Minh rất tự nhiên ăn uống trò chuyện cùng đám người Lý gia .
Lấy lòng người khác thì khó nhưng người ta chủ động lấy lòng mình thì dễ lắm .
Tuy nhiên nội tâm của Minh trong bữa tiệc cũng không bình tĩnh chỉ là hắn đời trước ăn đủ sóng gió, mặt ngoài có thể làm như không có gì mà thôi .
Sau bữa tiệc, theo Lý Bạn cẩn thận tiễn Minh ra cửa, ánh mắt Minh mới hơi híp lại .
Sau bữa tiệc, Lý Tiến có tặng Minh một hộp gỗ nhỏ, gỗ là gỗ trầm hương, bên trong là ngọc trai, từng viên từng viên ngọc trai sáng bóng .
Minh không rõ giá thị trường, hắn chỉ biết thứ này tuyệt không rẻ .
Đương nhiên đây không phải vấn đề chính, chút tài sản này Minh không quan tâm .
Làm Minh quan tâm là trong bữa tiệc hệ thống vậy mà lên tiếng .
Cái hệ thống của Minh . . . bị câm .
Nó không có âm thanh cũng chẳng thể giao tiếp với Minh nhưng may mắn nó còn có thể viết chữ .
Nguyện lực của Minh vậy mà thay đổi, từ 0 nguyện lực vậy mà tăng lên thành 5 .
Cũng bởi nguyện lực thay đổi dẫn tới hệ thống lại cho Minh thêm một chút thông tin .
Theo hệ thống ‘viết’ nguyện lực có tác dụng lớn nhất là triệu hoán, 1 vạn nguyện lực có thể quy đổi thành một lần triệu hoán .
Tuy vậy cái ‘triệu hoán’ này nó không giống như Minh biết, nó không giúp Minh triệu hoán nhân vật nào đi ra mà là cho Minh ‘thẻ nhân vật’ .
Thẻ nhân vật tác dụng gì ? tác dụng đưa năng lực của nhân vật trong thẻ tặng cho một người khác, cái này càng giống ‘đào tạo sâu’.
Theo Minh cảm nhận, giả dụ hắn lấy được thẻ nhân vật Yết Kiêu sau đó tặng cho người khác, người này đại khái sẽ nắm giữ năng lực của Yết Kiêu đi ? .
Tất nhiên thể nhân vật không phải vạn năng, theo hệ thống viết, thẻ nhân vật có ‘độ phù hợp’ .
Đúng là ai đều có thể tiếp nhận thẻ nhân vật nhưng độ phù hợp bao nhiêu lại tuỳ từng người, thấp thì 1% mà cao thì 100% .
Tiếp theo đó, thẻ nhân vật cũng không thể ‘tốc thành’ người được tiếp nhận thẻ nhân vật càng trẻ trung thì thời gian ‘học tập’ càng nhanh hoặc có năng lực càng cao thì thời gian học tập cũng ‘càng nhanh’.
Cho nên Minh mới nói ‘thẻ nhân vật’ là dùng để ‘đào tạo sâu’.
Ngoài ra, quá trình ‘đào tạo sâu’ này cũng không hề ngắn, cho dù độ phù hợp cao, cho dù khả năng tiếp nhận nhanh thì thời gian đào tạo cũng tính theo năm hơn nữa là nhiều năm .
Cho nên ‘thẻ nhân vật’ rất gân gà ? cái này thì không đúng dù sao Minh đi đến thế giới này đã là đại vận, không có hệ thống thì hắn đã sớm c·hết, còn có thể oán hệ thống cái gì ? cho dù hệ thống không cấp cho Minh cái gì thì hắn cũng cảm thấy không sao cả huống hồ hệ thống còn ra sức như thế, còn cấp cho hắn ‘bàn tay vàng’ .
Tất nhiên ‘thẻ nhân vật’ không chỉ như thế, thẻ nhân vật còn có chút công năng ví dụ như tăng thiện cảm, người được Minh truyền cho thẻ nhân vật sẽ tăng thiện cảm với Minh, cũng có thể hiểu là độ trung thành chỉ là không biết gia tăng bao nhiêu .
Cuối cùng, theo hệ thống truyền lại thông tin, bởi hắn thành công ‘kích hoạt nguyện lực’ cho nên hệ thống tặng cho hắn hai ưu đãi .
Ưu đãi thứ nhất là ‘quà tân thủ’ Minh được tặng ngẫu nhiên 3 tấm thẻ nhân vật .
Ưu đãi thứ hai là ‘quà hàng năm’ mỗi năm vào đêm 30 tết Minh được miễn phí quay một tấm thẻ nhân vật ngẫu nhiên .
“Cho nên . . . trước mắt làm sao kiếm nguyện lực ? “.
“Trong bữa tiệc có 4 người Lý gia, Lý Bạn cũng có thể tính là kẻ thứ 5 cho nên ta có 5 điểm nguyện lực ? “.
“Là giao tiếp với bọn họ cho ta nguyện lực hay bọn họ đối với ta xuất hiện một loại nhận thức nào đó ? “.
Minh cảm thấy là cái sau dù sao nếu chỉ nói chuyện mấy câu lại có nguyện lực thì nghe hơi vô lý ngoài ra nếu như vậy . . . thà rằng không có thì hơn .
1 vạn điểm nguyện lực mới có thể quay số 1 lần, hắn chẳng nhẽ còn cần nói chuyện với 1 vạn người, giao tiếp với 1 vạn người ? .
