Thế Giới Thẻ Bài

Chương 45: Cái giá đổi lấy lời tự thú.



Chương 45: Cái giá đổi lấy lời tự thú.

Giovanni hiện tại đang bị giam giữ ở một ngục giam nào đó, cả cơ thể của anh ta hiện tại đều đang bị xích sắt giam cầm lại.

Chúng không chỉ kéo căng tứ chi của Giovanni ra rồi cố định trên tường rồi mang xích vào tứ chi mà cả ngũ quan của anh ta cũng bị những phần gông xích được chế tạo riêng biệt cầm cố lại.

Thật ra với khả năng của Giovanni thì việc thoát khỏi nơi này cũng không khó, tất cả đã được chứng minh trong cuộc chiến với Hoàng cùng Grizz trước đó.

Chỉ là thân phận của Giovanni vốn rất đặc thù, là Inchiostro tồn tại dưới tư cách là mặt tối nhất và cũng dễ dàng bị vứt bỏ nhất của băng gia đình vậy nên anh ta bắt buộc phải chấp nhận một số thứ.

Nếu như hiện tại tùy ý trốn đi thì khả năng cao sẽ chỉ càng khiến cục diện trở nên hỏng bét hơn nữa mà thôi.

Thà như Giovanni thu hồi được bình chứa kia về thì không sao, giờ kẻ ra tay vào những giờ phút cuối cùng kia anh ta cũng không rõ là ai thì biết điều tra từ đâu bây giờ?

Chưa kể thiệt hại mà cuộc chiến kia mang lại là quá lớn, quận số 8 thì không nói chứ bang Nguyệt Hùng chắc chắn cần một lời giải thích.

Bây giờ trốn đi mất thì sẽ liên lụy đến băng gia đình, còn nếu cứ như này thì dù ai cũng biết Giovanni là Inchiostro nhưng không có cớ để móc nối lên băng gia đình được.

Mà Giovanni cũng thừa biết kiểu gì ông chủ cũng sẽ cứu bản thân ra mà thôi, hiện tại anh ta chưa c·hết được vì ông ta cần anh ta sống đến càng gần thời hạn 2 năm càng tốt.

Có điều cứu ngay thì không thể nào, tối thiểu thì anh ta cũng chẳng c·hết nổi trong một khoảng thời gian ngắn được.

Nhưng mà trận đối chiến vừa rồi không phải là không có thu hoạch, đặc biệt là khi đây còn là lần đầu tiên anh ta thành công trong việc cho Bulphon sau khi cắn nuốt Howl cắn nuốt một lần nữa.

Tuy mọi thứ xảy ra quá nhanh và ngẫu nhiên, chưa kể Giovanni lúc đó còn bị Hoàng đánh cho như cái mền rách đúng nghĩa nên cũng không thể chú tâm quan sát được.

Nghĩ theo một hướng nào đó thì có lần đầu tiên ắc hẳn sẽ có lần thứ hai, chắc chắn lần kế tiếp anh ta có thể nắm bắt được thời cơ đó.

*Kẽo kẹt* Âm thanh cánh cửa sắt được mở ra, bên ngoài vang vọng vào tiếng bước chân của ba người.

Giovanni cũng không mấy để tâm lắm cho tới khi một giọng nói khiến tai anh ta có chút giật giật truyền tới:

"Không ngờ ông chú lại có một ngày thành ra như thế này đấy, lúc đó ông chú chịu nghe theo tôi thì có phải mọi thứ đã khá khẩm hơn rồi không?"

Người nói ra những lời chế giễu này không ai khác ngoài Joe, rõ ràng mối quan hệ giữa cậu ta với Giovanni cũng không quá tệ.

Giovanni thấy vậy thì trực tiếp ngó lơ Joe coi như không nghe thấy gì và tập trung suy nghĩ về điều gì đó khác.

