Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 47: Huấn Luyện



Chương 47: Huấn Luyện

Tại một căn phòng nằm gần nơi xảy ra vụ tập kích,

Thầy Bạch cùng cô Tuyết đang ôm mặt sau khi nhìn thấy màn trình diễn của 2 đứa học trò mình.

‘’VL phun lửa nung sắt! Bà dạy con bé ngự thuật để làm cái trò này đấy à?’’

‘’Thế cái trò đặt bom hủy dấu vết kia thì sao?’’

‘’...Chúng ta còn chặn đường dài với bọn nhóc này đấy!!’’

Màn biểu hiện của cặp đôi nhỏ không thể gọi là quá tệ nhưng cũng không xuất sắc chỉ có thể nói là vừa đủ qua môn. Cơ mà đối với vị trí mà cặp đôi nhỏ đang được định hướng tới, thì dĩ nhiên nhiêu đây vẫn chưa đủ với bọn họ.

‘’Tít..tít..’’

Điện thoại của thầy Bạch vang lên, không cần nghĩ cũng biết người gọi là ai. Cô Tuyết giống như dự cảm được điều không ổn dự định rời đi liền bị anh nắm lại.

‘’Vội gì thế! Chỉ là một cuộc gọi bình thường thôi mà có cần phản ứng lớn thế không?’’

‘’Thế chân ai đang run thế?’’

‘’....’’

Còn không đợi bọn hắn giao lưu võ mồm xong, điện thoại của thầy Bạch đã tự động lướt qua nghe máy. Ngay lập tức trong phòng liền xuất hiện một khuôn mặt 3d, mà người này không ai khác chính là tướng Đức. Mặt ông lúc này đầy nhăn nhó giống như ai đó thiếu tiền mình, mà ngay khi nhìn thấy thầy Bạch sắc mặt của ông liền trở nên kém hơn.



‘’Haha…Em chào sếp! Sếp khỏe không, mới mấy tuần không gặp mà sao mặt sếp hốc hát thế…’’

‘’Cái này còn không phải do cô cậu ban tặng tôi sao! Dẫn học sinh đi thực hành?? CMN sao không nói thẳng là cho bọn nó đi đối phó với t·ội p·hạm luôn đi…’’

‘’HAHA!! Sếp nói gì thế..tụi em chỉ cho học sinh đi thực h….’’ Còn không đợi thầy Bạch nói hết lời thì trên màn hình máy tính đã tự động phát video camera chiến đấu của Long và Phượng, theo đó là tiếng nói của tướng Đức:

‘’Tôi chả cấm cô cậu áp dụng mấy trò của đơn vị chúng ta vào bọn nhỏ, chỉ là làm cho khéo vào..may là lần này ra tay kịp thời nên là cái đống dữ liệu này không rơi vào tay đám vệ binh kia..’’

Thầy Bạch và cô Tuyết nghe thế cũng liền nghiêm túc trở lại, cả 2 cũng hơi bất ngờ khi thấy thái độ của sếp mình nghiêm trọng tới vậy. Bởi bọn hắn không nghĩ tới việc này làm sao lại dính đến t·ranh c·hấp bên trong q·uân đ·ội rồi.

Cũng không khác gì những ngành khác, trong q·uân đ·ội cũng là có chia phe phái giữa các lực lượng bên trong. Nhóm của bọn hắn là thuộc về q·uân đ·ội thành phố trong khi phe vệ binh là thuộc về Liên Hiệp Tự Do mặc dù cả 2 đều phục vụ dưới 1 ngọn cờ cơ mà mà phương thức cùng mục tiêu của bọn hắn có chút khác biệt.

Các hoạt động của phe vệ binh đa số đều sẽ theo phương thức ‘’hủy diệt tận gốc vấn đề.’’ hay nói rõ ra là ‘’thà g·iết lầm còn hơn bỏ sót’’ dẫn đến không ít người nắm quyền trong thành phố bất mãng, bởi phương thức cực đoan này hiện tại là không cần thiết trong thời điểm thành phố muốn vươn lên trở thành 1 trong 5 căn cứ đứng đầu trong Liên Hiệp.

Mà ở vị trí này không chỉ mỗi đóng góp về kinh tế, văn hóa của thành phố tới sự phát triển liên hiệp được xem xét, mà ngay cả khía cạnh quân sự cũng là yếu tố quan trọng được mọi người để ý. Hiển nhiên muốn đem lực lượng quân sự trong thành phố nâng lên, thì không chỉ mỗi yếu tố trang thiết bị mà quân lính cũng như chiến công của bọn hắn cũng là điều được xem xét kỹ lưỡng.

