Đế Chế Đại Việt

Chương 490: Tàu bọc đồng



Lê Phụng Hiểu không khỏi thắc mắc, nhưng vẫn làm theo lời của Đào Duy Từ. Làm cố vấn của viện chiến lược quốc gia, Đào Duy Từ không chỉ có tài năng về nội chính, chính trị mà cũng có tài năng quân sự rất cao, đặc biệt là tâm công. So với các tướng lĩnh trong Bộ chỉ huy tiền phương riêng về tâm công không ai có thể bằng được Đào Duy Từ.

- Trời ạ, đó là pháo sao? Chính là thứ đã bắn nát mặt thành phía Đông?

Quân Tây Gốt trên pháo đài trung tâm nhìn thấy từng môn pháo 120 ly được kéo đến cách bọn hắn không quá bốn trăm mét không khỏi hỗn loạn cả lên. Không những vậy xếp trước pháo 120 ly là những ổ pháo 75 ly, 37 ly tổng cộng đến hơn bốn mươi ổ pháo, không kể những ổ pháo trên lưng voi.

- Bọn hắn định dùng pháo bắn nát chúng ta. Chạy mau!

Binh sĩ Tây Gốt nhìn thấy sự nguy hiểm từ hàng chục khẩu pháo. Vốn đã không còn ý chí chiến đấu lập tức vức bỏ vũ khí bỏ chạy khỏi mặt thành như chạy trốn ông kẹ, dù các tướng lĩnh Tây Gốt chém chết mấy người những vẫn không ngăn cản được dòng lũ binh sĩ đào ngũ.

Ngô Tuấn cũng lĩnh hội được ý tứ của Đào Duy Từ liền hô lớn cố tình để cho các binh sĩ Tây Gốt nghe được mệnh lệnh của mình.

- Truyền lệnh pháo binh chuẩn bị...

- Khoan đã. Xin đừng khai pháo, bọn ta đầu hàng!

Một lá cờ trắng được giơ trên đầu thành. Những tiểu tướng lĩnh không chịu được uy hiếp của những khẩu đại pháo lập tức khống chế lại cấp trên của bọn hắn treo cờ đầu hàng. Thực tế thì những tướng lĩnh kia cũng đã muốn đầu hàng, thế nhưng bọn hắn không muốn treo trên đầu cái danh phản quốc nên giả vờ chống cự mà thôi.

Bộ chỉ huy tiền phương không khỏi nhìn Đào Duy Từ khẽ mỉm cười. Cổng pháo đài được mở rộng, từ đội binh sĩ hai tay giơ cao bước ra khỏi thành, một đội khác lại áp tải những tướng lĩnh Tây Gốt bị trói gô lại. Lê Phụng Hiểu phát lệnh.

- Trần Bình Trọng bắt giữ tù binh. Ngô Tuấn dẫn quân tấn công vào bên trong.

- Tuân lệnh!

Ầm, ầm.

Bên trong thủ phủ tiếng súng nổ vang trời, tiếng hét thảm thiết của những thân binh của Nỗ Nhĩ Cáp Xích. Nỗ Nhĩ Cáp Xích không ngờ rằng binh lính của mình lại tạo phản, quân Đại Việt đi đến đâu lớp lớp đầu hàng đến đấy. Lúc này hắn mới nghĩ đến chuyện bỏ trốn thì đã muộn. Mấy trăm Thiên Long vệ dưới trướng của Ngô Tuấn xông đến đơn phương đồ sát, không một thân vệ nào của Nỗ Nhĩ Cáp Xích có thể chống cự lại được lưỡi đao của Thiên Long vệ, từ kỹ năng chiến đấu, từ trang bị, từ quân số, quân Tây Gốt hoàn toàn không có ưu thế nào. Ngô Tuấn một người một gươm chém giết thẳng đến lúc đối mặt với Nỗ Nhĩ Cáp Xích. Tên này lúc này đã hoàn toàn bị kinh sợ nhìn vị tướng trẻ tuổi Đại Việt toàn thân tỏa ra sát khí. Nỗ Nhĩ Cáp Xích từng đối mặt với nhiều tướng Đại Việt, thế nhưng tuyệt nhiên không ai có thể so sánh được với Ngô Tuấn. Hắn cứ tưởng tượng như sau lưng Ngô Tuấn chính là một con ác quỷ đang thôn phệ hàng vạn sinh linh, không một ai có thể chống cự được.

