Từng quả đạn pháo từ trên thiên không rơi xuống mặt đất xé toạt không khí phát ra tiếng rít kinh người, một giây sau đó là một vụ nổ khủng khiếp, mặt đất lập tức bị đục ra một cái hố, xung quanh đầy rẫy xác người chết, công trình kiến trúc của thành Giang Ninh đều trở thành đống đổ nát. Quân Tây Gốt rối rít bỏ trốn.
- Quân Đại Việt lại pháo kích rồi, chạy mau!
- Tìm chỗ trốn nhanh lên!
Quân Tây Gốt hoàn toàn bất ngờ trước một cuộc tấn công của Đại Việt. Trước đó quân Đại Việt hay pháo kích vào bên trong thành, thế nhưng cường độ rất nhỏ. Pháo 75 ly quân Đại Việt hay bắn trong khoảng cách dưới hai dặm trở lại quân Tây Gốt còn có thể nhìn thấy được để phòng bị, thế nhưng lúc này quân Đại Việt sử dụng là pháo P102-D cỡ nòng 120 ly hoàn toàn là ở một cấp độ khác. Trận địa pháo binh được đặt ở cách chiến trường đến năm dặm toàn diện pháo kích cấp tập vào mặt Đông của thành Giang Ninh. Từ phía Bắc cũng là một trận địa pháo 75 ly pháo kích vào bên trong thành.
Tầm bắn của pháo Đại Việt không chỉ riêng tường thành mà còn bao trùm luôn cả thủ phủ trung tâm thành Giang Ninh, có lúc một quả đạn pháo 120 ly chuẩn xác rơi xuống đúng ngay pháo đài trung tâm lập tức tường thành pháo đài bị tạc ra một mảng lớn, suýt nữa bị trở thành phế tích.
- Vương tử, chúng ta rút ra ngoài thôi, thành Giang Ninh đã không thể thủ được.
Các thuộc tướng cùng Nỗ Nhĩ Cáp Xích trốn dưới hầm nói. Từ khi bị quân Đại Việt pháo kích bằng pháo 75 ly Nỗ Nhĩ Cáp Xích đã hạ lệnh đào bên trong pháo đài trung tâm một hầm để tránh pháo, lần này vừa vặn dùng đến.
- Rút? Rút đi đâu được đây? Về cảnh nội?
Bên trong thành Giang Ninh lúc này chỉ còn không đến hai mươi ngàn quân Tây Gốt. Rút khỏi thành Giang Ninh những tòa thành sau dường như không có chỗ thích hợp để hắn có thể phòng ngự. Còn rút về cảnh nội? Về được đến cảnh nội Nỗ Nhĩ Cáp Xích cũng bị hai vị hoàng huynh chơi đến chết tươi. Nỗ Nhĩ Cáp Xích nói tiếp.
- Chỉ cần thủ vững nơi này, bọn hắn tấn công không được bao lâu.
Mấy ngày trước tin tức từ Tôn Sĩ Nghị bọn hắn đã đánh vào được thành Địch Lực, kho hậu cần bị phá quân Đại Việt hẳn sẽ để cho hắn một khoảng thời gian ngắn để thở dốc. Tội nghiệp Nỗ Nhĩ Cáp Xích, đến bây giờ vẫn chưa hề biết hai vạn kỵ binh của Tôn Sĩ Nghị đã hoàn toàn bị tiêu diệt đây.
Quân Đại Việt pháo kích trọn vẹn nửa giờ. Chỉ nửa giờ thế nhưng thành Giang Ninh thực sự như muốn trở về thời đồ đá. Pháo nạp hậu tốc độ bắn rất cao. Trong vòng ba mươi phút, hơn năm trăm quả đạn pháo các loại dồn dập đổ xuống thành Giang Ninh, đặc biệt là tường thành phía Đông với sự xuất hiện của pháo 120 ly hoàn toàn đã đánh sụp một mảng lớn tường thành ở đây. Các công trình ở cạnh tường thành cũng đều đã bị sang phẳng.
- Tấn công!
