Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 44: Đi Săn (3)



Chương 44: Đi Săn (3)

Mọi thứ đều đã chuẩn bị xong, v·ũ k·hí, người máy, nơi chạy trốn,...

Tất cả mọi thứ đều đã sẵn sàng cho một đêm của máu và thịt.

Trong phòng riêng của mình,

Long và Phượng đang ngồi kiểm tra lại trang bị một lần nữa, nhìn cô bạn gái kiểm tra lưỡi dao Long bất chợt nói lên 1 câu:

‘’Cậu có thật sự muốn tham gia vụ này không?’’

(`皿´#) ‘’WTF?? Chúng ta đã làm tới bước này rồi đấy ông còn tính làm gì??’’

‘’Ý tôi là! Bà thật sự không cần phải làm điều này, đây không phải là..’’

‘’Nín cái mồm vào! Ông nghĩ sau khi tôi biết hết những chuyện ông chuẩn bị làm thì sẽ để ông làm một mình à? Ông còn lôi tụi kia vào nữa đấy, không có chỗ lui nữa đâu.’’

‘’......’’

‘’Thật là! Ông bị ngáo à? Đây có phải là lần đầu tôi làm chuyện này nữa đâu, đừng có hỏi mấy câu như thế nữa đấy!’’

‘’Hiểu rồi!!’’

Một khúc nhạc dạo nhỏ đi qua, 2 người liền lên xe đi tới địa điểm.

Tuân là người lái, cậu cũng là người chịu trách nhiệm việc đem 2 người rời đi khi hoàn thành nhiệm vụ. Khác với mọi lần hành động trước đó, lần này Tuân rất lo lắng cho 2 người.

‘’Lần này chỉ có 2 đứa tụi mày? Sếp không nói gì à? Làm được không?’’

Long nắm chặt rìu trong tay từ tốn nói: ‘’Không có vấn đề gì! Mày chỉ cần đảm bảo đem tụi tao an toàn rời khỏi đây là được.’’

‘’Giao cho tao đi, thằng Hoàng cũng đã chuẩn bị hết rồi đảm bảo đem bọn mày chuồn ra ngoài êm đẹp.’’



Nói tới đây xe cũng dừng lại ở khu gara nằm cách địa điểm hành động 1 con phố. Hoàng đã đứng sẵn từ trước vừa nhìn thấy xe bọn hắn liền mở cửa cho vào.

Long và Phượng nhanh chóng đi xuống, Hoàng không nói một lời mà đưa cho 2 người bộ đồ nhân viên vệ sinh, đợi cả 2 mặt lên liền đem dẫn lên xe rác đã chuẩn bị sẵn. Tuân cũng đã ở trên xe, thế là cả bọn liền lên đường tới nhà.

‘’Chúc may mắn!’’

—------

Tại trong tòa nhà nơi Bát Đại Xà làm chủ.

Quân đoàn trắng đã tận hưởng bữa tiệc hoang lạc của mình, nhạc, phụ nữ, bia rượu, hàng trắng tất cả đều đầy đủ.

Trong lúc mấy thằng em đang phê pha đủ đường, Phát cùng người yêu của mình lại hèn mọn rót bia cho người khác uống. Tên này là một g·ã đ·ầu t·rọc với thân hình cao lớn tầm 3m, một bên mắt của nó có vết sẹo dài tới má, môi đính lấy vòng khuyên, người cởi trần lộ ra cơ thể chi chít hình xăm, sau lưng là bất động minh vương, trước ngực là quan công, 2 bên tay Long tranh hổ đấu, điển hình của đầu trâu mặt ngựa, giới anh giới chị trong xã hội đen.

Gã rút ra một điếu xì gà để lên miệng, tay khác ôm eo người yêu thằng Phát lệnh cho nó châm cho mình. Con Hoa thấy thế cũng có chút sợ hãi, mắt lo le nhìn lấy Phát, người yêu mình bị thằng khác trêu chọc tất nhiên là làm lòng cu cậu bừng lên ngọn lửa giận.

