Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 455: Biến cố phát sinh



Long Mã giống như cảm nhận được ý nghĩ của Lạc Cảnh Thiên, nó quay qua hí một tiếng, sau đó chân đạp mạnh một cái, chưa tới một giây liền biến mất tại chỗ.

Đám quái vật không gian thấy Long Mã chạy mất, chúng bắt đầu riêng phần mình chia sẻ con mồi. Lạc Cảnh Thiên cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng cũng không thể làm gì, chỉ để lại một cái đệ nhị linh hồn ở lại quan sát, sau đó liền rời đi.

Thời gian chậm rãi trôi qua, có vẻ như nơi này giống như những lời tên kia nói trước đó. Chỉ cần phối hợp tốt cũng không có nhiều nguy hiểm, những người khác sau mấy ngày đầu bị chết một ít, sau đó cũng học được rất nhiều, cho đến hiện tại, rất ít người lại bị giết, có cũng chỉ là xuất hiện quái vật không gian đông đảo mà thôi.

Lạc Cảnh Thiên cũng học được thế nào đi phán đoán một cái quái vật không gian cấp độ sinh mệnh đạt yêu cầu hay không. Cho nên rất nhanh hắn liền thu thập được tới mấy chục đạo ngũ hành chi khí.

Nhưng mà lần này lại gặp chút biến cố.

Ngay khi con quái vật không gian kia đang chuyển hóa thành không gian thú, Lạc Cảnh Thiên đao vừa xuất ra thì lại có âm thanh của một đám người đi tới làm cho không gian thú cảnh giác. Lạc Cảnh Thiên còn chưa kịp xuất thủ liền đã bị phát hiện.

Gương mặt thoáng biến sắc, hắn lập tức vận dụng ra Không Gian Tước Đoạt, nhưng mà không gian thú rống một tiếng, giơ lên móng vuốt chém một cái liền đem không gian của hắn xé ra sau đo trốn thoát.

Cùng lúc đó, đám người kia cũng xuất hiện, thấy được cảnh tượng vừa rồi.

Lạc Cảnh Thiên gương mặt âm trầm quay người, không chờ mấy người kia lên tiếng liền tức giận nói.

“Các ngươi đều ngu xuẩn hết sao?”.

“Thứ vừa rồi là cái gì?”.

Có vẻ như họ không để ý chút nào tới Lạc Cảnh Thiên, chỉ để ý tới không gian thú vừa rồi. Bởi vì hình thể cùng kích thước, ngoại hình so với quái vật không gian đều khác biệt nên họ mới chú ý tới vậy.

“Ha ha, thứ gì? Ngươi rất nhanh liền biết!”. Lạc Cảnh Thiên cười lạnh một tiếng, sau đó ẩn thân vào không gian kính rời đi.

Rầm rầm!

Tiếng bước chân chạy tới, là đám người Lâm Dũng.

“Vừa mới xảy ra chuyện gì?!”. Lâm Dũng thấy được bóng người Lạc Cảnh Thiên biến mất liền vội hỏi.

“Ta làm sao biết? Chỉ thấy một con quái vật hình thể có chút lạ lẫm chạy mất, sau đó hắn liền tức giận mắng chúng ta”. Tên kia nói.

“Hình thể lạ lẫm? Nói rõ một chút”.

“Ừm, so với quái vật không gian nhỏ hơn một phần tư, màu sắc đen hơn, ánh mắt cũng có vẻ có thần hơn. Ngươi biết đó là thứ gì sao?!”.

“Không… không gian thú!”. Lâm Dũng biến sắc kêu lên.

“Không gian thú? Đó là thứ gì?!”.

“Có phải hay không hắn muốn giết nó, nhưng bị các ngươi tới làm hỏng?”. Lâm Dũng vặn hỏi.

“Hình như là có chuyện như vậy, nhưng không phải chỉ là một con quái vật sao? Cùng lắm chúng ta tặng hắn một con. Cần thiết mắng chửi người không?!”.

