Xuống Âm Phủ Làm Tân Nương Tử

Chương 4



Căn hộ Triệu Hinh Doãn sống nằm trên tầng tám khu chung cư Tiên Lạc, khu chung cư này được xếp vào danh sách những khu chung cư có giá cả đắt đỏ nhất thành phố X. Tuy nhiên Triệu Hinh Doãn tốt xấu gì cũng là cô ấm của gia đình thuộc hàng trâm anh thế phiệt, vậy nên giá cả có trên trời cỡ nào cũng không hề may mảy ảnh hưởng đến cuộc sống của cô.

 

Lúc năm người kia rời khỏi căn hộ của Triệu Hinh Doãn thì trời đã tối hù mất rồi, cô bất chấp lời can ngăn của Thi Thi tự mình tiễn họ xuống tầng hầm dùng để đậu xe. Nhìn năm người kia lên xe cô mới xoay người hướng về phía thang bộ dẫn lên căn hộ của mình mà bước. Thật ra khu chung cư Tiên Lạc này có thang máy thông từ tầng hầm đậu xe lên từng tầng khác của khu chung cư, nhưng sau khi sự kiện kia Triệu Hinh Doãn thật sự không cách nào đủ can đảm tiến vào thang máy một mình nữa.

 

Triệu Hinh Doãn liếc nhìn cửa thang máy cách cầu thang bộ không xa thở dài, xem ra cô sau này thật sự phải hạn chế đi thang máy một mình rồi. Trên đường quay về Triệu Hinh Doãn lại nhịn không được từ trong cái trí nhớ ít ỏi của mình lục lại những thứ liên quan đến sáu người nhóm bọn họ. Nghĩ cách nào đi chăng nữa, Triệu Hinh Doãn đều có cảm giác chắc chắn trong nhóm bọn họ có một người không bình thường. Giả như Lâm Lam, lúc chiều Lâm Lam hỏi câu hỏi kia rốt cục là ý gì, còn có vẻ mặt khi cô hỏi lại ý nghĩ trong câu nói kia thật ra là cái gì thì Lâm Lam lại như thể không hiểu cái gì, còn hỏi lại cô có phải gặp ảo giác không, bởi vì từ lúc đến nơi Lâm Lam hắn vẫn chưa có lên tiếng lần nào.

 

Hai năm trước, Triệu Hinh Doãn đến thành phố X theo học trường đại học mà cô yêu thích, năm đầu tiên đại học cô quen biết Thi Thi học cùng khoa Văn Học với mình, hai người sau khi tiếp xúc mới biết mình có chung sở thích đó là cực kỳ cực kỳ yêu thích cổ trang. Sau đó Thi Thi giới thiệu cô gia nhập nhóm yêu thích cổ trang có Lâm Lam, Lâm Hi, Trần Gia Kỳ, Vương Bách Quân và Thi Thi là thành viên chủ chốt, Triệu Hinh Doãn sau khi xem những concept đã thành ablum cùng những video đầy tinh diệu của nhóm bọn họ liền vui vẻ đồng ý trở thành thành viên thứ sáu của nhóm.

 

Gia thế của nhóm sáu người Triệu Hinh Doãn cũng không phải tầm thường, nhưng nếu suy xét kỹ thì gia thế của Triệu Hinh Doãn vẫn là tốt nhất. Ngoài Thi Thi và Triệu Hinh Doãn học chung trường đại học ra thì còn có Lâm Lam và Lâm Hi học cùng nhau, còn về phần Vương Bách Quân, Trần Giai Kỳ thì là mỗi người một trường khác biệt. Năm người bọn họ cũng là vô tình ở một buổi đàm đạo trà được tổ chức bởi những người yêu thích cổ trang mà quen biết nhau, vì tính tình khá hợp nhau nên mới quyết định trở thành một nhóm.

 

Nhóm bọn họ có một cuốn sổ ghi chép lý lịch cũng như gia thế hoặc sở thích, thế mạnh của mình trong đó.

 

Lâm Lam và Lâm Hi là hai anh em sinh đôi, gia đình hai người đều là người bản xứ thành phố X, bố mẹ hai người đều là giảng viên của trường đại học mà hai anh em đang the học. Vậy nên việc chọn địa điểm đẹp và những nơi có thể quay được những thước phim như tiên cảnh đều do hai anh em nhà họ Lâm đảm nhiệm.