Thấy Giovanni không thèm phản ứng lại, Joe cũng chỉ hơi nhúng vai đôi chút rồi tiếp tục nói:

"Grizz đang ở chỗ chúng tôi rồi, ông chú nếu muốn thì cứ tiếp tục giả vờ đi."

Nghe thấy những lời này thì sắc mặt của Giovanni trực tiếp nhăn lại, trở nên rất nghiêm túc.

Điểm này cả Joe cùng Sang đều cảm nhận được mặc cho hiện tại mặt của Giovanni vẫn còn bị bao bọc bởi những phần gông sát dày cộm.

Dưới tác động của niệm lực thì đống xiềng xích này chẳng là gì cả nên chưa đầy 15s sau Giovanni đã lại một lần nữa hoàn toàn tự do rồi chăm chú đứng nhìn Sang.

Đáng tiếc là sắc mặt của Sang từ đầu đến cuối vẫn như một, chẳng gợi lên gì cả như bao lần nên Giovanni trực tiếp bỏ cuộc rồi nói:

"Cho xin điếu thuốc đi."

Một nụ cười nở ra trên khuôn mặt của Joe và cứ thế từ trong túi áo của mình, cậu ta lấy ra một điếu thuốc đưa cho Giovanni, thậm chí còn cẩn thận châm lửa cho anh ta.

Gật gù đôi chút trước thao tác của Joe xong Giovanni bắt đầu hít vào một hơi thật sâu sau đó lại nhả ra một luồng khói trắng rồi mới bắt đầu nói:

"Thao tác cải thiện được không ít, mà hình như điếu thuốc này của mày không phải là loại bình thường có phải không?"

Không phải ngẫu nhiên mà Giovanni hỏi câu này và cũng không phải bởi vì loại thuốc này tốt hơn loại anh ta thường hút hay gì.

"Bản thân tôi không hút nên chịu thôi, bao thuốc này vơ được trên bàn tiệc của đám quý tộc quận số 1 đấy, cũng là loại mặt hàng được ưu chuộng."

Ở đây Joe nhớ gì thì nói nấy thôi nhưng trong mắt của Giovanni lại lộ ra vẻ hiển nhiên.

Đám quý tộc, đặc biệt là từ quận số 1 không bao giờ coi những người xuất thân từ năm quận vòng ngoài bọn họ như con người cả chứ đừng nói là ngang bằng với bọn chúng.

Việc phải đứng chung một chỗ với Joe cùng Sang thôi bọn chúng đã khó chịu ra mặt rồi, ấy vậy thì làm gì có chuyện bọn chúng cho bọn họ dùng chung đồ với chúng được cơ chứ.



"Cái gì cũng có cái giá của nó."

Mà chú cái mả mẹ mày, tao chưa già đến độ mày có thể gọi bằng chú đâu, thằng em út trong nhà tao còn thua tụi mày một tuổi."

Lúc nhỏ thì muốn bản thân trong mắt người khác thật trưởng thành, lớn lên rồi lại hy vọng người ngoài nhìn bản thân trẻ đi vài phần.

Ai cũng vậy mà thôi, bao gồm cả Giovanni.

"Nhưng mà Inchiostro đều là con nuôi cả mà? Ông chú chắc chắn rằng người em út kia không đáng tuổi làm con của ông chú chứ?"

Câu này vừa ra thì Giovanni rất muốn đấm Joe một cái nhưng nghĩ lại hoàn cảnh bây giờ của bản thân thì lại thôi rồi lại tiếp tục nhìn qua phía Lumine, người còn lại trong căn phòng này rồi không khỏi trợn mắt.

"Lumine•Dracul•Aries?! Không phải bọn mày bám vào chân đám quý tộc quận số 1 sao?"

Với Giovanni thì các gia đình quý tộc lớn tại ba quận vòng trong đã sớm chẳng còn lạ gì.

Huống hồ danh tiếng của Lumine tại quận số 3 cũng không phải nhỏ, sắc đẹp của cô ấy là một thứ có khả năng nhận diện rất cao trong đó đặc biệt nhất là mái tóc trắng cùng đôi mắt đỏ.

"Đã từng thôi, hiện tại tôi đang làm việc cho tiểu thư Lumine đây."

Cảm nhận mọi chuyện đã đi hơi quá xa rồi nên Sang cũng ho khan một tiếng rồi nhắc nhở Joe:

"Những chuyện khác tạm thời bỏ qua một bên trước đi, đã đến lúc chúng ta nên bàn về chuyện chính rồi."

Nhớ lại chuyện Joe nói rằng Grizz hiện tại đang ở trong tay bọn họ rồi nên Giovanni cũng vất điếu thuốc đang hút dở trên tay xuống, đạp nó dưới đáy giày rồi nghiêm túc nói:

"Nếu bọn mày là những kẻ đã mang Grizz đi vào lúc đó thì chắc hẳn cả lão già Hoàng cùng bình chứa kia đều ở trong tay bọn mày rồi nhỉ?"

Chỉ là tao vẫn cảm thấy rất khó hiểu, tại sao bây giờ bọn mày lại muốn giúp tao?"

Chẳng phải trước đó chính bọn mày đã đóng băng tao lại để tao không kịp bỏ trốn khỏi hiện trường và mọi chuyện vỡ lỡ ra như thế này hay sao?"

Những lời vừa rồi của Giovanni không sai, dưới góc nhìn của anh ta thì mọi thứ có gì đó rất đáng ngờ ở đây và theo anh ta thì rõ ràng đối phương đang muốn bắt chẹt gì đó nên anh ta phải đề phòng cảnh giác.

Nếu Sang đòi hỏi quá quắt thì Giovanni tình nguyện bị giam lại ở đây để đám người bang Nguyệt Hùng tới mang đi hơn là để bị cậu ta quay như chong chóng như hồi trước.

"Anh thắc mắc cũng không sai, dù sao hành động của chúng tôi cũng quá mâu thuẫn nhưng sự thật là lúc vụ việc đang diễn ra thì tôi không hề biết gì cả."

Và việc cứu anh ra ngoại trừ được nhờ vả đơn thuần thì tôi cũng không muốn nơi chôn rau cắt rốn của mình bị băng gia đình cùng bang Nguyệt Hùng biến thành bãi chiến trường."

Nghe thấy những lời này thì Giovanni có đôi chút nghi ngờ nhìn về phía Sang nhưng vì chẳng thấy gì cả nên đổi qua Joe và thông qua nét mặt của cậu ta thì anh ta không cho rằng Sang đang nói dối.

"Không ngờ mày lại là người sống tình cảm vậy đấy, mà ai đã nhờ mày? Đám lão già của quận số 8 này ư?"

Hoạt động dưới tư cách là phần bóng của băng gia đình lâu đến như vậy đương nhiên Giovanni cũng biết được rất nhiều loại bí mật khác nhau.

Quận số 8 có kẻ mạnh, ít nhất nếu cả sáu cùng ở tại thì cũng đủ để trở thành một mối đe dọa nhưng vẫn là quá nhỏ bé với bang Nguyệt Hùng cùng bang gia đình.

Có điều Giovanni không ngờ tới rằng Sang thực sự có lực ảnh hưởng lớn đến như vậy, mà cậu ta tự tin đến đây thì chắc hẳn cũng đã có giải pháp rồi.

Thấy Sang không chịu trả lời câu hỏi của mình thì Giovanni cũng không chơi trò thăm dò nữa mà trực tiếp nói thẳng:

"Vậy mày định thông qua cách nào để giải quyết vụ này và tao phải làm gì?"

Lúc này Giovanni cũng không thể trông chờ vào Alex hay ông chủ sẽ cứu mình ra ngay được và việc khai chiến với bang Nguyệt Hùng hiện tại quá rủi ro nên anh ta muốn nghe cách làm của Sang.

"Việc mà anh phải làm rất đơn giản mà thôi, đó là đầu thú."

