Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 344: Ngươi vừa nói cái gì?



Cố Vương Đan nghe thế, ánh mắt nhìn qua Trương Liên Liên, rồi lại nhìn về phía Lạc Cảnh Thiên. Long Nhã nói như vậy, chẳng lẽ người này có thân phận lớn?!

Nhưng mà... vậy thì thế nào? Dù cho thật sự bị lợi dụng hắn cũng không quan tâm. Cố gia nhưng là gia tộc đỉnh cấp tại Đông Long Thanh Nguyệt Thành. Gia tộc đứng thứ ba chỉ sau Long gia cùng Cổ gia.

Mà hắn có thể khẳng định Lạc Cảnh Thiên không phải người của Cổ gia hay Long gia.

“Là như vậy a. Đã vậy, người tới, đem Trương Liên Liên bắt lại cho ta”. Cố Vương Đan cười lạnh nói.

“Ngươi muốn làm gì? Muốn bắt ta? Cố gia các ngươi chịu được hậu quả không?”. Trương Liên Liên quát lên.

“Nàng nói đúng, có Cổ gia chống lưng nàng cũng không có e ngại ngươi, xem ra ngươi cũng không có cách nào làm gì được nàng a”. Long Nhã trào phúng nói.

Cố Vương Đan mặt đen xuống, hắn cảm thấy mình bị hai nữ nhân này đùa nghịch. Chỉ là cùng nữ nhân tức giận rất mất thân phận, cho nên hắn liền chuyển đầu mâu sang Lạc Cảnh Thiên.

“Nam nhân của ngươi đá ta một cước, việc này tính thế nào?”. Cố Vương Đan híp mắt lại nhìn Trương Liên Liên hỏi.

“Ta nhắc nhở ngươi một lần nữa, nàng cùng ta không có quan hệ gì. Ngươi làm gì ta không quan tâm, nhưng nếu như còn có ý định lôi ta vào cuộc, ngươi chắc chắn sẽ hối hận”. Lạc Cảnh Thiên âm thanh lạnh lùng vang lên.

Quả nhiên như hắn nghĩ, phiền phức thật mẹ nó tới không ngừng đó a.

Long Nhã ngẩn ra, biết Lạc Cảnh Thiên có chút tức giận, nàng liền vội nói.

“Công tử đừng nóng giận, ta sẽ dẫn họ đi ngay”.

Vốn dĩ Cố Vương Đan muốn lên tiếng, nhưng hắn bị lời này của Long Nhã làm cho sơj ngây người. Trương Liên Liên cũng sửng sốt một chút, sau đó dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Lạc Cảnh Thiên.

Người này có thân phận gì? Long Nhã không phải gặp ai cũng sẽ gọi một câu công tử, toàn bộ Đông Long Thanh Nguyệt Thành đểu biết Long Nhã rất kiêu ngạo, muốn để nàng gọi như vậy là không có khả năng.

Lạc Cảnh Thiên nhíu mày, hắn thấy rất nhiều người lại bắt đầu âm thầm nhìn hắn. Hắn biết họ đều đang tò mò hắn là ai, chỉ là loại cảm giác này rất khó chịu.

“Ta muốn yên tĩnh, để họ chuyển sang nơi khác đi”. Lạc Cảnh Thiên bất mãn nhìn Cố Vương Đan cùng Trương Liên Liên nói.

“Ngươi phách lối như vậy sao? Long gia quản không được ta, ngươi lại có thể làm gì đây?”. Cố Vương Đan cười lạnh nói.

Vừa dứt lời, trên lưng hắn liền xuất hiện một con rắn, dài chừng nửa mét, toàn thân một màu trắng như tuyết. Phải nói đúng hơn là, đây là một cái ma vật. Hơn nữa còn là cấp năm ma vật. Từ trên người nó tản ra sức mạnh quá kinh khủng.

Tê!

“Ngươi lại mang theo Bạch Xà? Ngươi làm sao lại nắm giữ Bạch Xà?!”. Long Nhã kinh hãi kêu lên.

Bạch Xà chính là tên của con rắn kia. Tại Đông Long Thanh Nguyệt Thành mỗi một tên chiến sĩ hoặc thuật sĩ đều có cơ hội nắm giữ một con ma vật. Chủ yếu là ma vật phải nuôi từ lúc nhỏ, nếu không rất khó khống chế.

