Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Nam Chính Hào Môn

Chương 52



“An An, em có đang nghe anh nói không, sao anh không nghe thấy em trả lời? Em có chuyện gì à? Nếu em lại không quan tâm tới anh, anh sẽ vào đấy.” Lục Tu Viễn đợi ngoài cửa nhưng không nghe được giọng nói Thẩm An An nên không yên tâm khẽ hỏi, tay gõ vào cửa liên tục, làm như bộ nếu cô không mở thì anh sẽ xông vào ngay lập tức.

Thẩm An An cảm thấy thực sự rất bất đắc dĩ, trốn tránh không phải là cách mà cũng không thể trốn tránh cả đời, cuối cùng cô vẫn chỉ có thể lựa chọn đi ra ngoài đối mặt với Lục Tu Viễn.

“Được rồi, em ra ngay đây.” Thẩm An An không thể không nhận thua, đứng dậy đi qua mở cửa.

“Em không sao chứ, có ổn không?” Lục Tu Viễn thấy Thẩm An An đi ra ngoài liền giơ tay sờ sờ cái trán của cô, giọng nói dịu dàng quan tâm, ánh mắt ôn nhu như tích nước.

Thẩm An An lắc lắc đầu: “Em rất tốt, không sao cả.”

Cô vừa nói vừa đi về phía trước, Lục Tu Viễn lẽo đẽo theo phía sau, tiếp tục nói: “Hôm nay anh không đi làm.”

“Hửm?” Thẩm An An nghiêng đầu nhìn về phía Lục Tu Viễn, bỗng nhiên anh nói một câu không đầu không đuôi như vậy, làm cô cũng không hiểu ý anh muốn nói là cái gì.

Lục Tu Viễn nghiêm túc nhìn cô, nói: “Hôm nay, anh cũng ở nhà chăm sóc em.”

“Em không có bị gì mà.” Thẩm An An trả lời, ngụ ý là cô không cần anh chăm sóc.

Lục Tu Viễn giơ tay xoa xoa đỉnh đầu cô, ánh mắt sủng nịch: “Nhưng anh không yên tâm.”

“Em có thể tự chăm sóc tốt bản thân mình.” Thẩm An An không muốn tiếp tục nói, đối mặt với anh cô luôn cảm thấy áp lực rất lớn.

Đáng tiếc, Lục Tu Viễn rất kiên trì muốn ở lại với cô: “Anh nhìn thấy em mới yên tâm.”

Thẩm An An không còn lời nào để nói, khóe miệng khẽ giật giật, được rồi, là đại tổng tài ngài tự mình quyết định mọi chuyện, cô có nói tiếp cũng vô dụng, chỉ có thể đồng ý.

Hôm ấy Lục Tu Viễn thật sự không đi làm, nếu có việc anh đều dùng di động xử lý các hợp đồng, hợp cũng là đi vào thư phòng họp qua video nhưng chưa đến một giờ đã kết thúc.

Thẩm An An không có việc gì làm liền đi phòng tập thể thao rèn luyện một giờ, ra một thân mồ hôi lại đi tắm rửa, sau đó cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Buổi chiều Thẩm An An lại ngủ một giấc, chờ tới khi tỉnh lại đã là hai giờ sau đó, cô cũng không nghĩ tới mình sẽ ngủ lâu như vậy.

Đang chuẩn bị đứng dậy thì Thẩm An An thấy anh ngồi ở bên cạnh, dựa vào đầu giường nhắm mắt lại, ngủ rồi.

Di động của anh đặt ngay bên cạnh, ắt hẳn trước đó vẫn đang xử lý công việc.

Thẩm An An nghĩ anh xử lý công việc rất mệt mỏi nên cũng không đánh thức mà rón ra rón rén xuống giường, bước nhẹ đi ra ngoài.

Lục Tu Viễn chậm rãi mở mắt, trong mắt hoàn toàn tỉnh táo không hề có nửa điểm mệt mỏi.

……

Lục Tu Viễn ở nhà chăm sóc Thẩm An An tổng cộng hai ngày.

Buổi tối ngày cuối cùng, Lục Tu Viễn ôm Thẩm An An nằm trên giường lớn.

Anh cúi đầu hôn cổ Thẩm An An, tay luồn vào từ cổ áo ngủ, nắm lấy một khoả mềm mại trước ngực cô, một bàn tay nắm không đủ.

