Mộng Sinh Giới

Chương 93: Đạo Kiếm Chém Đến



Chương 92: Đạo Kiếm Chém Đến

Asami đứng đó, từng nhịp thở vẫn đều đặn nhưng trong đôi mắt sắc bén lóe lên ánh nhìn đầy cảnh giác. Người nữ nhân khiển rối, vẻ mặt lạnh lùng, liếc nhanh ra phía sau, đưa tay chạm nhẹ lên ba con rối nhỏ. Trong tích tắc, một luồng năng lượng tối tăm, u ám từ tay cô ta truyền vào chúng. Ba con rối nhỏ lập tức chuyển động, ánh mắt như có sinh khí, quay người rồi rít lên “Hây!” một tiếng, phóng nhanh như chớp về phía Băng Tử Huyên đang cõng em gái chạy xa.

Nhận thấy điều đó, Asami không chút chần chừ, dồn sức vào đôi chân bật mạnh lên, định lao tới chặn đường tiêu diệt ba con rối. Nhưng ngay lúc ấy, nữ nhân khiển rối bỗng vung tay, bắn vô số sợi chỉ nhỏ mảnh nhưng sắc bén như lưỡi dao về phía Asami. Những sợi chỉ mỏng manh ấy tưởng chừng vô hại nhưng khi v·a c·hạm với thanh katana của Asami, chúng lại tỏ ra cứng cáp như thép, phát ra những tia lửa chói mắt. Áp lực từ chúng khiến Asami phải lùi lại, cẩn trọng né tránh, vừa chống đỡ, vừa quan sát chuyển động của ba con rối đang lao đi với tốc độ kinh hoàng.

Asami không khỏi cau mày, hiểu rằng đối thủ trước mặt không hề đơn giản. Giữ chắc thanh katana trong tay, cô khẽ chắp hai ngón tay lại, kéo dọc theo bề mặt thanh katana. Ngay lập tức, một luồng lôi điện lan tỏa khắp thanh kiếm, những tia sét chạy dọc bề mặt thép lạnh toát ra ánh sáng rực rỡ trong màn đêm. Luồng điện ma mị ấy lan đến đâu, những sợi chỉ bị cắt đứt, tan thành tro bụi. Một vài con rối không kịp rút lui lập tức bị điện xé toạc, hóa thành đám tro đen rơi rụng.

Asami hạ thấp trọng tâm, hai tay cầm chắc kiếm, đôi mắt dán chặt vào đối thủ, giọng nói lạnh lùng vang lên, như tiếng sấm rền khắp không gian: “Lôi Ảnh Huyễn Sát!” Trong chớp mắt, thân ảnh của cô như biến mất, chỉ để lại một vệt sáng xanh rực rỡ xé toạc màn đêm, lao thẳng về phía nữ nhân khiển rối.

Nữ nhân khiển rối giật mình, nhưng chưa kịp phản ứng, lưỡi kiếm đã lướt qua cổ cô ta, sắc bén đến mức cắt lìa một phần da thịt. Cô ta lảo đảo, tay ôm lấy cổ, ánh mắt đầy kinh ngạc nhìn Asami. Nhưng ngay khi Asami tưởng chừng như trận chiến đã kết thúc, cơ thể của nữ nhân khiển rối bỗng nhiên tan thành một màn sương mỏng rồi biến mất, chỉ để lại một hình nhân thu nhỏ với khuôn mặt của cô ta rơi xuống mặt đất.

Asami đứng bất động, đôi mắt quét qua tứ phía trong bóng tối, tìm kiếm tung tích thật sự của kẻ địch. Không gian tĩnh lặng, nhưng cô có thể cảm nhận được sự nguy hiểm đang lẩn khuất xung quanh. Đột nhiên, từ bốn phương tám hướng, những sợi chỉ vô hình lại bắn ra, dày đặc như mưa, lao thẳng về phía cô. Asami phải liên tục di chuyển, vừa né tránh, vừa đánh bật những sợi chỉ ấy. Mỗi khi kiếm của cô v·a c·hạm với chúng, những tia lửa sáng lóe lên trong màn đêm.

Asami nghiến răng, cảm thấy bực bội trước kiểu t·ấn c·ông ẩn nấp đầy mưu mô của nữ nhân khiển rối. Cô cất tiếng, giọng nói đầy khinh bỉ và thách thức: “Ngươi đúng là tiểu nhân hèn nhát, chỉ biết trốn trong bóng tối mà t·ấn c·ông lén. Sao không hiện thân, đấu trực diện với ta?”

