Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 512: Tiến hành kế hoạch



“Lão đại, cái đó… nếu không tìm chỗ tránh trước?”. Đường Kiêu đột nhiên ấp úng nói.

Lạc Cảnh Thiên lúc này mới nhìn qua, cả đám thủ hạ của hắn đang trố mắt nhìn họ.

“Ây… được rồi, trở lại căn cứ trước”. Lạc Cảnh Thiết vuốt mũi bối rối nói.

Tốn vài ngày họ liền về lại căn cứ, lúc này căn cứ đã có thêm không ít người mới. Lạc Cảnh Thiên cũng không quản đám người này thế nào, dù sao thủ hạ của hắn sẽ không phản bội hắn được.

Hắn cùng hai người Hạ Thần, Lăng Thiên Sở nói chuyện, và rồi hắn liền biết được rất nhiều chuyện. Ngoài việc những gì Sở Như Mộng nói, hắn còn biết tới khá nhiều thứ, mặc dù chỉ là những việc nhỏ nhặt, nhưng cũng rất quan trọng.

Đem tin tức chỉnh lý, lại nghỉ ngơi thêm vài ngày, Lạc Cảnh Thiên bắt đầu lại suy nghĩ kế hoạch mới.

Hiện tại trong tay hắn có vài chục cái chìa khóa căn cứ nơi thế lực Ngô Tôn chiếm giữ, hắn cũng không muốn cứ thế từ bỏ. Hiện tại còn không làm gì được Ngô Tôn, nhưng chỉ cần đem thế lực nhân số tăng lên, như vậy liền có thể.

Hiện tại tinh cầu này có 50 tòa căn cứ, mỗi căn cứ có thể cam đoan một ngàn người sống sót, như vậy, hắn muốn mở rộng thế lực đến mức tối ưu, vậy phải đối mặt với gần năm vạn người.

Hắn cũng không ngu ngốc tới mức đi đối đầu trực diện, đây là tìm chết. Nhưng có câu nói rất hay, có nguy hiểm mới có thu hoạch. Nhân loại đều là tham lam, đây cũng không phải nghĩa xấu, có tham lam mới có dục vọng, dục vọng chính là thứ duy trì tiến tới.

Nếu như lợi ích đủ nhiều, như vậy sẽ hấp dẫn tới rất nhiều ‘dục vọng giả’.

Trong đầu hắn nổi lên một cái kế hoạch…

Ngay sau đó, Lạc Cảnh Thiên liền cho người đi tìm kiếm các nơi có căn cứ trên tinh cầu này. Cũng không phải toàn bộ tinh cầu, mà là chỉ nằm ở phía đông, nơi họ đang ở mà thôi.

Tốn thời gian nửa tháng, tổn thất mất mấy p02Uu người do gặp phải vết nứt không gian, cuối cùng Lạc Cảnh Thiên cũng biết được tất cả vị trí căn cứ ở quanh đây.

Cũng không nhiều, chỉ có hơn 10 cái.

“Hạ Thần, Lăng Thiên Sở, lần này… các ngươi có việc để làm”. Lạc Cạnh Thiên nói.

“Lão đại, muốn ta giết ai?”. Hạ Thần hỏi.

“… Đừng suốt ngày đánh đánh giết giết ,động não một chút. Thập Giới cũng không chỉ có đánh giết, nơi này ‘sản vật’ cũng không thiếu đâu”. Lạc Cảnh Thiên im lặng nói.

“Lão đại, ý ngươi làm uốn lợi dụng vết nứt không gian tới giết người?”. Lăng Thiên Sở hỏi.

“Đã nói đừng suốt ngày đánh đánh giết giết, yên lặng nghe ta nói. Hiện tại ta muốn hai người các ngươi dẫn người đi, mỗi người mang theo khoảng trăm người. Nhớ kỹ, dẫn người đi, các ngươi cố gắng diễn một chút, nhất là ‘vô tình’ gặp phải người khác. Hai người các ngươi nên cùng thủ hạ biểu diễn một vụ mâu thuẫn, sau đó trong lúc vô tình liền nói ra rằng: phát hiện chỗ có ngũ hành kết tinh”. Lạc Cảnh Thiên nói.