“Các ngươi mẹ nó đều là ngu xuẩn sao? Không biết thăm dò xung quanh liền loạn đi?!”. Lâm Dũng nhịn không được mắng lên.

“Lập tức liên lạc quân đội, chúng ta cần lập tức rời đi!”. Lâm Dũng cùng mấy người khác kêu lên.

“Vì cái gì? Không gian thú rốt cuộc là thứ gì?!”.

“Là cái gì? Là thứ đủ giết sạch chúng ta mà chúng ta chỉ có thể chờ chết. Ngươi mẹ nó đi tới nơi này cũng không chịu tìm đọc tư liệu liền cứ thế chạy tới?”. Lâm Dũng tức giận quát lên.

Đám người giật nảy mình, họ cho rằng Lâm Dũng đang nói chuyện giật gân, nhưng mà nghĩ tới phản ứng của Lạc Cảnh Thiên… cả đám đều không hiểu có một cỗ lãnh ý dâng lên.

Chẳng lẽ… đây là thật?!

Xẹt!

Bất chợt, một đạo âm thanh xé gió vang lên, đám người giật mình nhìn qua, liền thấy một tên võ giả đứng đó, đôi mắt trợn lớn không nói lời nói. Một giây sau, thân thể hắn đột nhiên bị tác làm ba, từ phần tai chéo xuống phần vai, từ bụng kéo xuống đùi.

Mùi máu tanh tản ra chui vào mũi đám người.

“Lập rao phòng thủ, lưng tựa lưng rời đi! Không muốn chết liền làm theo lời ta nói!”. Lâm Dũng quát lên.

Đám người cũng có nhiều người có kinh nghiệm chiến đấu, cho nên lập tức nghe theo chỉ lệnh của hắn.

Lạc Cảnh Thiên ẩn mình trong không gian kính, lạnh lùng nhìn đám người này. Nhưng hắn cũng không có ý định động thủ, chờ quân đội tới còn không bằng dựa vào chính mình.

Hiện tại có một đám ‘đồ ăn di động’ ở đây, không lợi dụng chúng một chút thật có lỗi với bản thân. Dù sao đây cũng là điều mà chúng gây ra, chết vài người tạo cơ hội cho hắn cũng là hiển nhiên.

Lạc Cảnh Thiên cẩn thận cảm nhận vị trí của không gian thú, mặc dù chỉ là hạ đẳng không gian thú, nhưng mà sức mạnh của nó cực kỳ lớn, lại nắm giữ lấy trí tuệ nhất định. Muốn giết nó rất khó, chỉ có thể chờ đợi nó lộ ra sơ hở.

Mà sở hở… chính là khi tấn công.

Chỉ cần để nó giết thêm vài người, khiến nó cảm thấy đám người này dễ giết, đến lúc đó chắc chắn sẽ để lộ sơ hở cho hắn công kích.

Quả nhiên, hạ đẳng không gian thú sức mạnh là rất lớn, nhưng vấn đề là cần có năng lượng bổ sung. Không nghi ngờ gì, sau khi tiến hóa thành không gian thú, là lúc nó cần bổ sung năng lượng nhất.

Mà đám người này, đều là đồ ăn của nó. Nó làm sao có thể buông tha đâu.

Xẹt!

Là một âm thanh xé gió vang lên, lần này là hai người đồng thời nằm xuống.

“Là lục giai nhị đoạn hạ đẳng không gian thú. Đáng chết, làm sao lại là lục giai? Còn mẹ nó là nhị đoạn?!”. Lâm Dũng khiếp sợ thốt lên, gương mặt hắn xanh như lá chuối.

Lục giai không gian quái vật đã kinh khủng rồi, nhưng mà lần này lại là lục giai không gian thú, còn là nhị đoạn. Giết chết toàn bộ bọn họ sợ rằng cũng không khó chút nào, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Vì cái gì phân biệt được?!

Cũng không có gì là khó, quái vật không gian đều tương tự nhau, khác biệt cấp bậc chỉ ở lực lượng cùng tốc độ. Mà không gian thú thì khác, ngũ giai trở xuống tốc độ lẫn lực lượng còn chưa đủ xé rách không gian.