 

Trần Giai Kỳ cùng Thi Thi là đồng hương, tuy nhiên họ chỉ ở cùng một thành phố chứ hề giống như mấy cái tình huống cẩu huyết trong phim ngôn tình, cái gì mà thanh mai trúc mã từ nhỏ vì n lý do rồi xa nhau, bây giờ lại gặp nhau tại thành phố này. Ba mẹ Trần Giai Kỳ làm việc ở Viện Khí Tượng, chức vụ cũng có thể xem là cao hơn những người khác nhiều, trong nhà còn có một cô chị gái đang theo học đại học năm ba ở thành phố K. Ba mẹ của Thi Thi không khác gì ba mẹ Lâm Lam và Lâm Hi, đều là những giáo viên trường cấp ba có tiếng, Trần Giai Kỳ học IT vậy nên kỹ xảo cùng mấy phần mềm tạo video gì đó đều là do cậu phụ trách, về phần Thi Thi sẽ ở bên giúp cậu thiết kế một số đồ họa khung cảnh lên giấy việc của Trần Giai Kỳ là dựa vào đó mà mô phỏng lên.

 

Triệu Hinh Doãn ngày đó có từ trong mấy cuốn sổ ghi chép thanh viên nhìn thấy mục gia đình Vương Bách Quân điền rằng ba mẹ anh đều đang công tác ở nước ngoài. Vương Bách Quân cũng như Triệu Hinh Doãn, đều là vì yêu thích cảnh đẹp cũng như ước mơ của chính mình mới đến thành phố X này học tập. Vương Bách Quân theo học nghành Y song ở những lĩnh vực khác anh cũng được xem là có hiểu biết. Vương Bách Quân là người lên ý tưởng cũng như anh có thể rất thoải mái chỉ dẫn Trần Giai Kỳ những công đoạn chỉnh sửa video khó hoặc là những lập trình cao trong môn học, nói thẳng ra Vương Bách Quân chính là con nhà người ta trong truyền thuyết.

 

Triệu Hinh Doãn là người thứ sáu ghi lý lịch gia thế của mình vào cuốn sổ kia. Ba mẹ cô làm chủ một chuỗi cửa hàng đồ cổ trải dài khắp cả nước, trong nhà có ba nam một nữ, Triệu Hinh Doãn là em út còn là con gái vậy nên nghiễm nhiên sẽ trở thành cục cưng của cả gia đình. Đừng nói là căn hộ ở khu chung cư Tiên Lạc, nếu cô muốn thì ba mẹ cùng ba người anh trai sẵn sàng vung tiền mua cho cô một căn biệt thự hạng sang ở thành phố X này. Ai bảo một món cổ vật trong tiệm nhà họ Triệu cũng đủ để gia đình bình thường sống đến mấy năm cũng không lo hết chứ. Nghĩ đến Triệu Hinh Doãn đôi lúc cảm thấy bản thân quả thật là một cái cô chiếu, trong nhóm cô đảm nhiệm công việc viết kịch bản cẩu huyết ngôn tình để dựng thành những video ngắn, cô cảm thấy công việc này chính xác rất phù hợp với mình. Ai bảo cô học khoa Văn Học còn bị nghiền tiểu thuyết ngôn

 

Ở khu chung cư Tiên Lạc, thang bộ là nơi vô dụng nhất trong tòa nhà. Một năm 365 ngày không có lấy một ngày tháng máy bị hư hỏng, ngay cả những ngày nhà nước ngắt điện để hưởng ứng phong trào "Tiết kiệm năng lượng, bảo vệ trái đất" thì ở nơi này vẫn chịu chi một số tiền lớn ra để chạy máy phát điện nhằm đảm bảo phục vụ khách hàng tốt nhất. Vậy nên việc dân cư trong khu chung cư này phải dùng đến thang bộ là điều chưa từng xảy ra. Triệu Hinh Doãn nhìn cầu tháng trước mắt không khỏi thở dài một tiếng, nơi này dù là nơi vô dụng nhất chung cư Tiên Lạc nhưng vẫn rất sạch sẽ, từng bậc thang đều sáng bóng không khác gì bậc thang ngay trước thềm cửa chung cư, ngay cả đèn điện lắp trên sàn nhà cũng là loại tốt nhất, tuy nhiên dù là nơi sạch sẽ thoáng mát nhưng lâu ngày không có người đi ra đi vào vẫn sẽ khiến cho nó trở nên u ám kì lạ.

