhìn thấy Vy giống như bị đứng máy bởi những lời nói của mình, lo sợ sẽ hù dọa cô nàng cậu cũng liền dừng lại:

‘’Như tao đã nói lúc trước đấy Sáu! Có những thứ không thể thay đổi được, dù thành phố ngầm đã tốt hơn trước nhưng trong mắt tao nó vẫn không so là gì đối với bên ngoài. Bọn mày ở lại đây chỉ có lãng phí tiềm năng của mình thôi, như chú Đạt đã nói đấy tương lai bọn mày hơn thế! Không thấy tao ra ngoài bây giờ như thế nào sao, chẳng lẽ mày không muốn con Trinh có tương lai tốt hơn à?’’

‘’Cái này…’’

‘’Ra ngoài đi Vy! Mày cũng nên nhìn thấy thế giới bên ngoài lớn thế nào..’’

‘’Tao cần có thêm thời gian!’’

‘’Tao cho mày đủ nhiều rồi! Mày chỉ còn 1 tuần để suy nghĩ thôi, sau đó thì có thể rất lâu tao mới quay lại đây đấy.’’

‘’..........’’’

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.