Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 103



Chân Nguyệt đang ngồi tính toán số tiền cần đầu tư và lợi nhuận có thể kiếm được, đồng thời xem xét các chi phí sắp tới, thì bỗng nhiên nghe tiếng khóc "Oa oa oa" vang lên. Nàng giật mình, thoát ra khỏi những con số đang bay trong đầu, thấy Kiều Trần thị ôm Tiểu A Sơ đang khóc nháo tiến vào."Chắc là đói bụng rồi," Kiều Trần thị nói.

Chân Nguyệt thầm nghĩ... đúng rồi, còn có "đầu thần thú" này nữa. Nàng chợt nhớ ra rằng còn phải mua thêm một con dê cái để lấy sữa.

Trước kia Tiểu A Sơ đã được uống sữa dê một thời gian, nhưng sau này Kiều Đại Sơn không đi Chu gia mua nữa, nên họ cũng không còn sữa cho bé.

Sau khi cho Tiểu A Sơ b.ú và dỗ cho bé tự chơi trên giường, Chân Nguyệt gọi ba tỷ muội Tiểu Hoa đến trông bé. Còn nàng tiếp tục quay lại công việc, lấy quần áo trong ngăn tủ ra, còn xé mở lớp ngoài của chiếc chăn để lôi bông cũ ra, chuẩn bị đem phơi nắng.

Nhìn đám bông đã chuyển sang màu đen, nàng không khỏi tự hỏi không biết nó đã được dùng bao nhiêu năm rồi. Khi dỡ áo bông ra, nàng còn thấy vài con gián bò ra.

Gương mặt Chân Nguyệt hiện rõ vẻ khó chịu, nàng liền quyết định ngâm quần áo trong nước, chắc chắn phải giặt thật sạch.

Lúc này, Kiều Triều vừa bước vào từ bên ngoài.

Vừa nhìn thấy những con gián bò lổm ngổm khắp sàn nhà, hắn lập tức cảm thấy rùng mình, toàn thân nổi da gà. Không nói lời nào, hắn lùi hẳn ra ngoài cửa, khuôn mặt không giấu được sự sợ hãi.

Chân Nguyệt nhìn trượng phu của mình, hỏi: "??? Sao huynh còn sợ hơn cả ta vậy?"

Kiều Triều cười gượng,"Ha ha..."

Chân Nguyệt liền đi tới, thản nhiên dẫm c.h.ế.t mấy con gián dưới chân. Tiểu Hoa lập tức nhanh nhẹn tìm chổi đến giúp nàng quét dọn sạch sẽ,"Cậu mợ, để con quét."

Kiều Triều cảm kích: "Cảm ơn Tiểu Hoa."

Chân Nguyệt nhắc: "Huynh cũng đi kiểm tra quần áo của mình đi, biết đâu bên trong còn gián đấy."

Kiều Triều... đành phải nghe theo, nhưng trong lòng vẫn không khỏi rùng mình.

Sau một buổi sáng vất vả, Kiều Triều và Chân Nguyệt cuối cùng cũng sắp xếp lại quần áo gọn gàng. Bên kia, Kiều Trần thị và Tiền thị cũng đang chuẩn bị may quần áo cho cả nhà.

Kiều Trần thị gọi: "Vợ lão nhị, mai đi với ta tìm ít bông lau để nhét vào trong quần áo. Số bông này không đủ đâu."

Tiền thị đáp: "Vâng, nương." Dù biết không đủ, nhưng như vậy cũng đã tốt hơn nhiều so với những năm trước. Trước kia, vào đông làm gì có áo bông mới để mặc, thậm chí còn chẳng có gì ấm để mặc.

Ngày hôm sau, Kiều Trần thị, Kiều Nhị và Tiền thị cùng đi tìm bông lau. Còn Kiều Triều và Chân Nguyệt ở nhà giặt quần áo, phơi chăn, và đặc biệt là phơi đám bông đen đã lâu năm...

"À đúng rồi, lát nữa huynh cùng ta vào rừng một chút, ta muốn tìm loại gỗ cứng để sau này đốt thành than củi. Như vậy vào mùa đông có thể dùng than để sưởi ấm," Chân Nguyệt nói.

Kiều Triều ngạc nhiên: "Nàng cũng biết cách đốt than sao?"

Chân Nguyệt mỉm cười: "Nấu cơm mà đốt củi thì sau khi tàn chẳng phải cũng thành than củi hay sao?"

Kiều Triều ngẫm nghĩ..."Ừm, nghe có vẻ hợp lý."

Chân Nguyệt tiếp tục: "Tiện thể chúng ta cũng đi đốn thêm củi mang về. Trong bếp và sân đã chất đầy củi, nhưng vào mùa đông thế nào cũng không đủ dùng."

Kiều Triều lo lắng hỏi: "Nàng đi, vậy còn hài tử thì sao?"

Chân Nguyệt suy nghĩ một chút: "Để cha trông chừng được không?"

Kiều Triều nhắc nhở: "Nếu nó đói, sẽ khóc mãi thôi."

Chân Nguyệt đành thở dài: "Vậy mang theo nó đi vậy."

Sau khi tắm rửa, nghỉ ngơi một chút, Kiều Triều cõng theo sọt, Chân Nguyệt cầm rổ, cả hai cùng xuất phát. Tiểu A Sơ được đặt trong rổ mang theo, còn ba tỷ muội Tiểu Hoa thì ở nhà với Kiều Đại Sơn.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.