 

Hít một hơi thật sâu, trấn an bản thân rằng nơi này có camare không cần quá lo lắng, dù có việc gì đi nữa thì phòng bảo vệ nhất định sẽ phát hiện ra. Nghĩ đến đấy tâm trạng của cô không khỏi thả lỏng một chút, chậm rãi nắm lấy tay vịn cầu thang bước lên từng bước một.

 

Tiếng bước đặn của Triệu Hinh Doãn không ngừng vang vọng trong không gian yên tĩnh, khi lên đến tầng bốn nhịp thở của cô trở nên nặng nề hơn rất nhiều, mồ hôi trên trán cũng bắt đầu rịn ra không ít. Thường ngày Triệu Hinh Doãn thuộc dạng người có thể đi xe thì nhất định không đi bộ, có thể nằm tuyệt đối nhất quyết không ngồi, thế nên việc tự mình cuốc bộ tám tầng lầu là điều cực kỳ khó khăn. Song không biết có phải quá mệt hay không Triệu Hinh Doãn không hề phát hiện ra tiếng bước chân từ đều đặn không lệch nhịp kia bỗng dưng xen lẫn tiếng cộp cộp khó nghe.

 

- Hôm nay thang máy lại hư à? Sao lại có người đi thang bộ thế kia?- Từ phía sau Triệu Hinh Doãn truyền đến một giọng nói mang âm thanh nhẹ nhẹ.

 

Triệu Hinh Doãn vừa bước đến bậc cuối cùng lầu bốn, đang đưa hai cánh tay nắm lấy tay vịn thang bộ, nghe thấy giọng nói kia quay người theo bản năng nhìn về phía sau lưng mình. Ở phía đầu cầu thang lầu bốn, một cô gái dáng vẻ khoảng chừng hai mươi mấy tuổi, trên người vận một bộ đầm bó sát cơ thể màu đỏ, gương mặt thanh tú phủ một lớp trang điểm nhẹ. Triệu Hinh Doãn có chút ngẩn người, trong lòng không hiểu vì sao có chút nôn nóng, tựa hồ như có một thế lực vô hình đang thúc ép cô nhanh một chút đi khỏi nơi này, chỉ là không biết vì sao lại không cách nào nhấc nổi chân mình. Kết quả chỉ có thể đứng yên vị trí nhìn chằm chằm vào cô gái kia, cô gái kia nhìn thấy Triệu Hinh Doãn quay đầu lại nhìn mình liền nở một nụ.

 

- A... Không phải, chỉ là em đột nhiên muốn đi bộ thôi ạ!- Triệu Hinh Doãn nhìn nụ cười nhẹ nhàng trên gương mặt cô gái xinh đẹp, tự trấn tĩnh cái cảm giác thúc ép trong lồng ngực mình, lễ phép mỉm cười đáp trả câu hỏi.

 

- Người trẻ tuổi bây giờ có lối sống thực tốt, còn biết đi cầu thang bộ để tập thể dục nữa a!- Cô gái kia nghe xong câu trả lời cũng chẳng để tâm mấy, nhấc chân từng bước tiến về phía Triệu Hinh Doãn, nhìn bộ dáng kia chắc hẳn đang muốn cùng cô đi cầu thang bộ.

 

Thang bộ là một không gian khép kín vậy nên đế giày cao gót theo từng bước chân của cô gái kia mà va chạm vào nên gạch sáng bóng tạo thành từng đợt âm thanh cộp cộp bắt tai. Từng tiếng cộp cộp kia tựa hồ từng hòn đá nhỏ rơi xuống trái tim Triệu Hinh Doãn, đợi đến khi Triệu Hinh Doãn ý thức được điều không đúng lắm đang diễn ra ở đây thì cô gái kia đã đến trước cô, cô gái kia dùng một đôi mắt hoa đào như cười như không nhìn về phía cô.