Lăng Thiên Sở ánh mắt lóe lên, sau đó cười âm hiểm nói.

“Đã hiểu, lão đại, là muốn tọa sơn quan hổ đấu sao?”.

“Biết liền tốt, truyền tin tức này ra, kéo tới càng nhiều người càng tốt. Chỉ cần chúng xảy ra mâu thuẫn, như vậy chúng ta chính là người được lợi nhất. Hiểu không?!”. Lạc Cảnh Thiên nói.

“Nhưng mà lão đại, ngươi lấy ở đâu ra ngũ hành kết tinh? Thứ đó cũng không phải chuyện đùa, nếu như chúng phát hiện không có, tất cả đều không đánh nhau thì làm sao?”. Hạ Thần hỏi.

“Bỏ được mới có được, không thả dây dài, làm sao bắt được cá lớn?”. Lạc Cảnh Thiên cười cười, sau đó bàn tay đưa ra, một cái quả cầu đen xuất hiện, hắn hơi hé ra một chút, bên trong tản ra quang mang khiếp người.

Thứ này chính là ngũ hành kết tinh, đây là một trong những bồi thường của đế quốc dành cho hắn, hắn vẫn giữ lại cho tới bây giờ. Dù sao hiện tại cũng không dùng được, chỉ có thể mang theo bên người.

Hạ Thần cùng Lăng Thiên Sở trợn tròn mắt, sau đó, cả hai đều nở ra nụ cười âm hiểm.

“Đừng cười, kế hoạch này tính nguy hiểm rất lớn, nhất là các ngươi, khả năng cao sẽ bị đám người kia bắt lại tra hỏi. Cho nên nhớ kỹ, chỉ cần đem tin tức truyền ra, sau đó liền lập tức chạy trốn, cái gì cũng không cần quản, hiểu không?”. Lạc Cảnh Thiên nghiêm túc nói.

“Lão đại, ngươi yên tâm. Cái tinh cầu này, chỉ cần không xuất hiện lục giai bát đoạn trở lên, muốn lưu lại chúng ta liền là nằm mơ”. Hạ Thần tự tin vỗ ngực nói.

“Đừng bành trướng, chú ý an toàn”.

Lạc Cảnh Thiên nói xong liền đem kế hoạch nói ra, cả hai liền gật đầu, sao đó dẫn người đi. Lạc Cảnh Thiên cũng giao việc cho Bối Nhĩ Tư cùng Đường Kiêu giống với Hạ Thần cùng Lăng Thiên Sở, sau đó hắn liền mang theo Ngọc La Sát cùng đám người còn lại đi bố trí sẵn ‘sân đấu’.

Nơi hắn chọn là một cái thung lũng, nơi này trước đó gặp phải vết nứt không gian bạo động, khắp nơi đều là đất đá tan vỡ, trên mặt đất có vô số đồ vật kỳ quái. Bất quá cũng không có gì đáng giá, hắn để nguyên những thứ đó không hề động vào, bởi vì muốn để cho đám người kia tin tưởng nơi này là thật, như vậy tốt nhất không nên động những vật này.

Nhưng mà, ngũ hành kết tinh trên tay hắn lại không giống, thứ này nếu rơi trên mặt đất, nhất định mặt đất sẽ xuất hiện rạn nứt, cho nên hắn vận dụng ma pháp đem mắt đất độ cứng tăng lên lớn nhất, sau đó hắn mới dám đem nó đặt xuống.

Dù vậy, Lạc Cảnh Thiên vì an toàn, vẫn để xuống quả cầu làm từ da của cao đẳng thú ẩn dưới mặt đất, một phần nào đó có thể hạn chế lại tính nguy hại của ngũ hành kết tinh.

Sau khi làm xong hết thảy, hắn lần nữa chế tạo một cái đại trận bao phủ toàn bộ thung lũng. Thời gian có thể nói rất nhiều, bởi vì từ Hạ Thần cùng Lăng Thiên Sở hắn biết được, Đệ Cửu Tinh Vực sau nửa năm nữa mới có thể hoàn toàn mở ra, cho nên thời gian có rất nhiều.

Đem tất cả mọi thứ chuẩn bị hết thảy, Lạc Cảnh Thiên liền trở lại căn cứ chờ đợi tin tức của mấy người Hạ Thần. Rất nhanh, một tháng sau, đám người họ liền trở lại, nhưng nhân số cũng không như lúc đầu, đã có tới mấy chục người chết.

Những người này đều là trong lúc lộ ra tin tức liền bị đuổi giết để bịt đầu mối.

“Lão đại, ngươi nhất định phải làm chủ cho chúng ta. Những huynh đệ kia tuyệt đối không được chết vô ích”. Một tên thủ hạ đi tới trầm thấp nói.

“Yên tâm, lần này nếu thành công, chỉ cần là người tham dự vào truy sát, như vậy chúng sẽ chết”. Lạc Cảnh Thiên bình tĩnh đáp.

“Lão đại, kế tiếp chúng ta nên làm gì?”. Ngọc La Sát hỏi.

“Đương nhiên là tham dự vào. Đừng nghĩ tất cả mọi người ai cũng ngu ngốc, nhất là Ngô Tôn, hắn rất nhạy bén. Chỉ cần chúng ta đứng ngoài không tham dự, hắn nhất định sẽ ngửi ra mùi âm mưu trong này. Cho nên chỉ có thể tham dự vào mới có thể giảm xuống lòng cảnh giác của hắn”.

“Trong 10 cái căn cứ này, có trên một nửa căn cứ đủ sức cùng Ngô Tôn đánh ngang, cho nên cũng không cần đi động hắn. Chúng ta mục tiêu là những căn cứ thế lực ngang hàng kia. Trước tiên đem chúng đánh xuống, nhưng người còn lại… liền không đáng lo”. Lạc Cảnh Thiên nói.

“Lão đại, nếu như chúng hợp tác đây?”.

“Yên tâm, dù có hợp tác cũng không phải vấn đề. Chúng ta có thể giả chết, lần này ta làm một cái ảo trận rất mạnh, sẽ không có người nhìn ra dấu vết”. Lạc Cảnh Thiên nói.

Lần này hắn chuẩn bị rất chu đáo, lần trước bị phá ảo trận là do từ bên trong, hơn nữa còn phải là người am hiểu ảo trận mới làm được. Nhưng lần này, ảo trận diện tích cũng không lớn, chỉ nắm giữ một vùng nhỏ, cho nên rất khó bị phát hiện.

Dù bị phát hiện cũng không sao, dù sao dưới sự hấp dẫn của ngũ hành kết tinh, đám người kia cũng sẽ bị cưỡng ép kéo đi. Đi cướp lấy ngũ hành kết tinh, còn hơn dùng tinh linh đi xem xét ‘điểm nghi ngờ’. Dù sao lần này cũng không chỉ có mình thế lực của hắn, đám người kia phải lo lắng rất nhiều thứ đâu.

Rất nhanh, tin tức truyền tới, những người của căn cứ khác bắt đầu kéo nhau về phía thung lũng. Nhận được tin, Lạc Cảnh Thiên liền bắt đầu dẫn người rời khỏi căn cứ tiến về thung lũng.

Mất khoảng vài ngày họ liền tới, những căn cứ khác cũng thời gian này tiến tới cùng nhau. Dù sao chưa có xác định được rằng tin tức có phải thật sự hay không, cho nên cũng không cần thiết phải đối địch lẫn nhau.

Con đường tiến tới thung lũng chỉ có một, Lạc Cảnh Thiên lựa chọn địa hình vô cùng tốt, khoảng cách giữa tất cả các căn cứ không xa cũng chẳng ngắn, vấn đề chính là họ có thể gặp được nhau ở cùng một địa điểm.

Thậm chí hắn còn phải dựng lên một số chướng ngại ngăn trở đường đi để họ có thể gặp nhau, hắn muốn để họ cùng tiến tới, mà không phải kẻ trước người sau.

Lạc Cảnh Thiên đứng trên đỉnh, nhìn thấy đám người lũ lượt kéo tới, khóe miệng hắn hơi nhếch lên.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.