Thẩm An An đè tay anh lại, thanh âm mềm mại pha chút nũng nịu nói: “A Viễn, hôm nay em mệt mỏi, ngày mai còn phải đi quay gameshow.” Ý tứ chính là tối hôm nay có thể tha cho cô hay không.

Lu Tu Viễn ngừng tay, rũ mắt nhìn cô: “Hôm nay em đã làm gì?”

Thẩm An An thành thật trả lời: “Em chạy ở phòng tập thể thao hai giờ, rất mệt.”

Khóe miệng Lục Tu Viễn giật giật, anh cảm thấy Thẩm An An chính là cố ý, biết rõ hai người chuẩn bị xa nhau một tuần còn cố ý không cho anh ăn no.

“Vậy chờ em trở về phải bồi thường cho anh thật tốt.” Lục Tu Viễn nâng cằm An An nói.

“Được.” Thẩm An An vội vàng đồng ý, có thể chậm một ngày thì chậm đi.

Mặc dù Lục Tu Viễn đồng ý hôm nay không làm, nhưng trong lòng vẫn tràn ngập oán khí, cúi đầu cắn môi cô, hung hăng hôn một hồi kém chút Thẩm An An bị hôn đến nghẹt thở.

Đến khi được Lục Tu Viễn buông ra, cô há miệng thở dốc.

Lục Tu Viễn buồn cười vò đầu cô: “Đồ ngốc.”

Thẩm An An trừng mắt liếc anh, không phục cãi lại: “Anh mới là đồ ngốc.”

Lục Tu Viễn cười ha hả, ôm cô vào trong lòng, vỗ vỗ đầu cô như đang dỗ con nít: “Được được, ngủ đi, đừng lộn xộn.”

Thẩm An An tức giận trợn trừng mắt: “Rõ ràng người lộn xộn là anh mà!”

“Nếu em còn lộn xộn thì đừng hòng ngủ nữa.” Lục Tư Viễn ôm cô sát vào lồng ngực hung hăng xoa nắn, uy hiếp cô.

Đáng sợ quá! Thẩm An An rất biết điều ngậm chặt miệng.

Lục Tư Viễn hài lòng, khóe miệng khẽ nhếch, hôn hôn lên trán cô: “Ngủ đi.”

Thâm An An ngoan ngoãn nghe lời nhắm mắt lại, nghĩ thầm lần sau không cho anh có cơ hội tiếp tục khi dễ cô.

Cũng may đêm đó Lục Tư Viễn cũng không đem cô lăn lộn mà chỉ an tĩnh ôm nhau ngủ một giấc đến sáng hôm sau.

Thẩm An An dậy sớm hơn bình thường nửa tiếng, sau đó rửa mặt, trang điểm nhẹ nhàng.

Hôm nay cô sẽ đi quay chương trình “Kỳ nghỉ của chúng tôi”, đây là công việc đầu tiên sau khi cô ký hợp đồng với giải trí Du Tinh, cần phải chuẩn bị thật tốt mọi thứ.

Tám giờ đúng, Từ Hiểu Lộ đến gõ cửa, Lục Tư Viễn thấy Thẩm An An còn rửa mặt trong phòng tắm thì tự mình đi ra mở cửa.

“Chào buổi….” Từ Hiểu Lộ không nghĩ tới người mở cửa lại là Lục Tu Viễn, động tác vẫy tay chào hỏi đã làm được một nửa liền khựng lại, cứng đờ.

“Chào buổi sáng.” Lục Tư Viễn đáp lại Từ Hiểu Lộ một câu, tránh qua một bên mở rộng cửa: “Vào đi, An An còn trong phòng rửa mặt.”

“Cảm ơn anh Lục.” Từ Hiểu Lộ cuối cùng cũng tìm về được tiếng nói của mình, thật cẩn thận bước vào nhà.

Thẩm An An thu thập xong, cầm theo vali đồ từ lầu hai bước xuống, thấy Từ Hiểu Lộ đã tới liền tươi cười chào hỏi: “Em tới sớm thật đấy.”

Từ Hiểu Lộ nhìn thời gian một chút, ngượng ngùng cười: “Hôm nay là ngày đầu tiên đi quay, em nghĩ nên đi sớm một chút.”

