Nguyệt Lạc Hoa Nhiên

Chương 27: Câu trả lời của Yên Nhiên Tuyết



Yên Nhiên Tuyết suy nghĩ trong giây lát, ánh mắt nàng trở nên sắc bén hơn, như thể đã đưa ra quyết định quan trọng. Dù cảm nhận được sự nặng nề trong lời cảnh báo của linh hồn thanh kiếm, nàng không hề tỏ ra nao núng.

Những thử thách, nguy hiểm, hay sức mạnh tiềm ấn đều không khiến nàng lùi bước. Nàng đã đi qua quá nhiều khó khăn để có thể đứng vững đến ngày hôm nay, và thanh kiếm này sẽ là một phần quan trọng trong hành trình sắp tới của nàng.

Nàng chậm rãi gật đầu, ánh mắt kiên quyết. "Ta hiểu rồi. Ta sẽ không quay đầu lại. Nếu đã chọn con đường này, ta sẽ không bỏ cuộc."

Linh hồn của Nguyệt Tâm Kiếm im lặng trong không gian, dường như cảm nhận được sự kiên định trong quyết tâm của nàng. Một luồng ánh sáng nhẹ nhàng từ thanh kiếm bừng lên, như thể đáp lại sự quyết tâm của Yên Nhiên Tuyết. Không gian xung quanh nàng dần thay đổi, những vết nứt trong kết giới dịu đi, ánh sáng từ thanh kiếm dần trở lại với vẻ bình thường.

"Rất tốt," linh hồn của Nguyệt Tâm Kiếm đáp, giọng nói trở nên ấm áp và tán thưởng. "Người đã lựa chọn con đường đúng đắn. Ta sẽ giúp đỡ người, nhưng hãy luôn nhớ rằng sức mạnh mà ta mang lại không phải là thứ để lợi dụng dễ dàng. Nó sẽ đưa người đến vinh quang, nhưng cũng có thể hủy diệt người nếu không kiểm soát được.

Hãy học cách làm chủ nó, và khi đó người sẽ không còn là một kẻ đơn độc."

Thanh kiếm bỗng phát ra một tiếng kêu nhẹ, như thể đang nhận thức về sự kết nối mới này. Dường như một cánh cửa mới đã mở ra, và Yên Nhiên Tuyết cảm nhận được một sức mạnh kỳ lạ lan tỏa từ thanh kiếm vào cơ thể mình.

Cảm giác này vừa lạ lẫm lại vừa quen thuộc, như thể nàng đã chờ đợi nó từ rất lâu.

"Ta sẽ không khiến người thất vọng," Yên Nhiên Tuyết nói, giọng nàng chắc chắn, đôi mắt sáng lên với sự tự tin.

"Cảm ơn vì đã cho ta cơ hội này.

Trước khi không gian trong thanh kiếm bắt đầu mờ dần, Nguyệt Tâm Kiếm nhẹ nhàng tỏa ra một luồng ánh sáng xanh biếc, tạo thành một hình vòng cung quanh Yên Nhiên Tuyết. Trong khoảnh khắc đó, một vật thể lấp lánh xuất hiện trong không gian, là một chiếc nhẫn trữ vật nhỏ gọn, với thiết kế rất tinh xảo. Nhẫn có một mặt đá phát sáng màu lam mờ ảo, khi Yên Nhiên Tuyết chạm vào, nàng cảm nhận được năng lượng trong nhần truyền vào tay mình.

Ngón tay nàng khẽ vuốt nhẹ lên mặt đá, chiếc nhẫn tự động khít lại với tay nàng, như thể đã chọn lựa chủ nhân của mình. Một cảm giác kỳ lạ lan tỏa trong cơ thể, như thể nhẫn này không chỉ là vật dụng trữ đồ đơn thuần mà còn là một phần của nàng. Khi khẽ nâng tay lên, Yên Nhiên Tuyết phát hiện bên trong nhẫn có không gian vô hạn, chứa đựng không chỉ vật phẩm mà còn là một chút khí tức kỳ lạ, như thể có một linh hồn đang ngủ say bên trong



Chưa hết, một chiếc vòng tròn nhỏ khác cũng xuất hiện trước mặt nàng. Vòng tròn này không giống bất kỳ vật gì nàng từng thấy qua. Nó có hai phần, mỗi phần hình tròn hoàn chỉnh nhưng lại được thiết kế sao cho chúng có thể chồng lên nhau, khớp hoàn hảo như một chiếc bánh xe đang xoay quanh một trục. Khi nàng đưa tay ra, cả hai vòng chéo vào nhau, tạo thành một biểu tượng như một con mắt, xoay tròn lấp lánh ánh sáng xanh dương kỳ bí.

Cả hai chiếc vòng khi xoay tròn không hề phát ra tiếng động, nhưng Yên Nhiên Tuyết có thể cảm nhận được sức mạnh trong đó, một thứ năng lượng vừa quen thuộc vừa kỳ diệu, như thể hai chiếc vòng này có thể mở ra cánh cửa đến một thế giới khác, nơi nàng có thể học hỏi và tu luyện thêm, hoặc có thể là một công cụ giúp nàng đối phó với những tình huống nguy hiểm trong tương lai.

"Đây là vòng tròn bảo vệ," linh hồn của Nguyệt Tâm Kiếm nhẹ nhàng cất lời, như thể đã nhận thức được sự tò mò trong ánh mắt Yên Nhiên Tuyết. "Khi người cần, nó sẽ giúp bảo vệ người khỏi những nguy hiểm, và những năng lực tiềm ẩn bên trong nó sẽ thức tỉnh theo thời gian. Cả nhẫn trữ vật và vòng bảo vệ này sẽ là trợ thủ đắc lực cho hành trình phía trước."

Yên Nhiên Tuyết nhẹ nhàng cầm lấy chiếc vòng, cảm giác được một sợi dây vô hình kết nối nàng với thanh kiếm, cũng như với những năng lượng vô hạn mà nó ẩn chứa. