Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 490: Lạc Cảnh Thiên phát giác



Rời khỏi ý thức hải, Lạc Cảnh Thiên liền nếm thử vận dụng Khinh Thân Thuật, ban đầu có chút sai sót, nhưng chỉ sau một lần thử liền thành công, hơn nữa cũng không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Cảm nhận được cơ thể bồng bềnh nhẹ như yến, Lạc Cảnh Thiên liền tung người bay lên, không hề có ngăn trở nào. Ma lực tiêu hao cực kỳ ít, bởi vì hắn thiết kế một cái ma pháp trận tuần hoàn năng lượng quanh thân, hoàn mỹ đem ảnh hưởng của trọng lực Đệ Cửu Tinh Vực loại bỏ.

Hắn bế quan đã hơn một tháng, thời gian này chẳng có thay đổi gì cả, ngoài việc danh tiếng của Hắc Lang cùng Sở quân tăng lên đôi chút.

Cộc cộc cộc.

Ngay lúc này, bên ngoài vang lên âm thanh gõ cửa.

“Vào đi”.

“Ngươi bế quan xong rồi?”. Sở Như Mộng đẩy cửa đi vào, nhìn thấy hắn ngồi đó liền hỏi.

“Ừm, có đôi chút tiến triển, đúng, ngươi muốn tìm ta? Có chuyện gì sao?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.

“Xong liền tốt, chuẩn bị đi, sắp có một đợt đại càn quét rồi”. Sở Như Mộng nói.

“Gì? Lại có cao đẳng thú muốn xuất hiện?”.

“Đúng vậy, lần trước ngươi lợi dụng sơ hở, đem một thế lực vòng trong toàn diệt. Lần này sợ rằng sẽ không có cơ hội đó đâu, hơn nữa cao đẳng thú lần này xuất hiện khả năng có chút… nhiều”.

“Nhiều? Cụ thể là bao nhiêu?”.

“Nghe bảo thế lực vòng ngoài đều đã bắt đầu chạy vào vòng trong lánh nạn. Ngươi nói xem?!”.

“Nói như vậy hẳn là có rất nhiều. Có vẻ như… chúng ta cần trở về căn cứ bên ngoài một chuyến rồi”. Lạc Cảnh Thiên bất đắc dĩ nói.

Đại càn quét, cũng chính là vô số trung đẳng thú điên cuồng chém giết, thôn phệ lẫn nhau, sau đó sẽ sinh ra một con cao đẳng thú. Chúng sẽ ăn tất cả những sinh vật còn sống mà chúng gặp để bổ sung năng lượng, đừng nói là mấy người Lạc Cảnh Thiên, dù là thế lực vòng trong mạnh nhất cũng chỉ có thể thủ vệ căn cứ.

“Vậy những người khác?”. Sở Như Mộng dò hỏi.

“Liền để lại thôi, ai về nhà nấy. Quản nhiều như vậy làm gì?”. Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt đáp.

“… Ngươi lúc nào trở lên máu lạnh như vậy? Họ vì người bán mạng lâu như thế, ngươi cứ như vậy vứt bỏ họ?”. Sở Như Mộng nhướng mày hỏi.

“Vậy nếu không đâu? Ở lại đây chờ chết? Ngươi cũng đừng nói ta, gặp chuyện này thật có thể dựa vào nhân số thủ thắng thì cũng không có chuyện không gian thú có thể sinh tồn đến bây giờ. Lại nói, ta mấy năm qua thu thập cũng chỉ là ngũ hành chi khí, những thứ khác đều chia cho họ, lại không nợ họ cái gì, cần gì phải quan tâm đâu?”. Lạc Cảnh Thiên nhún vai nói.

“Ta có cảm giác rất kỳ lạ, giống như… mọi chuyện đã được sắp đặt tốt…”. Sở Như Mộng nhíu mày nói.

“Không phải giống như, mà là khẳng định. Ta lấy được ngũ hành kết tinh, người của ta đều đã ký khế ước linh hồn, khẳng định là không cách nào nói ra. Người biết chuyện đều đã chết, mặc dù nói người chết là không nói ra được bí mật, nhưng linh hồn thì có. Chẳng lẽ ngươi không liên tưởng đến điều gì sao?”. Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt nói.

“Ý ngươi là… Hạ Thiên Thiên?”.

“Không sai. Nàng là đệ tử của Địa Ngục Quân Chủ, muốn đi vào luân hồi giới quá đơn giản. Tra được chuyện này cũng không có gì khó. Không thấy kịch bản quá giống sao? Lần trước là Ám Thần Lệnh, lần này là ngũ hành kết tinh”.

“Thứ bảo mệnh đều đã bị mất hết, gặp phải đại càn quét, chỉ có hai lựa chọn, một là trở về, hai chính là ở lại chống đỡ. Ta dám nói ở lại, mạng ta liền khó giữ được, mà trở về… nhất định có người sẽ nắm lấy chuyện ta biến thành tinh tặc khai đao ngươi tin không?”. Lạc Cảnh Thiên cười lạnh nói.

Hắn không ngốc, chẳng qua loại chuyện này hắn không ngăn cản được. Hạ Thiên Thiên là đệ tử của Địa Ngục Quân Chủ, càng là người của Hoàng gia, thế lực lẫn nhân mạnh khổng lồ cỡ nào không cần nghĩ cũng biết.

Muốn mượn tay người khác chỉnh hắn còn không dễ sao? Nếu không phải có Địa Ngục Quân Chủ cùng Ám Thần ra mặt, hắn dám nói nàng sẽ hạ tử thủ với hắn.

“Vậy ngươi…”.

“Yên tâm, ta nghĩ mục đích của nàng chính là muốn ta trở về, sau đó mượn chuyện ta là tinh tặc chơi chết ta. Nhưng mà nàng quên rằng chúng ta cũng không phải chỉ có một mình. Nhân mạch… ha ha, cũng không phải chỉ nàng mới có. Thật muốn chơi, ta có thể chơi chết cả cái Hoàng gia của nàng. Trả giá đắt một chút mà thôi, nhưng ta nghĩ nàng còn không ngu ngốc tới mức làm quá tuyệt”. Lạc Cảnh Thiên thản nhiên nói.

Từ cái ngày An Cửu tới hắn đã có chút nghi ngờ, hiện tại là đã khẳng định. Không có chuyện trùng hợp như thế được.

Hắn cùng An gia không có bất kỳ mối liên hệ nào, cả về lợi ích lẫn tư thù đều không có, An Cửu sẽ không tùy tiện đi lo chuyện bao đồng như vậy. Hơn nữa, Thiết Cốt ngày đó cũng quá nhiều điểm đáng nghi.

Thực lực rõ ràng là lục giai bát đoạn, tùy tiện một quyền cũng có thể đem không gian xé rách, muốn tiếp cận hắn sợ rằng chỉ cần một cái chớp mắt liền tới. Nhưng ngày đó Thiết Cốt lại chỉ ở đó lải nhải, nói vài câu dọa người, còn chờ hắn thi triển ma pháp.

Nếu như không có mục đích phía sau, như vậy hành động này chính là ngu xuẩn.

Liếc mắt nhìn qua Sở Như Mộng, Lạc Cảnh Thiên rơi vào trầm tư.

Sở Như Mộng nhất định có suy đoán, nhưng sẽ không phải cái gì cũng không biết như hiện tại. Hơn nữa vừa vào liền bắt đầu thăm dò ý của hắn, mặc dù nghe như đang khuyên hắn, thực tế lại đang khích hắn, muốn hắn ở lại?!

Lạc Cảnh Thiên biết Sở Như Mộng chắc chắn không hại hắn, nhưng mà thật sự vừa rồi Sở Như Mộng quá đáng nghi.

Thấy Lạc Cảnh Thiên nhìn mình, Sở Như Mộng im lặng không nói lời nào. Bởi vì hắn thật sự đúng là muốn Lạc Cảnh Thiên ở lại, mà mục đích… có lẽ cũng chỉ có hắn mới hiểu.

“Ngươi không định nói cái gì sao?”. Lạc Cảnh Thiên khẽ hỏi.

“Nói cái gì? Không phải ngươi đều đã đoán ra được rồi sao?”. Sở Như Mộng lạnh nhạt nói.

“Nói như vậy, ngươi là cố ý muốn ta ở lại nên dùng những lời nói kia khích ta?”.

“Không sai”.

“... Lý do?”. Lạc Cảnh Thiên ngả người dựa vào ghế, ánh mắt nhìn chằm chằm Sở Như Mộng hỏi.

Sở Như Mộng không có lập tức đáp lại, chỉ là ngồi xuống ghế, hai chân vắt chéo nhìn Lạc Cảnh Thiên, sau đó âm thanh chậm rãi vang lên.

“Ngươi biết tại sao An Cửu xuất hiện ở đây không?”.

“Là ngươi gọi tới?”.

