Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 459: Căn cứ số 3



Đem trọng tài ngăn lại, Sở Như Mộng thân thể phát ra khí thế khiến người khác kinh sợ, thậm chí không khí xung quanh đều bị khí thế của hắn làm vặn vẹo.

Không gian thú rống một tiếng rồi lao tới.

Ngay khi chỉ còn chưa tới nửa mét, Sở Như Mộng động. Sau lưng hắn một đôi cánh băng hỏa xuất hiện, xẹt một tiếng liền leo vút lên trên không trung.

Không gian thú chân đạp đất bắn thẳng lên không, nhưng mà ngay sau đó, Sở Như Mộng dùng một chiêu Thiên Nữ Tán Hoa đem nó quật ngã xuống đất. Chưa dừng lại ở đó, đôi cánh sau lưng vỗ mạnh một cái…

Xoạt!

Một cơn sóng băng hỏa bắn ra rơi vào trên người không gian thú, thoáng cái liền đem nó bao phủ.

Đứng tại trên không trung, ánh mắt thẳng tắp nhìn không gian thú. Cho đến khi băng hỏa tan biến, không gian thú mới lần nữa xuất hiện. Nhưng mà toàn thân nó bị thiêu đốt phát ra mùi khít tản mạn trong không khí, thân thể có chút yếu ớt chậm chững đứng dậy.

Nó gồng mình lên hướng lên trời rống lên.

Một giây sau, Sở Như Mộng nâng lên song kiếm, sau lưng đôi cánh biến mất, thay vào đó là hai con phượng hoàng băng cùng hỏa đứng hai bên, chỉ thấy một đạo quang mang xẹt qua. Hắn liền xuất hiện sau lưng không gian thú, mà phía sau, hai con phượng hoàng kia cũng đồng thời lao tới xuyên qua người không gian thú rồi biến mất trên lưỡi kiếm của Sở Như Mộng.

Phụt!

Cơ thể không gian thú bị trong nháy mắt liền bị tách ra làm đôi, chỉ còn lại cái xác bị chia đôi nằm trên sân đấu.

Xung quanh nhất thời rơi vào tĩnh lặng.

Vài giây sau đó…

Ào!

Toàn bộ khán đài đồng loạt đứng lên, người rống lớn, người hò hét.

Kích động.

Toàn bộ nam tính trên khán đài kích động cố gắng thông qua âm thanh phát tiết nội tâm hưng phấn của mình.

Họ chưa từng thấy qua nữ nhân nào lại có thể đẹp trai đến như vậy.

“Ma ma, ta yêu đương”.

“Sở Như Mộng!”.

“Sở Như Mộng!”.

“Sở Như Mộng!”.

Không biết là ai bắt đầu, toàn bộ khán đài bắt đầu kêu lên tên của Sở Như Mộng.

Lạc Cảnh Thiên bất đắc dĩ nâng trán. Toàn bộ khán đài cũng chỉ còn lại một mình hắn là đang ngồi, nếu từ trên không nhìn xuống sẽ phát hiện hắn giống như một cái hố trong đám người, cực kỳ bắt mắt.

Bất quá hiện tại không có ai sẽ đi chú ý hắn, tất cả tiêu điểm đều tập trung vào trên người Sở Như Mộng.

“Rất tốt, ngươi thông qua”. Nữ trọng tài ngây ra một lúc lâu, sau đó mới mỉm cười lên tiếng.

Nữ binh có thể ra một thiên tài như này, làm sao có thể không vui cho được.

Nữ binh thí luyện xem như kết thúc. Vài ngày tới sẽ tới lượt nam binh, mấy ngày nay Lạc Cảnh Thiên có thể nghe thấy toàn bộ người xung quanh đang bàn luận về Sở Như Mộng, nghe tai hắn đều muốn đóng kén.

Nam binh thí luyện cũng bắt đầu, nam binh nhân số so với nữ binh lớn hơn nhiều lắm, cho nên tốn thời gian cũng nhiều hơn. Lạc Cảnh Thiên thành công vào vòng hai, cũng thành công thông qua. Nhưng không có điểm nào đáng nói, bởi vì số người thông qua khá là nhiều. Lại thêm cũng không có tình huống phát sinh như lần nữ binh kia nên nhìn qua rất bình thường.

Kế tiếp mới là quan trọng, những người thông qua có thể lựa chọn đi tới chiến trường chân chính, hoặc là ở lại chờ thực lực tăng lên.

Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng sớm đã nói tốt, hai người đều muốn đến chiến trường càng sớm càng tốt. Dù sao tại nơi đó, quân công kiếm được càng thêm dễ dàng, hơn nữa kỳ ngộ cũng nhiều.

Quan trọng nhất là trong chiến trường không gian, Lạc Cảnh Thiên có thể tìm kiếm nơi giấu kho báu của mình khi còn là ác niệm.

Chỉ cần lấy được chỗ kia, hắn có thể dễ dàng tu luyện hơn nhiều.

“Các ngươi nghĩ rõ ràng sao? Đến nơi đó, tỷ lệ tử vong rất cao, thực lực các ngươi còn chưa đạt tới lục giai, rất khó ở nơi đó sinh tồn”. Người phụ trách nói.

“Chúng ta rõ ràng, mặc dù tỷ lệ tử vong cao, nhưng kiếm được cũng cao hơn. Không phải sao?”. Lạc Cảnh Thiên nói.

“Vậy còn ngươi? Đối với nam nhân còn dễ nói, nhưng mà nữ nhân… người nếu bị địch nhân bắt được. Ngươi hẳn phải biết mình sẽ gặp được cái gì”. Người phụ trách nhìn qua Sở Như Mộng hỏi.

“Đừng dọa ta. Chiến trường mặc dù nguy hiểm, nhưng mà với thực lực của ta, không tiến vào khu trung tâm, sẽ có thất giai đi vào? Đừng đùa. Ta hiểu nơi đó so ngươi cũng không thấp”. Sở Như Mộng cười nhạt nói.

“… Tốt a. Đã như vậy ta cũng không ngăn cản. Đúng, nhắc các ngươi một câu, tới đó chú ý đừng gây sự, mặc dù trong căn cứ không người dám động thủ, nhưng nếu để người khác để mắt tới, rời khỏi khu căn cứ liền không nói trước được”.

“Hơn nữa, nếu có thể, tốt nhất nên lập đội ra chiến trường. Đừng giống như ở nơi này, nơi đó cũng không phải chỉ có quái vật không gian”.

“Chúng ta biết, đa tạ nhắc nhở”.

“Lên đi, ta khởi động truyền tống trận”.

Xẹt xẹt.

Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng là hai người đầu tiên rời đi. Những người khác người thì ở lại, người đi cũng không định đi bây giờ. Cho nên chỉ có hai người họ.

Rất nhanh, truyền tống trận liền đem hai người đưa đi.



Linh Quốc căn cứ số 3.

Nơi này là một trong những căn cứ của tam đại Linh Quốc, toàn bộ căn cứ được xây quanh một cái vành đai tiểu hành tinh. Toàn bộ kiến trúc được xây thành hình một cái quả cầu tròn bao lấy tiểu hành tinh, mà tiểu hành tinh kia chính là nơi phát ra năng lượng cho căn cứ.

Điểm đáp truyền tống trận là một viên thiên thạch bay quanh tiểu hành tinh, sau khi hạ xuống, Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng liền bị đưa lên một chiếc phi thuyền để chuyển xuống dưới căn cứ.

Tốc độ rất nhanh, mất vài phút liền có thể hạ xuống. Trên đường, Lạc Cảnh Thiên cũng thấy được toàn cảnh khu căn cứ.

Tiểu hành tinh không lớn, chỉ bằng một tòa thành thị cỡ nhỏ. Chứa đựng lượng người cũng không lớn, dù sao nơi này cũng không phải căn cứ cỡ lớn, nơi này cũng chỉ dành cho những kẻ không dám đi vào khu trung tâm chiến trường không gian mà thôi.

Phi thuyền hạ xuống, cửa mở ra, một nữ tử mặc quân binh chắp tay sau lưng lạnh nhạt nhìn hai người họ nói.

“Xuống đi, đi theo ta”.

Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng đi theo. Hai người giống như là trẻ em nông thôn mới lên thành phố, hết nhìn đông lại nhìn tây.

Nơi này cũng không có điểm nào đặc biệt, có chỉ là thỉnh thoảng lại thấy một chút kiến trúc hình chữ U rải rác xung quanh. Người nơi này đa phần đều là quân đội, không phải kiểu người như Lạc Cảnh Thiên, mà là thuần quân đội. Chính là quân đội của đế quốc, được đưa tới đây với công việc chính là thủ vệ căn cứ.

