Đạo sĩ nhìn phía trước rồi phía sau, thấy bọn này mặc đồ đen, đeo mặt nạ, cầm v·ũ k·hí đã biết sẽ có chuyện chẳng lành nhưng vẫn giữ thần thái bình tĩnh cất tiếng hỏi:
- Các vị chặn cứng lối đi của bần đạo, chẳng hay có việc gì gấp gáp chăng?
Đám mặc đồ đen không trả lời. Một gã trong đám cầm thanh trường kiếm, buông gọn một tiếng:
- Lập trận.
Ngay lập tức đám người tách ra đứng vào vị trí rồi thủ thế luôn, chặn kín hai đầu, vây lấy Trần Tuệ Long ở giữa.
Nhận ra đám này sẽ không nói lý nói lẽ gì mà hạ sát chiêu luôn, Trần Tuệ Long lặng lẽ giơ hai tay rút đôi trường kiếm buộc sau lưng, chĩa hai mũi kiếm xuống đất hai bên, mở rộng hai chân, âm thầm vận khí.
Tên đồ đen cầm trường kiếm hô một tiếng:
- Lên.
Tức thời sáu tên phía trước và sáu tên phía sau đồng loạt xông lên, nhằm thẳng những tử huyệt của Trần Tuệ Long mà công kích. Mười hai tên t·ấn c·ông từ mọi hướng, thân pháp rất nhanh và xuất chiêu rất hiểm, nếu là người bình thường thì chắc không thể nào kịp chống đỡ.
Nhưng Trần Tuệ Long là tôn sư của một phái, đâu phải hạng tầm thường.
Ngay lập tức, vị đạo sĩ vung song kiếm một phía trước một phía sau, tạo thành hai vòng kiếm ảnh bao quanh thân thể. Đạo sĩ vung kiếm thì trong rất chậm nhưng kiếm ảnh như tạo thành hai cái lồng úp bao quanh thân thể, kín như bưng, cảm tưởng như hắt nước cũng không lọt. Đây là tuyệt kỹ trấn phái Huyền Vũ kiếm pháp của Trấn Vũ Môn, dùng kiếm ảnh tạo nên một tấm mai rùa để phòng thủ.
Vũ khí của đám áo đen hai mặt giáp công vừa chạm vào vòng kiếm ảnh lập tức bật ra, không phạm được vào thân thể Trần Tuệ Long. Đám t·ấn c·ông vừa bị hất v·ũ k·hí ra, liền tức tốc lùi lại, cánh tay cầm v·ũ k·hí vẫn run lên bần bật. Lập tức mười hai tên khác từ tuyến dưới đã phi lên rồi, kẻ đâm người chém thẳng vào vòng kiếm ảnh nhưng cũng vẫn b·ị đ·ánh bật, không sao chạm được vào người vị đạo sĩ kia.
Trận chiến cứ thế diễn ra, tiếng kim khí v·a c·hạm nhau vang lên chan chát. Đám người chia nhau kẻ lui người tiến giáp công hai mặt liên tục nhưng vẫn không thể nào qua được vòng kiếm ảnh. Vài kẻ áo đen không cẩn thận đã dính kiếm chiêu, thọ thương bật máu. Vị đạo sĩ là đối thủ thực sự khó nhằn.
Trận đánh hội đồng diễn ra vài chục hiệp, bọn áo đen vẫn chưa thể thấy được sơ hở để công kích, đã ít nhiều ảnh hưởng đến tâm lý, ra chiêu cũng không còn được trôi chảy, chính xác nữa. Tên áo đen cầm trường kiếm thầm nghĩ, nếu không có gì đột phá thì chắc sẽ chẳng thể giành phần thắng. Lúc này, trong đầu gã đã nảy ra được một chiêu cực độc để kết thúc trận đấu.
Lượt tiếp theo mười hai tên áo đen lại xông lên. Những kẻ xuất chiêu cứ trúng vòng kiếm ảnh là liền lui lại phía sau để tránh không bị đường kiếm sắc bén của Trần Tuệ Long đánh trúng. Thế nhưng có một tên thuộc đội chặn phía trước, sau khi ra đòn còn lao thẳng vào ánh kiếm.
Trần Tuệ Long bất ngờ với lối đánh này nhưng cũng xuất kiếm thẳng về phía tên đó. Gã đồ đen trúng kiếm lập tức ngã ra, máu chảy ròng ròng. Còn chưa hiểu sao gã đó lại liền mạng như vậy, bỗng Trần Tuệ Long thấy từ sau lưng gã trúng kiếm có kiếm ảnh đâm tới. Khoảng cách thì quá gần mà chiêu kiếm vẫn chưa kịp thu lại, Trần Tuệ Long nhanh như cắt né sang một bên.
Soạt. Đường kiếm đâm sượt qua mạng sườn của Trần Tuệ Long, cứa rách một mảng bật máu tươi. Vị đạo sĩ liền lấy chuôi kiếm lập tức gõ vào hai huyệt bên mạn sườn để cầm máu. Lúc này bỗng Trần Tuệ Long cảm thấy chân khí nhộn nhạo không còn mạch lạc nữa. Nhìn xuống thấy máu chảy ra từ v·ết t·hương là máu bầm tím ngắt. Vị đạo sĩ biết là v·ũ k·hí của đối phương có tẩm độc, liền lui lại áp sát lưng vào bức vách, hít một hơi thật sâu để điều ngự lại chân khí.