“Ta còn chưa có bản lãnh đó. Ngươi nhớ một câu mà hắn nói với ngươi chứ? Chính là câu ‘nể mặt Ám Thần phu nhân', nhớ không?”.

“Cho nên?”.

“Ngươi đã suy đoán được nhiều như vậy, sao lại không suy đoán thêm một chút nữa? Nói không chừng sẽ nghĩ ra”. Sở Như Mộng cười khẩy nhìn hắn nói.

Lạc Cảnh Thiên: ...

Con hàng này thật đúng là thù dai, không phải nghi ngờ ngươi một chút sao? Cần thiết trả thù nhanh như vậy hay không?!

Nghĩ tới lời của An Cửu, Lạc Cảnh Thiên rơi vào trầm tư. Nhưng mà kết hợp với sự kiện đại càn quét lần này, hắn giống như nghĩ ra điều gì, gương mặt kịch biến nhìn Sở Như Mộng khó tin hỏi.

“Ý ngươi là hắn cố ý đi ngang qua cứu ta?”.

“Ha ha, biết được? Đáng tiếc đã muộn. Hắn cứu ngươi đã thành sự thật, chỉ cần đem chuyện này nói cho tiểu Nguyệt... lại kết hợp với chuyện lần này, ngươi nói, tiểu Nguyệt sẽ đưa ra bao nhiêu giá?”. Sở Như Mộng nói.

Lạc Cảnh Thiên gương mặt đen như đít nồi, hắn vậy mà bị lợi dụng. Nếu gR3jF như An Cửu dùng chuyện đã cứu hắn đổi lấy tiểu Nguyệt xuất thủ, chẳng phải hắn sẽ đứng ở thế bất bại? Hắn là muốn dọn sạch ngũ đại Tinh Quốc trên Đệ Cửu Tinh Vực sao?!

“Ngươi nghĩ hắn chỉ muốn độc chiếm Đệ Cửu Tinh Vực thôi sao?”. Sở Như Mộng giống như nhìn ra ý nghĩ của hắn, thế là hắn liền nói.

“Chẳng lẽ còn có mục đích khác?”.

“Ngươi cũng đừng quên tiểu Nguyệt nàng thân phận là gì. Nàng nhưng là Trị Liệu Sư, hơn nữa còn là đệ tử cửa Nguyệt Thần, nữ chủ nhân Hắc Hoả Thiên Hà. Chỉ cần nàcủ nàng dính vào Đệ Cửu Tinh Vực, vì An Cửu trị thương hoặc tương tự, như vậy nàng sẽ dính vào cuộc chiến tranh giữa hai phe này”.

“ Nàng lại là Nguyệt Thần đệ tử, Linh Nguyệt Quốc cũng vì thế mà bị kéo vào chiến tranh. Thế trung lập sẽ bị đánh gãy, mà Linh Nguyệt Quốc là tam đại Linh Quốc, địa vị siêu nhiên, thế trung lập bị đánh nát, đồng nghĩa với việc Linh Nguyệt Quốc sẽ phải...”.

Sở Như Mộng không nói hết, nhưng Lạc Cảnh Thiên biết rõ chuyện phía sau đáng sợ thế nào. Ngũ đại Tinh Quốc kéo quân sang san bằng Linh Nguyệt Quốc, hai Linh Quốc còn lại chỉ có thể đứng nhìn.

Đây không phải nói đùa, bởi vì ngũ đại Linh Quốc thật có bản lĩnh đó. Khi Linh Nguyệt Quốc không còn ở thế trung lập, như vậy tam đại Linh Quốc sẽ có một cái hậu cần quá mức mạnh mẽ, chỉ cần không chết liền có thể cứu.

Điều này ngũ đại Tinh Quốc không muốn thấy nhất, cho nên từ trước tới giờ, toàn vũ trụ, Linh Nguyệt Quốc là đế quốc có địa vị siêu nhiên nhất.

“Hắn sẽ không ngu xuẩn như vậy chứ? Làm vậy mặc dù có thể đem thực lực tam đại Linh Quốc tăng lên cực hạn, nhưng hậu quả... rất khó để tưởng tượng”. Lạc Cảnh Thiên nhíu mày nói.

“Hẳn là sẽ không, nhưng hiển nhiên là có mục đích khác. Cho nên ta mới cố để ngươi ở lại, thật xảy ra chuyện thì... quên đi, tới đâu hay tới đó”. Sở Như Mộng nhẹ lắc đầu nói.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.