Lúc này Kevin hưng phấn, ít nhiều cũng mang theo một chút cảm xúc của chó ởtrong đó.Rốt cuộc thì thứ cấm kỵ bình thường không dám đụng vào và khiêu chiến, lúcnày lại có thể biểu lộ hợp lý hợp tình, dù sao cũng phải hơi nhập tâm một chút."Gâu!"Nữ Thần Ám Nguyệt mở hai tay ra, một vòng huyết nguyệt trực tiếp chiếu rọi ởsau lưng Karen, giống như là tạo thành bối cảnh, cũng không phải rất lớn.Nhưng chỉ có người đang ở bên trong bối cảnh mới có thể cảm nhận lúc này rõràng, màu máu đỏ ở bốn phía, giống như không nhìn thấy bờ, mặc cho ngươi cóthử như thế nào đều không thể rời khỏi sự trói buộc của nó.Màu đỏ tươi bên trong hai con ngươi Karen hiện ra lần nữa, sâu trong linh hồn,pháp thân lợi hại nhất mà Kevin không đánh thức, có dấu hiệu muốn khôi phục.Bây giờ cơn nghiện đói là mạnh mẽ nhất, bởi vì nó khống chế ý thức Karen,trong quá khứ, loại hiện tượng bao trùm hoàn toàn ý thức chủ quan của Karencòn chưa từng xảy ra;Nhưng nó lại là thứ suy yếu nhất, vật dẫn lớn nhất của nó, pháp thân của ThầnTrật Tự vẫn còn không thức tỉnh.Lần trước Karen lấy phương thức cực đoan để áp chế cơn nghiện đói, đó là khipháp thân của Thần Trật Tự trở thành vật dẫn của cơn nghiện đói, những thứkhác bên trong linh hồn liều mạng áp chế, cuối cùng vẫn phải dựa vào Lưỡi HáiChiến Tranh chặt một cái mới có thể thành công.Lần này, chỉ cần pháp thân của Thần Trật Tự tiếp tục im lặng, như vậy thì cơnnghiện ngược lại có thể áp chế càng dễ hơn.Kevin cũng ý thức được chuyện không thích hợp, khói đen xung quanh phápthân kia đang tiêu tán, một khi hắn thức tỉnh rồi gia nhập vào, vậy thì cục diệntrong nháy mắt sẽ bị phá vỡ."Gâu gâu gâu!"Kevin hô to, thúc giục giải quyết nhanh hơn một chút.Pháp thân của Thần Ánh Sáng lơ lửng trước mặt Karen, sức mạnh Ánh Sángchiếu lên trên người anh, tiến hành áp chế Karen, cường độ giãy dụa của Karenlập tức chậm lại dần.Lưỡi Hái Chiến Tranh vung đến, bổ Karen.Hình chiếu của Dis lúc này xuất hiện, chặn Lưỡi Hái Chiến Tranh lại, đẩy lùinó.Bên ngoài, Alfred vẫn đang tiến hành cầu nguyện như cũ, âm thanh vang lênbên cạnh Karen, điều này có nghĩa sự thành kính của Alfred, có thể lấy một loạiphương thức đặc thù tiến vào nội tâm Karen."Thiếu gia, ngài từng nói lão gia Dis cực kỳ hối hận một chuyện, đó chính là lúccòn trẻ đã đi nhầm đường.""Thiếu gia, ngài từng nói Thần Trật Tự cũng đi lầm đường, ngài sẽ không phạmsai lầm của hắn.""Thiếu gia, ngài quên mong ước chung của chúng ta rồi sao?"Trong từng tiếng cầu nguyện của Alfred, màu đỏ tươi bên trong đôi mắt Karenbắt đầu dần dần trở thành nhạt, tác dụng của điểm thả neo vào lúc này hiện ra."Ầm!"Pháp thân của Thần Trật Tự vốn nên là chủ nhân thật sự của nơi này, vốn là tínngưỡng “duy nhất” mà Karen chọn trong rất nhiều thứ, cuối cùng thức tỉnh, thânhình to lớn xuất hiện sau lưng Karen.Nhưng mà, cũng đúng lúc này, hai mắt Karen nhắm chặt, lúc từ từ mở ra, đôimắt khôi phục sự bình tĩnh.