- Đầu hàng hoặc là chết!

Ngô Tuấn cũng không nói quá nhiều chữ, thế nhưng mỗi chữ đều mang đến sát khí đập thẳng vào mặt của Nỗ Nhĩ Cáp Xích làm sắc mặt hắn trở nên trắng bệch, áp lực mà Ngô Tuấn mang đến làm lồng ngực của hắn vô cùng khó thở. Thực ra muốn chém giết Nỗ Nhĩ Cáp Xích đối với Ngô Tuấn mà nói là một việc rất dễ dàng. Phải biết trong quân đội Đại Việt hiện tại, nếu nói xạ kích lấy Đinh Văn Tả dẫn đầu thì võ lực Ngô Tuấn hoàn toàn không có đối thủ. Đem đầu Nỗ Nhĩ Cáp Xích chặt chỉ như lấy đồ vật trong túi, thế nhưng ý định của Bộ chỉ huy tiền phương chính là bắt giữ Nỗ Nhĩ Cáp Xích làm con bài chính trị. Do đó Ngô Tuấn quyết định dùng uy áp của mình ép Nỗ Nhĩ Cáp Xích đầu hàng.

Lúc này thân binh của Nỗ Nhĩ Cáp Xích toàn bộ đều đã nằm xuống hoặc bị bắt giữ, Thiên Long vệ bao vây hoàn toàn lấy Nỗ Nhĩ Cáp Xích, công thêm áp lực từ Ngô Tuấn, tinh thần hắn cuối cùng cũng không chịu được triệt để sụp đổ bị Đại Việt bắt giữ lấy.

Hai ngày sau đó Ngô Tuấn, Trần Bình Trọng dẫn hai đạo quân cầm lấy sắc lệnh đầu hàng của Nỗ Nhĩ Cáp Xích thu phục toàn bộ các thành trì còn lại của Đông thành. Mười tám toàn thành trọn vẹn rơi vào tay của Đại Việt sau đúng ba tháng chiến tranh. Quân Đại Việt chỉ tổn thất chừng hơn năm ngàn binh sĩ thương vong, quân Tây Gốt bị giết đến bốn vạn, hơn bốn mươi ngàn quân khác bị bắt làm tù binh.

- Hiện tại Đông thành hoàn toàn đã nằm trong tay Đại Việt. Thế nhưng mặt phía Tây của Đông thành với vùng trung tâm của Tây Gốt hoàn toàn không có tòa thành trì nào đủ địa lợi để phòng ngự. Do đó ta đề nghị phải khẩn trương xây dựng một hệ thống đồn lũy để phòng ngự trước sự tấn công của quân từ triều đình Tây Gốt.

Bên trong Bộ chỉ huy tiền phương Đào Duy Từ nói. Bởi Đông thành từ lâu trở thành một vùng đất phụ thuộc của Tây Gốt, do đó triều đình Tây Gốt cũng không chủ trương xây dựng các tòa thành phòng ngự đối với mặt sau vì để tránh tình trạng cát cứ. Lúc này quân Đại Việt đã chiếm được Đông thành, bọn hắn cũng không có ý định tiến sâu vào trong lãnh thổ Tây Gốt, không phải không đủ lực mà Đại Việt chưa đủ khả năng để nuốt quá nhiều đất đai và dân cư như vậy. Do đó bọn hắn quyết định phòng ngự, mà đối với một quân đội còn lạc hậu, thiếu hụt hỏa khí như Tây Gốt thì xây dựng đồn lũy tại các điểm hiểm yếu là cách phòng ngự tốt nhất. Đào Duy Từ nói tiếp.

- Theo bản đồ ta đã chọn được hai con đường để đi vào Đông thành. Tại đây chúng ta cần nhanh chóng xây dựng hai tòa đồn lũy để chặn con đường đi vào của quân Tây Gốt. Trong vòng nhiều nhất một tuần hai nơi đây xây dựng phải hoàn thành.

