Thời gian gần đây hắn mới chuộc thân cho một vũ cơ, tuy nhiên nàng ta lại xuất thân từ chốn thanh lâu cho nên hắn ta không dám đưa về phủ.
Hắn ta liền bỏ một số tiền lớn mua một biệt viện bên ngoài để cho nàng ta sinh sống, từ ngày hôm đó hắn ta cũng ít khi ở trong phủ hơn, tối ngày ở bên ngoài.
Nạp Lan Tuấn chán ghét Lưu phủ, chán ghét thê tử cho nên cũng chẳng quan tâm đến hắn cuối cùng suýt chút nữa vì hắn mà bị liên lụy.
Thời gian gần đây Nạp Lan Tĩnh cho người bí mật thâm nhập, cài nội giản vào hoàng cung Bậc Di quốc để theo dõi và điều tra.
Kết quả điều nàng không ngờ rằng Hạ Nhu kia lại đang ở Bắc di quốc và là tiểu thiếp của Tứ hoàng tử, ả ta không về Yên Kinh chịu tội mà lại được người của tử hoàng tử đưa đi.
Nàng xâu chuỗi mọi vấn đề lại có thể đoán rằng độ lc lần trước mà thái hậu trúng là do tứ hoàng tử kia đưa cho, có lẽ kiếp trước người hạ độc hoàng thượng không ai khác chính là Hoa Nhu kia.
Cũng may đời trước khi hoàng thượng băng hà thái tử đã nắm gọn triều chính, sử lý êm đẹp, lại thêm chàng trấn giữ biên ải cho nên Bắc Di quốc mới không thể đạt được mục đích.
Nghĩ đến kẻ đởi trước đã cho người hạ lệnh giết chàng ánh mắt nàng đỏ au quay sang Liên Tâm lạnh lùng nói :
"Đưa Tuyết Dung và Tuyết phù sang Bắc Di quốc, bằng mọi cách phải lọt được vào phủ tứ hoàng tử tìm cách quyến rũ hắn và xử lý Hoa nhu kia".
Liên Tâm vội vàng nhận mệnh rời đi, không biết tứ hoàng tử kia có thâm thù gì mới tiểu thư mà tiểu thư lại có hận ý như vậy.
Tuyết Dung và Tuyết Phù là hai cô nương vô cùng xinh đẹp và quyến rũ, nếu để hai người ấy làm nhiệm vụ chỉ có thành công không có thất bai.
Từ sáng sớm hại người đã chuẩn bị, lần này trở về mẫu tộc Lương Vương muốn cho nàng phong quang, muốn cho mọi người biết Lương Vương phi có bao nhiêu tôn quý.
Đối với Nạp Lan Tuấn nàng đã hết hi vọng và tình cảm, đối với nàng người phu thân như thế không xứng đáng cho nên ông ta đừng mơ tưởng nhận được lợi lộc gì về phía chàng cả.
Hai người vừa bước vào thì Nạp Lan Tuấn đã nhanh chóng ra đón, tuy hai người là con nhưng thân phận lại là hoàng tộc cho nên lễ nghĩa không thể bỏ qua được.
Nạp Lan Tĩnh khá bất ngờ là Nạp Lan Tuệ cùng Lưu Kiệt cũng trở về, nàng nhìn xuống bụng của ả ta thì đã thấy bằng phẳng, nếu dự tính ngày sinh phải còn mấy tháng nữa điều đó chứng tỏ ả ta đã bị xảy thai.
Nhìn sắc mặt xanh xao, ấn đường đen tối nàng thầm cười nghĩ thầm chắc thời gian này ả ta sống không được tốt cho lắm ..
Tên Lưu Kiệt kia vẻ mặt vẫn giả nhân giả nghĩa như vậy, ngày hôm nay hắn ở đây có lẽ muốn hưởng chút lợi lộc của chàng mà thôi, với tầng quan hệ này ạ chẳng muốn bấu víu chứ.
Nạp Lan Tuệ ngồi đó có vẻ sượng chân rụt rè nhưng khi thấy ánh mắt của Lưu Kiệt liếc sang mình ả ta có chút run rẩy gượng gạo nhìn sang nàng cười nói :
"Muội muội đã trở về rồi sao, thần sắc muội thật tốt, Lương Vương có vẻ rất yêu thương muội ".
Nạp Lan Tĩnh hờ hững lướt qua không thèm nói gì cùng phu quân tiến vào bên trong.
Nạp Lan Tuệ cảm thấy vô cùng tức giận khi bị ngó lơ, ả ta là đích nữ hầu phủ có khi nào bị nhục nhã như thế này cơ chứ, Lương Vương phi thân phận này là thân phận trước kia của ả ta.
Nếu ả ta không ganh ghét đố kỵ mà hạ độc tiểu tiện nhân kia thì làm sao kết cục của ả ta thê thảm vậy, trải qua một đời, đời này ả ta còn thảm hơn đời trước danh dự cùng địa vị bị mất sạch suốt ngày phải nhìn sắc mặt người khác mà sống, nhưng ả ta đâu có thể làm được gì cơ chứ.
Lưu Kiệt tận mắt thấy như vậy thì thất vọng tiến đến lỗi nàng ta rồi thầm nói :
"Đồ vô dụng, ngươi muốn làm cách gì thì làm, phải bấu giữ mối quan hệ này cho ta, giúp ta thăng quan tiến chức nếu không thì hãy cút khỏi Thượng thư phủ cho ta."
Nạp Lan Tuệ dáng vẻ vô cùng hốt hoảng, liền đi vội vào bên trong.
Lúc này đây mọi người đã đến đông đủ, nhìn nàng ta ngồi ở trên cao, cao cao tại thượng không một ai dám bất kính.
Nạp Lan Cẩn và Nạp Lan Nghi đứng khép nép một bên, đầu còn dáng vẻ kiêu ngạo nữa.
Nạp Lan Tĩnh mỉm cười nhìn về phía Nạp Lan Vinh rồi nói giọng quan tâm:
"Nhị đệ công việc trong cung thế nào có tốt không ?, nếu có gì khó khăn cứ gặp tỷ phu đệ, huynh ấy sẽ giúp cho đệ".
Ánh mắt Nạp Lan Vinh vui vẻ nói :
"Nhị tỷ đừng lo, đệ sẽ cố gắng làm tốt công việc của mình để tránh liên lụy đến thanh danh của Lương Vương, huynh ấy đã giúp đệ rất nhiều rồi ạ !".