Như con Bạch Xà này, nó sinh ra từ trứng của một con ma vật cấp sáu, nắm giữ băng hệ nguyên tố, tại đây không có ai có thể đánh bại được nó. Trừ khi chiến sĩ hay thuật sĩ cấp sáu xuất thủ, nếu không nó liền là bá chủ.

Loại ma vật này thường thường đều được xem như linh vật, chỉ có cường giả cấp sáu mới có quyền nắm giữ. Không vì cái gì, chỉ vì ma vật chỉ đối với cường giả phục tùng.

Nếu không cũng sẽ không có ít người nắm giữ ma vật như vậy.

Mà Long Nhã kinh hãi là, Cố Vương Đan có thể mang theo nó, hiển nhiền Cố gia cho phép. Đây chẳng phải là nói Cố Vương Đan hiện tại đã là tương lai tộc trưởng Cố gia sao?!

Lạc Cảnh Thiên híp mắt lại, khẽ nhếch miệng lên. Mặc dù hắn hoàn toàn có thể trở tay đem đám người này giết, nhưng mà hắn cũng không có ý định giết người. Dù sao đang luyện tâm cảnh, giết người sẽ ảnh hưởng hắn rất lớn, cho nên hắn liền âm thầm làm ra một chút ma pháp trận rải ra xung quanh.

“Làm sao không lên tiếng? Vừa rồi không phải rất phách lối sao? Làm sao lại im rồi?”. Cố Vương Đan đi tới gần Lạc Cảnh Thiên, âm thanh trào phúng vang lên.

Long Nhã sợ hãi muốn lên tiêng nhựng mà Lạc Cảnh Thiên lúc này lại động. Chỉ thấy hắn đưa tay ra nắm lấy cổ Cố Vương Đan nhấc lên, ánh mắt băng lãnh nhìn chằm chằm hắn.

“Công tử!”.

Long Nhã sợ hãi vội chạy tới, sau đó gấp gáp nói.

“Công tử, tuyệt đối đừng giết hắn. Hắn là Cố gia đại thiếu gia, giết hắn sẽ rất phiền phức”.

“Bạch... Bạch Xà!”. Cố Vương Đan vùng vẫy, nhưng hắn phát hiện mình không cách nào sánh bằng lực lượng khủng bố trên cánh tay của Lạc Cảnh Thiên, trong cơn tuyệt vọng hắn vội lên quát lên.

Bạch Xà lao ra cắn về phía Lạc Cảnh Thiên, Lạc Cảnh Thiên buông tay ra né tránh, Cố Vương Đan rơi xuống đất ôm cổ ho liên tục.

“Giết! Giết hắn cho ta!”. Cố Vương Đan quát lên.

Bạch Xà do dự một chút, sau đó liền động thủ. Nó liên tục công kích Lạc Cảnh Thiên, nhưng mà Lạc Cảnh Thiên né tránh quá nhanh, nó công kích đều vô ích.

Xoạt!

Bạch Xà lùi lại, há miệng kêu một tiếng, toàn thân bỗng chốc biến lớn. Từ ban đầu chỉ có nửa mét, lại biến thành một con đại mãng xà dài hơn 10m.

Đám người toàn bộ sợ hãi chạy ra ngoài, bên trong chỉ còn lại Lạc Cảnh Thiên, Long Nhã, Trương Liên Liên cùng Cố Vương Đan.

Bạch Xà sau khi biến thân, toàn thân đều bao phủ bởi một lớp băng tuyết biến thành hộ giáp.

Mấy người Cố Vương Đan lúc này sớm đã lùi lại thật xa. Ai cũng hiểu Bạch Xà năng lực khủng bố thế nào, họ sợ bị liên lụy tới.

Lạc Cảnh Thiên hai tay đặt sau lưng, lạnh nhạt nhìn Bạch Xà. Ánh mắt hoàn toàn không có nửa điểm e ngại, có chỉ là lạnh nhạt cùng coi thường.

Bạch Xà dù sao cũng có trí tuệ cao, tuy còn không nói được, nhưng nó tiếp xúc với nhân loại mấy chục năm, sớm đã hiểu biết hết về nhân loại, cho nên nó đọc hiểu được ánh mắt của Lạc Cảnh Thiên có ý vị gì, thế là nó huyết tính nổi lên.

Bạch Xà há mồm rống một tiếng, quay người nâng lên chiếc đuôi đánh xuống.

