Văn Nhã Bại Hoại - Lộc Thời An

Chương 22: Phản ứng



Chu Phù không sốt, chỉ là nhiệt độ cơ thể tương đối cao. Ăn cơm xong, cô bắt đầu thấy buồn ngủ.

Nền tảng sức khỏe của cô không tốt, hôm qua phóng túng quá độ thành ra mệt mỏi. Nhưng cô không muốn để khoảng thời gian tốt thế này trôi qua vô ích.

Chu Phù đề nghị, “Chúng ta chúng nhau xem phim đi.”

Phòng Thẩm Chi Hành có máy chiếu, có thể xem phim trong phòng anh.

Lúc trước Chu Phù rất thích xem phim ở đây, chỉ là ngày xưa và hiện tại không giống nhau, sẽ đem tới cảm giác khác.

Bây giờ cô dùng thân phận bạn gái anh để cùng anh vào phòng xem phim.

Phòng Thẩm Chi Hành bày trí không quá cầu kỳ cho nên sau khi tắt đèn bật máy chiếu lên là có thể xem phim.

Chu Phù chăm chú xem phim, lúc thấy nhân vật chính hôn nhau cô cũng muốn được hôn Thẩm Chi Hành.

Chu Phù nhìn anh, trong lòng không khỏi cảm thán, người này lớn lên thật sự đẹp trái, càng nhìn càng muốn cùng anh quấn quýt.

Vì vậy Chu Phù to gan ngồi lên người Thẩm Chi Hành, đối diện với gương mặt anh.

Cô cúi đầu hôn lên môi Thẩm Chi Hành, môi anh mềm mại, khi hôn đem lại cảm giác đê mê.

Chỉ cần nhìn Thẩm Chi Hành cũng đoán được suy nghĩ xấu xa của cô, anh bật cười, duỗi tay ôm eo Chu Phù, “Xem phim hay xem anh vậy?”

“Muốn xem anh, còn muốn ăn anh nữa.” Lá gan của Chu Phù quả thật lớn, cái gì cũng dám làm dám nói.

Thẩm Chi Hành làm sao chịu được sự khiêu khích này, anh ôm chặt lấy eo cô, nắm lấy cằm cô.

Đầu lưỡi như con rắn gian xảo nhanh chóng tiến vào khoang miệng ngọt ngào, anh khiêu khích Chu Phù, thành công đoạt đất cuốn lấy lưỡi cô.

Chu Phù không thở nổi, dùng chiêu làm nũng, “Ưm … Không muốn chơi nữa.”

Chu Phù cảm nhận được nơi nào đó của anh đang ngóc đầu lên, rõ ràng anh đã thuộc U30 nhưng năng lực giường chiếu bừng bừng khí thế như người trẻ tuổi.

Sau khi nếm được mùi vị hơn nữa còn ở cạnh người phụ nữ mình thích, hầu hết ai cũng nghĩ đến chuyện đen tối.

Lửa nóng trong lòng Thẩm Chi Hành chưa tiêu tan, tay anh tiến vào bên trong quần áo Chu Phù. Vuốt ve tấm lưng nhắn nhụi trắng trẻo.

Nếu Chu Phù không đồng ý, anh sẽ không tiến thêm bất cứ bước đi nào.

Chu Phù nghe thấy tiếng thở dốc của anh, trong lòng bắt đầu xao động, chỉ là hoa huy*t của cô vẫn còn sưng.

Mặc dù sáng nay Thẩm Chi Hành đã giúp cô bôi thuốc nhưng vẫn thấy hơi khó chịu.

“Có phải anh muốn?” Chu Phù hỏi.

Giọng nói Thẩm Chi Hành khàn khàn, anh cố gắng kiềm chế nhưng Chu Phù vẫn ngồi trên người anh ngọ nguậy.

Thẩm Chi Hành ‘hừ’ một tiếng, “Em là người đốt lửa, bản thân em cũng biết anh sẽ không có sức chống cự đối với em. Vậy mà em lại cố tình làm thế, đứa nhỏ không có đạo đức.”

Chu Phù cười tủm tỉm, “Có muốn em giúp anh không?”

Tay cô bắt đầu duỗi xuống, ban đầu nắm lấy cổ áo Thẩm Chi Hành sau đó kéo kéo dây quần của anh.

Rất nhanh đã chạm tới nơi cấm ky.

Cô giúp Thẩm Chi Hành xoa nơi đó, ý tưởng này quá lớn mật.

Thẩm Chi Hành bắt lấy tay cô, “Em muốn làm gì? Giúp anh xoa? Em thật sự muốn vậy sao?”

Mặt Chu Phù đỏ ửng nhưng mồm cô lại không ngại, “Anh cho rằng em không biết cách làm hả?”

“Em có kinh nghiệm?”

“Không có kinh nghiệm thì phải học tập mới có đúng không nào?”

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.