Đào Duy Từ chỉ trên bản đồ hai điểm, chúng tướng lĩnh không khỏi gật đầu. Khác với vùng thảo nguyên của Đông thành, trong nội địa Tây Gốt lại là một vùng đất có đa dạng. Vị trí này cách vùng biên giới Đông thành chừng ba dặm, vừa vặn chắn ngang hai con đường để đi vào bên trong. Ngô Tuấn nói.

- Ta sẽ dẫn theo các đội đặc nhiệm đánh chiếm các đồn của địch ở khu vực này. Chỉ cần một ngày là có thể.

- Hậu cần cũng đã chuẩn bị rất nhiều vật liệu để xây dựng. Có xi măng, tin tưởng đồn lũy sẽ nhanh chóng được dựng lên.

Lê Lai cũng nói. Nói đến đây Lê Lai không khỏi khâm phục bệ hạ. Trước lúc rời đi bệ hạ lại dặn dò hắn lần này vận chuyển không chỉ là lương thực, pháo, đạn dược mà còn phải có các vật liệu xây thành. Lần này vừa vặn dùng tới.

Điều này phải kể đến công lao của viện chiến lược quốc gia. Dù sao tại Thăng Long vẫn còn hai vị siêu cấp đại Boss ngồi đó, bọn hắn hoàn toàn có thể hoạch định kế hoạch trước cả khi chiến tranh kết thúc. Lê Phụng Hiểu nói.

- Được rồi. Như vậy Ngô Tuấn phụ trách nhiệm vụ đánh các đồn của địch. Lê Lai và Đào cố vấn phụ trách xây thành. Trần Quốc Tuấn chỉ huy hai mươi ngàn quân phía sau sẵn sàng chi viện bất cứ lúc nào. Lập tức chấp hành.

=================Ta là đường phân cách===============

Thành An Bang, Lý Anh Tú hai ngày nay vui vẻ vô cùng. Tin chiến thắng liên tiếp truyền đến từ hệ thống. Đếm số lượng các thành bị chiếm lĩnh hắn cũng rõ ràng chiến tranh tại Đông thành đã đi đến hồi cuối. Ba tháng, từ cuộc chiến tranh phía Nam mang đến cho Lý Anh Tú trọn vẹn hai mươi hai ngàn điểm chiến công, chỉ còn cách khoảng cách nâng cấp lên thời đại mới hai mươi ngàn điểm nữa mà thôi. Hơn hết chính là mở rộng ra được con đường đi xuống Nam Dương.

Lúc này Lý Anh Tú đang ở xưởng đóng tàu của An Bang để kiểm định tàu bọc đồng mới của Hải quân. Nói đến tàu bọc đồng thực tế không quá xa lạ. Từ thế 15 trên thế giới nói chung và tại Việt quốc nói riêng đã xuất hiện các mẫu tàu bọc đồng. Tuy nhiên vì tư duy chiến tranh và hạn chế về công nghệ khi đó thường chiến hạm chỉ được bọc đồng ở mũi tàu, không phải để tăng độ phòng ngự mà dùng để đâm va, tiêu diệt thuyền của đối phương. Đến chừng thế kỷ 17 thì các thuyền chiến bọc đồng phần mớn nước của chiến hạm cũng xuất hiện, thứ nhất là để tăng độ phòng ngự trước đạn pháo của quân địch, thứ hai là để tăng độ bền của chiến hạm và giảm chi phí bảo trì do con hà bám vào thân vỏ. Tuy nhiên việc bọc đồng cũng chỉ được thực hiện đa số trên các hộ vệ hạm, còn chiến liệt hạm thì quên đi, vì vốn nó đã quá nặng.

Hiện tại Đại Việt cũng như vậy. Lý Anh Tú từ lâu đã hạ lệnh xuống bắt đầu nghiên cứu đóng các loại tàu bọc đồng kiểu này. Thực ra hắn hoàn toàn có thể mua từ Đại sứ quán, thế nhưng mua trực tiếp lại không thể kích thích được khả năng nghiên cứu, sáng tạo và kết hợp với máy móc hiện có từ các công nhân và kỹ sư đóng tàu, do đó Lý Anh Tú không tiếc tiền đưa xuống để bọn hắn dày công nghiên cứu. Cuối cùng cũng đã đưa ra được XnyOF kỹ thuật bọc đồng đối với tàu hộ vệ lớp Chu Tước.

===============++

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.