Cảnh tượng kế tiếp làm đám người Cố Vương Đan trợn mắt há mồm, chỉ thấy Lạc Cảnh Thiên nhẹ nhàng nâng cánh tay lên đón đỡ, Bạch Xà công kích trúng, nhưng mà không có gì dùng. Bởi vì Lạc Cảnh Thiên đã nắm được đuôi nó, sau đó...

Trái một cái.

Phải một cái.

Trước một cái.

Sau một cái.

Hắn nắm lấy đuôi Bạch Xà, kéo cả người nó lên đập về bốn phía. Đập v1Eep vài chục lần hắn mới ném Bạch Xà qua một bên.

Mà Bạch Xà lúc này bị đánh mộng. Nó không cách nào nghĩ tới lại bị nhân loại công kích như thế. Đây là đối với tôn nghiêm của nó tạo thành vạn tấn thương tổn.

Phát hiện mình sức mạnh không bằng, nó liền há mồm, phun ra một đám bọt khí, nhất thời, cả một vùng biến thành băng tuyết. Mà Lạc Cảnh Thiên cũng trong công kích này mà bị biến thành một đống băng điêu.

Long Nhã bưng kín miệng không dám tin. Lạc Cảnh Thiên rõ ràng có thực lực rất khủng bố, làm sao lại có thể bại?!

“Ha ha, không phải rất phách lối sao? Ngươi lại phách lối cho ta xem một chút”. Cố Vương Đan đi tới cười lớn nói.

Chỉ là một giây sau...

Phanh!

Cố Vương Đan như diều đứt dây bay ra ngoài, Lạc Cảnh Thiên nhẹ xoa cổ, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Bạch Xà.

Bạch Xà đột nhiên cảm nhận được nguy cơ to lớn, nó muốn chạy nhưng đã muộn. Bởi vì Lạc Cảnh Thiên nháy mắt vung tay lên, cả một vùng biến thành biển lửa.

Long Nhã con mắt muốn rơi ra ngoài, đánh chết nàng cũng không nghĩ tới, Lạc Cảnh Thiên lại vừa là chiến sĩ, vừa là thuật sĩ. Cái này rốt cuộc làm sao làm được? Hơn nữa thực lực còn khủng bố như vậy?!

Ma vật vốn dĩ so nhân loại mạnh hơn, nhưng nhìn diện tích biển lửa... so với vừa rồi Bạch Xà biến xung quanh thành một vùng băng tuyết lớn hơn nhiều.

Cố Vương Đan sợ hãi từ dưới đất bò dậy. Ánh mắt nhìn Lạc Cảnh Thiên kinh hãi không thôi.

Đây rốt cuộc là ai?!

Là ai!

Làm sao lại có nhân vật đáng sợ như thế? Ta rốt cuộc là não tàn hay ngu xuẩn lại đi trêu chọc loại quái vật này?!

Biển lửa đem đường lui của Bạch Xà chặn lại, Lạc Cảnh Thiên cánh tay vung vẩy, một cái lồng giam bằng lửa đem Bạch Xà nhốt lại, sau đó sống sờ sờ đem Bạch Xà đốt chết. Biến thành một con rắn nướng.

Thấy Bạch Xà chết, Cố Vương Đan tâm như tro tàn, sỡ hãi tới mức hai chân đều run lẩy bẩy.

Trương Liên Liên lúc này đã nói không ra lời. Nàng ban đầu thật không muốn kết quả thế này, nhưng làm sao lại biến thành thế này chứ???

Nàng chỉ muốn xem Lạc Cảnh Thiên rốt cuộc là ai mà thôi. Hiện tại lại biến thành cục diện này, nàng nhất thời hối hận phát điên.

Không cần biết kết quả Lạc Cảnh Thiên có bị Cố gia truy sát hay không, nhưng nàng nhất định gặp xui xẻo nhất.

Lạc Cảnh Thiên ngón tay ngoáy ngoáy lỗ tai, lạnh nhạt nhìn Cố Vương Đan kỳ quái hỏi.

“Ngươi vừa rồi nói gì?”.

(Ps: thật xui xẻo, sáng bị đụng xe, đầu gối bong gân, giờ nằm một chỗ rồi)

Một ông trùm trở về Đại Việt làm vua nhà Lý, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, quyền thần áp chế, đất nước nguy nan, phải làm sao để Nhất Thống Thiên Hạ

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.