Tôi không biết anh tính bẻ câu chuyện đến mức nào nhưng chỉ cần anh đứng ra thừa nhận rằng bản thân là nguyên do của vụ lần này là được."

Với Giovanni thì Sang chưa bao giờ là một kẻ đơn giản cả nên anh ta không cho rằng cậu ta đang nói ra những lời viễn vông mà thực sự có mục đích của nó.

"Đổi lại?"

Yêu cầu Giovanni đi tự thú cũng đồng nghĩa với việc kéo cả băng gia đình vào hố lửa, nếu Sang không đưa ra mức giá đủ để ít nhất bồi thường thì những lời của cậu ta căn bản là nói nhăng nói cuội.

"Đừng giấu nữa, chẳng phải anh và băng gia đình hoặc ít nhất là đầu não đã biết về chuyện tôi hôm qua đã bán ra ba thẻ bài cho thương hội White Lotus rồi hay sao?"



Chuyện này cũng không phải lạ gì nữa, thậm chí ngoài băng gia đình có khi các thes lực tại quận số 5 cùng bang Nguyệt Hùng đều đã nghe qua tiếng gió hết rồi.

Không biết thái độ của đám vòng trong như thế nào nhưng gần như tất cả đều mặc định rằng Sang là bên trung gian cho quý tộc quận số 1.

Hành động này còn được xem là cả hai bên là quận số 1 cùng thương hội White Lotus, thậm chí có khi là còn cả toàn bộ thế lực tại quận số 5 đang xác lập một loại quan hệ đồng minh nào đó để chuẩn bị cho những viễn cảnh sắp xảy tới.

"Vậy thì sao? Đừng nói là mày có thể đại diện cho chủ của mày để đưa ra một loại hứa hẹn nào đó đấy nhé?"

Lần này Giovanni lại liếc trộm qua Lumine, tuy mấy lời vớ vẩn của Joe thì chắc chắn là anh ta không tin rồi nhưng sự hiện diện của cô ấy vào lúc này thực sự quá bất hợp lý.

Và Lumine lại không thích bị người khác nhìn bản thân nên chân của Giovanji trực tiếp mất đi sức lực mà quỳ gục xuống.

Anh ta muốn dùng niệm lực để nâng cơ thể mình đứng lên thì ngay lập tức nhận ra rằng mảnh bên trong cơ thể của anh ta đang không ngừng run rẩy và co mình lại như thể không muốn bị phát hiện ra.

Vào lúc này Giovanni thực sự trở thành một con người bình thường và từ đây anh ta cũng cảm nhận được một loại nguy cơ chưa từng thấy qua trước đây.

"Ông chú nên cẩn thận thì hơn, bởi vì cô chủ của tôi không thích bị người không thân không thích nhìn lén đâu."

Lúc này Giovanni không còn có thể quan tâm đến những lời chế giễu của Joe nữa mà không ngừng dùng ánh mắt nghi ngờ của bản thân để liếc nhìn qua Sang.

"Được rồi đấy Lumine."

Không phải tự dưng mà Sang lại chủ động nhắc nhở Lumine, phương pháp làm việc dùng nỗi sợ để khủng bố đối phương như thế này thực sự không quá phù hợp.

Sau đó thì Giovanni cũng được khôi phục lại nguyên trạng nhưng mảnh trong người của anh ta vẫn còn trong trạng thái thu mình nên chưa thể làm gì được.

Chỉ là Sang trong mắt xủa Giovanni hiện tại đã ở một vị thế hoàn toàn khác khi Joe tự xưng là đang làm việc cho Lumine và Lumine cũng đã chứng minh được lý do tại sao Joe lại nói như vậy.

Còn Sang thì lại khác, cậu ta có thể đứng ra ngang hàng nhắc nhở cử động của Lumine, đây mới là điều kinh khủng nhất.

"Quyền mua thẻ bài lâu dài từ tôi lấy lời tự thú của anh, anh cảm thấy thế nào?"