Một chút là nửa tiếng.

“Ăn sáng xong rồi đi.” Lục Tu Viễn mở miệng, anh đã chuẩn bị đồ ăn sáng xong xuôi rồi.

Nhớ tới đêm qua Lục Tư Viễn không có nửa điểm khi dễ cô, Thẩm An An quyết định cho anh một chút mặt mũi, kêu Từ Hiểu Lộ qua cùng nhau ăn sáng.

“Cháo gạo kê này uống rất ngon, là anh Lục làm sao?” Từ Hiểu Lộ ăn cháo thấy ngon, liền hỏi.

Thẩm An An ngước mắt nhìn Lục Tu Viễn, anh nhàn nhạt nói: “Không phải, là tiệm cháo Trần Ký buổi sáng vừa mới đem lại đây.”

Thẩm An An ngồi bên cạnh khẽ cười một tiếng, thầm nghĩ nếu thật sự có tay nghề tốt như vậy thì anh đã có thể đi làm đầu bếp.

Nghe tiếng cười của cô, Lục Tu Viễn khẽ liếc mắt qua, mở miệng nói: “Ăn uống cho đàng hoàng.”

Thẩm An An lại cười hắc hắc một tiếng, thấy Lục Tu Viễn lấy đũa gắp một cái sủi cảo bỏ vào chén cho cô.

Thấy một màn như vậy, Từ Hiểu Lộ bi ai không thôi rơi lệ đầy mặt, không muốn nói chuyện nữa.

Đáng thương cho cô làm cẩu độc thân hai mươi năm nay, mới sáng sớm đã bị Thẩm An An cùng Lục Tu Viễn không coi ai ra gì nhét cho một ngụm cẩu lương, thật sự rất quá đáng!

Ăn cháo thì không được bao nhiêu, còn cẩu lương thì một bụng, hu hu hu, cô cũng muốn yêu đương!

Ăn sáng xong, Thẩm An An chuẩn bị xuất phát đến tổ tiết mục, Lục Tu Viễn đưa cô tới cửa, dặn dò cẩn thận: “Chăm sóc tốt bản thân mình, có việc gì gọi cho anh ngay.”

Thẩm An An ngoan ngoãn gật đầu.

Lục Tu Viễn lại dặn dò Từ Hiểu Lộ một câu: “Bây giờ tôi giao cô ấy cho cô”

Nghe lời nói có phần trịnh trọng, Từ Hiểu Lộ không dám gật đầu qua loa, lập tức bảo đảm nói: “Anh Lục yên tâm, em nhất định chăm sóc tốt cho chị An An”.

“Bọn em đi đây.” Thẩm An An vẫy tay với Lục Tu Viễn, cùng Từ Hiểu Lộ rời đi.



Thẩm An An cùng Từ Hiểu Lộ đến địa điểm tổ tiết mục sắp xếp trước đó, tập hợp dưới cây đa lớn gần quảng trường Hoa Sen.

Sáng sớm, tổ tiết mục đã có mặt ở địa điểm tập hợp, Thẩm An An và Từ Hiểu Lộ đến sớm nhất.

Sau khi xe dừng lại, Thẩm An An mở cửa xe bước xuống, hôm nay cô mặc một chiếc váy dài màu trắng, trang điểm nhẹ nhàng, vừa bước xuống xe nhiếp ảnh gia của tổ tiết mục đã cầm camera đến nhắm ngay mặt cô mà quay.

Người chủ trì là chị Linh cười nói: “Chào mừng nữ khách mời đầu tiên của chúng ta, đại mỹ nữ Thẩm An An.”

Thẩm An An nhìn camera được đặt ngay trước mặt không khỏi hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, mỉm cười nhìn camera vẫy tay chào: “Xin chào mọi người.”

Tiết mục được phát sóng trực tiếp nên Thẩm An An vừa chào hỏi khán giả, ngay lập tức phần bình luận liền náo nhiệt hơn hẳn.

“A a a, làn da Thẩm An An thật sự rất đẹp a, vừa rồi camera còn lướt gần qua khuôn mặt cô ấy, tôi thấy là một khuôn mặt trắng nõn không tì vết, thật là làm người khác ghen tị mà.”

“Nhan sắc của cô ấy thật sự quá đỉnh, camera chụp gần như vậy mà cũng không tìm được một góc chết nào.”

