Ta Muốn Làm Thiên Đao

Chương 497: Dọa lui Bắc Hà



Linh Giang quận, Nguyệt Khuyết Các phân đường.

Đối mặt với Tống lão ma ngập trời hung uy, tiểu Đỗ đạo tâm trước đó đã từng bị một lần tàn phá qua lúc này lại bắt đầu trở nên run rẩy muốn sụp đổ.

Nghe quát hỏi, thằng này vậy mà hai mắt trốn tránh, sợ hãi không nói nên lời. Bắc Hà đứng một bên thấy thế vội vàng đứng ra thay mình nghĩa đệ chặn lại Tống gia khí thế.

“Tiểu tử ngươi dám!”

Lạnh lùng nhìn thẳng vào thằng này, Tống Khuyết hờ hững cười:

“Vì sao ta không dám? Bản thiếu nói rồi, từ ngươi trên người tràn ngập nô tài mùi vị là biết ngươi chỉ là loại chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng thôi. Hôm nay dám đến đây đại ngôn bất tàm như thế hẳn là có điều dựa vào? Lập tức nói ra đằng sau lưng ngươi chủ tử là ai, nếu không đừng trách Tống mỗ đánh chó mà không ngó mặt chủ.”

“Ngươi! ...” – Bắc Hà giận tím mặt, hai mắt nhất thời đỏ chót, thật có dấu hiệu muốn bão nổi đến nơi.

Dương Tư Nghiệp mấy người chọn đúng thời cơ lúc này đứng ra chặn lại hai bên xung đột:

“Ha ha, Tống Khuyết, vị này Bắc Hà chính là đại danh đỉnh đỉnh Thái Nhất thế gia Kim Ô Vệ một vị đội trưởng, chớ nên vô lễ.”

Tống đại quan nhân thế mới bừng tỉnh đại ngộ hiểu ra quát lên:

“Ồ, hóa ra là Thái Nhất gia một người hộ vệ. Kính đã lâu, kính đã lâu, hạnh ngộ hạnh ngộ!”

Nói thì rất tôn trọng vậy, nhưng sắc mặt thì chẳng có bao nhiêu thành tâm. Lại còn gật gù đắc ý như mình vừa đoán được cái gì rất khó lường thế.

Quả nhiên không sai, đúng là một đứa nô tài.

Bắc Hà trong đầu dường như cũng cảm nhận mọi người xung quanh ý tưởng, lúc này hận ý quả thật trùng thiên. Hai tay nắm đến trắng bệch, thật muốn cho tiểu tử trước mặt này đâm mấy lỗ.

Nhưng trước đó thử qua đã biết mình sẽ không làm được gì đối phương, hơn nữa còn một đám quan lại địa phương ở đây cảnh cáo dè chừng. Thằng này đành nghiến răng nghiến lợi phẫn uất gằn giọng:

“Không dám với cao! Tống Khuyết, đưa người của ngươi lập tức cút ra khỏi Linh Giang Thành.”

Tống gia thế mới dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu thế nhìn hắn:

“Chỉ bằng ngươi cũng muốn ra lệnh cho bản thiếu? Ngươi đầu sẽ không bị cánh cửa kẹp hỏng đi?”

“Khục khục khục ...”

“Làm càn! Ngươi dám đối địch với Thái Nhất thế gia!” – Nghe xung quanh người lại vang lên thưa thớt tiếng cười chễ giễu, Bắc Hàn tức giận bạo khiêu như sấm quát.

Đáng tiếc, đã biết đám hàng này lai lịch, Tống Khuyết mới không sợ hắn đâu. Ngược lại còn âm dương quái khí chế giễu:

“Ai ô, ngươi một người hộ vệ khi từ nào đã có thể đại diện cho Thái Nhất gia rồi? Không biết Bắc huynh là thừa mệnh Thái Nhất gia chủ hay vị nào Trưởng lão, Công tử đến đây làm việc?”

Bị hỏi thế, Bắc Hàn cũng nghẹn lời. Trước mặt bao người thằng này cũng không dám nói dối, tùy tiện lôi chủ tử tên tuổi ra dùng chính là tử tội. Vì thế hắn chỉ có thể căm tức lảng sang chuyện khác:

“Hừ, Đỗ lão đệ cùng Linh Giang Bang bây giờ chính là một trong những người cung cấp vật tư cho Thái Nhất gia. Các ngươi còn dám đến đây gây chuyện, nếu làm Linh Giang Bang vì thế mà trễ nải công việc để Gia chủ trách tội xuống thì thiên vương lão tử cũng không cứu được các ngươi.”

“Xì!” – Tống đại quan nhân cười khinh miệt.

“Không cần cáo mượn oai hùm đến dọa ta. Đỗ Như Hối hắn không thể hoàn thành nhiệm vụ đó là vì hắn phế vật, các ngươi Gia chủ có trách tội cũng nên chém hắn đầu tiên. Sau đó chính là ngươi, còn lại chả liên quan gì đến bản thiếu.”

“Ngươi ....”