 

Một chớp thoáng khi cùng cô gái kia chạm mắt Triệu Hinh Doãn đột ngột buông hai bàn tay đang nắm thanh vịn cầu tháng, luống cuống thụt lùi ra phía sau ngã bệt xuống mặt đất. Triệu Hinh Doãn không biết là do bản thân quá nhạy cảm, hay là cô thực sự đã thấy ác niệm như lửa trào trong mắt cô gái kia. Đôi mắt hoa đào ẩn chứa sát ý nhìn chằm chằm vào cô tựa như cơ hồ muốn nhìn thấu con người cô, không những thế Triệu Hinh Doãn còn có cảm giác một khắc vừa rồi đôi môi vừa mới dịu dàng cùng cô mỉm cười liền lập tức có thể xông đến ngoặm một nhát vào cái cổ họng bé nhỏ của cô.

 

Triệu Hinh Doãn nuốt một ngụm nước bọt, hai tay chống trên mặt đất, đôi chân mềm nhũn muốn cố gắng hết sức muốn đứng dậy. Ý thức mách bảo với Triệu Hinh Doãn rằng, nếu cô không nhanh chạy khỏi đây thì đừng nói là ngất đi như trước, có khi ngay cả mạng cũng không giữ lại được.

 

- Ây da... Thật sự rất giống, ngay cả biểu hiện khi sợ hãi cũng giống nhau như vậy... - Cô gái kia khóe môi đỏ au cong lên tạo thành một nụ cười thâm trầm, đôi mắt hoa anh đào đẹp đẽ híp lại nhìn về phía Triệu Hinh Doãn dáng vẻ không khác lắm so với động vật máu lạnh khi nhìn chằm chằm vào con mồi thất thủ.

 

Giờ phút này cả người cô gái kia tựa hồ như toát ra một cỗ khí tức lạnh như băng, váy ngắn trên người phút chốc đổi thành một thân y phục dài theo phong cách cổ trang, mái tóc xoăn nhẹ trở về với hình dáng dài thẳng cổ điển. Gương mặt vừa rồi con xinh đẹp đến câu hồn đoạt phách hiện tại lại trắng bệch như thể cái xác không có sức sống. Triệu Hinh Doãn khó khăn lắm mới đứng vững trên mặt đất, lảo đảo lùi về phía sau muốn cùng cô gái kia kéo dãn khoảng cách, chẳng mấy chốc cô đã lui đến sát vách tường, hơi lạnh từ bức tường ngay khoảng khắc này như thể hòa nhập với cái lạnh trên da thịt Triệu Hinh Doãn, làm cho cô hoàn toàn không cảm giác được cái lạnh thấu buốt của tường gạch.

 

- Cô... Cô rốt cục... Rốt cục là cái thứ quái quỷ gì?- Triệu Hinh Doãn lại nuốt thêm mấy ngụm nước bọt, đôi mắt to tròn đỏ hoe bên trong phủ một lớp nước mong mỏng nhìn về phía cô gái kia quát lớn.

 

Triệu Hinh Doãn lúc này vừa sợ, vừa căm phẫn. Nếu được cô thật sự muốn lôi ông trời từ trên kia xuống mà chửi một trận cho đỡ lòng căm phẫn, dựa vào cái gì mà bản thân cô đang an an ổn ổn sống vui vẻ đột nhiên lại gặp phải những chuyện không đâu như thế này.

 

- Lục Tư Tư ngươi còn hỏi ta là ai? Có phải ngươi ngủ lâu quá rồi nên đầu óc cũng hỏng mất rồi không?- Cô gái kia nhận được câu hỏi của Triệu Hinh Doãn đột nhiên phát ra một tràng cười đầy kì dị, tràng cười kia chua chát khó nghe lại lúc gần lúc xa như thể truyền tới từ cõi âm ty.

 

-...

