Đầu rồng hơi hạ xuống giống như là đang đưa ra lời cảnh cáo sau cùng.Từ trước đến nay thì việc đấu tranh quyền lực và thay đổi vị trí trong Thần Giáocũng không tính hiếm thấy, nhưng từ xưa Trật Tự Thần Giáo đã có truyền thốngăn ý không vạch mặt hoàn toàn với nhau, bởi vậy, nên trường hợp trực tiếp cưỡiCự Long tiến vào trong Giáo Đình với thái độ như của Karen thì vẫn là ví dụđầu tiên.Nhưng mà thần quan nhậm chức làm việc trong Giáo Đình tất nhiên là đượctiếp xúc với “tin tức nội bộ” nhanh nhất, bọn hắn cũng đều nghe nói về nhữngchuyện xảy ra trong Giáo Đình gần đây, so với sự kiện kia thì việc trước mắt…hình như cũng không phải là không thể tiếp nhận.Connor há miệng rồng ra, trong miệng đồng thời ngưng tụ ra hai loại sức mạnhthuộc tính băng và lửa, chuẩn bị phun ra bất cứ lúc nào.Long tộc, nhất là Long tộc với huyết thống cao quý, bọn chúng không tính là gìnếu so sánh với những người đứng đầu nhân loại, nhưng nếu chỉ là những kẻtầm trung thì thật sự có thể dùng khí thế của mình để nghiền ép đối phương.Bickmain sờ lên đầu của mình, hắn rất khiếp sợ, nhưng cũng không có gì quábối rối, thậm chí còn không do dự và tự thuyết phục bản thân quá lâu mà rất làdứt khoát lui người mấy bước sang hướng bên cạnh, phất tay ra lệnh cho đámthuộc hạ:"Mở cổng cho vào."Phía trong và ngoài Giáo Đình được bố trí trận pháp vô cùng nghiêm ngặt, nếunhư không mở cửa mà là lựa chọn cảnh cáo thì Karen muốn đi vào cũng rất khó.Nhưng vấn đề là Bickmain không có lý do làm như thế, cũng không phải vì hắnsợ chết mà là bởi vì thân phận Karen đặc thù.Một mặt là bởi vì lý lịch cá nhân chói mắt của Karen, hai là đãi ngộ trên mặtchính trị của Đại tế tự đối với anh;Đội trưởng gác cổng cũng rõ ràng rằng việc mình kiên trì nguyên tắc trong tìnhhuống này cũng không có ý nghĩa gì, không quan tâm hôm nay Karen có cànquấy hay vô lễ ra sao, dù cho hắn có trực tiếp cưỡi rồng bay vào trong ThầnĐiện công vụ, hắn có bị Đại tế tự quát mắng hay dạy bảo ra sao thì đến cuốicùng hắn vẫn là hắn.Chúng ta cũng không muốn xen vào trong chuyện giữa “người nhà” các ngươi.Cổng lớn mở ra, kết giới trên không biến mất.Connor nâng đầu rồng lên, thuật pháp tích tụ trong miệng biến mất, chuyển hóathành làn hơi phun ra từ mũi.Mỗi lỗ mũi thì phun ra sương mù cực nóng, một lỗ mũi thì phun ra sương băng.Trong mắt người ngoài thì sẽ cảm thấy cảnh này có chút buồn cười, nhưngngười trong nghề sẽ kinh ngạc vì thấy con rồng này không chỉ thuật pháp nhiềuloại thuộc tính một cách thuần thục mà còn có thể sử dụng và giải phóng mộtcách tự nhiên.Cốt Long lập tức bay vào trong, mang đến một bóng đen to lớn bao phủ lênGiáo Đình luôn luôn được ánh sáng thần thánh bao phủ mà không có đêm tối,Nhưng rốt cuộc thì Karen cũng không làm ra chuyện cưỡi rồng lao vào trongThần Điện, giữa đường thì anh ra hiệu cho Connor biến trở về hình người, saukhi mình hạ xuống thì nắm tay cô bé bước đến trước cửa Thần Điện công vụ.Trên đường đi có không ít hộ vệ đều bị kinh động, nhưng cũng chỉ đứng nhìn ởhai bên, không ai ngăn cản Karen.Xem như là Mobiteng đang đứng trên bậc thang vào Thần Điện công vụ thì lúcnày vẻ mặt cũng đầy sự khó xử.Sau khi Karen bước lên bậc thang thì đội hộ vệ của Đại tế tự lập tức bày trậnphòng ngự.Mobiteng chủ động bước về phía Karen, nhỏ giọng nói: "Đại tế tự không muốngặp khách.""Ta không phải khách."Ánh mắt Karen kiên định, tiếp tục bước lên bậc thang."