Nhưng nhìn lấy cánh tay còn to hơn cả cái người mình, Phát liền nuốt ngụm nước bọt đem cơn giận của mình hạ xuống, dù năng lực của nó có thể đem cây đao cắt cổ tên này trong vài giây nhưng đồng dạng tên kia cũng có thể bẻ cổ cậu trong tích tắc. Hơn nữa ở khoảng cách này cậu gần như không có cơ hội thắng, mà c·hết hơn nữa là tên đầu trọc này từ đầu buổi tới giờ không cho cậu rời đi hắn giống như cũng đề phòng năng lực của cậu.

‘’Sao không đốt?’’

Hoa bị hỏi như thế liền sợ bắn người, vội vàng lấy thùng quét châm cho hắn, miệng còn nở nụ cười nịnh nọt:

‘’Nhìn anh Ba phong độ quá làm em ngẩn người ra đôi chút! Anh Ba đừng giận.’’

‘’Haha! Biết nói chuyện đấy, được tối nay để anh Ba thưởng cho em.’’

Tên đầu trọc này vừa nói xong câu đó liền hơi liếc xuống Phát, trong mắt lóe lên vẻ trêu đùa tất nhiên đây là cố ý làm. Mà Phát nghe xong mặc liền hơi trắng, tay cũng tự giác bóp lại, cậu biết đây là phía trên đang gõ cậu. Bởi vì lần trước gây sự với đám lớp chuyên thất bại, hơn nữa còn trêu đến mấy tên giáo viên để ý.

Làm cho công việc buôn bán không thuận lợi đem tổn thất một số tiền khá lớn, nếu không phải băng bọn hắn trước đó làm qua không ít công trạng thì chắc có lẽ bây giờ cậu đã nằm phơi thây ở bãi rác rồi.



Nhưng cho dù vậy, Phát cũng nghĩ mình làm không sai, nếu để mấy tên lớp chọn kia tiếp tục vển cái đuôi lên không sớm thì muộn băng của bọn hắn cũng vào tầm ngắm bọn chúng. Dù sao trước đó việc trốn tránh khỏi cuộc t·ai n·ạn đã đem bọn hắn thành bia ngắm của toàn trường, dù có lấy lý lẽ gì đi nữa thì cũng không thể bao biện được.

Cho nên bọn đàn em của hắn mới đánh liều một phen nhưng không nghĩ ra lại bại một cách thảm hại tới vậy, nhớ đến điều này trong ngực Phát lại không khỏi nhói lên cơn đau.

‘’Lần giao hàng này thế nào rồi?’’

Tên trọc thấy mình làm đã đủ cũng không muốn trêu chọc thêm liền đẩy Hoa đi ra chỗ khác, sau đó lại nói chuyện làm ăn. Bên trên dù sao cũng coi trọng đám đầu trâu này, gõ thì nên gõ nhưng cũng không cần phải đắc tội đối phương hung ác quá, cái thằng nhỏi trước mặt hắn cũng không phải dạng vừa.

Nghe đến chuyện làm ăn, Phát cũng tỉnh táo lại:

‘’Anh Ba đừng lo! Lần này đảm bảo không có sự cố gì, với cả bọn em còn mới có thêm mối…’’

Đầu trọc ngồi nghe Phát giảng về cách nó mở rộng địa bàn làm ăn trong lòng cũng có chút khâm phục tên nhõi này, đây là đang đem mạng mình ra đổi tiền mà, chẳng trách được phía trên coi trọng. Đổi lại thành hắn, hắn cũng không dám làm như cậu. Liều như thế cho dù được nhiều tiền muốn làm gì thì làm nhưng hưởng cũng được kịch kim 5 năm.

Hắn lê bò trong cái đường này rất lâu rồi, hạng người gì chẳng thấy qua, cho dù là người như Phát cũng thấy không ít đối với những kẻ này ông ngoại trừ đưa ngón tay bảo hắn một câu hảo hán ra thì cũng sẽ không làm gì thêm.

‘’Được cứ làm như mày nói! Lần sau nhớ chú ý một chút, cũng không phải lúc nào mày cũng có cơ hội sửa sai đâu.’’

