vàng nhặt bó hoa cùng với đó tuột miệng nói một câu: “Điềm rồi”
………
Quả thật là có điềm!
………
“Thanh Thảo, làm bạn gái tôi nha”-
Trần Phương Đoàn cầm bó hoa hướng về phía Thanh Thảo. Thế nhưng không nhận lại
được lời hồi đáp mà lại nhận được những cú đập đến từ Thảo, làm cho bó hoa hồng
nhung đỏ thắm trở nên tan nát. Từng cánh hoa rơi lã chã trên mặt đất, cả bó hoa
cũng tuột từ tay Trần Phương Đoàn mà rơi xuống. Cất công chuẩn bị bao lâu, cuối
cùng lại nhận về kết cục này, nước mắt cũng đã tuôn ra từ khóe mi của chàng thiếu
niên ấy, khiến hắn không nhịn được mà thốt lên hỏi một câu:
“Vì sao, vì sao lại đối xử với tớ
như vậy”
Phương Đoàn kiếm tìm câu trả lời từ
Thanh Thảo, nhưng cuối cùng lại nhận về sự lạnh nhạt cùng với sự im lặng. Trong
khoảnh khắc ấy, đến thở mạnh mọi người cũng không dám thở. Tất cả đều thắc mắc
rằng tại sao Thảo lại làm như thế. Không đồng ý thì có thể lịch sự từ chối, cách từ chối này của Thảo đúng thật là có hơi thô bạo. Người ta thường nói:" Nam nhân yêu bằng mắt, nữ nhân yêu bằng tim, nhưng nếu người đàn ông yêu mình tới mức đổ lệ thì thực sự là một người đáng trân trọng."
Trần Phương Đoàn không sai, Nguyễn Thanh Thảo cũng không sai vì sở dĩ đây không phải lần đầu tiên Đoàn tỏ tình, cũng không phải lần đầu tiên Thảo từ chối, nên mới có sự phản ứng gay gắt quyết liệt như vậy. Rồi xong, giận cá chém thớt, Thanh Thảo cũng giận luôn mấy đứa trẻ kia, nhất là Hạ Như Nguyệt.
“haizzzz, đúng là ôm việc vào thân”
Mọi người lại cùng nhau giúp Đoàn dọn dẹp bãi chiến trường trước khi bước vào tiết học mới. Thanh Thảo tức giận đã bỏ đi và Hạ Như Nguyệt đã đuổi theo không để cô bé một mình:“Thảo, đợi tớ”
Sau một hồi dỗ dành, Thảo cũng đã nguôi giận, có lẽ từ nay Đoàn với Thảo sẽ khó có thể quay lại làm bạn tốt được nữa, nhưng cũng phải khâm phục Trần Phương Đoàn vì sự tự tin quyết đoán này. Có lẽ là đã đúng người nhưng sai thời điểm.
Hạ Như Nguyệt nhanh chóng đưa Thanh Thảo quay trở về lớp học. Bãi chiến trường đã được mọi người dọn sạch sẽ. Những đóa hoa hồng chưa nát đã được Hải Yến cắm vào bình hoa của lớp, để nó có thể không bị vứt đi lãng phí. Mọi người đều thấy tội cho Đoàn, nhưng cũng thông cảm cho Thảo, có lẽ đây là một bài học lớn cho tất cả mọi người, chỉ vì chúng đều còn quá nhỏ, nói đến chuyện yêu đương vẫn là còn quá sớm.