Tam Quốc : Từ Giao Châu Bắt Đầu

Chương 49: Phương Trận.



Chương 49 : Phương Trận.

Minh ngày hôm nay thức dậy khá sớm, giờ Dần hắn đã tỉnh giấc . (4h sáng)

Thực tế thì đây cũng là giờ mà đại đa số người cổ đại thức dậy để chuẩn bị cho một ngày mới nhưng với Minh thì đây vẫn là sớm.

Dậy sớm xong, Minh đi ra ngoài sân vươn vai một cái rồi tham lam hít thở cái không khí trong lành ở đất Giao Chỉ này.

Cuộc sống ở cổ đại tuy kham khổ nhưng mà không khí ở cổ đại quả thật tuyệt vô cùng .

Thử tưởng tượng mà xem, cái tiết trời tháng 7 ở Hà Nội đảm bảo nóng như cái hoả lò nhưng hiện tại cũng là đất Hà Nội tương lai nhưng nhiệt độ cao lắm cũng chỉ là 30 độ C, chưa kể ngoài đường không có xe cộ, cây cối ở khắp mọi nơi, ngươi chỉ cần hít một hơi thôi cũng có thể đưa khí Oxy tràn ngập lá phổi .

“Cũng may ông trời hoặc là hệ thống này đối với ta không tệ, để ta đến Giao Chỉ vào ngày hè chứ ngày đông thì đúng là khó khăn “ .

Mùa hè ở đây mát mẻ hơn hậu thế nhiều nhưng mùa đông cũng lạnh hơn nhiều, mùa đông ở Giao Chỉ thậm chí có tuyết rơi, có nơi nước còn đóng thành băng mỏng .

Tại hậu thế người Việt Nam rất khó nhìn thấy tuyết rơi nhưng tại cổ đại, nếu năm nào rét lợi hại thì đều sẽ có tuyết phủ xuống, thời khắc này mới chân chính là lúc người Giao Chỉ tại bản địa khó sống nhất.

Không chỉ trồng trọt không được mà hái lượm cũng không được, chăn nuôi cũng trở nên khó khăn cực điểm .

Vào các mùa khác trong năm, chỉ cần không chịu nhân hoạ thì người Giao Chỉ rất khó c·hết đói, chỉ cần ngươi có chân đồng thời chịu ra ngoài tìm kiếm thức ăn vậy ngươi tại đất Giao Chỉ chắc chắn không đói c·hết.

Không săn được thú thì lên túi tìm rau dại, củ từ, hoa quả dại cũng có thể để ngươi sống tạm.

Mùa đông mới là vấn đề lớn, rất nhiều người bản địa đều sống không qua mùa đông .

Không chỉ Giao Chỉ như vậy mà rất nhiều nơi ở Trung Quốc cổ đại đều là như thế, mùa đông quá khắc nghiệt.

Minh tạm thời ném mùa đông ra khỏi đầu dù sao vẫn còn mấy tháng nữa, hắn đi đến sân tập cầm lấy hai chiếc tạ tay .

Tại Hán mạt cũng có tạ tay nhưng mà không giống hậu thế, tạ tay của bọn họ là những khối đá vuông vức có thể cắt tỉa cho tiện cầm nắm, tất nhiên tạ tay của Minh thiên hướng người hiện đại, có thể hình dung thành tạ đá.

Thứ này không khó làm lắm nhất là khi Minh cũng không cần tự mình đi làm, ra ngoài thuê người là được rồi .

Ngày hôm nay hắn chủ động dậy sớm đồng thời tập tạ buổi sáng cũng là để đầu óc mình càng thêm thanh tỉnh, trạng thái bản thân càng tốt bởi hôm nay với Minh cũng tính là ngày trọng đại.

Hôm nay hắn chính thức mang binh lính đi tập luyện phương trận La Mã, hắn cũng nghĩ xong tên phương trận, trận này được Minh gọi là ‘trận hình con nhím’.

Hắn tự biết mình đặt tên không hay nhưng cũng không thể mang cái tên La Mã ra dùng chứ ? đặt tên như vậy chí ít để binh sĩ dễ hình dung một chút .

Vì để binh sĩ luyện tập phương trận cho nên ngày hôm nay Minh còn đặc biệt mời đến một người, người này là Chu Thái .

Chu hiền đệ nhà hắn bình thương trong quân doanh cũng không có việc gì làm, trước đây hai người không đủ quen biết nhưng trải qua một tuần này hai người tất nhiên cũng có giao tình, kéo Chu hiền đệ đến quân doanh của Minh cũng không vấn đề .