 

Tư Tư, lại là cái tên quái quỷ này. Nam nhân hôm đó Triệu Hinh Doãn gặp trong thang máy cũng gọi cô bằng cái tên Tư Tư này, lúc này cô gái kia cũng gọi cô là Tư Tư. Nếu được Triệu Hinh Doãn cũng thực sự muốn biết cô gái mang tên Lục Tư Tư trong miệng hai người kỳ quái này thực sự là loại người như thế nào. Nam nhân thì yêu cô ta đến rồ người chặn đường người dân vô tội để hỏi thăm tin tức về cô ta. Cô gái trước mắt thì lại hận cô ta, nhìn cô ta bằng ánh mắt như thể không uống máu ăn thịt cô ta thì không cam tâm tình nguyện vậy.

 

- Xem ra đầu óc thực sự hỏng rồi... - Cô gái kia nhìn gương mặt mờ mịt của Triệu Hinh Doãn, hơi ngẩn người miệng tự lẩm bẩm một câu.

 

- Tôi... Tôi là Triệu Hinh Doãn không phải Lục Tư Tư, cô nương có phải cô nhận nhầm người rồi... - Triệu Hinh Doãn nhìn thấy một tia do dự xẹt qua mắt cô gái kia, liền thức thời nén đi nổi sợ hãi và muôn vàn run rẩy trong lồng ngực, dùng chất giọng vì sợ hãi quá độ của bản thân nói ra một câu được cho là nguyên vẹn nhất từ lúc nãy đến giờ... Song chưa để Triệu Hinh Doãn nói xong cô gái kia ánh mắt lại đột nhiên tối sầm lại.

 

Triệu Hinh Doãn bị ánh mắt kia lần nữa dọa sợ, không gian yên tĩnh trong cầu thang bộ đột nhiên trở nên ồn ào, bóng đèn trên trần nhà chớp tắt không theo quy luật, xung quang đột nhiên truyền đến vô vàn tiếng khóc thét chói tai. Triệu Hinh Doãn sợ hãi dựa sát người vào tường, cô lúc này ắt hẳn chỉ hận bản thân tại sao không có khả năng dung hợp với bức tường sau lưng. Tuy nhiên chưa tới một phút sau khi mà từ phía trong bức tường đột nhiên vươn ra một cánh tay khô quắp móng vuốt vừa dài vừa nhọn hướng bả vai Triệu Hinh Doãn mà cắm xuống thì cô lại hận không thể ngay lập tức cách xa bức tường hàng trăm mét. Mùi máu tươi trong không khí xông thẳng vào mũi Triệu Hinh Doãn, sự đau đớn từ bả vai truyền tới nhắc nhở cô những việc đang xảy ra hoàn toàn là sự thật.

 

- Cứu... - Triệu Hinh Doãn nhìn về phía cô gái kia, cố gắng mấp máy môi cầu xin người kia cứu lấy mình. Song cô dường như quên mất một chốc vừa nãy chính cô gái kia cũng dùng một cặp mắt của loại động vật máu lạnh căm phẫn mà nhìn cô, hận không thể lập tức ăn cô vào bụng.

 

Cô gái kia lặng lặng đứng ở khoảng cách không xa không gần nhìn Triệu Hinh Doãn dãy dụa cố gắng thoát khỏi móng vuốt của bàn tay dị dạng trong tường. Bộ dạng cô gái kia bên ngoài than nhiên nhưng bên trong cũng không khác gì một chậu than nóng đang cháy hừng hực, nhìn một màn này cô gái kia đoán chắc việc Lục Tư Tư xuất hiện ở đây không phải chỉ có cô ta biết, mà những người kia ắt hẳn cũng đã nắm rõ.

 

Tiếng gào khóc càng lúc càng gần, bóng đèn trên trần nhà đột ngột vỡ vụn, không gian lập tức tối sầm lại, trong bóng tối tiếng xiềng xích nặng trĩu va chạm vào nhau càng rõ ràng hơn bao giờ hết. Triệu Hinh Doãn người trần mắt thịt đương nhiên sẽ không biết những âm thanh gào khóc thảm thiết kia là do thứ gì phát ra, nhưng cô gái kia biết chỉ cần một chốc nữa thôi sẽ có hàng chục thậm chí là hàng trăm con quỷ đói sẽ xuất hiện xung quanh đây, thực hiện nhiệm vụ ăn tươi nuốt sống vật có nguy cơ gây họa trước mặt cô.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.