Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 5: Hơi Thở Khởi Nguyên



Chương 5: Hơi Thở Khởi Nguyên

‘’Đệch! Cái Quỷ Khí mà thứ này viết không phải là linh hồn bọn quỷ chứ!’’

Long vừa đi vừa nghĩ, nhưng trong đầu cậu đã chắc đến 8 - 9 phần. Xem ra muốn dùng thứ này chỉ sợ phải ném bản thân vào chiến trường.

‘’Kệ đi! Tới đâu hay tới đó.’’

Động viên mình một câu, Long liền cùng nhóm học sinh luồn lách qua khu hành lang. Trên đường đi bọn hắn nhìn không thiếu cảnh máu me, chỉ mới 1 tiếng từ khi hầm ngục xuất hiện thôi mà nơi đây đã không khác gì địa ngục trần gian.

Xác và máu người văng tung tóe, trên trần dưới sàn đều bám đầy phần thịt còn sót lại của những n·ạn n·hân. Mấy tên học sinh đi đầu khi nhìn thấy cảnh này đều không kiềm được nôn hết bữa sáng.

Phượng cũng không nằm ngoài, cô nàng một tay bịt miệng chạy tới nơi khác ói ra hết những gì mình đã nạp, quay trở lại Long đã nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của cô.

Long thở dài vỗ lấy bả vai cô bạn gái mình.

‘’Cậu đã từng nhìn thấy rồi sao?’’ Lau đi nước mắt, Phượng có chút nghi ngờ nhìn lấy Long. Trong lòng cô bổng cảm thấy người bạn trai trước mặt này có chút khác biệt.

‘’Nhìn nhiều quá nên cũng hơi quen!’’ Long gãi đầu vẫn là quyết định thành thật với bạn gái mình, nhìn khuôn miệng đang ngày càng to ra của Phượng cậu liền lắc đầu ra hiệu đi tiếp.

Đây là chuyện sớm hay muộn mà Phượng phải đối mặt, có thể nói trước thì nên nói đỡ phải đến lúc lâm trận lại thành gánh nặng.

Dù sao kẻ mà bọn hắn đối đầu là tổ chức t·ội p·hạm, những kẻ dị giáo hay thậm chí là những sinh vật không xác định. Mà cảnh tượng như này đối với những kẻ đó giống như không khí ở nhà vậy, không gì quen thuộc hơn.

Đặc biệt khi vị trí của bọn hắn là hỗ trợ, do thám hay nói thẳng ra là quân tiên phong. Thì việc chuẩn bị tâm lý đối đầu với những cảnh tượng đó là điều nên làm.

Cơ mà nói vẫn phải nói lại, lần đầu của Phượng so với cậu còn tốt chán.

Phượng thấy Long không muốn nhắc đến chuyện cũ cũng liền im lặng, nhìn khẩu súng hơi trong tay cô nàng liền có chút ghét bỏ.

‘’Đây nho! Cầm đi.’’ Phượng hô một tiếng rồi ném lấy khẩu súng cho Vũ, bản thân thì quyết định sẽ chiến đấu bằng siêu năng lực.

‘’Đã chắc chưa! Một khi dùng thứ đó sẽ thu hút bọn quỷ đấy!’’



‘’Nghĩ gì vậy! Tớ chỉ định dùng hai tay thôi, có điên mới dùng trạng thái hoàn chỉnh.’’

Long nghe thế cũng yên lòng, mặc dù cậu không biết Phượng đã có thể kiểm soát năng lực bản thân hay chưa. Cơ mà chỉ cần biết được cô nàng không phải bị cảm xúc chi phối, cậu liền an tâm đôi phần.

Năng lực của Phượng chính là [Bốc Cháy] đơn giản chính là đem bản thân hóa thành ngọn đuốc, ở trạng thái hoàn chỉnh cô nàng có thể tự do bay lượn và bắn ra những ngọn lửa có nhiệt độ hơn 300 độ C. Ngoài ra sức mạnh vật lý của Phượng trong trạng thái này cũng tăng lên đáng kể, cô nàng có thể nâng vật nặng gấp 20 lần trọng lượng cơ thể.

Cơ mà đây chỉ mới là sơ bộ năng lực của Phượng, theo như Boss nói Phượng vẫn chưa khai phá hết tiềm năng của bản thân. Vẫn cần thời gian để tìm hiểu và kiểm soát chúng.