Chu Thái cũng rất hảo sảng mà đồng ý, việc này cho dù người khác biết cũng không nói được gì dù sao Chu Thái ở trong quân cũng không nổi tiếng, hắn cùng Nghiêm Mẫn cùng cấp đều là hộ quân giáo uý.



Nghiêm Mẫn còn có Nghiêm Nhan cùng Nghiêm Dư giúp đỡ đây này, Minh gọi Chu Thái đến người khác sao có thể nói gì ? .

_ _ _ _ _ _

“An Sinh ca, ngươi thật sự muốn nhờ ta thử đám binh sĩ của ngươi ? đại ca phải biết Ấu Bình từ xưa đến nay đã ra tay cũng sẽ không lưu thủ” .

Vì mời Chu Thái cho nên Minh đặc biệt thuê một chiếc xe ngựa đi tới nhà Chu Thái, hai huynh đệ sau đó cùng tới quân doanh.

Bằng quan hệ giữa hai người thật ra là không cần thiết nhưng mà Chu Thái lại sống trong cùng phủ đệ với Chu Cảnh, Minh mang xe ngựa tới đón người càng là để cấp Chu gia mặt mũi, lễ phép vẫn phải cho người ta .

“Ha ha, hiền đệ không cần vì đám tân binh kia lo lắng, chỉ cần không đ·ánh c·hết là được “ .

Minh đối với Chu Thái cười nói, hắn biết Chu Thái cũng không nói ngoa nhưng mà hắn cũng tin tưởng Chu Thái làm người .

Chu Thái sẽ không nhường nhưng bởi thế cho nên Minh càng cần mời Chu Thái, ngoài ra tuy Chu Thái không nhường nhưng hắn không phải kẻ không biết nghĩ, cũng sẽ không hạ thủ quá nặng với binh sĩ dù sao đây là binh sĩ của Trần Minh, hắn gọi Trần Minh hai chữ ‘đại ca’ cũng không thể vào chỗ c·hết mà chỉnh người khác chứ ? .

Chu Thái nghe Minh nói vậy liền gật đầu, sau đó lại nói .

“Đệ đã sớm muốn chiêm ngưỡng tài luyện binh của đại ca, hôm nay coi như được mở rộng tầm mắt “ .

Chu Thái đối với việc tự mình lĩnh giáo q·uân đ·ội của Trần Minh cũng rất có hứng thú bởi vì một tuần nay đã khiến hình ảnh của Trần Minh trong mắt Chu Thái trở nên tương đối cao.

Cũng không phải Trần Minh trở thành cao nhân trong mắt Chu Thái mà là bởi Trần Minh không phải có một vị ‘sư phụ thần bí’ sao ? .

Trong mắt Chu Thái, người này tất nhiên là danh gia, là cao nhân chân chính.

Ở cái thời đại này, cứ gắn với chữ ‘thần bí’ vậy đa số người cũng gắn luôn với ‘cao nhân’ .

Có thể dạy được cao thủ như Minh, không phải cao nhân sao được ? càng đáng nói là Chu Thái đã lĩnh giáo cao chiêu của Nhu Quyền.

Trong mắt Chu Thái, Nhu Quyền thật sự quá tà môn .

Chu Thái không phải không hiểu vật nhưng vật nào có giống Nhu Quyền, mấy lần đối chiến với Trần Minh, Chu Thái chỉ cần ngã xuống đất là trăm phần trăm sẽ bại trận, đã thế Trần Minh như biết yêu pháp vậy .

Chỉ cần Chu Thái mặc áo trên người hắn trăm phần trăm sẽ bị Minh dùng nhu quyền kéo ngã, cái này trong mắt Chu Thái liền thành ‘tà môn’.

Bị Minh nắm vạt áo, cho dù Chu Thái chuẩn bị trước, cho dù hắn tự tin ‘thung công’ của mình phi thường lợi hại thì hắn y nguyên vẫn sẽ đo đất, càng là như thế Chu Thái đối với Nhu Quyền càng thêm nể sợ, cũng càng đối với vị ‘sư phụ thần bí’ kia bội phục không thôi .

Nhu Quyền cực am hiểu vật người ngã xuống, đây là nguyên lý lấy lực đả lực, áp dụng yếu tố vật lý hẳn hoi, Chu Thái càng dùng sức thì Minh càng dễ dàng có thể mượn lực mà quật ngã hắn .

