Trong chốc lát, Karen có cảm giác nghi ngờ mình có nghe nhầm hay không.Ý của nó rốt cuộc là nó không muốn trở thành một Long Thần bị nuôi nhốtgiống như gia súc, sợ làm ô uế hình tượng vĩ đại của "Long Thần PhảnNghịch"?Hay là nói, chỉ đơn giản là ý trên mặt chữ, nó cho rằng Long Thần Phản Nghịchcũng là một con gia súc bị nuôi nhốt, trong lòng nó cảm giác vô cùng xemthường đối với vị Long Thần kia?Cái trước là có thể hiểu, cũng rất dễ để giải thích.Cái sau, thì có chút quá hoang đường.Nhưng bên trong sự hoang đường, lại lộ ra một sự hợp lý, mà nguyên nhân duynhất để sự hợp lý này tồn tại, chỉ đơn giản vì người nghe câu này, là Karen."Long Thần Phản Nghịch bị nuôi lớn như gia súc.""Ca ngợi Thần Trật Tự do gái điếm nuôi lớn."Từ trong vô hình, thế mà đối ứng với lời trích dẫn của gia tộc Inmerais.Ngay từ đầu khi Karen quyết định tới tham gia đại hội lựa chọn của Địa HuyệtThần Giáo, nguyên nhân chủ yếu còn là vì trong lòng anh mang theo một gócnhìn thần thánh hóa đối với Long tộc.Tạm thời bỏ góc nhìn thực dụng qua một bên, nếu như thật sự có thể có một conrồng đi theo bên cạnh giống như Người Cầm Roi, loại cảm giác tinh thần thỏamãn tuyệt đối là thứ mà người ta hướng đến.Nhưng mà, sau khi trải qua những chuyện xảy ra ở Địa Huyệt Thần Giáo, gócnhìn thần thánh đối với Long tộc đó của Karen xem như đã hoàn toàn sụp đổ.Bây giờ anh cảm thấy, Người Cầm Roi chắc hẳn cũng không cảm thấy quá hàilòng với con rồng ở bên cạnh mình này, đơn giản là bởi vì chi phí đầu tư ở giaiđoạn trước quá cao, nên mới không thể không cau mày tiếp tục tha thứ để nótồn tại;Karen còn từng chất vấn Người Cầm Roi đối xử với thú cưng của mình như thếthì có phù hợp hay không, có chút khờ dại mà cho rằng nếu như có thể dànhthêm tình thương và sự thấu hiểu, có lẽ Auggie cũng có thể biến thành ngườibạn thật sự, nhưng bây giờ Karen lại hiểu thêm về cách làm của Người CầmRoi.Nếu như nói việc phê phán phân biệt chủng tộc là một sự chính xác trên mặtchính trị, nhưng khái niệm phân biệt chủng tộc hiện nay là xây dựng trên cơ sởcủa loài người, có ý là giữa loài người không thể phân biệt chủng tộc với nhau,mà không phải là giữa loài người với loài khác.Lại so sánh với loại không khí hoang dã nguyên thủy của Địa Huyệt Thần Giáo,mặc dù nội bộ Trật Tự Thần Giáo thường xuyên sẽ công kích lẫn nhau "Chẳnglẽ ngươi quên rằng ở dưới Trật Tự, người người đều bình đẳng sao", nhưng trênthực tế, Trật Tự Thần Giáo thật sự là một cái Thần Giáo quán triệt cái giáonghĩa này tốt nhất.Auggie... Có thể là bản thân đầu óc có chút vấn đề, cô ta cũng có chút thôngminh, hành vi lợi dụng Rasma với ý đồ loại bỏ cấm chế trên người từng đểKaren tán thưởng, nhưng thông minh vặt cho dù nhiều cũng không cách nào chelấp sự ngu xuẩn.Nhưng mà, con Cốt Long này đối mặt với sự uy hiếp của mình lúc trước vẫntình nguyện lựa chọn cùng nhau chết như cũ mà không nguyện ý khuất phục,ngược lại để cho Karen phải tán thưởng.Quen với việc tính toán so đo lợi ích, quen với việc khuất phục trước hiện thực,thậm chí nhiều khi mình cũng không thể không tuân theo cái quy tắc trò chơi cổxưa và mục