Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal

Chương 49: chương 49



Sáng hôm sau, Tô Minh Hà tỉnh dậy với một cảm giác bất an. Cô nhìn vào điện thoại, không có cuộc gọi hay tin nhắn nào từ Thẩm Dịch, nhưng cảm giác lạ lùng không buông tha. Cô biết rằng mình không thể cứ mãi sống trong sự sợ hãi, nhưng ánh mắt của Thấm Dịch khi nhìn cô tối qua vẫn cứ lởn vởn trong đầu. Anh đã cố gắng bảo vệ cô, nhưng đến giờ phút này, cô vẫn chưa cảm thấy hoàn toàn yên tâm.

Đến đoàn làm phim, không khí trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Mọi người đều có vẻ căng thẳng, không dám mở miệng bàn tán về những chuyện đã xảy ra, nhưng tất cả đều cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt trong không khí.

Tô Minh Hà biết, cô không thể để những chuyện này ảnh hưởng đến công việc của mình. Cô bước vào phòng trang điểm, nhìn vào gương và cố gắng xua đi mọi suy nghĩ tiêu cực.

Bất chợt, có một tiếng gõ cửa, và khi cô quay lại, một nhân viên trong đoàn đưa cho cô một phong bì. Tô Minh Hà mở ra, bên trong là một bức thư không có tên người gửi. Trái tim cô như thắt lại khi nhìn thấy dòng chữ: "Cô sẽ phải trả giá cho những gì đã làm. Những người như cô không có chỗ đứng trong giới này. Cẩn thận, mọi thứ sẽ sụp đo."

Cô nắm chặt bức thư trong tay, mắt vẫn chăm chú vào những lời đe dọa. Ngay lúc này, sự tĩnh lặng trong phòng làm cô cảm thấy mình thật cô đơn. Bức thư không chỉ là một lời cảnh báo, mà là một lời tuyên chiến. Những kẻ đứng sau đều có mục tiêu rõ ràng, và Tô Minh Hà là mục tiêu của chúng.

Khi cô bước ra ngoài, một chiếc xe đen đang đỗ ngay cổng đoàn làm phim. Tô Minh Hà nhìn vào chiếc xe, cảm thấy một luồng khí lạnh xâm chiếm cơ thể. Cảm giác bị theo dõi không phải là thứ mà cô có thể dễ dàng bỏ qua.

Bất ngờ, Thẩm Dịch xuất hiện từ trong bóng tối, đứng ở một góc khuất, như thể anh luôn có mặt khi cô cần. Cô nhìn anh, ánh mắt lạnh lùng và đầy nghi ngờ, nhưng lần này, cô không nói gì. Anh đã quá quen thuộc với việc không được cô cảm ơn, và dường như anh cũng không cần những lời đó.

"Lại một bước nữa" Thẩm Dịch lên tiếng, giọng anh không nhanh không chậm, nhưng vẫn đầy sự kiên quyết. "Cô không thể để mình tiếp tục thế này."



Tô Minh Hà không trả lời, cô chỉ im lặng bước lên xe của mình, không muốn nói thêm điều gì. Dù vậy, trong lòng cô cảm nhận rõ ràng, tình hình đang càng ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn.

Ngày hôm sau, khi Tô Minh Hà đang ở trong phòng thay đồ chuẩn bị cho một cảnh quay, cô nhận được một tin nhắn từ Thẩm Dịch: "Cô cần rời khỏi đây ngay lập tức. Họ đang có kế hoạch mới."

Tô Minh Hà không mất nhiều thời gian để suy nghĩ. Cô biết rằng nếu tiếp tục ở lại, mọi thứ sẽ không đơn giản. Cô rời khỏi phòng ngay lập tức, nhưng không lâu sau, cô thấy những bóng người lạ lướt qua trước mặt, chúng dường như đang tìm kiếm điều gì đó.

Chưa kịp nghĩ ra cách đối phó, một trong những kẻ lạ mặt đã bắt đầu tiến đến gần cô. Tô Minh Hà nhận ra ngay lập tức, đây không phải là một cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên. Đây là một cuộc tấn công có chủ đích.

Bồng một tiếng động mạnh vang lên, làm tất cả mọi người trong khu vực quay lại nhìn. Thấm Dịch xuất hiện giữa đám đông, một tay giữ chặt kẻ tấn công, một tay giữ Tô Minh Hà lại. Không ai biết anh đã xuất hiện như thế nào, nhưng điều đó không quan trọng, bởi anh đã ở đó để bảo vệ cô

"Cô nghĩ có thể tự mình đối phó với tất cả mọi thứ sao?" Thẩm Dịch lạnh lùng nói, ánh mắt sắc bén không rời khỏi kẻ đang bị anh trói chặt.

Tô Minh Hà chỉ có thể im lặng nhìn. Cô không còn cảm thấy sợ hãi như trước đây, nhưng những gì đang xảy ra xung quanh cô không thể không khiến cô cảm thấy lo lắng. Những kẻ này rõ ràng không phải là người dễ dàng bỏ cuộc.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.