Đáp lại lời thách thức của Asami là tiếng cười lạnh vang lên, vọng từ trong bóng tối, giọng nữ nhân khiển rối đượm vẻ khinh miệt nhưng cũng đầy cám dỗ: “Hèn nhát ư? Tiểu nhân ư? Ngươi thật ngây thơ. Từ cổ chí kim, có mấy kẻ tu luyện như chúng ta mà không dùng đến thủ đoạn? Cái gọi là chính trực, đấu diện chỉ là lý tưởng viển vông mà thôi. Ta với cô lúc này, chỉ có sống hoặc c·hết, chỉ có kẻ mạnh mới có quyền lên tiếng cuối cùng. Ta chẳng việc gì phải bận tâm đến thứ gọi là danh dự vô nghĩa ấy!”

Nữ nhân khiển rối vừa dứt lời, trong bóng tối, vô số những con hình nhân với đủ hình dạng và kích thước lao tới từ mọi hướng, như những bóng ma sống động vây chặt lấy Asami. Chúng di chuyển nhanh nhẹn, t·ấn c·ông từ các góc độ hiểm hóc, khiến Asami phải liên tục né tránh và đỡ đòn. Dù thân thủ của cô cực kỳ linh hoạt, thỉnh thoảng vẫn có vài sợi chỉ sắc bén như dao cứa sượt qua da thịt, để lại những vệt máu đỏ thẫm thấm ướt lớp vải áo bên ngoài. Mỗi lần sợi chỉ lướt qua, làn da của cô lại rát bỏng, nhưng ánh mắt Asami vẫn giữ sự kiên định, không để sự đau đớn làm giảm đi ý chí của mình.

Cô hiểu rằng nếu cứ tiếp tục đối phó với kiểu t·ấn c·ông tàn nhẫn và đầy mưu mô này, thể lực của cô sẽ dần bị bào mòn đến cạn kiệt. Cô nhận ra ý đồ của nữ nhân khiển rối: muốn h·ành h·ạ cô đến khi kiệt sức rồi kết liễu. Trong khoảnh khắc căng thẳng tột độ, Asami nhắm mắt lại, nén hơi thở, điều chỉnh nhịp đập trong lồng ngực. Cô nắm chặt thanh katana, tập trung toàn bộ cảm giác vào không gian xung quanh. Mọi chuyển động, mọi hơi thở trong màn đêm như chậm lại, để lại một sự im lặng căng thẳng.

Trong một khắc, cô cảm nhận được một luồng khí tức mỏng manh, mơ hồ nhưng không thể nhầm lẫn. Đó chính là nơi nữ nhân khiển rối đang ẩn mình. Không chần chừ, Asami mở bừng mắt, đôi mắt sắc bén như loài sói săn mồi. Cô hạ kiếm xuống, dồn toàn bộ sức mạnh vào một đòn duy nhất, dứt khoát chém dọc thanh katana xuống không gian phía trước, tạo ra một đường kiếm đạo sắc bén, toả ra ánh sáng rực rỡ của lôi điện. Luồng khí kiếm mạnh mẽ này lao thẳng về phía bóng tối xa xăm, để lại một vệt sáng chói loà trong đêm.

Nữ nhân khiển rối đang đứng ẩn mình trên một cây cột cao, mười ngón tay tinh xảo điều khiển những sợi chỉ mỏng đang tác động lên các con rối t·ấn c·ông Asami. Thoáng thấy ánh sáng của đường kiếm lôi điện đang lao về phía mình, ả lập tức nhận ra nguy hiểm, đôi mắt mở to kinh hãi. Không chút chần chừ, ả kéo những sợi chỉ của mình về, điều khiển các con rối lập tức tụ tập thành lá chắn, chắn trước mặt để cản lại đòn t·ấn c·ông của Asami.

Những con rối lao lên làm lá chắn nhưng chỉ trong chớp mắt đã bị sức mạnh của đường kiếm điện xé tan, từng mảnh gỗ, sợi dây rơi rụng xuống không trung. Dù đã hi sinh nhiều con rối, đường kiếm đạo vẫn lao tới chỗ nữ nhân khiển rối với uy lực hủy diệt. Nhanh như cắt, thân ảnh của ả lập tức biến mất, chỉ để lại một dư ảnh mờ nhạt trước khi đường kiếm của Asami chạm vào. Ánh sáng của lôi điện bùng nổ giữa không trung, phát ra một t·iếng n·ổ lớn rung chuyển cả không gian xung quanh. Áp lực từ đòn đánh lan tỏa, quét sạch mọi vật cản, thổi bay những gì còn lại của các con rối xung quanh.