nát này, đột nhiên nhìn thấy một sự thuần túy, thật sự sẽ mang đếncho người ta một loại cảm giác vui mừng.Ngược lại việc Auggie nói trên người nó có được truyền thừa của Long ThầnPhản Nghịch, trên thực tế đối với Karen cũng không cộng thêm được bao nhiêuđiểm.Cho nên, khi Cốt Long hô lên một câu nói như vậy, trong lòng Karen, càng kíchđộng.Lúc này Karen nhìn ánh mắt của nó, có cảm giác giống như khi Dis nhìn mìnhlúc mình vừa thức tỉnh.Chúng ta thật ra đều là kẻ phản nghịch."Ta có thể hiểu được ngươi, thật đấy."Karen phát ra một tiếng cảm khái, câu nói này ngắn gọn hơn so với lúc trước,bởi vì lúc này lại dùng lời nói với ý đồ làm nó cảm động là không thể nào, nóphản nghịch cũng không phải do bắt chước, mà là từ trong ra ngoài, nó khôngphải kế thừa cái tín ngưỡng này từ Long Thần Phản Nghịch, bởi vì cho dù làLong Thần Phản Nghịch đặt ở trên đầu nó đều sẽ để nó cảm thấy cực kì khóchịu.Về điểm này, rất giống với Karen lúc trước khi mới chỉ là thần bộc, viết nhiềucâu nói "Đại nghịch bất đạo" đến như vậy vào trong bút ký của mình.Sau khi Cốt Long ổn định thể linh hồn của mình lại lần nữa, tiếp tục tấn côngKaren.Nó tấn công dũng mãnh, nhưng lại không có khả năng thật sự tạo ra uy hiếpKaren, nhưng mà Karen đã không có ý muốn trấn áp nó, càng giống như nhìnthấy một đứa trẻ con của bạn thân, bởi vì mình đùa giỡn nên bĩu môi phát cáuvới mình, ngược lại cảm thấy có chút đáng yêu.Vậy nên, tiếp tục trêu chọc ngươi đi.Karen dứt khoát thu hồi phòng ngự của Cánh Cổng Luân Hồi, lòng bàn tay chỉvề phía trước, cười nói:"Đi, ra chơi với nó một chút."Thiên Mị thoát ra từ trong lòng bàn tay Karen, từ khi đi theo Karen, Thiên Mịcó không ít cơ hội ăn uống, so vừa lúc vừa rời khỏi Cánh Cổng Luân Hồi, cũngdễ nhìn hơn nhiều, cùng với ngày bình thường luôn bám thể linh hồn của mìnhlên trên Đòn Roi Kỷ Luật để tiến hành tăng cường, tương đương với một loạirèn luyện hiệu suất cao, bây giờ mặc dù nó vẫn thoạt nhìn giống một con rắnnhư cũ, nhưng đã là một con mãng xà.Dù là bây giờ nó phải đối mặt với một đầu rồng, nó cũng không sợ hãi.Mà Cốt Long trông thấy Karen thả ra một con mãng xà màu đen để ứng phó vớimình, nó ngược lại không có cho rằng đây là sự thương yêu của “chú Karen”,ngược lại cho rằng đây là một cách để nhục nhã mình, càng nổi điên hơn mà laođến."Oanh!"Mãng xà và Cốt Long đụng vào nhau, cả hai rất nhanh đã bắt đầu hình thức giaolưu cắn xé cào cấu rất thân thiết.Cốt Long cuồng bạo, chỉ cần nó tấn công thì tất nhiên đó sẽ không chết khôngthôi, không chừa lại đường lui nào cho mình;Bản tính của Thiên Mị chính là sự kết tính của ngang ngược và hung tàn, cùngvới sau khi từng gặp những sự kiện lớn, nó vốn cũng không để Long tộc gì vàotrong mắt.Sau một phen cắn xe nhau, thể linh hồn của hai bên đều trở nên vô cùng tan nát,không muốn tách ra, nhưng cả hai đều không thể cầm cự thêm, bị động đẩynhau ra một khoảng cách, trong lúc vô tình đã tạo ra một khoảng thời gian nghỉgiữa trận.Cốt Long tiếp tục lôi kéo khí tức vong linh ở xung quanh để tiến hành bổ sungchữa trị thể linh hồn của mình, chuẩn bị cho lượt chém giết tiếp theo;