Thì ra tên đồ đen thủ lĩnh đã dùng độc chiêu. Trong lúc một gã công kích Trần Tuệ Long vừa lùi xuống, tên thủ lĩnh cầm trường kiếm đã tiến lên đẩy một chưởng vào lưng và tay cầm kiếm của tên kia làm gã lao thẳng cả người cả kiếm vào vòng kiếm ảnh. Gã này làm vật hy sinh, trúng kiếm ngã lăn ra đất. Ngay lúc đấy tên đồ đen cầm trường kiếm nấp phía sau đã xuất chiêu làm thọ thương Trần Tuệ Long.
Đám kia thấy đối thủ đã trúng kiếm độc, liền ngay lập tức ra đòn nhằm thẳng đạo sĩ mà t·ấn c·ông. Trần Tuệ Long tuy trúng độc, môi đã thâm xịt lại nhưng vẫn múa song kiếm thủ thế kín mít. Bọn áo đen có kẻ quá nóng vội lại trúng chiêu tiếp, bị những chiêu kiếm vạch mấy đường lên cơ thể, máu chảy tong tỏng.
Nhưng đám áo đen biết nếu bỏ qua thời cơ này thì không bao giờ có thể khiến Trần Tuệ Long thọ thương một lần nữa. Chúng ồ ạt ra chiêu liên tiếp. Do đã trúng độc, những đường kiếm của Trần Tuệ Long cũng không còn được mạch lạc. Vị đạo sĩ đã trúng thêm mấy v·ết t·hương ở vai và cánh tay, máu đen chảy ra đặc quánh.
Đám áo đen cũng trúng kiếm vô số, sức lực thì suy giảm, lại thấy Trần Tuệ Long đã trúng mấy chiêu kiếm tẩm độc mà vẫn đánh trả nên đều khựng lại, vừa để lấy hơi, vừa để xem tình trạng của đạo sĩ thế nào. Vả lại chúng cũng không còn quá tự tin, sợ lao lên bây giờ lại khiến Trần Tuệ Long cùng đường vùng lên đánh liều thì bỏ mạng nên chỉ thủ thế đứng bao vây vị chưởng môn Trấn Vũ Môn.
Trần Tuệ Long lúc này trúng độc đã quá nặng, vị đạo sĩ dựa lưng vào tường rồi mon men đưa chân di chuyển. Đạo sĩ cố tìm một kẽ hở để có thể công kích mở đường máu thoát thân. Thế nhưng chất kịch độc của rắn lục đầu bạc quả thật quá ghê gớm, Trần Tuệ Long thấy bắt đầu khó điều khiển tứ chi, cơ thể bắt đầu run lên bần bật. Lưng dựa sát tường, Trần Tuệ Long vẫn cố bước từng bước lui vào đường trong ngõ. Đôi mắt vị đạo sĩ cũng bắt đầu cảm thấy mờ đi. Bước thêm được ba bước thì ngã lăn ra đất.
Bỗng có tiếng ra lệnh từ đầu ngõ:
- Từ từ.
Đám áo đen quay ra rồi lập tức dừng lại. Trần Tuệ Long còn nghe văng vẳng những tiếng loảng xoảng của giáp trụ. Ánh mắt lờ mờ nhìn thấy một người mặc giáp trụ đang bước vào. Đám áo đen liền tản sang hai bên nhường đường cho kẻ mặc giáp.
Vị đạo sĩ nằm vật vã trên đất, hai mắt, bờ môi và các mạch máu khắp người thì đã thâm đen lại, tai cũng chỉ nghe được thoang thoảng, cơ thể vẫn run lên. Trần Tuệ Long cố nhìn lên thấy cái bóng lờ mờ của người mặc giáp trụ đã tiến đên gần. Trong đầu chỉ có chút hy vọng mong manh, người đến hình như mặc giáp, hình như là tướng triều đình, có khi sẽ được giải nguy. Nghĩ vậy ông đưa bàn tay run run lên cầu cứu.
Phập.
Gã mặc giáp rút gươm bồi thêm một nhát vào thẳng yết hầu của Trần Tuệ Long. Vị đạo sĩ ộc máu mồm, máu mũi, giật giật rồi đầu gục hẳn sang một bên. Sùng Chân Uy Nghi đứng đầu Đạo gia Đại Cồ Việt đã quy tiên.
Lúc này, tên áo đen cầm trường kiếm nhìn sang người mặc giáp nói:
- Vị này chắc là thủ lĩnh quân Điện tiền, Điện tiền Đô thống Đàm Toại Trang đó chăng? Như thế này công hạ Trần Tuệ Long vẫn là thuộc về bọn tôi chứ, chúng tôi đã phải hy sinh một người anh em mới có thể hạ được gã đạo sĩ kia.
Gã mặc giáp nhìn sang gật đầu:
- Đúng, tao là Đô thống Đàm Toại Trang đây, công g·iết Trần Tuệ Long là của bọn mày, tao không tranh đâu. Tao chỉ muốn vào nhìn tận mắt cho chắc chắn nhiệm vụ đã hoàn thành. Thôi ở đây như thế được rồi, chúng mày có thể đi rồi, đi dưỡng thương đi, đống bầy nhầy t·hi t·hể này cứ để quân Điện tiền dọn dẹp cho. Về mà gặp sư họ Hồ lĩnh thưởng rồi còn thực hiện nhiệm vụ khác.
Đám áo đen nghe vậy liền cùng nhau rút lui vào trong biệt phủ cạnh ngõ. Đám quân điện tiền liền kéo vào từ hai đầu ngõ để dọn dẹp hiện trường dưới sự giá·m s·át của Đô thống Đàm Toại Trang.