Đạo lý cao nhất của Nhu Quyền cũng là ‘tứ lạng bạt thiên cân’ tất nhiên Minh tự biết bản thân mình xa xa làm không được như vậy, đại da số người hiện đại học Nhu Quyền đều không làm được một bước này .

Có thể vật được ngã Chu Thái ở hiện đại cũng không phải dễ, không phải ngươi cứ xoay người làm một động tác ‘Judo’ là có thể vật ngã được Chu Thái, ngươi ít nhất phải có sức khoẻ hơn người cái đã, phải sinh ra một lực đủ để nhấc bổng Chu Thái lên .



Cũng bởi Minh sức khoẻ hơn người mới có thể trăm phần trăm kéo ngã Chu Thái, chỉ dùng Nhu Quyền bình thường là không được, ít nhất Minh làm không được .

_ _ _ _ _ __

“Nghiêm “ .

“Bên trái quay “

“Bên phải quay” .

Sau bài tập thể dục buổi sáng bắt buộc, Minh ở trên bục bắt đầu hét lớn .

Đám binh sĩ bên dưới nghe được điều lệnh của Minh thì bắt đầu tăm tắp làm theo thậm chí làm đến thẳng hàng thẳng lối cực kỳ .

Một loạt động tác này cũng không có gì khó dù sao cái này trẻ con tiểu học cũng làm được nhưng ít nhất thể hiện ‘quân kỷ’ của đám tân binh này .

Trải qua một tuần huấn luyện, đám tân binh này cũng đã ra hình ra dáng .

Để đám tân binh xoay trái xoay phải một hồi sau đó Minh mới hài lòng gật đầu .

“Tất cả binh sĩ chạy ba vòng quanh thao trường, về phần các đội trưởng lên đây gặp ta “

“Nỗ lực của các ngươi một tuần qua ta nhìn trong mắt, tuy chưa thể làm ta triệt để hài lòng nhưng cũng có thể nhận được sự tán thành của ta cho nên từ nay về sau các ngươi có thể tính là binh sĩ hợp cách, cũng từ hôm nay chúng ta bắt đầu tập phương trận “ .

“Bây giờ, xếp hàng chạy vòng “ .

Theo Minh nói xong câu này, binh sĩ bên dưới phấn chấn vô cùng đồng loạt hô vang .

“Rõ”.

Tiếp đó cũng không ai bảo ai, theo hàng lối bắt đầu chạy về phần 10 tên đội trưởng cũng rất nhanh tập trung trước mắt Minh .

Một câu khích lệ của Minh quả thật có tác dụng, hắn có thể nhìn thấy sự phấn chấn cùng vui vẻ trong mắt binh sĩ thậm chí hắn còn nhìn thấy đám binh sĩ của mình hơi hơi ưỡn ngực về phía trước .

Làm người ai chẳng thích được khen, được khích lệ đây ? chẳng hiểu vì sao người cổ đại thật sự rất ít khích lệ người khác, bọn họ càng thích ‘ha thấp’ người ta đi, rõ ràng làm được mười phần lại chỉ coi như đối phương làm được bảy phần thậm chí lên mặt giảng dạy đủ thứ .

Cũng có người nói đây là để cho kẻ dưới càng thêm kính trọng người trên, cũng để cho kẻ dưới bớt đi sự kiêu ngạo nhưng mà Minh thấy không cần thiết, ít nhất người hiện đại như hắn cảm thấy không cần thiết .

Minh cũng không dám nói người cổ đại sai dù sao cách làm của cổ nhân vẫn có tác dụng nhất định, đây chỉ là lý niệm phân biệt giữa cổ đại cùng hiện đại mà thôi .

Bản thân Minh sẽ không tiếc khen ngợi kẻ dưới, chỉ cần không quá mức ngợi khen đối phương là được .

“Các ngươi mỗi người cầm lấy gậy gỗ, xếp thành hàng thao luyện ta xem một lần “ .



Binh sĩ bình thường thì bắt đầu chạy bộ làm nóng người mà đám đội trưởng cũng rất nhanh xếp thành trận hình, mười người thành hàng ngang đồng thời cầm lấy gậy gỗ sau đó chỉ nghe “Ha’ một tiếng, mười người đồng loạt đâm ra.

Tiếp sau đó lại ‘Hô’ một tiếng, mười người đồng loạt rút thương, động tác phi thường chuẩn xác .