Ánh mắt của Karen, đảo qua phía trước, cuối cùng, rơi vào trên người Kevin.Lúc này Kevin sợ run cả người, bởi vì pháp thân của Thần Trật Tự, hoàn toàn làhành động theo động tác của Karen, chẳng khác gì là pháp thân của Trật Tựchính đang nhìn mình chằm chằm.Nó vốn dĩ cảm thấy bị phong ấn ở trong cơ thể của một con chó vàng đã để chomình cực kỳ suy yếu, bây giờ nó mới rõ ràng ý thức được làm chó cũng có thểcho cho mình cảm giác an toàn rất lớn, dù sao cũng tốt hơn trở thành thịt trênthớt.Karen hạ người xuống, đi vào trước mặt Kevin, nghi ngờ nói:"Vì cái gì ở chỗ này, ngươi cũng là một con chó?"Kevin: "..."Thứ hiện ra trong Không gian linh hồn hẳn là thể linh hồn của bản thân mình,bộ dáng phân chia càng giống với bộ dáng theo thói quen trong ý thức, cũngchính là ngươi cho rằng mình nên là bộ dáng gì thì ở chỗ này sẽ biến thành bộdáng đó, tương đương với việc tự mình chọn gương mặt theo bản năng.Nhưng Kevin, vẫn là một con chó như cũ.Kevin cúi thấp đầu chó, nó cũng bắt đầu suy nghĩ vấn đề này, lần trước lúc ởtrên Hỏa đảo cũng giống như vậy, mình là một con chó, chở Pall cùng đánhnhau với Địa Ngục Tam Đầu Khuyển.Pall dù sao thì cũng đã làm mèo hơn hai trăm năm, nhưng mình, mới làm chóbao lâu chứ?Chưa gì đã... Quen rồi?Nhưng mà, trong lòng Karen còn có một cái ý nghĩ khác, lần này mình lạikhông kiểm soát thêm một lần, có chút vội vàng không kịp chuẩn bị;Cũng may cơn nghiện đói hiển nhiên cũng không chuẩn bị sẵn sàng để phác tác,sức mạnh Trật Tự còn không bị nó điều động, cho nên tính chất mặc dù vô cùngác liệt, lại bị dập tắt cực kỳ nhanh.Thế nhưng là cũng từ khía cạnh này mà thể hiện ra tính nghiêm trọng của vấnđề, cùng với thực lực mình được tăng lên, cơn nghiện đói sẽ bành trướng thêmmột bước, nghĩ biện pháp để có thể áp chế nó tạm thời, ít nhất là đề phòng.Đồng xu Varax... Loya.Không thể kéo dài thêm được nữa, muốn tìm đồng xu Varax chìm ở ngoài biểnkia về, như vậy thì Loya có thể thông qua nó để cảm ứng với mình, thời khắcquan trọng, có thể giúp mình trấn áp cơn nghiện đóiNói một câu tương đối lạnh lùng tự tư, Karen sẽ không gửi gắm tất cả vào trênngười Kevin để đánh thức mình mỗi lần có chuyện, anh càng tin tưởng cô bégiống như Loya hơn, giống như Connor, bởi vì nhỏ tuổi, cho nên thuần túy mộtchút... Ừm, dễ bị lừa.Còn về phần Kevin, ngày nào đó nếu quả như thật sự có cơ hội thật tốt đặt ởtrước mặt nó, Karen cảm thấy nó thừa cơ phản bội là một chuyện rất bìnhthường, anh thậm chí sẽ không đi oán trách nó, dù sao cũng là mình cho nó cơhội.Phải biết rằng con chó ngay từ đầu thật ra có thể nói chuyện giống như Pall, sởdĩ lựa chọn "Gâu gâu gâu", là vì mượn nhờ hình tượng một con chó vàng đểmình giảm đi sự cảnh giác đối với nó.Đương nhiên, nó bây giờ thật ra càng ưa thích "Gâu gâu gâu".