Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 37: Tình Anh Em



Chương 37: Tình Anh Em

Trong quán rượu, chú Đại và Long hào hứng cụng ly tám chuyện. Ban đầu chủ đề chỉ về những gì Long đã trải qua trong những tháng gần đây, nhưng dần dần câu chuyện bắt đầu kéo qua cuộc sống của chú Đại rồi cuối cùng lại thành đủ thứ trên đời.

‘’Haha! Ta không thể tưởng tượng được thằng nhóc như mày có ngày lại trở thành học sinh lớp chọn đấy! Mẹ mày khi biết tin này khi đó có nói gì không?’’

‘’Bà ấy tổ chức một buổi tiệc ăn mừng cho con và Phượng, sẽ tốt hơn nếu nó là ở trong nhà nhưng cũng đành chịu.’’

‘’Mọi thứ không phải đang tiến triển rất tốt sao, mặc dù theo ta thấy với tài năng của con cũng không cần liều mạng đến vậy.’’

‘’Không có gì là không cần cả chú Đại, chú cũng biết điều này mà.’’

Ông Đại nghe như thế cũng chỉ có thể nhún vai không nói gì thêm, giống như Long nói mặc dù không đồng ý với việc cậu liều mạng làm việc nhưng ông cũng biết đây là điều buộc phải làm. Tuy nhiên hiểu thì hiểu nhưng không đồng tình thì vẫn nói.

Cảm thấy trò chuyện đã không sai biệt lắm, Long nghĩ cũng nên vào vấn đề chính, cậu đứng lên thanh toán tiền nước sau đó đặt lên bàn 1 đồng xu.

Chú Đạt nhìn thấy thứ này liền không nói một lời đem nó lấy đi, gật đầu ra hiệu với cậu. Nhận được đáp án mình muốn, Long mới thoải mái rời đi tìm Vy để tới căn phòng của mình.

‘’Uầy! Đang định tìm ông luôn, phòng của ông tụi tôi đã sắp xếp xong rồi đó, ông không có vấn đề khi ở ghép với tụi thằng Mỹ phải không?’’

‘’Sao lại có vấn đề nhỉ? Đây cũng có phải lần đầu tao nghé tới ở ké nhà bọn bây đâu.’’

‘’Hừ hừ! Ai biết đại gia đây có còn muốn ngủ chung với bọn tôi không chứ!’’ Trinh được dịp nhảy vào giọng nói đầy trêu chọc đối với Long.

‘’Sao cũng được! Thế đã tìm ra nhà xưởng để làm việc chưa, bọn bây chỉ có 1 tuần thôi đấy.’’

‘’Cái này phải đi hỏi thằng Khôi! Để em đi hỏi vậy.’’ Nhắc tới tiền bạc, Trinh lại trở nên hăng hái hơn, cô nàng liền không đợi được mà chạy ra khỏi nhà tìm người bạn nhỏ của mình.



Vy đang muốn đi theo liền bị Long gọi lại, không đợi cô nàng mở miệng hỏi thì chú Đại cũng từ bên ngoài tiến tới.

‘’Hửm! Có cả Vy nữa sao, nhóc gọi ta tới đây để nói về việc gì đấy.’’

‘’Hả! Sao anh lại gọi cả ba tới đây? Nghe này nếu là về việc dẫn em lên trên thì ngừng lại ngay. Em đã bảo cho em thời gian rồi cơ mà.’’

‘’Hả! Nhóc muốn mang con Vy lên trên sao? Chuyện này là thế nào!’’

Trước những câu hỏi dồn dập tới từ phía 2 cha con, Long vẫn rất bình tĩnh tìm cho mình chỗ ngồi. Cậu nhìn qua chú Đat một chút rồi nói:

‘’Chú không mang theo rượu tới sao?’’

‘’Sao ta lại phải mang theo thứ đấy chứ?’’

‘’Tin cháu đi chú sẽ cần thứ đấy đấy.’’

Chú Đại không hiểu tại sao cậu nhóc lại làm bộ dáng nghiêm trọng tới vậy cho tới khi nghe được toàn bộ câu chuyện.

