Khi lấy số không cộng với một số hoặc lấy một số trừ cho số không, số đó sẽ không đổi. Và nếu một số được nhân với số không, nó sẽ bằng không.
Những học thuyết được thiết lập chính xác của Phạm Thiên
Brahmagupta
Phố Kim Mã
Phía Tây kinh thành Thăng Long
Sau đó ít hôm
Một vị tướng đầu đội khôi, tóc để xõa, mặc bộ giáp của thủ lĩnh Cấm vệ quân, cưỡi trên lưng một con ngựa trắng phi đến Giảng Võ trường từ hướng cửa Tây Hoàng thành. Những lọn tóc tung bay theo gió phía sau khôi giáp, người ngựa phi trong cái nắng vàng óng ả của tháng ba nơi Kinh thành trông thật oai phong lẫm liệt.
Tới cửa Bắc của Giảng Võ trường. Vị tướng gìm cương thắng ngựa dừng lại ở trước cổng, xoay chân nhảy xuống. Đám binh tướng gác cổng ngay lập tức cúi đầu hành lễ:
- Tham kiến Tả tâm phúc tướng quân.
Vị tướng đó chính là Tả tâm phúc Lý Nhân Nghĩa, thủ lĩnh tối cao của Cấm vệ quân. Tả tâm phúc tướng quân đưa mắt nhìn đám binh tướng rồi gật đầu. Một tên lính chạy tới cầm cương dắt ngựa. Đám còn lại hai gã mở cổng, một gã dang tay mời thủ lĩnh vào trong.
Lý tướng quân rảo bước qua cổng đi vào thao trường. Bên trong thao trường có rất nhiều những tráng niên mặc đồ nâu thô, nai nịt gọn gàng, đầu vấn khăn, chia thành nhiều nhóm đang miệt mài thao luyện. Có nhóm xếp hàng tập luyện thể lực, nào gánh thau nước đi trên đòn gỗ, nào dùng tay treo người bám xà di chuyển chân không chạm đất. Nào bật cóc tiến, nào bật cóc lùi. Có nhóm lại đứng thành hàng lần lượt luyện kiếm c·hém n·gười rơm. Có nhóm lại xếp hàng ngang hàng dọc thẳng lối tập đánh thương, đánh gậy. Lại có nhóm xếp bia lên tường tập bắn nỏ, bắn cung tên.
Nơi này, nơi thao trường cao cấp nhất của Thăng Long và Đại Cồ Việt, vào những khi luyện binh, mỗi người đều tập trung vào những mục tiêu của mình. Binh tốt tập trung vào bài tập để đạt được kết quả cao nhất và để giành được những cấp bậc cao nhất. Mỗi một nhóm đội ngũ lại được một đội trưởng giá·m s·át để chọn binh. Rồi những đội trưởng thì đặt dưới sự giá·m s·át của các đô trưởng rồi các cấp giá·m s·át cao hơn cứ thế cứ thế, tổ chức vô cùng chặt chẽ. Những tiếng hô đồng thanh khi tập luyện vang vọng cả thao trường.
Thủ lĩnh Cấm vệ lẳng lặng bước theo con đường giữa các tốp quân đang tập để tiến vào Đại điện chỉ huy. Những tướng giá·m s·át thoáng thấy bóng áo giáp của thủ lĩnh Cấm quân đi qua thì đều hướng ánh mắt khẽ cúi đầu, Tâm phúc tướng quân cũng khẽ gật đầu với họ nhưng vẫn rảo chân đi không dừng bước, tiến thẳng vào Đại điện chỉ huy.
Bên thềm hiên ngoài cửa Đại điện chỉ huy có đặt một chiếc bàn dài với ba chiếc ghế dải đệm nhung đỏ. Ba chiếc ghế thì đã có hai người đã hai người ngồi sẵn. Một người mặc áo quan, đội mũ cánh chuồn ngồi giữa và một người mặc giáp đội khôi ngồi kế bên. Lý Nhân Nghĩa chắp tay cất tiếng:
- Tham kiến Thượng Thư đại nhân, Khu mật hữu sứ.
Hai vị kia liền đứng lên chắp tay đáp lễ:
- Tham kiến Tâm phúc tướng quân.
Vị quan ngồi giữa dang tay hướng đến chiếc ghế còn lại bên cạnh mình, nhìn Lý Nhân Nghĩa và nói:
- Mời tướng quân an tọa.
Lý Nhân Nghĩa bước lên mấy bậc thềm rồi ngồi vào ghế, đoạn quang sang chắp tay nói:
- Việc trong cung có vài sự vụ đột xuất nên bản tướng đến không đúng giờ, mong các đại nhân bỏ quá cho.
Vị mặc quan phục nhìn sang mỉm cười:
- Tướng quân đến muộn thì chắc chắn có việc cần xử lý trong cung, xưa nay chúng ta đâu có lạ gì danh tiếng cúc cung tận tụy của tướng quân đâu chứ. Lát đến các vong tuyển chọn sau cùng mới là việc chính của chúng ta, lúc đó mới thực sự nhất định phải có tiếng nói của Tướng quân.