“Quan trọng nhất, ta cứu mạng Giả Tông thêm vào một đám gia nhân của Giả Tông vậy mà không sinh ra nguyện lực “
“Cho nên .. . hệ thống chỉ nhận người Bách Việt ? “.
Minh cảm thấy hắn đoán đúng được vài phần, tất nhiên là còn cần tiếp tục nghiên cứu thế là Minh càng nhanh chân đi tới phủ đệ .
Minh mới tới Long Biên thành nửa ngày nhưng mà hắn xác thực có phủ đệ riêng, điều này có thể thấy Giả Tông đối đãi với Minh tốt như thế nào .
Trên thực tế cũng đừng nghĩ Giả Tông dễ nói chuyện hay hắn là tiểu nhân vật, bản thân Giả Tông còn trên Sĩ Nh·iếp 1 cấp bậc, Sĩ Nh·iếp sau này cũng chỉ là thái thú trong khi Giả Tông đường đường là thích sứ đại nhân .
Sĩ Nh·iếp tuy cũng xuất thân sĩ tộc nhưng dòng họ ‘Sĩ’ chỉ là sĩ tộc đất Giang Đông hơn nữa không tính là đại sĩ tộc .
Ngược lại Giả Tông cấp bậc cao hơn không ít, Giả thị tuy cũng không phải đại sĩ tộc nhưng cũng là sĩ tộc đất Quan Trung .
Quan Trung ở đâu ? đây là từ để miêu tả Trường An, từ Hàm Cốc Quan ngược trở vào .
Tuy kinh đô nhà Hán hiện tại ở Lạc Dương nhưng Trường An tốt xấu cũng là cố đô, sĩ tộc đất cố đô nói như thế nào cũng phải cao cấp hơn ‘sĩ tộc địa phương’ ít nhất là mặt mũi lớn, trên triều đình cũng có thể góp mấy lời .
Cho nên Giả Tông đến Giao Chỉ tuy cũng có phần khổ sai nhưng lại không đến mức ‘tuyệt lộ’ hắn mang theo nhiệm vụ mà đến, làm xong nhiệm vụ là có thể trở về Lạc Dương hưởng phúc thậm chí còn thăng quan .
Giả Tông mới đến thành Long Biên nửa ngày nhưng có thể nói ‘cường hào’ trong thành đều nỗ lực thể hiện thành ý hết mức có thể, ví như toà biệt viện này chẳng hạn, Minh nghe nói thuộc về Kiều gia, một gia tộc phát tích cũng từ thương nhân đất Giang Đông .
Dĩ nhiên Kiều gia hiến biệt viện cho Giả Tông cũng không phải để Giả Tông ở dù sao Giả đại nhân sinh hoạt trong phủ thái thú, phủ thái thú tuyệt đối là đệ nhất công trình trong thành Long Biên .
Căn biệt viện này vốn là cũng chính là để Giả Tông ban cho cấp dưới dù sao tuy nói là biệt viện nhưng biệt viện ở thành Long Biên này lại có thể lớn ra sao ? .
Thế là Giả Tông thuận tay ban xuống cho Minh cũng để càng nhiều người tại Long Biên thành biết Minh là hồng nhân bên người thích sứ .
Thành Long Biên là thành nhỏ, Minh đi bộ ước chừng 10 phút liền từ ‘Lý gia biệt viện’ đi về ‘Trần gia biệt viện’ .
Lại theo Minh gõ cửa lớn, đợi một hồi rất nhanh liền có người mở cửa .
“Đại nhân, ngài trở về rồi “ .
Một người hầu gái già rất nhanh mở cửa sau đó cung kính lên tiếng .
“Vú Kiều, nói với tiểu Thuý giúp ta chuẩn bị nước tắm, ta đi tắm một chút cho tỉnh rượu “ .
Minh cũng không quá để ý đến vị v·ú già này mà đi thẳng về phía nội viện .
Vú Kiều là Kiều gia để lại, tiểu Thuý cũng như vậy .
Ban đầu trong biệt viện này trừ v·ú Kiều cùng tiểu Thuý ra còn có 4-5 nữ hầu cùng vài tên gia đinh, nói chung là khoảng chục người nhưng mà Minh cũng không thể nhận hết đám người này .
Dù sao đây là hạ nhân của Kiều gia, độ trung tâm khó mà nói đã thế Minh lại không có tiền, muốn nuôi hết đám người này ai chịu nổi ? .
Đám gia đinh cùng hầu gái kia đều bị Minh từ chối sau đó theo Kiều gia rời đi chỉ để lại một người v·ú già lớn tuổi cùng một nữ hầu nhỏ tuổi .
Vú già thì không cần nói dù sao người ta có kinh nghiệm, về phần tiểu Thuý ? .
Cũng không phải Minh tham nhan sắc của nha đầu này, thú thật . . . cũng đừng hy vọng quá nhiều vào nhan sắc người cổ đại, Minh giữ tiểu Thuý lại bởi vì nàng là người bản địa gốc, được Kiều gia mua về hầu hạ .
_ _ _ _ _
P/s : Anh em có thể hiểu thẻ nhân vật như một quyển sách, cùng một quyển sách thì mỗi người sẽ có cảm nhận cùng thu hoạch khác nhau, người càng trẻ tuổi thì học tập càng nhanh, người càng có kiến thức thì hiểu thấu càng nhanh.
P/s 2 : Truyện không phải triệu hoán lưu vì thẻ nhân vật không phải triệu hoán .