Sủng Chị Tận Xương

Chương 4: Hôn 3 phút



Trong thời gian Tô Dương ở bên Mỹ, Dgon dẹp hết mọi công việc, bên cạnh cô khi cô rãnh rỗi. Anh chuyển cả một show thời trang mới nhất đến cho Tô Dương chỉ vì cô buột miệng khen đẹp quá. Dgon dành cho cô những bất ngờ nho nhỏ. Ở bên anh, cô cười không ngớt.

Sau buổi hội thảo tại khách sạn, Nam cầm áo khoác chạy theo Tô Dương. Tô Dương mỉm cười cảm ơn Nam, hai người từ xa như một đôi tình nhân đang show tình cảm. Dgon nhìn cảnh chướng mắt đó, vò nát điếu thuốc đang đốt dở trong tay, ném xuống đất. Anh dùng khăn tay lau sạch bụi tàn thuốc, tiến đến trước mặt hai người.

- Em dẫn hai người đi ăn.

Nam nhanh miệng hơn.

- Hôm nay hội thảo có tổ chức party tại Lotion View, chúng tôi phải về chuẩn bị.

Tô Dương tiếp lời.

- Để hôm khác nhé. Với lại ngày nào em cũng đi với chị thì làm gì có thời gian tìm bạn gái. Em hãy dành thời gian cho riêng mình đi nhé.

Khá khen cho câu “em hãy dành thời gian cho riêng mình đi nhé”. Dgon siết nắm tay, ánh mắt thoáng trầm xuống, nhưng nhanh chóng nở nụ cười trên môi.

- Vâng. Em biết rồi. Vậy em đi trước nhé.

Lên xe phóng đi. Dgon gọi điện cho trợ lý kiểm tra thông tin về bữa tiệc ngày hôm nay của Tô Dương. Đây là bữa tiệc muộn chào mừng mọi người đã đến đây do bên phía bệnh viện tổ chức. Bệnh viện muốn cho những y bác sĩ này vừa có thể cống hiến cho y học những cái đầu thiên tài của mình và cũng muốn cho họ được xả stress sau những ngày mệt mỏi.

Dgon cất điện thoại vào hộp xe, miết vô lăng xoay tròn theo chiều ngược lại. Những ngón tay thon dài sạch sẽ linh hoạt bấm một số điện thoại lạ.

- Tôi cần giấy mời đến bữa tiệc của hội thảo y học trẻ tuổi.

- Vâng.

Bữa tiệc bắt đầu tại trung tâm của hội trường, đây là một bữa tiệc đứng . Ai cũng lộng lẫy và lịch lãm trong những đồ dạ hội. Nhiều bạn trẻ ở đây cũng nhân cơ hội tìm kiếm được người yêu. Hội thảo này quy tụ rất nhiều người ở những châu lục khác nhau với đa dạng màu da. Nhưng ở họ đều có điểm chung đều là những sinh viên xuất sắc trong y học. Chủ tịch hội thảo là một giáo sư có thâm niên trong bệnh viện AK, đứng lên phát biểu và cảm ơn mọi người đã đến tham dự. Sự có mặt của những người trẻ ở đây là minh chứng sống cho việc phát triển vượt bậc của y học sau này. An Kỳ mẹ của Tô Dương lẽ ra sẽ là chủ tịch của hội thảo này, tuy nhiên bà đã từ chối vì không muốn Tô Diễn phát ghen.



Tô Dương tinh khiết trong bộ đầm trắng thuộc bộ sưu tập mới nhất của mùa thu năm nay do Dgon đặt hàng. Nhìn cô như một công chúa bước ra từ câu chuyện cổ tích. Một số bạn nam ngấp nghé muốn đến làm quen và tỏ ý mời khiêu vũ nhưng Tô Dương đã từ chối. Nam mang đến cho cô một ly coktail vị bạc hà. Hai người ngồi trên ghế sopha nhìn các bạn khác đang khiêu vũ. Nam quay sang.

- Mình và cậu khiêu vũ nhé.

- Mình nhảy kém lắm.

- Mình dạy cậu.