Long chỉ có thể vỗ đùi khen bồ mình quá đỉnh, ngoài ra thì cậu không giúp được gì. Không có cách khi ở trạng thái hoàn chỉnh nhiệt độ xung quanh cao đến bất thường, người thường như Long mà tới gần thì có đi ngắm gà thỏa thân thôi.

Đó là trước khi cậu sở hữu hệ thống, còn sau này…cứ về sau tính đi.

Có lẽ là nhận được chiếu cố từ thần may mắn, nhóm của Long an toàn đi tới trạm y tế mà không đụng độ bất kỳ quái vật nào. Phượng trong lúc đi theo cũng thành công kiểm soát năng lực bản thân, chỉ cho phép 2 tay b·ốc c·háy mà không phải cả người.

Dù theo như cô nàng nói điều này ảnh hưởng tới uy lực ngọn lửa, cơ mà vớ không ảnh hưởng tới mục tiêu lấy chạy làm đầu của cả bọn.

Phòng y tế giờ đây không khác gì một pháo đài nhỏ, lý do thì đơn giản thôi nơi này có một tên dị nhân cấp C+ tọa trấn, nên không có thứ gì thể gây hại tại đây. Đó là điều Long đã nghĩ cho tới khi hay tin hầm ngục trong trường bọn hắn là cấp B.*

*(Tác giả giải thích: Dị nhân được xếp hạng theo năng lực và khả năng chiến đấu, cấp độ từ F (non threatening) tới SSS+ (Unknown).

Hầm ngục: một chiều không gian khác biệt xuất hiện tại thế giới loài người, độ nguy hiểm được xếp loại từ F (non threatening) tới SSS+ (Unknown). Mỗi cấp độ hầm ngục sẽ cần người có năng lực lớn hơn 1 bậc hoặc nhiều người cùng bậc giải quyết)

‘’DM! Không thể đợi thêm được nữa.’’ Trong lúc được y tế chữa trị, Long quyết định tiến vào không gian hệ thống.

Đã nguy hiểm dí tới đít, còn không chịu trang bị thêm hỏa lực thì không khác gì đi chịu c·hết.

Đi tới cái vòng quay khổng lồ trước mắt, đây là lần đầu tiên trong đời Long tham gia bộ môn cờ bạc này. Trong lòng cầu nguyện mong ông bà chiếu cố (mặc dù không biết ông bà mình là ai) Long liền khởi động cổ máy.

‘’Cọt..kẹt..’’ Tiếng bánh răng v·a c·hạm bắt đầu vang lên, tấm bảng tròn ngay lập tức khởi động. Bang đầu còn di chuyển chầm chậm nhưng dần dần tốc độ của nó ngày một tăng lên, đến khi lóe lù mắt chó của Long. Nó ngay lập tức dừng lại, mũi tên cũng va đập vào ô phần thưởng.

‘’Chúc mừng bạn đã nhận được kỹ năng 2 hai sao: Hơi Thở Khởi Nguyên. Bắt đầu tiếp nhận năng lực? (YES/NO)’’

‘’Lịt pẹ quá tuyệt!’’ Long vỗ đùi hét lớn, ban nãy bởi vì quay quá nhanh mà cậu không kịp nhìn. Nhưng mà giờ đây cậu có thể a, vừa nhìn Long không nhịn được mà chửi bậy.



CMN đúng là nhà cái đến từ Châu u, bảng quay được chia thành 100 ô thì hết cmn 70 ô là chúc bạn may mắn lần sau, trong đó còn có 10 ô quay ra vật phẩm vô dụng (theo ý nghĩ mặt chữ). Cho nên dùng thứ này chỉ có 20% ra được thứ có thể sử dụng.

Đối với một người không phản dân gacha như Long, tỉ lệ như này không khác gì bịp.

‘’Chó m@ hệ thống!’’

Chửi thì chửi nhưng tay Long vẫn bấm xác nhận thừa hưởng kỹ năng.

Ngay khi xác nhận, cả vùng không gian liền hóa thành sương mù. Long có cảm giác bản thân đang bị kéo tới một nơi khác, ngay khi cậu tỉnh táo trở lại bản thân đã xuất hiện ở căn nhà gỗ nằm ở trong núi.

‘’Ừm! Người đó đã tới rồi….’’

‘’Suỵt! Im lặng để cha con ra tiếp khách..’’

Long nghe được tiếng phụ nữ và trẻ con ở phía sau căn nhà, cậu muốn hô lên để chào hỏi nhưng liền ngừng lại. Trong căn nhà phát ra tiếng bước chân đang hướng về đây, một người đàn mái tóc đen, đôi mắt to màu hạt dẻ, trên mặt còn vết sẹo hình ngọn lửa lan xuống mí mắt.