Lý Nhân Nghĩa nhìn sang mỉm cười gật đầu. Vị mặc quan phục ngũ quan đoan chính, mắt sáng mày rậm, râu dài quá cổ, phong thái đĩnh đạc chỉnh tề. Người này lãnh chức Thượng thư bộ binh, tên là Lâm Trụ, vốn là anh trai của Thiền sư Huệ Sinh, tên tục là Lâm Khu. Vị tướng mặc giáp ngồi kế bên mũi to mày dài, râu cằm để chỏm, chính là Khu Mật hữu sứ Xung Tân. Khu Mật hữu sứ thì thường lo việc nội vụ của Khu Mật Viện, của Đại Cồ Việt và việc tuyển quân rèn lính.
Hôm nay là ngày hội thao tuyển quân, những người đã vượt qua kỳ tuyển chọn sẽ có thêm một bài sát hạch đối kháng trực tiếp để chọn ra những người nào phù hợp để làm Cấm quân, sương quân hay binh tướng của Khu Mật Viện. Và những binh tướng này về đâu thì sẽ phụ thuộc rất lớn vào quyết định của ba vị giám khảo kia.
Một võ đài lớn bằng gỗ được dựng lên ở sân ngay trước mặt tiền của Đại Điện chỉ huy. Sáu mươi tư chiến binh tốt nhất được tuyển lựa từ hơn bốn ngàn thiếu niên trong lứa tuyển quân lần này sẽ thi đấu từng cặp một để chọn ra những người xuất sắc nhất tham gia những những vòng tập huấn tiếp theo.
Những Thiếu sinh quân bắt đầu chia cặp để thi đấu dưới sự quan sát của những đô trưởng và đặc biệt là của ba vị đại quan. Từng cặp từng cặp đấu một lần lượt thi đấu với v·ũ k·hí là những thanh kiếm bằng gỗ nhưng được bôi vôi. Nhưng vết vôi dính trên áo sẽ là dấu hiệu nhận biết người thua cuộc.
Cuộc thi khẩn trương diễn ra từng cặp từng cặp cho đến hết vòng đầu tiên để lọc ra được ba mươi hai người vào tiếp. Nhưng mới qua vòng đầu, có vẻ như có người đã lọt vào mắt xanh của Tả tâm phúc tướng quân Lý Nhân Nghĩa. Một thiếu niên dáng người dong dỏng với một gương mặt đẹp như trong tranh, đầy khí chất, một thân thủ nhanh thoăn thoắt và một thái độ thi đấu rất tập trung.
Lý Nhân Nghĩa quay sang hỏi Hữu Khu Mật Sứ Xung Tân:
- Thằng nhóc thắng trong cặp đấu thứ mười tám tên tuổi, xuất thân thế nào vậy hữu sứ?
Hữu sứ quay sang mỉm cười:
- Lý tướng quân tinh mắt thật, thiếu niên đó là tinh anh hàng đầu trong đợt tuyển quân lần này đó. Cậu ta tên là Quách Tuấn, là con nuôi của Quách Thịnh tướng quân, vốn là con trai cả của Ngô An Ngữ, Sùng Tiết tướng quân.
Lý tướng quân nhướn mày nói:
- À thì ra là con trai Ngô An Ngữ, con nuôi Quách Thịnh, cháu Khu Mật Sứ Ngô Đinh đây à. Chẳng trách thân thủ khá lắm, mới lướt qua một vòng ta đã thấy nhóc này có thân thủ vượt trội. Nếu không phải có người giấu nghề, ta nghĩ ngôi đầu không ai khác sẽ thuộc về cậu ta.
Lúc này, thượng thư Lâm Trụ lên tiếng:
- Ta cũng có chung nhận định với Lý Tướng quân. Khả năng có thằng nhóc nào mười ba mười bốn tuổi mà đã có thể giấu nghề, chân nhân bất lộ tướng là không cao. Học nghệ đã khó, hiểu được đạo lý bất lộ tướng ở tuổi này chắc còn khó hơn lên trời. Quán quân ta cũng cho là sẽ thuộc về Quách Tuấn.
Cả ba vị giám khảo nhìn nhau bật cười. Lý tướng quân lấy ra một tập giấy, ghi chép lại điều gì rồi lại nói:
- Hữu sứ có thể cho ta xin năm sinh bát tự của cậu nhóc kia không?
Khu Mật hữu sứ lấy ra một cuốn sách, lật lật tra dò rồi lấy bút ghi lại vào một mảnh giấy bát tự của Quách Tuấn rồi đưa sang cho Lý Nhân Nghĩa. Vị thủ lĩnh Cấm vệ quân xem rồi đưa bàn tay lên bấm độn, nhắm mắt tính toán rồi khe khẽ gật đầu.
Thượng thư bộ binh Lâm Trụ quay sang mỉm cười:
- Có vẻ như Tâm phúc tướng quân đã chọn được binh tốt cho Cấm quân rồi đây.
Lý tướng quân cũng mỉm cười khẽ gật đầu:
- Vầng, thiếu niên này xin được sung vào ngạch thị vệ. Lát có kết quả vòng tuyển này, vòng tập huấn tiếp theo tôi sẽ gửi gắm cho Lê Phụng Hiểu tướng quân.
Cả hai vị tròn mắt kinh ngạc, Xung Tân liền nói:
- Theo lẽ thường sung ngạch thị vệ thì ứng viên sẽ tập huấn với quân Điện tiền trước rồi mới vào quân Ngự tiền. Sung luôn vào Ngự tiền liệu có quá sức không thưa tướng quân, vì khối lượng tập luyện của quân Ngự tiền là rất rất nặng. Liệu Quách Tuấn có chịu nổi không?