Trang thiết bị thì không cần phải bàn, không nhìn thấy quận 13 của bọn hắn nằm ở đáy bảng mà khắp nơi đều có công xưởng mọc như nấm sao, mà mấy tên kia dù trên mặc giấy tờ chỉ là sản xuất một chút linh kiện hoặc là con ốc,..các thứ..Cơ mà sống ở cái đất toàn t·ội p·hạm như thế, ai mà tin được công việc của bọn hắn chỉ là như thế.

Cho dù là đã bị thành phố hạn chế không ít về công nghệ nhưng mà các loại súng đạn, thậm chí là v·ũ k·hí hạng nặng vẫn xuất hiện nhan nhản trên thị trường chợ đen. Thì tưởng tượng những nơi khác không bị kìm hãm còn phát triển tới cỡ nào?

Chỉ là về mặc quân lính luôn là thứ làm bọn hắn đau đầu, không giống với những thành phố khác là nơi tập hợp của rất nhiều giống loài, không chỉ dị nhân, loài người mà còn xuất hiện cả Dwarf, Elf, Beastmen,... Thì thành phố V của bọn hắn lại là nơi tập trung chủ yếu dị nhân, loài người và vô năng, chỉ có một số ít thành phần các loài tập trung ở khu phía Tây của thành phố.

Điều này xảy ra cũng là do vị trí địa lý của bọn hắn nằm trên địa bàn cũ của đế quốc loài người nơi tôn thờ Chủ nghĩa duy con người, nơi này được xem là địa ngục của những loài khác, do từng có thời điểm đế chế này mở ra một cuộc chinh phạt tới tất cả giống loài khác. Kết quả thế nào thì không ai biết, chỉ biết được đế quốc này về sau liền di cư về phía Tây lục địa này.

Cho nên không giống những thành phố khác trong việc có thể lập ra các nhóm lực lượng tùy theo từng giống loài, thì lực lượng nòng cốt của bọn hắn chính là xây dựng ở người vô năng và người thường, 2 giống loài được xem là có khả năng sinh sản mạnh nhất cũng như được xem là yếu nhất trong tất cả. Bọn hắn cũng không có cách, đây là lợi thế cũng là điểm chí mạng của bọn hắn.



Cho nên lãnh đạo thành phố mấy năm nay đều bắt đầu chú ý tới các loại công nghệ giúp con người vượt qua giới hạn thể chất của mình, một trong số những nơi tiên phong trong lĩnh vực này chính là nhà thương điên Diên Khánh. Đám tiến sĩ điên này đã thực hiện vô số các loại thí nghiệm vô đạo đức nhằm tìm kiếm phương pháp tốt nhất, mà sỡ dĩ bọn nó có thể nhảy thoát thoải mái tới vậy là vì người chống lưng cho bọn nó không ai khác chính là nhóm vệ binh.

Mặc dù cũng xuất phát từ mong muốn giúp đỡ thành phố, nhưng ai trong bọn hắn cũng đều biết sỡ dĩ nhóm vệ binh ủng hộ mấy tên điên kia là vì nếu một khi nghiên cứu thành công vậy thì Liên Minh sẽ nhận được một sự thay đổi lớn từ trước tới nay.

Loài người và vô năng từ trước tới nay vẫn luôn là nguồn lao động chính ở mọi thành phố, cũng giống như thành phố V những nơi khác không ít thì nhiều đều bị ảnh hưởng từ việc đây là giống loài có sức chiến đấu thấp nhất. Ở cái thời đại chủng tộc v·a c·hạm lẫn nhau như này, cho dù là Liên Minh luôn đề xướng công bằng, bình đẳng giữa mọi chủng tộc thì cũng không thể tránh khỏi sự phân biệt đối xử với các giống loài yếu.

Mà một khi loài người đột phá giới hạn cơ thể đem chủng tộc bản thân đẩy l·ên đ·ỉnh của kim tự tháp, vậy thì khối Liên Minh này không phải là đế chế loài người phiên bản đa chủng tộc thôi sao?

Đây cũng là thứ mà khiến các lãnh đạo phải luôn cân đo, suy nghĩ liên tục bởi một khi điều này thật sự xảy ra Liên Minh chắc chắn sẽ xảy ra biến động lớn, nếu xử lý không tốt rất có thể khối Liên Minh này sẽ tan rã mà một khi chuyện như vậy xảy ra ai cũng so với ai đều không tốt hơn là bao.