Vì cái gì cần bảo vệ? Đương nhiên là phòng vệ không gian thú tập kích rồi.

Dù sao nơi này so với chỗ ở cũ là hai thứ khác nhau, tại đây, trung đẳng thú rất nhiều, thậm chí cao đẳng thú cũng có không ít. Nếu như không có quân đội phòng vệ, như vậy chỉ có nước chờ chết.

Một lát sau, trước mặt họ là một tòa kiến trúc cực lớn, vừa mới đi vào liền thấy được một cái quảng trường rộng lớn nằm bên trong tòa nhà. Chính giữa là một hồ nước nhỏ, bên trong có một bức tượng điêu khắc cao gần trăm mét.

Là Địa Ngục Quân Chủ.

Bên tay cầm một thanh đại đao, mà bên trên đại đao chính là có nhiều cái tên nhỏ phát sáng, lít nha lít nhít.

Lạc Cảnh Thiên dừng lại một chút, ánh mắt nhìn lên. Đây là… bảng xếp hạng?!

“Đó là bảng xếp hạng, tổng cộng một ngàn cái tên. Mỗi người đều đến từ tất cả các khu trong đế quốc. Thứ này ở mọi căn cứ đều giống nhau, điểm số phía sau chính là quân công. Đương nhiên, nơi này chỉ là căn cứ loại nhỏ, thực lực mỗi người cũng chỉ tính từ lục giai cửu đoạn trở xuống”.

“Tới căn cứ lớn, đó mới là nơi thiên tài tụ tập. Chỉ khi ngươi đủ tư cách thí luyện lên cấp, sau đó thông qua thì mới có thể đến đó. Không nói, mau đi theo ta. Những người khác đã tới, chỉ còn lại hai người các ngươi”. Nữ binh kia lên tiếng.

Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng vội đi theo, họ cũng không mù, nữ tử này thực lực ít nhất cũng là thất giai, chọc nàng giận họ liền không có quả thơm để ăn.

Rất nhanh, Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như IrCrry Mộng liền theo nữ nhân kia đi vào một căn phòng lớn gần đó. Bên trong đã có rất nhiều người, thêm hai người họ vừa vặn đủ một ngàn.

Đem hai người Lạc Cảnh Thiên đưa tới chỗ ngồi, nữ tử kia liền đi lên đài nhìn xuống nói.

“Hoan nghênh các ngươi đến căn cứ số 3 phân khu số 7. Mỗi người các ngươi đều tới từ một khu khác nhau, nhưng xuất thân đều không ngoại lệ. Ta nói ngắn gọn, tại nơi này, mỗi tháng các ngươi đều phải thi hành một loại nhiệm vụ, có nhiệm vụ đồng đội, cũng có nhiệm vụ cá nhân”.

“Nếu như mỗi tháng, có người nào không đạt tiêu chuẩn. Như vậy thật đáng tiếc phải nói cho các ngươi biết, các ngươi phải tiếp nhận trừng phát. Mà trừng phát thế nào… ta dám nói các ngươi sẽ không muốn trải nghiệm đâu”.

Bên dưới, đám người không có lên tiếng đáp lại. Ai cũng biết nữ nhân này là đang cố ý hù dọa bọn họ, nhưng mà… Lạc Cảnh Thiên biết, nàng cũng không nói láo. Trừng phạt kia hắn từng nhận qua, tàn khốc tới cực điểm.

“Tại nơi này, các ngươi không cần phải cùng người nào học tập, không cần cùng ai tranh đấu. Nơi này chỉ có một thứ duy nhất có thể nói cho các ngươi biết, đó chính là… cường giả vi tôn”.

“Có lẽ sẽ có người cho rằng lời nói của ta rất cường điệu, dù sao luật lệ không cho phép động thủ tại đây. Nhưng ra ngoài… hết thảy đều có thể. Nơi này, không có chỗ dành cho khiêm tốn, cũng không có chỗ dành cho kẻ yếu”.

“Bởi vì… động thủ!”.

Nữ binh kia ánh mắt đột nhiên hiện lên vẻ sắc bén, sau đó quát lớn.

Trong nháy mắt, xung quanh đột nhiên xuất hiện vô số người mặc quân trang lao tới, chúng hướng về đám người đồng loạt động thủ. Đồng thời toàn bộ căn phòng cũng bị một bức tường năng lượng phong tỏa.

Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.