—-------

Trong đường đi dành cho nhân viên tòa nhà,

Cặp đôi nhỏ đã đi tới địa điểm được chỉ định, Long ngay khi xác định không có tới nhầm nơi liền bấm máy gửi tin.

Phượng ở một bên chờ đợi một bên nói:

‘’Cái thằng trung kia cũng thật là! Chuyện như vậy mà đợi tới giờ mới nói.’’

Long nghe thế cũng im lặng không đáp lời, bởi đúng là chuyện này khó mà phân định ai đúng ai sai được.

Một ngày trước khi hành động, Trung liền đã lên đường trước để hack vào camera tòa nhà. Bằng biện pháp nghiệp vụ tên này đã hoàn thành xong công việc, nhưng vấn đề ở chỗ hắn không làm một mình.

Mà vấn đề lớn hơn nữa, là cái đội làm cùng hắn rất lớn..rất..rất lớn..lên tới 30 người.



Và điều FCK UP nhất chính là phía sau mấy tên kia đều có người, và mục tiêu của bọn hắn cũng là người trong tòa nhà. Cuối cùng là không biết Trung cùng đám người kia đã nói cái gì mà khiến cho nhiệm vụ chỉ 2 người liền trở thành nhiệm vụ đoàn đội.

Ngay khi phát đi tín hiệu không bao lâu liền có người liên hệ tới bọn họ. Một nam một nữ mặc đồng phục nhân viên bảo an tay cầm bộ đàm đi tới, sau khi xác nhận không phải người ngoài. Người nhân viên nữ liền mở miệng trêu chọc:

‘’Đây chính là người mà tên nhóc h·acker đưa tới sao? 2 người? Đùa tôi à, đừng bảo 2 đứa bây tới đây để đi chơi đấy.’’

Người nhân viên nam nghe thế cũng quay qua nhìn cô nàng: ‘’Có thôi đi không? Đây là giờ phút nào rồi còn làm bộ dáng như thế? Không nghiêm túc nỗi thì ngày mai về viết đơn xin nghỉ việc đi.’’

‘’Thế mục tiêu lần này của 2 người là gì? Tôi cũng không phải hỏi sâu vào nhiệm vụ của 2 người mà là chỉ muốn biết đại khái! Các bạn biết đấy nơi này cũng có không ít người đang làm nhiệm vụ.’’

Mặc dù người này nói rất lịch sự nhưng ánh mắt kể từ lúc gặp mặt cho đến giờ đều chưa nhìn vào bọn hắn một lần, thái độ của gã này phần nào đó còn quá đáng hơn cả cô gái. Tuy nhiên Long và Phượng không thèm quan tâm tới, bọn hắn cũng biết tình huống của mình hiện tại. Quá nhỏ để những kẻ chuyên liếm máu này có thể xem trọng, cho nên Long cũng phối hợp nói rõ mục đích của mình.

Nghe xong nhóm của Long muốn xử lý băng quân trắng, 2 người nhân viên kia trong mắt không khỏi lóe lên vẻ bất ngờ, người nam rờ cằm một chút rồi hỏi:

‘’Các cậu là nhắm tới tên nào trong băng.’’

‘’Tất cả’’

‘’.....’’

‘’Có vấn đề gì sao?’’

‘’Không khéo mục tiêu lần này của chúng ta cũng là băng quân trắng.’’

‘’....’’

Cả hai sau đó đều phải chọn một góc để bàn bạc kỹ với nhau, cũng may mục tiêu 2 người kia là một người khác không phải nằm trong nhóm học sinh. Quẩn đi quẩn lại cuối cùng cả 2 mới có thể rời đi, Phượng ngay khi bước chân vào chỗ thang thoát hiểm liền nhịn không được chửi bậy:

‘’CMN! Nhân viên của cái tòa này đều bị người ta trà trộn vào hết, đây không phải là cá nằm trong chậu rồi sao?’’

‘’Biết tại sao tôi phải vội vàng đem vụ Glimmer xử lý rồi phải không?’’

‘’...Fck…’’

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.