Tô Dương đặt tay mình lên tay Nam cùng bước ra giữa sân khấu. Nhạc bất ngờ chuyển tông từ Zumba sang Vans chậm. Nam cầm tay Tô Dương đặt lên cổ mình, còn Nam đặt tay lên eo cô. Những bước đi chậm chậm không tiết tấu của Dương thỉnh thoảng sẽ giẫm lên chân Nam làm cho giày của cậu ta để lại một số vết chân nhưng Nam vẫn không hề tỏ ra khó chịu, chỉ mỉm cười với cô. Tiếng nhạc dừng lại, nhưng Nam không buông tay khỏi người Tô Dương. Giọng Nam vang lên đều đều đủ cho một số người xung quanh có thể nghe được.

- Tô Dương. Mình đã thích cậu từ năm nhất đại học. Cậu có thể đồng ý làm bạn gái mình không. Chúng ta có cùng chí hướng sẽ rất hỗ trợ nhau trong công việc và sẽ thấu hiểu cho nhau hơn.

Một số bạn vỗ tay xung quanh, tiếng một bạn nam da màu hô to.

- Đồng ý thôi.

Tô Dương cũng khá có tình cảm với Nam, nên cũng muốn cho Nam cơ hội. Từ ngày trước xảy ra chuyện, cô không nghĩ gì đến tình yêu nữa. Nhưng giờ cô cũng đã qua 18 tuổi, cũng có thể quyết định được một số chuyện ca nhân của mình. Cô bẽn lẽn gật đầu đồng ý. Nam hạnh phúc muốn cúi xuống hôn vào môi cô, thì tiếng Mc vang lên.

- Bây giờ sẽ đến mục tắt điện hôn 3 phút. Tất cả những cặp đôi trai gái chưa lập gia đình ở đây đều bắt buộc tham gia. Phải nhanh chóng tìm được đối tượng của mình, nếu không khi tắt điện sẽ phải hôn một đối tượng bất kì. Nếu ai không hôn, thì sẽ bị phạt. Hình phạt sẽ thông báo sau.

Tất cả mọi người hào hứng tham gia. Nam nắm chặt tay của Tô Dương đứng vào hàng chờ đợi đèn tắt. Ở Mỹ và một số nước châu Âu phát triển, một nụ hôn không biểu thị cho tình yêu, nó có thể chỉ là một lời xã giao hay là sự làm quen. Giới trẻ ở đây cũng nghĩ thoáng hơn trong việc tình dục, nên một số chuyện giao lưu abc là dễ dàng xảy ra. Do vậy, trò chơi này rất được giới trẻ ủng hộ.

Đèn vừa tắt, cả căn phòng tối đen, Tô Dương cũng nhắm mắt lại để chờ đợi nụ hôn từ Nam. Nụ hôn ập xuống. Ngay từ khoảnh khắc môi chạm môi, hương vị coktail bạc hà đã ập vào khoang mũi. Hơi thở của hai người hòa quyện vào nhau. Vòng tay của đối phương rắn chắc, siết chặt lấy eo của Tô Dương như muốn khảm cô vào người mình vậy. Tô Dương thấy trái tim mình đập bịch bịch, cùng hòa lẫn với trái tim cũng đang loạn nhịp lên của đối phương. Vị ngọt của nụ hôn làm cả hai say mê. Đối phương cũng chưa có kinh nghiệm, nên nụ hôn chưa thể đi sâu vào hơn nữa. Điều khiến Tô Dương ngạc nhiên là Nam không thích vị bạc hà, sao lại có vị bạc hà ở đây vậy. Canh chuẩn thời gian rời khỏi môi nhau, ánh đèn cũng vừa bật sáng, một số người còn tỏ ra tiếc nuối. Nam và Dương đứng đối diện nhau thẹn thùng. Sự nghi ngờ trong lòng Tô Dương khó nói thành lời, cảm giác không đúng, mùi hương rất quen thuộc . Một bóng dáng ở ghế đang ngồi vắt chân lên nhấm nháp nốt ly coktail bạc hà của Tô Dương.

Tiếng nói của Mc lại vang lên lần nữa.



- Phần thi hôn nhau đã kết thúc. Chắc các bạn còn đang tiếc nuối. Nhưng thời gian của chúng ta còn dài, hãy dành cho thời gian nhảy nhót ở hồ bơi nào. Hãy tận hưởng đi.

Tất cả mọi người giải tán đi thay đồ bơi. Tô Dương và Nam quay về chỗ ghế của mình thì thấy Dgon đang ngồi ở đó. Dương khá ngạc nhiên.