‘’Đã làm phiền gia đình anh rồi! Tôi không biết tại sao lại lạc tới nơi này.’’

Người đàn ông có chút bất ngờ trước câu nói đầu tiên của Long, ông liền bật cười rồi ra hiệu cậu tới gần:

‘’Haha! Sao lại không tới đây được chứ, cậu không phải muốn học Hơi Thở Khởi Nguyên sao?’’

Long lúc này mới biết được cách nhận kỹ năng từ hệ thống, thì ra là dịch chuyển tới gặp người sử dụng để học nó.

‘’Thế anh sẽ dạy tôi sao?’’

‘’Sao lại không chứ? Mau vào nhà đi..à hình như chúng ta vẫn chưa biết tên của nhau nhỉ?’’

‘’Ối c·hết! Tôi bất lịch sử quá, tôi tên là Long mong được anh chiếu cố!’’



‘’Tôi tên là Yoriichi! Rất vui được gặp cậu.’’

…………

Nhìn bạn trai mình trở nên ngơ ngác sau khi được tiêm thuốc mê, ánh nhìn của Phượng có chút kinh dị khi nhìn về phía cây kim tim kia.

‘’VCL! Thuốc tê kiểu gì mà làm nó bay não luôn vậy..’’

Nhìn thời gian trôi qua 5 phút mà bạn trai mình vẫn không có vẽ sẽ tỉnh táo trở lại, Phượng bắt đầu suy nghĩ có nên dùng tác động vật lý đánh thức cậu không.

Giống như cảm nhân được nguy cơ sinh tử, cơ thể Long liền co giật giữ dội. Mắt cậu trở nên có thần, miệng mở lớn hít một hơi thật sâu.

‘’DCM! VCL…’’ Chửi bậy một tiếng, Long mới nhìn xung quanh. Chạm vào ánh mắt như nhìn thấy thằng ngu của Phượng, cậu ngượng ngùng gãi đầu.

Trong lòng thì không ngừng hét lớn.

‘’DM! Bố đã trở lại và lợi hại hơn xưa.’’

Cảm nhận thay đổi của cơ thể, ừm giống như không có thay đổi gì. Long mới ngớ ra thứ mà cậu học chỉ là kỹ thuật trong chiến đấu thôi, muốn biến nó thành sức mạnh còn cần phải luyện tập thường xuyên.

‘’Không gian trong cái hệ thống đó là thật sao?’’

Dù trong đầu có rất nhiều câu hỏi, nhưng không mất bao lâu Long đều đem chúng ném hết ra ngoài. Cậu nhìn lên đồng hồ chỉ mới trôi qua 5 phút liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó vội vàng cầm lấy trang bị của mình, kéo tay Phượng rời đi.

Phòng y tế lúc này đã rất đông người, từ giáo viên đến học sinh, một số học sinh có khả năng chiến đấu hoặc năng lực mạnh đều xung phong đi g·iết địch, nhưng tất cả đều bị giáo viên gạt bỏ.

Nói đùa, hầm ngục kia có độ nguy hiểm là B đấy ngay cả người mạnh nhất trong phòng còn không dám đảm bảo an toàn, thì mấy tên nhóc tụi bây đứng đây nói bậy cái gì.

Cũng may tình thế hỗn loạn, công với việc nhiều giang phòng bị đụt tường để mở rộng chỗ. Hai người bọn họ liền thành công tìm ra khe hở thoát ra ngoài, dĩ nhiên là sau khi đi ra bọn hắn liền vội vàng bịt cửa lại đảm bảo không bị con quái vật nào nhìn ra.

Cả hai cũng không muốn làm ra hành vi ngu ngốc này, nhưng hết cách gọi điện thoại cho tất cả nhưng không ai bắt máy. Gặp tình huống như vậy hiếm có ai mà không nghĩ tới viễn cảnh tồi tệ nhất.

Long cũng cắn răng quyết định hôm nay phải liều một phen, dù điều này có thể dẫn tới một trong hai m·ất m·ạng.

‘’Đi thôi! Chỉ cần đi theo lối thoát hiểm nơi đó vẫn an toàn không có gì phải lo.’’

‘’Ừm.’’ Phượng ngoan ngoãn gật đầu giống như cô vợ nhỏ làm Long có những suy nghĩ không đúng đắn.

DCM TÌNH HUỐNG NGUY CẤP! KHÔNG NÊN NHƯ VẬY.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.