Chi Ưu lắc đầu cười ngao ngán, sau đó cô cùng Mục Tử Hạ lên tầng thượng của khu thương mại.
.
.
. 7.00 ở biệt thự Trình gia.
"Nghe nói con và Thẩm Chi Ưu hủy hôn?" Người đàn ông trung niên từ tốn nói.
"Vâng!" Trình Tần khẽ gật đầu.
"Gia tộc ta và gia tộc họ Thẩm đã có đính ước, con muốn hủy là hủy được sao?" Người đàn ông trầm giọng "Trình Tần, con nên biết mình đang suy nghĩ gì!!"
"Thưa ba, con không hủy, người muốn hủy hôn là Thẩm Chi Ưu!" Trình Tần chán nản giải thích.
Người đàn ông trầm ngâm không nói gì thêm, Trình Tần liền đứng dậy ra khỏi phòng.
Trong lòng anh luôn có một cảm giác vừa trống rỗng, vừa nhói đau. Và lí do thì ngay cả bản thân anh cũng không tin đó là sự thật...
Thẩm Chi Ưu, tôi yêu em mất rồi! .
.
. "Này, tớ nói tiểu thư như cậu không cần phải đi học sao?" Mục Tử Hạ vừa uống nước vừa tán gẫu.
"Cậu ấy có thể thuê gia sư!" Lâm Thành Long nói, anh quay sang nháy mắt với cô "Nhỉ, Thẩm Chi Ưu?"
"Cũng không hẳn, ngày mai tôi sẽ đi học mà!" Chi Ưu mỉm cười, cô cầm lấy ly sinh tố rồi uống.
"Thôi được rồi, hạ hỏa hạ hỏa nào!!" Chi Ưu cười nhạt, cô đặt điện thoại lên bàn rồi quay sang nói với Tử Hạ "Tớ đã quyết định hủy hôn với hắn ta rồi!"
"Hả?" Lâm Thành Long ngạc nhiên nhìn cô.
"Được đấy Chi Ưu! Hủy hôn là đúng! Loại tra nam như hắn ta không xứng!!" Tử Hạ nghe thế thì cười vui vẻ, vỗ vai cô.
Chi Ưu ngạc nhiên nhìn Tử Hạ. Chả phải trong truyện Tử Hạ luôn một lòng yêu thích nam chính Trình Tần sao??
"Ơ...tớ nói gì không đúng sao?" Tử Hạ cười e ngại.
"..." Chi Ưu thật không hiểu có chuyện gì đang xảy ra đây!
.
.
. "Chi Ưu, em về rồi?" Thẩm Trường An đang ngôì đọc sách trên ghế sofa ở phòng khách.
"Hihi, em chào anh!" Chi Ưu vui vẻ tiến đến chỗ anh trai cô đang ngồi rồi ngồi xuống.
"Em đã ăn gì chưa?" Trường An gấp cuốn sách lại quay sang hỏi cô.
"Hai bát mì, hai cốc nước, một ly kem!" Chi Ưu giơ ngón tay lên vừa đếm vừa nói.
"Xem kìa, ăn nhiều như thế em chẳng khác gì lợn là bao!" Trường An nhìn cô cười cợt.
"Còn đỡ hơn người nào đó lại bị người yêu phát hiện ra tấm ảnh hồi nhỏ chụp lúc đái dầm!!" Chi Ưu nhướng mày phản bác.
"Ồ, nhưng lại được người yêu khen là dễ thương ấy nha~!" Thẩm Trường An bày ra bộ mặt hạnh phúc nói.
Chi Ưu nhìn anh, đôi mắt cùng khuôn mặt khắc lên thấy rõ chữ 'Kì Thị'.
"Sao nào, sao nào??! Không được có người yêu như anh thì tức hả? Hahaha...Chi Ưu à, anh nói em chứ như em thì làm gì có người yêu!!" Trường An cười cợt nhả nói, liên tục xát muối vào trái tim bé nhỏ của cô.