Đừng để ta khó xử thưa ngài thư ký trưởng."Karen không để ý đến lời khuyên mà tiếp tục bước lên.Mũi thương của đám hộ vệ sắp đâm vào người Karen, nhưng khi Karen tiếp tụctiến đến thì bọn hắn không thể không cùng lui lại.Tóm lại, mọi người nhìn nhau, ánh mắt trao đổi ý nghĩ một cách điên cuồngtrong thoáng chốc, nhưng không ai dám bước lên.Lần trước xuất hiện tình huống như vậy vẫn là khi ông lão đáng sợ kia đến đây,nhưng khi đó, mọi người đều kiêng sợ sự mạnh mẽ của ông lão kia, bây giờ thứkhiến bọn họ kiêng kỵ là thân phận của Karen.Chớ nói đến thái độ mập mờ của Đại tế tự bây giờ khi chỉ đưa ra pháp chỉkhông tiếp khách, xem như Đại tế tự có hạ pháp chỉ ra tay với Karen, sau khiMobiteng nhận được mệnh lệnh thì ông ta cũng không dám theo lúc trước đi xinphép để nhận được một pháp chỉ thứ hai giống như vậy để xác nhận.Sau đó có một bóng người bay ra từ trong Thần Điện công vụ, người này làUkunga."Các ngươi lui ra.”Mobiteng lập tức ra lệnh: "Lui ra.”Lúc này bất kể có phải là mệnh lệnh trực tiếp của Đại tế tự hay không thì cũngđều nghe thôi.Karen tiếp tục tiến lên, đi đến trước mặt Ukunga.Ukunga ngước nhìn, không bố trí kết giới cũng không hạ thấp giọng xuống, trựctiếp trêu chọc nói:"Con mẹ nó, cho dù ngươi có muốn tạo phản thì cũng nên mang theo nhiềungười đến đây, một mình một rồng đến thì có phải trông rất ngu xuẩn haykhông?"Karen nhìn hắn, nói: "Vết thương của ngươi hồi phục thật nhanh.”"Không phải bởi vì có việc cần làm sao, làn da dưới lớp quần áo còn chưa làmlại xong, còn rất nhiều nếp gấp, ngay cả mắt hai mí cũng không kịp mở, làm chobây giờ ta soi gương cũng không quen."Karen vòng qua Ukunga, đi qua bên người hắn.Ukunga giơ cánh tay lên, ngăn cản Karen."Chớ đi vào, bây giờ hắn không muốn gặp ai cả."Karen hỏi ngược lại: "Từ lúc nào mà Đại tế tự của Trật Tự Thần Giáo chúng talại không thể gặp người khác vậy?""Nhất định phải đi vào?""Nhất định phải đi vào."Ukunga nhẹ gật đầu, thu tay về, chờ Karen đi vào thì hắn cũng bước vào cùng.Mới vừa đi vào thì Karen đã nhìn thấy ở trong góc hai bên của cổng Thần Điệncông vụ đã được bố trí ba cái bia mộ, tổng cộng sáu cái, tất cả đều được vậnchuyển từ trong Thần Điện ra.Karen biết lúc ông nội mình đại náo Thần Điện, Thần Điện còn có một chiêucuối không sử dụng, ví như những lão già sử dụng phương pháp đặc biệt để“sống tạm” này, cũng không định dùng vốn liếng quý giá của mình để xử lýmâu thuẫn nội bộ.Bây giờ thì việc vận chuyển những bia mộ này đã tăng cường mức độ bảo vệcủa Đại tế tự ở đây lên cực cao.Thần Điện công vụ bây giờ đã ngừng làm việc, trong điện ngập tràn sự lạnh lẽo.Đại tế tự ngồi ở sau bàn làm việc chính giữa, hắn vẫn uy nghiêm như cũ. Karenkhông do dự mà bước vào, sau khi tiến đến khoảng cách thích hợp thì dừngbước lại, nghiêm túc hành lễ với Đại tế tự:"Bái kiến đại tế tự."Đại tế tự không có trả lời.Thật lâu sau, Karen quay đầu nhìn về phía Ukunga.Ukunga liếc mắt, cười nói: "Ngươi sẽ không tưởng rằng ta khống chế rồi biếnĐại tế tự thành con rối của ta rồi mượn cơ hội ra lệnh nhé?"Karen lắc đầu, lại hướng ánh mắt về phía Đại tế tự đang ngồi yên không nhúcnhích ở đó."Này này này, ngươi có ý gì, ta không thể có chút dã tâm sao?""Đại tế tự sao rồi.”"Ta không biết hắn có bị gì hay không, mấy ngày nay hắn đều như thế này, bỗngnhiên bình thường, bỗng nhiên ngồi yên ở chỗ đó không nhúc nhích, nhưng tacó thể cam đoan, những cái pháp chỉ kia đều được hắn đưa ra khi tỉnh táo.”"Thần Điện biết điều và nghe lời như vậy sao?"Những Trưởng Lão Thần Điện kia ngày xưa hận không thể xoá đi một chút tiakhói lửa còn sót lại của con người mà bây giờ lại tập hợp lại để đi quán triệt ýchỉ của Đại tế tự;Xem như lúc Đại tế tự còn bình thường thì muốn sai bảo bọn hắn tuỳ ý như vậycũng không thuận tiện như bây giờ, không có lý nào mà khi Đại tế tự trở thànhnhư thế mà các trưởng lão ngược lại trở nên ân cần như vậy."Ngươi không hiểu, nhưng chẳng mấy chốc thì ngươi hẳn là sẽ hiểu, chúng takhông chỉ có là đang nghe theo pháp chỉ của Đại tế tự.""Đó là cái gì?""Không nên gấp gáp, hắn cũng sắp tỉnh rồi." Khóe miệng Ukunga ngoắc ngoắc,cười nói, "Này, đây là một cơ hội tốt, ngươi nên thử đi lôi kéo một đám người,có cơ hội này thì thì ngươi có thể bớt phấn đấu vài chục năm đấy."