Pháo kích vừa dứt, quân Đại Việt từ cả bốn mặt đều bắt đầu xung phong tấn công với hai mặt Nam và Tây có sự trợ giúp của chiến tượng. Quân Đại Việt học thuyết chiến tranh có phần giống với Hùng quốc, ưa thích sử dụng lượng lớn pháo tập trung trên một chiến trường nhỏ bắn cấp tập tiêu diệt sinh lực đối phương, đồng thời làm mềm chiến trường sau đó mới đưa bộ binh xông lên tấn công.
Lần này để tấn công thành Giang Ninh kết thúc chiến tranh cả bộ chỉ huy tiền phương đều thống nhất thực hiện tổng tấn công, dùng toàn bộ binh lính mình có thể vận dụng đến hiện tại gồm hai mươi sáu ngàn binh sĩ từ các binh chủng chiến đấu chia làm bốn mũi tấn công, tuyệt đối không để cho Nỗ Nhĩ Cáp Xích chạy thoát.
- Quân Đại Việt tấn công!
May mắn sống sót qua cuộc pháo kích của quân Đại Việt, các binh sĩ Tây Gốt vội vã leo lên trên tường thành, một bộ phận khác thì xông đến cổng thành, lỗ hổng tường thành bị đạn pháo đánh sụp.
Ầm, ầm, ầm.
Các ổ Hồng Di đại pháo bản đạo nhái lần lượt được khiên lên trên tường thành hướng đến quân Đại Việt khai hỏa, thế nhưng độ chính xác quả thực không thể nhìn đến, huống chi tầm bắn lại ngắn vô cùng, đội hình quân Đại Việt lại tản mát dẫn đến sát thương của những khẩu pháo không thể nhìn đến bao nhiêu.
- Pháo binh, tiêu diệt bọn hắn!
Quân Đại Việt khi tấn công công sự ưa thích kéo theo những ổ sơn pháo 37 ly như thế này. Tuy tấn công chịu ảnh hưởng từ học thuyết tiến công của Hùng quốc, thế nhưng Lý Anh Tú cũng rất ưa thích học thuyết tấn công của Mẽo quốc, một học thuyết mà tính mạng của binh sĩ được đưa lên hàng đầu, quân Đại Việt nếu trong trường hợp có thể sẽ tận dụng triệt để mọi hỏa khí tầm xa để tiêu diệt đối phương, nếu gặp ổ kháng cự quá cứng sẽ kêu gọi pháo binh để giải quyết.
- Nhìn thấy những khẩu pháo kia không? Lập tức bắn!
Ầm, ầm, ầm.
Trong tầm gần như tvrUY thế này pháo binh thậm chí không cần phải tính toán tọa độ mà trực tiếp ngắm qua nòng bắn thẳng. Những ổ pháo 37 ly tuy sức công phá không quá lớn, thế nhưng trong tầm gần độ chính xác lại rất cao. Chỉ qua một loạt pháo đầu, các hỏa điểm của quân Tây Gốt đã bị tiêu diệt, không một ổ Hồng di đại pháo nào có thể tiếp tục khai hỏa.
Ầm, ầm, ầm!
- Giết!
Long kỵ binh của Đại Việt nổ súng phá toang đội hình phòng ngự của quân Tây Gốt, sau một loạt bắn sạch tám viên đạn của súng, bọn hắn cũng không nạp đạn mà rút ra đồ đao xông thẳng xuyên qua đội hình quân Tây Gốt đã bị thủng lỗ chỗ, đồ đao vung xuống như chặt mướp, từng tính mạng cứ như vậy bị bọn hắn thu gặt.
Theo sự xuyên phá của kỵ binh, vô số bộ binh Đại Việt theo sau tràn vào thành, quân Tây Gốt phía trên không thể làm ra bất kỳ sự kháng cự hiệu quả nào, bộ binh Đại Việt vừa xông lên liền ném trước một quả lựu đạn tiêu diệt một số lớn sinh lực địch, sau đó liền để cho người phía sau xông lên càn quét.