Trong khi Giovanni vẫn đang chìm vào với những suy nghĩ cá nhân thì Sang đã đi lên trước một bước để nhắc nhở anh ta về cuộc giao dịch này.

Về lợi ích mà Sang nói tới ở đây không quá rõ ràng nên sau một hồi từ tốn đứng lên thì Giovanni mới hồi đáp trở lại.

"Lâu dài ở đây là bao lâu, lịch định kỳ như thế nào và mày định bán ra bao nhiêu cho lần kế tiếp?"

Nếu đây đã là một cuộc làm ăn lớn thì Giovanni cũng không thể làm vớ vẩn được, tuy không được chuyên nghiệp cho lắm nhưng tối thiểu vẫn là có thể xử lý được.

"Chi tiết thì lần bán kế tiếp sẽ trao đổi sau nhưng lần kế tiếp tôi có thể bán tối thiểu 50 thẻ bài."

50 không phải là số lượng nhỏ, ít nhất trong bộ thẻ của Giovanni hiện tại cũng chỉ mới ngót nghét gần mốc 30 thẻ bài mà thôi.

"Vậy mày định bán như thế nào, vào lúc nào và ở đâu?"

"Cuộc mua bán này sẽ do bên thương hội White Lotus làm trung gian, địa điểm đương nhiên là bán ở chỗ bọn họ còn vào lúc nào thì chẳng phải băng gia đình có không ít người thẩm thấu vào quận số 5 hay sao?"

Chỉ cần các anh tới đúng giờ thì tôi vẫn sẽ bán cho các anh mà thôi."

Nghe được những lời vu vơ của Sang Giovanni rất khó xác nhận được chất béo trong đó nên muốn về báo cáo lên cho ông chủ để bàn bạc thêm.

Dù sao việc Giovanni chủ động đứng ra đầu thú thì băng gia đình cũng không thể để anh ta như vậy được nên nguy cơ xung đột là rất cao.

"Chuyện này để sau rồi nói, tao cũng không thể tự mình quyết được."

Thật ra đây cũng chỉ là những lời nói nhảm vì cơ hội để có thể kiếm thêm một lượng lớn thẻ bài này ai từ chối thì đúng là đồ ngu.

Thứ mà băng gia đình muốn chính là bàn lại điều kiện mà Sang đưa ra, rõ ràng việc để Giovanni tự thú vẫn quá nguy hiểm.

"Tôi có thể ưu tiên bán một nửa số lượng thẻ bài cho băng gia đình trong ba lần kế tiếp."

Sang lần nữa tăng thêm tiền đặt cọc, một nửa này cũng không ít, tối thiểu 25 thẻ bài và 3 lần như vậy có thể lên tới 75 thẻ bài.



Quyền ưu tiên bán này chẳng khác nào nói băng gia đình có thể chủ động lấy đến tay mớ thẻ bài này mà không cần đi tranh với những bên mua khác.

"Mày có thể đảm bảo?"

Giovanni thực sự động tâm rồi, chủ yếu là vì Sang thực sự cho ra đủ nhiều nhưng trước hết anh ta vẫn cần một lời đảm bảo.

"Đây là giấy đảm bảo có dấu vân tay của tôi, như vậy đã đủ hay chưa?"

Nhận lấy tờ giấy đảm bảo từ Sang, Giovanni chậm rãi lướt qua một lần nội dung sau đó mới cất giữ nó bằng thẻ bài phong ấn.

"Mày thực sự chuẩn bị rất kỹ rồi mới tới đây nhỉ?"

Tuy đảm bảo đến từ Sang chưa chắc đã thực sự có giá trị với những người cho rằng cậu ta là bên trung gian, nhận lệnh từ ai đó để bán nhưng lần này Giovanni vẫn chọn tin vào nhân phẩm của cậu ta.

"Tôi sẽ chờ lời tự thú của anh."

Bởi vì cuộc giao dịch căn bản đã hoàn thành nên bọn họ cũng chẳng có lý do gì để ở lại nữa, Giovanni cũng cần trở lại quận số 7 để báo việc này lên để tiến hành bàn bạc thêm.