Cứ ‘Ha’ liền toàn lực đâm ra, ‘Hô’ lên thì lại ổn định rút gậy trong tay về .

Cái ‘Ha’ ‘Hô’ này cũng không phải Minh dạy mà là đám binh lĩnh tự nghĩ dù sao ở cái thời cổ đại này làm gì cũng phải hét lên một chút lấy khí thế, đây là thường thức .

Minh tuy không quen cái này dù sao ở tương lai ai rảnh suốt ngày hét lên ? nhưng binh lính ở cổ đại thích thì Minh cũng không cấm, bọn họ cảm thấy thoải mái là được rồi .

Đám đội trưởng này cũng không phải chọn không, tuy đãi ngộ của đội trưởng cũng không khác gì binh lính bình thường nhưng mà có hai thứ binh sĩ bình thường không so được.

Đầu tiên là hạ bộ, đây có thể coi là mười người có hạ bộ tốt nhất trong q·uân đ·ội của Minh .

Thứ hai là trách nhiệm dù sao ngươi là đội trưởng, các đội viên nhìn vào ngươi, bản thân ngươi đại diện cho cả đội, cho dù không ai nói ra nhưng Minh cũng nhìn ra những đội trưởng này liều mạng tập luyện nhất .

Đều là binh sĩ cùng khổ như nhau thật ra tất cả mọi người đều muốn vươn lên .

Người cổ đại ở nhiều khía cạnh đều không so được với người hiện đại nhưng ở khoản nắm bắt cơ hội vươn lên thì người hiện đại khó mà so được dù sao ở hiện đại . . . cơ hội luôn luôn có, vấn đề là ngươi có cố gắng hay không.

Ở cổ đại nhiều khi cố gắng cả đời cũng không có cơ hội vươn lên .

Tuy cái danh đội trưởng này không có gì đặc biệt thậm chí so với binh lính bình thường còn khổ, bọn họ phải đốc thúc đội viên, phải dạy sớm gọi tỉnh đội viên thậm chí cần bưng bê đồ ăn cho đội viên nhưng đội trưởng vẫn là đội trưởng, trong mắt những binh sĩ cùng khổ này nó . . . quý lắm .

“Được rồi, thu tay lại “ .

“Các ngươi làm không tệ nhưng đây chỉ là đơn giản nhất, tiếp sau đó khó hơn không ít cho nên các ngươi càng cần tập trung cùng cố gắng”

“Bảy này nay ta dạy các ngươi cái gọi là quân kỷ, trong quân không thể không có kỷ luật, quân kỷ cũng là cái cốt lõi trong q·uân đ·ội, sau này cho dù như thế nào quân kỷ cũng không được mất “

“Tiếp theo ta mới dạy các ngươi phương trận, nếu quân kỷ là cốt lõi của q·uân đ·ội thì phương trận chính là cột sống của q·uân đ·ội, q·uân đ·ội không thành phương trận thì chỉ tính là đám tạp binh” .

“Đầu tiên, chia hai hàng người, sắp xếp thành đội ngũ 5-5” .

Minh bắt đầu phân chia đội ngũ sau đó chỉ dạy hàng thứ nhất đâm gây, tiếp sau đó chỉ dạy hàng thứ nhất thu gậy, hàng thứ hai lại ngay lập tức đâm gậy .

Vì hôm nay có Chu Thái tới bản thân Minh không thể nào để binh sĩ dùng giáo, Chu Thái cho dù mạnh nữa chẳng nhẽ còn có thể luyện thành tường đồng vách sắt ? .

Ngoài ra dùng gậy cũng để binh sĩ đừng làm tổn thương nhau dù sao đây là ‘bài mới’.

Trước đây chỉ dàn hàng ngang đâm giáo cũng không sợ đâm vào nhau nhưng lần này đổi thành hai hàng song kích đâm giáo, không cẩn thận hàng sau hoàn toàn có thể đâm vào hàng trước.

Quả nhiên như Minh dự đoán, ban đầu đám đội trưởng phối hợp không tốt lắm, không chỉ lệch nhịp mà còn thỉnh thoảng đâm vào nhau .

Ở mảng học tập cùng tiếp thu cái mới, người cổ đại không cách nào so được với người hiện đại.

Cũng may cái này cũng không khó lại có Minh ở một bên chỉ dạy, sau khoảng gần chục lần đám đội trưởng này có thể làm ra hình ra dáng, ít nhất không khó coi như lúc ban đầu.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.