“Ha hay hay, xem ra trên đời này thực sự vẫn còn có người chưa đem chúng ta Thái Nhất gia để trong mắt. Tiểu tử, vậy chờ xem, đợi ta về đem chuyện hôm nay bẩm báo lên, ngươi sẽ là có kết cục như thế nào.”

Vị này Kim Ô Vệ đội trưởng sắc mắt đã trở nên vô cùng âm lệ, liên tiếp gằn giọng nói 3 từ hay mới biểu đạt được trong lòng hắn sự phẫn nộ. Làm sao trước mặt hắn người thiếu niên kia biểu tình vẫn trước sau như một thờ ơ.

“Hừ, không cần dọa ta. Ngươi tin hay không dù Thái Nhất gia có hỏi tội xuống, bản thiếu chỉ cần tỏ ý muốn đầu nhập vào vậy Thái Nhất Gia chủ sẽ rất vui lòng hoan nghênh đón nhận. Khi đó ta đưa ra yêu cầu nho nhỏ là đem 2 tên phế vật các ngươi tất cả băm cho chó, không biết ngài có đáp ứng hay không?”

Câu hỏi rất bâng quơ, chỉ như khe khẽ tự nhủ thế thôi. Tống gia còn làm bộ làm tịch nhíu mày vuốt cằm đăm chiêu suy nghĩ. Nhưng này mấy lời không khác gì hồng chung đại lữ vang lên trong đầu để Bắc Hà hai người rùng mình lạnh buốt.

Thái Nhất Gia chủ có đáp ứng hay không?

Phạm thượng một chút đặt mình vào vị trí Gia chủ, một bên là hai cái bình thường Nhất lưu cao thủ, không còn bao nhiêu tiềm lực có thể khai thác cái loại kia. Một bên là tiền đồ vô hạn Thiên kiêu, cùng hắn dưới tay đồng dạng đang tấn mãnh phát triển thế lực. Có lẽ đã không cần phải mất công đi cân nhắc.

Thiên kiêu, Thiên kiêu!

Thế nào là Thiên kiêu? Thiên chi kiêu tử, là đứa con cưng của đất trời, sự kiêu hãnh của tạo hóa.

Một thế hệ người, sẽ không xuất hiện quá nhiều Thiên kiêu, nếu không hai từ này cũng sẽ trở nên quá rẻ rúng.

Phải biết cường đại như các Thánh địa thế lực, giống Thái Nhất thế gia bây giờ. Trong thế hệ trẻ kế cận cũng chỉ sinh ra hai vị Thiên kiêu nhưng đã quá tuổi, còn lại chính là tuyệt thế Thiên kiêu Thái Nhất Diệu Minh, duy ba người như thế thôi.

Bằng Tống Khuyết thiên phú và tên tuổi, chỉ cần hắn có ý đầu nhập. Trăm phần trăm các đại thế lực đều nhiệt tình trải thảm hoan nghênh, thằng này nếu không phải có Triệu Tinh Thần bao bọc, ngoài kia người đã sớm tìm đến hắn ngỏ ý mời chào.

Như vậy, nếu hắn ngỏ ý muốn đầu nhập, Thái Nhất Gia chủ ý như nào thì còn phải nghĩ sao?

Nghĩ đến đây Bắc Hà cũng sợ hãi quá chừng. Thật ép đối phương đến bước đường cùng, tiểu tặc này chịu nhẫn nhịn khuất thân một cái, há không phải mình hai huynh đệ coi như chơi xong sao.

Hơn nữa theo như lão Bắc nghĩ, đầu nhập vào Thái Nhất gia chính là vinh hạnh, nào có cái gì mất mặt đáng nói. Chỉ sợ người trong gia tộc vừa đến đây liền sẽ tạo cơ hội cho Tống Khuyết tự mình tiến cử, làm thế chẳng khác nào lấy đá đập chân mình.

Không ổn!

Làm thế quá mức không ổn!

Suy tính hơn thua cặn kẽ sau, Bắc Hà lòng liền sinh lui ý. Nhưng thua trận không thua người, mặt ngoài thằng này còn cố buông lời hung ác:

“Hừ, Thái Nhất thế gia cũng không phải là nơi ai cũng có thể vào. Chuyện hôm nay ta sẽ không để yên, chúng ta chờ xem!”

Nói rồi liền ra hiệu cho Đỗ Như Hối lui binh, vị huynh đệ này còn cố ưỡn ngực ngẩng cao đầu như gà trống vừa đánh thắng trận vậy oai vệ dắt theo một nhóm Linh Giang Bang tiểu bằng hữu nghênh ngang trở về.

Cũng sẽ không ai dám lúc này đứng ra trêu chọc hắn, Thái Nhất gia danh tiếng còn rất hữu dụng. Một đám vây xem quần chúng vội vàng ngoan ngoãn tách ra hai bên nhường đường cho bọn họ.

Tống Khuyết cũng không nói gì. Tạm thời dọa lui được kẻ địch nhưng trong lòng hắn vẫn còn rất nhiều băn khoăn. Việc Đỗ Như Hối vậy mà bám lên được quan hệ với Thái Nhất gia là điều mà hắn trước đó cũng chưa từng ngờ tới.

Bây giờ lão tặc này có một vỏ bọc bảo vệ như thế, thêm nữa Cửu Giang Minh thành viên thân phận, Tống gia dù có muốn xuống tay cũng phải cực kỳ dè chừng.

Nhưng cũng không thể để Đỗ Như Hối tiếp tục tồn tại, thằng này mệnh đặc biệt cứng, quỷ mới biết bây giờ không giết nó sau này lão Đỗ sẽ mang đến cho mình thêm bao nhiêu kinh hỉ. Vì thế Tống Khuyết liền âm thầm điều khiển U Ảnh bám theo đối phương, lã vọng buông cần chờ đợi cơ hội tiến đến.

Làm xong hết thảy những việc này, hắn mới rảnh rang quay sang Dương Tư Nghiệp mấy vị quan gia chào hỏi. Đón nhận Vu Ngọc Đức lời mời ở lại quận thành dùng qua bữa cơm thân mật sau, thằng này lần nữa dẫn theo Hùng Bá mấy người trở lại Thanh Sơn.

......
Tiếp đó một đoạn thời gian, Linh Giang lại quay lại trạng thái bình tĩnh như khi xưa.

Nguyệt Khuyết Các vẫn tấn mãnh khuếch trương, Linh Giang Bang còn là tiếp tục co vào một chỗ nằm thở ôxy. Vì bọn họ Bang chủ lại không thấy rồi.

Lão Đỗ lại lại chạy rồi!

Lần đó Đỗ ca có lẽ cũng dự cảm được khủng bố cận kề, vì thế không chút nào quyến luyến trong nhà mỹ thê. uQpCe Đợi Bắc Hà cùng đám thuyền vật tư quay về Giang Nam là thằng này cũng thuận đường bám theo, không rõ qua bên đó muốn ủ mưu chuyện gì nữa.

Có lão Bắc đi cùng, hơn nữa đội thuyền gắn tiêu chí Tam Túc Kim Ô, đặc trưng của Thái Nhất thế gia cờ xí. Tống Khuyết cũng không dám minh mục trương đảm giữa đường tập kích đối phương, vì thế hắn đành lắc đầu tiếc nuối cho U Ảnh trở về, tạm thời buông tha cho lão Đỗ một lần.

Trong nhà mọi sự đều tốt, bên ngoài cũng không có địch nhân tới phạm. Trộm được một khoảng thanh nhàn Tống lão gia lại chuyên tâm bế quan tu luyện võ công.

Ban ngày đều đặn gọi lên Tạ Huyền với Hùng Bá, Nhiếp Phong mấy người đến cùng mình giao đấu, thuận tiện cho tiểu Thiên Đao lĩnh ngộ đao ý. Tối về còn là gắng sức kích thích tủy sống sinh ra tân huyết tu luyện Huyết Ma Kinh, ngăn ngắn một tháng trời, thằng này đã có tiến bộ thần tốc.

Không những 3 môn Nhất lưu đao pháp Tống Khuyết đều đã đem tu luyện tới lô hỏa thuần thanh, ẩn ẩn còn có ý dung hội quán thông quy về một mối. Chỉ cần có thêm chút linh cảm, hắn liền có thể từ đó ngộ ra cho mình riêng một con đường đao đạo mới.

Cái này để Tống đại quan nhân vô cùng hưng phấn, đầu óc đã không nhịn được bay bổng muốn vì tương lai suy nghĩ một cái tên nghe vào cao đại thượng cực kỳ bá khí đao chiêu.

Còn mấy cái như Huyễn Ma Thân Pháp cùng Huyễn Âm Chỉ cũng được hắn thuận tiện tu luyện đến đại thành, sử dụng đứng lên cùng chân chính Huyễn Thần Tông ma đầu cũng không có gì khác biệt. Bây giờ cho tiện nhân này khoác một tấm da người lên đi hại người đảm bảo là Khuất Vô Kỵ lão tặc kia sẽ được ăn đủ oan ức vào mồm.

Ngoài ra, nhất quan trọng chính là Huyết Ma Kinh, Tống Khuyết bây giờ trong cơ thể khí huyết đã là cồn cuộn như hồng thủy, so với người bình thường phải lớn mạnh, cô đọng đâu chỉ gấp mấy lần. Hắn có nắm chắc trong vòng 3, 4 tháng nữa mình sẽ đem môn ma công này tu luyện đến viên mãn.

Khi đó huyết như hãn hản, thân tựa lưu ly, căn cơ đã chắc không thể càng thêm chắc. Nếu đột phá lên Nhất lưu Tống đại quan nhân khẳng định mình tuyệt đối sẽ không so với những vị tuyệt thế thiên kiêu thua kém. Thậm chí còn mạnh mẽ hơn, vì những người khác cũng không có thể phách cường đại như hắn.

Tống gia sắp vô địch rồi!

Lão nhị, ngươi 17 năm mài kiếm bây giờ sắp có đất dụng võ rồi.

Chờ ca ca dẫn ngươi bay.

Tu Tiên Tại Đấu La đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.