Có điều Giovanni vẫn như đang suy ngẫm về một điều gì đó nên trước khi Sang rời đi hoàn toàn thì anh ta đã chủ động lên tiếng hỏi:

"Trong vụ làm ăn này mày đứng ở vị thế nào?"

Nhận được câu hỏi của Giovanni thì Sang có đôi chút suy ngẫm như muốn đọc thấu ý đồ của anh ta rồi mới chọn đáp lại bằng một câu trả lời đầy ẩn ý:

"Là bên bán."

Không hoàn toàn đoán được ý đồ của Sang nhưng Giovanni không thì thế mà ngừng lại.

"Nếu mày đã chủ động đi mang Grizz cùng Hoàng về thì chắc cũng hiểu thứ trong bình chứa kia mang ý nghĩa gì nhỉ?"

"Thế nào? Anh muốn đòi lại à?" Sang nghi ngờ nhìn về phía Giovanni.

"Vậy thì chắc hẳn cũng biết rằng tao sẽ không sống quá hai năm."

"Anh muốn tôi ra tay cứu anh sao?"

Đến tận đây rồi mà Sang vẫn cảm thấy bản thân chưa thể đoán được thứ mà Giovanni muốn, nếu anh ta thực sự tiếc mạng của bản thân đến vậy thì cũng đã chẳng chờ đến bây giờ mới tìm đường lui cho bản thân.

"Không." Giovanni lắc đầu rồi nhìn Sang với ánh mắt như đã giác ngộ và nói:

"Đây là vận mệnh của tao và tao sẵn sàng đối mặt với nó."

Tao cũng không hy vọng rằng những người khác có thể biết được, tốt nhất là bọn họ cứ hãy là những tù nhân ngủ say đi."

"Hừm, nếu như vậy thì tại sao ông chú lại không thử giải phóng bọn họ?"

Sang đã kể cho Joe toàn bộ rồi, về số phận nghiệt ngã của những người nắm giữ mảnh và hơn hết là việc mà Giovanni cam chịu nhưng cũng đồng thời ép buộc những người lại cũng phải như mình khiến cậu ta đặc biệt khó chịu.

"Đây không phải là vấn đề nên hay không nên làm, việc 13 vật chủ đấu tranh với nhau để hoàn thiện nó chính là vận mệnh đã an bài."

Từ ngày bọn ta được lựa chọn thì bánh răng vận mệnh của bọn ta đã bắt đầu xoay rồi."

"Nhưng mà..."

Khi Joe muốn tiếp tục nói gì đó thì ngay lập tức bị Sang can ngăn trở lại, Giovanni cũng có lý của mình và cũng bởi vì vậy nên có nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng mà thôi.

"Đến cuối cùng thì một người đã chấp nhận vận mệnh của mình như anh muốn gì?"

Ánh mắt của Giovanni dần trở nên thâm thúy và nhìn ra một nơi nào đó rất xa, không bị trói buộc trong cái lồng giam này hay tầm mắt của chính anh ta.

"Như ta đã nói, ta có một người em út kém bọn mày một tuổi."

Nó sẽ sớm trở nên giống bọn tao, trở thành vật chủ cho 1 trong 13 mảnh nên tao hy vọng mày có thể cho nó đi theo mày."

Sang không nói gì và phải thêm một lúc lâu sau đó, cậu ta mới phản hồi lại.

"Tôi nhận được gì từ anh?"

"Những chuyện mà tao biết được trong cái ngục giam này cũng như việc những việc có liên quan đến Grizz vào ngày hôm nay, tao sẽ không hé răng dù chỉ là một chữ."

"Vậy cứ theo như ý của anh đi."

Sau đó Sang, Joe cùng Lumine cũng rời đi để lại Giovanni ở lại trung ngục giam đứng suy ngẫm thêm một lúc lâu nữa mới hoàn toàn biến mất vào hư vô như thể chưa từng tồn tại ở đó.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.