- Sao em lại ở đây.

- Ồ. Em không có việc gì nên qua đây chơi.

Trợ lý ở nhà đang hắt hơi xoành xoạch. Công việc từ ngày Tô Dương qua Mỹ đều dồn hết cho cậu ta. Cậu ta và người yêu cũng sắp chia tay vì không có thời gian dành cho nhau. Vậy mà giờ phút này, một câu không có việc gì nên qua đây chơi của Dgon nếu cậu ta nghe được chắc chỉ có đâm đầu vào chồng hồ sơ mà tự vẫn mất.

Nhìn nét mặt thản nhiên của Dgon lúc này, chắc không ai nghĩ đây là một cãi sư lừng lẫy trên toà. Tô Dương nhìn Dgon đang uống ly nước của mình, một suy nghĩ điên rồ chạy qua não. Cô hoảng hốt lùi lại một bước. Cô nhìn vào ánh mắt ma mị của Dgon và đôi môi đỏ mọng kia làm tim cô đập loạn. Cô vội chạy đi thay đồ, bỏ lại Dgon đang ngồi nhìn ly coktal cười bí hiểm.

- Công nhận ngọt thật đấy.

Nam cũng chào Dgon rồi tiến về khu bể bơi.

Thanh xuân chỉ có một lần. Đó là những giây phút học tập hết mình và chơi hết mình để khi nhìn lại mình không phải hối hận. Những người ở đây đã nỗ lực cho thanh Xuân, để giờ phút này ở đây, những giây phút hiếm hoi họ đang xõa ở đây. Những cốc bia tươi lạnh, những ly coktail nặng đô. Tiếng cười nói hòa lẫn tiếng nhạc vũ điệu. Các chàng trai và cô gái trong bộ đồ bơi của mình đang chơi đùa dưới nước. Một số người chỉ ngồi trên bờ nhảy nhót và ngồi nghịch nước trên bờ. Tiếng hú hét của một số cô gái khi một số chàng trai đang thể hiện trình nhảy siêu đẳng của mình. Tô Dương cũng hòa mình vào những vũ điệu sôi động kia. Xa xa trong hàng ghế ngồi, Dgon trong áo sơ mi trắng quần âu như một vị thái tử gia chiễm trệ nhìn cuộc vui. Anh không muốn làm ảnh hưởng tới cuộc vui của cô và bạn bè. Nam cứ quanh quẩn bên Tô Dương. Thực ra trong lòng cậu ta cũng đang rất thắc mắc. Trong đêm tối đó, có một lực kéo lớn kéo cậu dịch ra khỏi chỗ, nhưng một bàn tay nữ giới cầm lấy tay cậu chủ động hôn. Lúc ấy cậu cứ nghĩ là do xô lấn người này người kia, nhưng càng nghĩ cậu càng khó hiểu. Bạn nữ rất chủ động làm cho cậu rất thích. Đối với một người như Tô Dương thì không thể. Nên cậu muốn thử lại một lần xem có đúng là Tô Dương không.

Cú hích khá mạnh, làm Tô Dương lùi lại, trật khớp chân ngã xuống hồ bơi. Không kịp suy nghĩ, Dgon và Nam cùng nhảy xuống hồ. Tô Dương là người bơi lội rất giỏi, nhưng chân đã bị trẹo nên nhanh chóng cô bị chìm xuống hồ. Dgon nắm được tay của Tô Dương, kéo cô vào lòng, môi chạm môi để thổi khí cho cô đến khi chồi lên mặt nước. Nam chậm chân hơn một chút, nhìn Tô Dương đang được Dgon hô hấp nhân tạo trên bờ. Tô Dương ho sặc sụa, nôn hết nước trong bụng ra ngoài. Cô mệt mỏi ngồi dậy. Dgon bọc cô trong áo vesst của mình, ôm cô về xe. Nam chạy tới chặn lại.

- Để tôi. Tôi là bạn trai cô ấy.

Lúc này, nghe được câu nói của Nam càng khiến tâm tình Dgon khó chịu. Miệng luật sư cong lên.

- Bạn trai chưa phải là chồng thì vẫn là người ngoài.

Dgon bước lên xe bỏ mặc Nam đơ cứng mặt tại chỗ. Cậu ta siết chặt nắm đấm nhìn chiếc xe mất dần trong đêm tối.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.