“Lấy kinh nghiệm của người học y chuyên nghiệp như tôi, khuôn mặt của Thẩm An An tuyệt đối không có qua dao kéo, trăm phần trăm là đồ thật đó!”

“Tuy là mặt cô ấy rất đẹp, nhưng thật ra tôi lại càng muốn nhìn chân a, cặp chân kia vừa thấy liền khiến người khác muốn ngừng mà không được…”

“Muốn nhìn chân +1”



Dường như chị Linh đã đọc được các bình luận trên mạng, tiếp theo liền nói: “Trên mạng các bạn đều nói cô có một đôi chân vừa dài vừa thẳng lại vừa trắng, có thể nói là “Hoàng hậu chân đẹp”, vậy chúng ta liền nhìn xem chân cô ấy rốt cuộc có thẳng có đẹp hay không?”

Vừa nói, nhiếp ảnh gia liền di chuyển camera từ trên mặt Thẩm An An chuyển qua trên chân cô.

Hôm nay, Thẩm An An mặc một chiếc váy liền áo màu trắng, dài vừa đến đầu gối, vừa lúc lộ ra đôi chân vừa thẳng vừa trắng kia, vừa đủ mà không quá béo hay quá gầy, đẹp giống như chân của các nhân vật trong truyện tranh vậy.

“Trời ạ, mau mau xem chân kìa, đây là chân đẹp như truyện tranh chỉ có trong truyền thuyết đi! Trời ơi, xem chân đẹp chưa kìa, đây hẳn là đôi chân truyện tranh trong truyền thuyết!”

“Đã chụp lại màn hình đã chụp lại màn hình, đôi chân này tôi có thể xem đi xem lại một năm!”

“Làn da cũng trắng quá đi, chân trắng đến phát sáng, tôi cũng muốn có một đôi như vậy T.T”

“Đây là gà rừng tuyến mười tám nào, không tác phẩm không thành tích chỉ biết bán mặt bán thịt, thật là chỉ đến bán sao? Khó coi chết đi được.”

“Khách mời đầu tiên của tiết mục lại là một nữ minh tinh cái gì cũng không có mà chỉ có tai tiếng, xong đời xong đời, tiết mục này cũng quá phế đi, vừa nhìn liền biết rất LOW, nhìn không được.”

“Tôi chắc chắn, vừa nói khó coi, lập tức sẽ có người tấn công, Thẩm An An khẳng định là thuê thuỷ quân, thuỷ quân một giây sau sẽ tới chiến trường này.”

“Lầu trên không muốn xem liền cút đi, bạn không xem cũng không ai ép bạn, cút ra càng xa càng tốt!”

“Cô ta là dạng người gì còn sợ người ta nói sao? Còn nói khuôn mặt cô ta không sửa, xem cái mũi chính là chỉnh, đôi mắt lớn như vậy rõ ràng đã mở hốc mắt, cũng chỉ có fans cuồng các người mới nhắm mắt mà tâng bốc thôi!”

“An An của chúng tôi chính là lớn lên xinh đẹp, lớn lên xinh đẹp thì chúng tôi phải tâng, liên quan tới bạn sao, mau cút đi!”

Một bên là fans bênh vực Thẩm An An, một bên là hận không thể đem tất cả nước bẩn hắt lên người Thẩm An An, hai bên thật sự rất ồn ào, khiến cho fans các khách mời khác bất mãn.

“Mấy người fan cùng anti-fan nhà kia muốn cãi nhau thì đi ra chỗ khác mà cãi, đây là gameshow không phải là ở nhà các người, ngoại trừ Thẩm An An còn có các khách mời khác.”

“Đúng vậy, còn cãi nhau nữa thì cút đi, để cho khách mời khác còn lên sân khấu nữa.”

Thẩm An An chào hỏi người xem cùng nhân viên trong đoàn xong liền đi qua một bên nghỉ ngơi, Từ Hiểu Lộ loay hoay bên người cô, nhỏ giọng hỏi: “Chị An An, chỉ nghĩ khách mời tiếp theo sẽ là ai?”

Vừa dứt lời, phía trước có một chiếc Maserati dừng lại, Thẩm An An dùng tay khẽ đỡ cằm lên: “ Em không cần phải đoán nữa, tới rồi kìa.”

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.