Sơ Tranh thấy hắn thích như vậy, cách mỗi mấy ngày sẽ tặng hắn một bó.
Lúc đầu ʍôиɠ Trần còn cho là cô ngắt từ cánh đồng hoa, kết quả về sau đi xem, hoa trong đồng vẫn còn nguyên vẹn, không giống bị người trắng trợn bứt đi lắm.
Cũng không biết cô lấy đâu ra.
Có ʍôиɠ Trần chăm sóc, cánh đồng hoa Nguyệt Quý càng tươi tốt, nở ra một mảnh muôn hồng nghìn tía.
Người trong thôn có đôi khi sẽ qua hái hoa.
Nếu như chỉ hái đóa, Sơ Tranh bình thường cũng không nói cái gì, nhưng nếu là tham lam hái nhiều... vậy thì toang.:)
Sơ Tranh nhất định sẽ đến dạy dỗ cho người ta không dám đến cánh đồng hoa bên kia nữa luôn.
Tiếng 'dữ' của Sơ Tranh đồn xa, cả chuyện ʍôиɠ Trần ở trong nhà cô cũng không có người dám nghị luận.
Đồng thời, Sơ Tranh livestream cũng đã có ít hiệu quả, lại có người tìm tới cửa muốn hợp tác.
Sơ Tranh không có hứng thú gì với chuyện hợp tác, trực tiếp cự tuyệt.
"Cái này ăn ngon ghê." ʍôиɠ Trần ôm một túi đặc sản nếm thử.
"Anh thích?"
ʍôиɠ Trần gật đầu: "Mùi vị không tệ."
Đối phương rất có mắt nhìn, lập tức cùng ʍôиɠ Trần đáp lời, "Đây là đặc sản của chúng tôi, tuyệt đối thuần thiên nhiên, bên ngoài căn bản không có, ngài lại nếm thử cái này xem, đây cũng là đặc sản của chúng tôi."
"À..."
ʍôиɠ Trần bị đối phương đột nhiên nhiệt tình làm cho có chút luống cuống.
"Anh thích cái nào?"
ʍôиɠ Trần không quá ưa thích những cái khác, hắn chỉ thích ăn món lúc đầu.
Cho nên Sơ Tranh lưu lại thứ ʍôиɠ Trần thích, tỏ vẻ sẽ giúp người ta livestream quảng cáo.
ʍôиɠ Trần tiễn người xong, trở về lại gặp Sơ Tranh đang cầm đồ ăn, một lát sau lại có vẻ rất ghét bỏ buông xuống.
ʍôиɠ Trần đi qua: "Không... Không phải cô đã cự tuyệt sao? Sao lại đáp ứng?"
"Anh không hiểu?"
ʍôиɠ Trần: "..."
ʍôиɠ Trần nuốt một ngụm nước bọt, hắn cảm thấy hình như có hiểu, lại cảm thấy không hiểu bao nhiêu.