Nhưng mà lục giai thì khác, nó có thể xé ra không gian một cách dễ dàng, hơn nữa tốc độ chỉ để lại một đạo tàn ảnh không rõ hình thể. Lâm Dũng thực lực là ngũ giai thất đoạn, nhưng hắn là pháp sư, linh hồn đủ thấy được tốc độ vượt xa bản thân vài đoạn. Mà con hạ đẳng không gian thú này tốc độ lại vượt khỏi cảm nhận của hắn, cho nên thực lực tuyệt đối là nhị giai trở lên.

Nếu là tam giai… họ sớm đã không còn sống cho đến bây giờ.

Những người khác sợ hãi chạy trốn, nhưng chỉ làm tăng thêm tốc độ tử vong. Hạ đẳng không gian thú đã nắm giữ trí tuệ nhất định, khả năng đánh lén vô cùng mạnh, cho nên những người sợ hãi chạy trốn đều bị giết chết một cách nhanh chóng.

Chưa tới 10 phút liền đã chết đi mười mấy người.

Lạc Cảnh Thiên vẫn âm thầm quan sát, hắn phát hiện cứ mỗi khi giết chết ba người, hạ đẳng không gian thú lại phải dừng lại một chút, nuốt lấy linh tâm của võ giả để bổ sung năng lượng. Xem ra mặc dù tiến hóa, nhưng mà do vừa mới tiến hóa, năng lượng còn chưa đủ để nó duy trì mãi trình độ hiện tại.

Nếu như…

Lạc Cảnh Thiên ánh mắt hiện lên vẻ âm hiểm, đã là do các ngươi gây ra, liền cảm nhận một chút tử vong uy hiếp đi.

Hắn từ trong không gian kính vội chạy về phía trước khoảng cách xa, chặn lại con đường chạy trốn của đám người này, sau đó bố trí xuống vài đạo ma pháp.

Đám người kia sau khi chạy tới, những người phía sau đuổi theo thì đột nhiên cảm thấy dưới chân xuất hiện một tầng kết dính, cả đám đồng thời biến sắc, còn chưa có kịp thoát đi liền lập tức bị đánh lén.

Rống!

Không gian thú xuất hiện, móng vuốt đưa ra đem đầu một người chặt xuống, sau đó há mồm cắn vào vị trí trái tim của hắn, một trái tim còn đập thình 4JydE thịnh yếu ớt nằm trong miệng bị nó nhai lấy, máu tươi chảy ra khỏi khoang miệng.

Hình tượng cực kỳ khủng bố.

Những người khác không có tâm tư đi phản kháng, vội vàng chạy. Nội tâm sợ hãi đã đánh mất đi lý trí của họ, nếu như dừng lại phản kháng nói không chừng sẽ có một tia sinh cơ. Nhưng mà hiện tại… một người cũng đừng nghĩ đi.

Lâm Dũng thấy được cảnh này, cũng không đoái hoài tới đám người, vội niệm chú ngữ, bàn tay xuất hiện một vòng xoáy hỏa diễm rồi bắn về đám người.

Vòng xoáy hỏa diễm màu xanh bắn ngay vị trí trung tâm, một vụ nổ kinh thiên vang lên làm đám người giật bắn mình dừng lại ngơ ngác quay về phía sau.

Nhưng mà một giây sau khi bụi mù tán đi, hình thể không gian thú vẫn đứng đó, như ẩn như hiện, sau khi thấy rõ ràng đám người liền hít vào một ngụm khí lạnh.

Chỉ thấy không gian thú không hề có hề hấn gì, nó đứng đó, đôi mắt trắng bệch nhìn chằm chằm lấy họ giống như nhìn những người đã chết, mồm hơi hạ xuống, há ra hàm răng sắc bén cắt đứt tay của một người dưới đất nhai nhồm nhoàm.

Hình ảnh hết sức khủng bố.

Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.