Bởi các mối đe dọa của bọn hắn Thành Phố Hắc Ám, Hầm Ngục, Chiều Không Gian Hỗn Mang,...đều không phải trò đùa, chỉ cần một thứ xuất hiện tại thành phố thôi đều có thể đem nơi này tận diệt. Nhưng mà mấy tên vệ binh kia nào sẽ quan tâm mấy thứ này, bọn hắn chỉ quan tâm làm sao có thêm được sức mạnh để phục vụ c·hiến t·ranh mà thôi. Chỉ cần giải quyết được những mối đe dọa kia thì ai lại quan tâm mấy thứ này.

Cho nên ngay khi biết được nhóm Vệ Binh bắt đầu có hứng thú với trẻ em, thầy Bạch và cô Tuyết liền cảm thấy không ổn xen lẫn chút tức giận:

‘’Sếp không đùa đấy chứ! Đám kia muốn c·hết rồi sao mà giám đánh chủ ý vào bọn nhỏ??’’

‘’Bình tĩnh đi! Mấy tên kia còn không dám làm thế đâu, cho dù mấy tên tiến sĩ có mở miệng muốn thì mấy gã đấy cũng không dám đưa đâu. Bọn nó vẫn biết trên đầu mình có con dao mà.’’

‘’Thế tại sao Sếp lại nói về…’’

‘’Này tụi bây có thật sự coi tao là sếp của tụi bây không? Con Tuyết quên là làm sao mày được gia nhập vào đây rồi phải không?? Ngự thuật là gì nghĩ ta không biết à???’’



Nói tới phân thuợng này làm sao 2 người lại không hiểu sếp mình đang nói tới cái gì, thầy Bạch cũng là tranh thủ đá banh qua cho chị Tuyết, ánh mắt cũng tràn đầy vẻ hối lối huynh đệ xin lỗi nhưng cái này huynh không giúp được.

‘’CDM! Thằng Khốn..’’

—-----

Long và Phượng đã ở trên xe trốn chạy tới điểm an toàn,

Cặp đôi không hề biết mọi hành động của bản thân đã bị thầy cô ghi lại mà chỉ đoán là bọn họ sẽ quan tâm đến kết quả mà thôi, mặc dù đã rời khỏi thành công hơn nữa Long cũng đã kích hoạt bom xóa tan mọi dấu vết tại hiện trường.

Nhưng xuất phát từ mong muốn an toàn cùng với việc kẻ đối đầu là ông trùm của quận, cả 2 vẫn là không dám chạy về nhà ngay trong đêm mà đi tới hầm trú ẩn của nhóm. Nơi này được xây dưới một khu nhà máy bị bỏ hoang và thường được các băng đảng chọn làm chợ giao dịch. Hầm trú của bọn hắn chỉ là một trong vô số địa điểm được xây tại đây, thậm chí là ngay cả cảnh sát và một số anh hùng cũng có một chân, đơn giản là vì nơi này nằm trên một khu đất c·hết, nó gần như không thể dùng để trồng trọt hay làm nhà máy, cũng vì thế mà nó bị bỏ hoang không người để ý tới giờ.

Tuân liền thả bọn hắn ở phía xa khu nhà máy để tự đi bộ vào, ban đêm cậu cũng không dám lái xe chạy loạn ở nơi đó, sẽ b·ị c·ướp đấy.

Long và Phượng đem đồng phục thay đổi liền đi vào khu nhà máy, lén lút trốn qua các trạm canh bí mật rồi thành công đi tới phòng an toàn.

‘’Muốn ăn một chút gì đó không? Ở đây có thịt gà cùng mì gói này.’’

‘’Ừ ăn! Để tắm cái đã, cả người tớ giờ toàn mùi khét thôi.’’

‘’Tiết kiệm nước tí nhé, chỗ này hình như chưa được bổ sung nước thì phải..’’

‘’Thế cậu có muốn !#!$ cùng không?’’

‘’??????’’ Long điếng người khi nghe được câu hỏi của bạn gái mình, cậu hốt hoảng nhìn về phía cô nàng tay run rẩy cầm lấy thanh rìu. Câu hỏi kia gần như muốn đem trái tim cậu móc ra ngoài, ai lại có thể hỏi một câu như thế chứ.

‘’OMG Phượng! Chúng ta là học sinh cấp 3 đấy!!!”’

‘’Có hay không! Lẹ đi!!!”’

‘’.....!$@!@’’

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.