Ông có chút hối hận khi bản thân đã không mang rượu tới đây bởi lượng lớn tin tức mà Long đem tới cho học thật sự sốc, cơ mà cũng may do đã lăn lộn ở cái nơi tối tăm này quá lâu rồi nên ông rất nhanh liền thích ứng với tin tức.

Chỉ có Vy vẫn chưa thể thoát ra được từ những lời kia, não cô nàng gần như đứng máy không thể hiện ra được chút cảm xúc gì.

Cảm thấy bản thân có chút độc ác khi ép Vy phải nghe chuyện này, Long cũng gãi đầu không biết an ủi con bé sao, nhưng nếu có cho chọn lại cậu vẫn sẽ làm. Bởi từ khi phát hiện bí mật của Glimmer cậu đã hạ quyết tâm phải đem cả bọn nhóc kéo lên trên mặt đất.

Vì để xoa dịu bầu không khí, Long liền từ trong túi không gian lấy ra 1 bình rượu ném về phía chú Đại:

‘’Đây là quà gặp mặt của cháu, ban đầu còn tính tặng chú vào buổi tối nhưng mà bây giờ có nó lại hợp hơn.’’



Chú Đại cầm lấy chai rượu liền ngay lập tức mở nắp ra làm một hơi, đến khi rượu trong bình chỉ còn một nữa ông mới ngừng lại:

‘’Hah! Nhóc con cũng biết chọn rượu đấy, cái này mua ở đâu vậy?’’

‘’Tầng thượng, khu rượu đám Lợn ấy, chai này đắt nhất trong dàn đấy, 40,000 beli 1 bình.’’

Chú Đại nghe thế liền đem chai rượu để xuống không đụng vô nữa, trong lòng thì đang không ngừng chảy máu:

‘’CMN! Mua đồ đắt như vậy cũng không nói 1 tiếng, thằng quỷ bại gia này.’’ Nhưng theo sau đó là cảm giác ấm áp cùng vui vẻ, người nhà chính là luôn có mâu thuẫn như vậy.

‘’Thế nếu những gì nhóc nói là thật, vậy chuyện này không chỉ liên quan mỗi chúng ta mà còn là cả thành phố ngầm đấy. Nhóc có chắc chắn những gì mình nói là sự thật sao?’’

‘’Nếu có thể cháu mong đây chỉ là những suy đoán không có căn cứ. Nhưng rất tiếc với chú cháu không phải là một đứa như vậy. May mắn cháu là đứa phát hiện ra trước hoặc là những người đã biết còn chưa có ý định giải quyết thành phố ngầm, nên vẫn còn thời gian cho chúng ta chuẩn bị.’’

Chú Đại đã bắt đầu suy nghĩ làm sao giải quyết vấn đề này, rất may cho ông chính là bản thân không có dính vào thứ này, dù ở t·hế g·iới n·gầm rất khó có thể tránh làm những công việc dơ bẩn. Nhưng chí ít đối với các chất gây nghiện thì ngoại trừ rượu ra thì ở địa bàn của ông cấm mua bán thứ này.

Tuy nhiên những quận khác lại không như vậy, thậm chí có nơi lấy thứ này làm nền tảng và phát triển chúng thành mũi nhọn trong kinh tế. Cho dù tin tức Glimmer có thể gây biến đổi chủng loài có được tung ra thì cũng khó có thể ảnh hưởng tới những nơi đó.

Đây mới là thứ khiến ông đau đầu, bởi một khi tin này được tiết lộ ra vậy thì một cuộc chiến giữa t·hế g·iới n·gầm với bên trên là điều không thể tránh khỏi, trừ khi có thể đem tác dụng phụ này trừ bỏ…Tuy nhiên ông thừa biết điều này là không thể.

Làm gì có ai phí sức giảm bớt tác dụng phụ của m·a t·úy chứ trừ khi tên đó cũng là người nghiện, nhưng xác suất để có 1 tên nghiện là bác học vẫn còn giữ độ tỉnh táo thì hâhha…

‘’Vậy chúng ta phải giải quyết việc này thế nào! Quận Xám thì chắc chắn không dính thứ này rồi nhưng mấy nơi khác…’’



Nhanh chóng lấy lại tỉnh táo sau cơn mê, Vy liền vội vàng đứng lên hỏi. Dù học thức của cô bé rất kém nhưng Vy vẫn hiểu tin tức này ảnh hưởng tới thành phố ngầm lớn đến thế nào, đặc chính bản thân cô còn là cư dân của nơi này.

