Thỉnh Quân Nhập Hoài - Luân Hãm

Chương 10: Chuyện ăn uống. (3)



“ Cái, gì? Thích sao? ” Mạc Tầm Âm phản ứng có chút quá khích, cậu cũng nhận thấy như vậy, vội khẽ đảo đôi mắt để điều tiết bất ngờ đến quá đột ngột, Mạc Tầm Âm vốn chỉ nghĩ rằng gặp phải người có quen ở kiếp trước đã quá mức rắc rối, đây thêm việc bị mơ ước mà không biết.

Nếu Giang Thiên Tinh muốn, thì Mạc Tầm Âm sẽ là thế thân của chính mình, nghĩ thêm nữa, sắc mặt Mạc Tầm Âm nháy mắt đã tối sầm xuống, cậu cười lạnh một tiếng. Ở trong lòng sớm đã chửi rủa Giang Thiên Tinh tơi bời hoa lá, cậu hít vào một hơi thật sâu.

“ Vướng vào yêu hận, không tốt, mạng cỏ này nguyện tu tập không dính dáng đến tình yêu! ” Bé cỏ Tống Tân Ngọc khẩn khoản khấn vái, lấp lánh hướng về phía Tiên Tửu cười một cái ngây ngô, Mạc Tầm Âm bị những suy nghĩ của chính mình dọa sợ, cố gắng nắm góc áo Tiên Tửu “ Hic.... đại ka nhất định phải cứu em, nếu không, em về núi sống cũng không tệ lắm.... ”

Thiếu riêng ánh mắt rưng rưng, to tròn đồng tử bị bao phủ bởi một tầng hơi nước mờ mịt, Mạc Tầm Âm rất biết dùng lợi thế ở gương mặt hiện tại của chính cậu, vừa tạo nên vẻ giảo hoạt lại đáng thương, khiến Tiên Tửu phải đầu hàng.

“ Rồi rồi, tôi biết, nếu đã giúp cậu thì cũng phải giúp đên cuối, nhớ rõ là đừng có lảng vảng đến gần họ Giang kia, nhớ chưa, coi chừng cậu bị ăn! ” Tiên Tửu nửa là đùa nửa là đe dọa Mạc Tầm Âm mà nói.

“ Cỏ ăn không ngon, đắng lắm ” Mạc Tầm Âm dẩu dẩu môi, tỏ vẻ chính mình không thể ăn, lăn lộn một hồi lời nói, đem Tiên Tửu bị phiền đến không được, hắn đem mặt Mạc Tầm Âm đẩy ra.

“ Cậu ngồi yên, đến rồi, tôi đỗ xe xong là đi ăn ”

“ Yay ” Mạc Tầm Âm hứng khởi ngồi ngoan trên ghế xe, duỗi tay và chân một chút, nhìn bên ngoài là quán lẩu và nướng kết hợp, bất giác Mạc Tầm Âm muốn ứa nước miếng thành dòng, cậu hít hít khẽ, hương thơm ngọt lịm phiu đãng trong không khí.

“ Thơm thơm ~ ” Mạc Tầm Âm hóa thành chim nhỏ kêu đói, chờ đến khi xe đã đỗ đúng vị trí, cậu gấp không chờ nổi mà kéo lấy tay Tiên Tửu, chờ hắn dẫn dắt cậu đi vào.

Mặc dù kiếp trước bản thân Mạc Tầm Âm quán tính chính mình cỡ nào, ở kiếp này cậu liền không chút che giấu mà bộc lộ bản tính, Mạc Tầm Âm vẫn có chút không thích ứng ánh nhìn, hoàn toàn hóa thân thành Tống Tân Ngọc, nhưng chẳng gì là lạ cả, cậu vốn dĩ đã khác người rồi.

Đi theo Tiên Tửu chọn bàn, Mạc Tầm Âm nhìn đông nhìn tây để quan sát nơi này, quán thuộc kiểu rộng rãi và là không gian mở, muốn tự nướng thì có đồ sống, và quầy chế biến chính tại chỗ cách không xa đó, Mạc Tầm Âm đợi cho Tiên Tửu gọi xong món, nhỏ giọng hỏi hắn.

“ Đại ka, tôi ăn thịt, vậy có bị đau dạ dày không, tôi là cỏ mà ” Ánh mất khi Mạc Tầm Âm nói có hơi đảo nhẹ, như sợ rằng sẽ có ai nghe thấy cuộc trò chuyện bất thường giữa cậu và Tiên Tửu, không chờ hắn ta trả lời vội, Mạc Tầm Âm lại nói tiếp “ Nếu không anh mua đất với phân bón cho tôi, hưm, tôi dễ nuôi lắm á ”



Tiên Tửu khõ một cái lên đầu của Mạc Tầm Âm, thiếu niên than nhẹ một tiếng đau đớn, Tiên Tửu nghiêm mặt trừng cậu, rồi hắn dí đầu ngón tay ở giữa mày của Mạc Tầm Âm “ Còn lắm mồm là tôi bẻ đầu cậu, phân bón tất nhiên cần, lát tôi đưa cậu đi mua, dám làm tôi mất mặt tôi nhổ đầu cậu! ”

Mạc Tầm Âm ai ui ngồi thẳng thân mình, xoa giữa mày đỏ rát, cậu bỉu môi “ Bạo lực.... đáng ghét nha ”

Nhưng rồi Mạc Tầm Âm đứng dậy “ Em đi rửa mặt, chờ em! ”

“ Cũng không phải giành ăn với cậu ” Tiên Tửu bất đắc dĩ nhìn bóng lưng chạy như bay đi vào ngã rẽ, hắn chờ đợi món ăn lên và chuẩn bị đồ nướng lên vĩ.

Bên kia.

* Róc rách.

Tiếng nước chảy xuống dưới bồn rửa, Mạc Tầm Âm tạt nước lên mặt, một lúc sau mới ngẩng lên đầu, bóng người phản chiếu trong gương, Mạc Tầm Âm nhìn trái nhìn phải, âm thầm so sánh chân dung thực tại và liên tưởng đến kiếp trước của bản thân.

Nếu như không có gương mặt này, trùng sinh trở về, đó có phải điều tốt không?

Mạc Tầm Âm biết được đây là thế giới cũ của mình, khác một điều là đã thay đổi thêm một số thuộc tính mới, yêu vật, và thiên sư tàn lụi, Tiên Tửu cũng không ngoại lệ, ban đầu gặp mặt lúc tỉnh lại ở bệnh viện, Mạc Tầm Âm còn khá giật mình, cũng may là bản thân không dễ gì để lộ sơ hở, vậy nên qua mặt Tiên Tửu dễ dàng vô cùng.

Ngạc nhiên hơn là, Giang Thiên Tinh vậy mà lại thích bản thân.

Mạc Tầm Âm nhìn gương mặt trong gương, đôi môi mím lại một đường, ánh mắt lạnh lẽo vươn chút xa cách, thế nhưng thời thế không hợp với đường nét, một loại không thích hợp rõ ràng, biểu tình nghiêm nghị bị gương mặt nhu nhuận mềm mại này phá vỡ, Mạc Tầm Âm thu hồi đi biểu cảm được cho là vặn vẹo ấy, cậu nâng khóe môi cười xán lạn.

Thôi, cứ vô tư mà sống tiếp vậy, kiếp này nhất định phải sống thật tốt nha, Tống Tân Ngọc.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.