Kiếp Sau Chúng Ta Trùng Phùng

Chương 25: Chap 25



Sau lần gặp Mạc Kỷ ở Bắc Hải, cô chắc chắn mọi việc phải bắt đầu từ người thầy lang tên Hung kia. Trở lại khu bên, cô hỏi han mọi người nhà của người phụ nữ tên Châm. Đến nhà bà Châm, gặp bà, cô liền thông báo cho bà sức khoẻ của Mạc Kỷ bạn thân của bà. Cô nói bà Kỷ vẫn còn yêu thương và coi trọng bà Châm nhiều lắm, nếu không vì như vậy thì cô đã không được bà Kỷ mời vào nhà nghe câu chuyện của chị bà. Cô khuyên bà Châm nếu có thời gian hãy đến thăm bà Kỷ, bà Châm cảm động mà gật đầu. Nói xong câu chuyện tình bạn của 2 bà, cô hỏi tới người thầy lang tên Hung kia. Bà Châm nói:

- Thầy lang Hung sao? À, sau sự việc ngày đó, thầy Hung đã chuyển đến sống tách biệt bên bờ sông thượng nguồn rồi. Nơi đó ít người qua lại nên tôi không biết hắn ta có còn ở đó nữa không.

Cô theo lời của bà Châm men theo con đường đê dẫn đến thượng nguồn. Tìm kiếm một lúc cô cũng thấy căn nhà lập tạm đơn sơ bên bờ sông. Xung quanh căn nhà rào rất nhiều cây dâu tằm, tường nhà dán đầy bùa chú khiến người ngoài nhìn vào có cảm giác lạnh sống lưng. Cô lấy hết dũng khí tiến gần đến căn nhà, khi gần tới cửa, cô bất ngờ bị trượt chân xuống một cái hố không sâu lắm nhưng nó làm mắt cá chân cô bị trẹo. Lúc cô đang đau đớn xoa mắt cá chân thì một ông lão xuất hiện phía sau lưng cô:

- Cô gái, cô là ai? Đến đây có việc gì?

Cô giật mình quay lại, suýt chút nữa đã bị dọa sợ. Sau vài giây tĩnh tâm, cô nhìn thẳng vào ông lão kia trả lời:

- Cháu... Cháu từ nơi khác đến nhà bạn ở đây chơi nhưng không may bị lạc. Đi một hồi tới đây thì bị ngã.

Ông lão trước mắt cô là một người không cao lớn lắm. Tóc đã bạc trắng cả đầu. Ông ta mặc một bộ quần áo nâu đã cũ. Thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô, một tia xấu xa lướt qua mắt của ông lão. Ông ta liền mời cô vào trong nhà nghỉ ngơi. Cô đoán chắc lão già trước mặt chính là " thầy Hung" mà cô đang tìm kiếm. Cô như mở cờ trong bụng.

Cô giả đò đồng ý với ông lão. Cô tập tễnh đi vào trong nhà còn ông lão kia đi theo sau. Lão ta đóng cửa chính với một nụ cười tà ác.



.

.

.

.

Cô ngồi nghỉ ngơi trên bộ bàn ghế được đặt giữa nhà. Trong căn nhà có một mùi ẩm mốc pha lẫn mùi hóa chất nồng nặc khiến cô không khỏi nhăn mặt. Thấy vậy, ông lão liền tự hào nói bản thân trước đây là một thầy lang có tiếng, do phải nghiên cứu nhiều loại thuốc nên trong nhà không khỏi có mùi hóa chất bảo quản. Cô không để lời của ông lão vào tai mà chỉ lén nhìn xung quanh căn nhà. Trong nhà lại không dán một chiếc bùa chú nào. Căn nhà cũng khá tối, dù đang là buổi trưa nhưng trong nhà không có lấy một tia sáng mặt trời chiếu qua. Ông lão để coi ngồi yên vị trên ghế thì cười nói cô đợi mình đi pha ấm nước. Cô ngoan ngoãn ngồi im. Khi lão ta vừa khuất khỏi tầm mắt, cô đứng dậy lục tìm trong gian nhà. Một bình thủy tinh màu đen giấu dưới gầm giường làm cô chú ý. Cô cúi xuống kiểm tra thì bất ngờ nhìn thấy trong bình đó chứa một bàn tay của người. Cô che miệng để không bật ra tiếng. Trên chiếc bình ấy có dán hai lá bùa, cô với tay xé hai lá bùa ấy làm đôi. Đúng lúc này tiếng bước chân của lão Hung càng lúc càng gần. Cô luống cuống đẩy chiếc bình vào trong chỗ cũ nhưng nó bị kẹt. Cửa mở, lão

Hung bước vào:

- Để cô đợi lâu rồi

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.