Glimmer gần như đã hòa thành một với thành phố này, cho dù là tầng thượng thì cũng không thoát được việc buôn bán thứ này. Nếu tin này được tiết lộ ra ngoài, vậy thì đừng nói đến bọn hắn ngay cả Bát Đại Xà cũng phải đối mặt với việc bị xóa sổ, dù sao bọn hắn chỉ là giao dịch nội bộ mà thôi kẻ nắm đường dây bên ngoài là bọn chúng cơ.

‘’Ta sẽ giải quyết chuyện này, con thì nên chuẩn bị đồ đạc cho con và Pow-pow đi, cũng nên gọi mấy đứa kia về nữa…’’

‘’?...Wat! Tại sao tụi con phải chuẩn bị đồ…’’ Cô bé nhíu mày lớn tiếng nói, nhưng Vy liền hiểu được ý định của chú Đại. Tất nhiên là ông sẽ không để bọn nhỏ dính dáng tới điều này, đặc biệt là ngay khi chính bản thân ông cũng không chắc mình có thể trốn thoát được.

‘’Ba đang nói cái gì mê sảng vậy! Làm sao con có thể bỏ đi khi biết được chuyện này chứ..’’

‘’Chính là vì con biết chuyện này nên ta mới cần con đi, con phải biết việc này đã vượt tầm kiểm soát rồi. Đúng như Long nói chúng ta không biết được có ai ngoài kia đã biết được điều này và có chúa mới biết bọn hắn khi nào sẽ ra tay với thành phố. Khi đó chính bản thân ta cũng không thể nào bảo vệ mình chứ đừng nói bảo vệ mấy đứa..’’

‘’Tụi con không cần người khác bảo vệ, chính tụi con có thể tự bảo vệ bản thân..’’

‘’Thật sao? Vậy lúc mấy đứa đi c·ướp đồ của Bát Đại Xà nếu không có Long xuất hiện thì Pow-pow sẽ như thế nào?’’

‘’....’’Nghe được câu này Vy liền bắt đầu yếu thế, tuy nhiên đây không phải là lúc nhúng nhường cho nên cô nàng liền gắng gượng nói ra điều mình không muốn nói:

‘’Pow-pow đã có thể tự chịu trách nhiệm với quyết định của bản thân, con bé nếu có ở đây cũng ở lại.’’

Nghe tới đây Long liền biết bản thân phải nhảy vào, cậu lấy tay gõ lên bàn để mọi người chú ý tới mình:

‘’Đem trách nhiệm ném lên đầu 1 đứa bé 12 tuổi không phải là chuyện tốt đâu Vy và đúng như chú Đại nói, chuyện này đã vượt qua tầm kiểm soát của chúng ta. Đây không phải là đang thương lượng với em mà là thông báo hiểu chứ?’’

‘’CMN! Đây vậy ông còn cho tôi 1 tuần để quyết định làm gì nếu đã có ý định từ trước?’’

‘’Anh tưởng em sẽ suy nghĩ cho tương lai của những đứa khác nhưng mà anh đã đánh giá quá cao mày…’’

‘’Ông nghĩ gì thế! Tôi có bảo sẽ không cho mấy đứa khác không lên à? Tôi chỉ nói là tôi sẽ không đi thôi..’’

‘’Hừ có gì khác nhau sao? Mày nghĩ đám kia sẽ tách mày ra à..’’

Cuộc tranh luận giữa bố với con bỗng chốc hóa thành cuộc cãi vã giữa anh chị em, chú Đại ở giữa nhìn xem 2 đứa nhỏ bắt đầu động tay động chân, liền không khỏi cười trừ. Dù không phải máu mủ ruột thịt nhưng lại móc ruột móc gan quan tâm đối phương. Hắn xem như nhìn đúng người.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.