Cây cột điện mà nữ nhân khiển rối vừa đứng không thể chịu nổi lực ép từ v·ụ n·ổ, gãy vụn ra thành từng mảnh, rơi rụng xuống mặt đất. Tro bụi bay lên mờ mịt, khiến cảnh tượng trở nên hỗn loạn trong màn đêm. Asami đứng vững, hơi thở gấp nhưng đôi mắt sắc lạnh vẫn quét quanh, tìm kiếm dấu vết của kẻ thù.

Từ trong màn đêm u ám, nữ nhân khiển rối lộ diện, gương mặt lạnh lùng sắc sảo hơn trước. Ánh mắt ả ánh lên vẻ tàn nhẫn, dường như bị đẩy đến giới hạn mà buộc phải phơi bày sức mạnh thật sự. Ả chậm rãi tiến về phía Asami, từng bước chân đầy sát khí như khắc vào màn đêm tĩnh mịch. Đưa bàn tay thon dài lên, ả thu hết những sợi chỉ đỏ xung quanh, xoắn lại thành một vật thể. Từng sợi chỉ đan chặt vào nhau, dần hình thành một thanh kiếm mỏng nhưng sắc bén, sáng lên màu đỏ huyết sắc rực rỡ, tựa như chứa đựng hàng ngàn linh hồn bị phong ấn.

Ả vung mạnh thanh kiếm huyết sắc, những sợi chỉ đỏ quanh thân lập tức tỏa ra tạo thành những cánh hoa hồng nhuộm máu rơi xuống mặt đất. Tiếng cười lạnh lẽo của ả vang lên, rít qua không gian: "Nếu ngươi muốn đánh trực diện, ta sẽ chiều ý ngươi!" Luồng Thuật Khí đáng sợ từ cơ thể ả bùng lên, cuốn theo cơn gió mạnh làm tả váy bay phấp phới, trông như một con ác quỷ đứng sừng sững giữa bóng đêm, vẻ đẹp nguy hiểm và huyền bí khiến cho không gian xung quanh như ngừng lại.

Nhận thấy đối thủ đã bộc lộ một phần sức mạnh thật sự, Asami không thể xem thường nữa. Thân thể cô từ từ xuất hiện những tia lôi quang điện màu xanh dương sắc bén, chạy dọc khắp cơ thể, phát ra những âm thanh lách tách trong không gian yên ắng. Những tia lôi điện chạm xuống mặt đất, tạo thành những vết cháy đen hằn sâu, như minh chứng cho uy lực khủng kh·iếp mà cô đang chuẩn bị giải phóng. Ánh mắt cô lạnh lùng, kiên định, trong tâm khảm chỉ có một mục tiêu duy nhất: hạ gục nữ nhân khiển rối kia.

Hai kẻ thù nguy hiểm nhìn nhau, mỗi người một bên như hai cực đối lập, cả hai tràn đầy khí thế nhưng lại vô cùng tĩnh lặng, như những con dã thú đang chực chờ khoảnh khắc lao vào nhau. Rồi trong một cái chớp mắt, thân ảnh cả hai bỗng nhiên biến mất, chỉ còn lại những tàn ảnh mờ nhạt, và trong tích tắc không gian xung quanh bùng nổ với một sức mạnh khủng kh·iếp.

Phía xa xa, Băng Tử Huyên đang chạy thục mạng để bảo vệ em gái. Bỗng nhiên, từ phía sau vọng lại t·iếng n·ổ kinh thiên động địa, âm thanh rung chuyển cả mặt đất, bạo khí khủng kh·iếp lan rộng như một làn sóng năng lượng, cuốn theo cát bụi và gió mạnh ập đến chỗ hắn. Cảm giác uy áp ghê gớm khiến hắn bất giác dừng lại, quay đầu nhìn về phía cuộc chiến đằng sau. Ánh sáng lóe lên, tia lửa bùng nổ như pháo hoa giữa đêm đen, thắp sáng cả một khoảng trời.

Nhưng khi Băng Tử Huyên chưa kịp định thần, từ trong bóng tối, ba con hình nhân với tốc độ kinh hoàng lao thẳng về phía hắn. Đôi mắt của chúng đỏ rực, động tác như những cỗ máy tử thần được lập trình chỉ để tiêu diệt. Băng Tử Huyên cảm nhận được sát khí lan tỏa từ mỗi bước chân của chúng, sự đe dọa khiến hắn toát mồ hôi lạnh. Lần này, hắn biết rằng không thể trông chờ vào ai khác ngoài chính mình, phải dốc hết sức để bảo vệ em gái khỏi hiểm nguy.

Hít một hơi thật sâu, hắn xoay người, cẩn thận đặt em gái ra phía sau rồi đối mặt với ba con hình nhân. Ánh mắt hắn kiên định, tay nắm chặt lấy thanh kiếm dù có phần run rẩy nhưng lòng quyết tâm lại rực cháy.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.