Không biết cô đang mơ hay đang tỉnh chân đi nhẹ nhàng như đang bay đi đến một cánh đồng hoa bát ngạt .
Có một cô bé đứng trên đồng hoa nhìn cô mỉm cười vẩy tay ,
-" Mẹ ơi...đến đây chơi với con này ...mau lên mẹ ơi !"
Tưởng chừng như đó là một cảnh đẹp thì đột nhiên không gian liền biến đổi.
Không gian trở nên đen tốt một đứa bé với khuôn mặt tức giận nhìn cô ,
- " Sao mẹ bỏ con...sao mẹ lại nhẫn tâm như vậy ..."
Cô đau đớn cố gắng thoát ra nhưng không thể nào thoát ra được.
Bóng tối dần dần bao quanh đứa mẹ đó càng ngày càng tức giận mắng cô .
Cô đau đớn nhìn đứa bé khóc thảm thiết tim cô cũng đau chứ...dùng gì cô cũng là một người mẹ...vì sự yếu đuối và tình yêu của bản thân mà đã giết chết đứa con chưa kịp ra đời của cô.