Quân Tây Gốt cả bốn hướng đều lần lượt bị đánh bại vừa chạy lui về pháo đài trung tâm, vừa cố gắng ngăn cản quân Đại Việt, thế nhưng bọn hắn không biết rằng chiến tranh trên đường phố chính là thứ mà quân Đại Việt am hiểu nhất. Quân Đại Việt cứ một tổ ba người quét sạch sẽ quân Tây Gốt trên đường, lớp chết, lớp đầu hàng, quân Đại Việt thật nhanh kéo về thủ phủ.
Ở các hương Nam và Tây sự việc lại càng đơn giản, cổng thành bị phá hủy, Ngô Tuấn và Trần Bình Trọng trực tiếp để tượng binh dẫn đầu xông thẳng vào trong, bộ binh từ phía sau dùng súng xạ kích bắn hạ quân Tây Gốt đang bỏ chạy toán loạn. Quân Đại Việt đại thế lên cao thực sự đã không thể chống đỡ.
- Vương tử, nguy rồi, quân Đại Việt đã đánh đến đây rồi.
- Cái gì? Làm sao có thể nhanh đến như vậy?
Nghe thuộc hạ nói Nỗ Nhĩ Cáp Xích không khỏi sửng sốt. Từ lúc pháo kích dừng lại đến giờ chưa đến một canh giờ, hai vạn quân của hắn cứ như vậy bị đánh bại?
Thực ra hai vạn quân của Nỗ Nhĩ Cáp Xích vẫn rất đông, thế nhưng thành Giang Ninh cũng rất lớn, cho phép Đại Việt hoàn toàn triển khai hai mươi lăm ngàn quân vào trong chiến đấu. Dưới sự vượt trội về chiến thuật, kỹ năng và vũ khí quân Đại Việt vô cùng dễ dàng làm gỏi các toán quân phòng ngự của Nỗ Nhĩ Cáp Xích mà kéo đến thủ phủ trung tâm.
- Nỗ Nhĩ Cáp Xích, đầu hàng đi. Các ngươi đã bị bao vây. Đại Việt cam đoan các ngươi sẽ được đối xử tử tế.
Bên ngoài quân Đại Việt bắt đầu gọi hàng, mà bên trong pháo đài quân Tây Gốt đã hoàn toàn không còn chiến ý, run rẩy ẩn nấp sau lớp tường thành. Bọn hắn sợ hãi nếu ngóc đầu lên sẽ bị quân Đại Việt một súng bắn nát sọ.
- Không được đầu hàng. Dù ta có chết cũng không thể để bọn hắn có thể chiếm lấy được thành Giang Ninh dễ dàng.
Nỗ Nhĩ Cáp Xích phẫn nộ quát lớn. Các tướng lĩnh chỉ biết lặng im thin thít lui ra bên ngoài tổ chức phòng ngự. Bọn hắn cũng không dám cãi lời vương tử.
Bên ngoài các cánh quân đều đã bao vây chặt lấy thủ phủ. Thế cục dần đi vào ổn định Bộ chỉ huy tiền phương cuối cùng cũng trực tiếp đi đến chiến trường gặp các tướng, ngoài ra còn có cả Nguyễn Chế Nghĩa hiện tại đang bị đình chỉ chức vụ. Ngô Tuấn nói.
- Tư lệnh, theo như các cánh quân báo lại quân ta đã tiêu diệt và bắt sống chừng hơn vạn người, còn lại đều trốn vào bên trong. Như vậy bên trong ít nhất còn đến một nửa binh lực của thành Giang Ninh.
Nguyễn Chế Nghĩa đứng bên cạnh Lê Phụng Hiểu khẽ nói.
- Gần một vạn quân trốn vào một tòa pháo đài nhỏ như vậy, không cẩn thận chúng ta sẽ gặp tổn thất rất lớn.
Hai vạn quân và một thành Giang Ninh với một vạn quân phòng ngự một tòa pháo đài nhỏ rất khác nhau. Lúc này mật độ quân phòng ngự cũng dày hơn, trong khi quân Đại Việt không thể triển khai được lượng lớn quân vào chiến trường để phát huy được sự vượt trội về quân số. Trận chiến tại thành Địch Lực là minh chứng rõ ràng nhất.
Đào Duy Từ mỉm cười nói.
- Không sao. Tư lệnh, xin ngài để pháo binh kéo pháo 120 ly đến.
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm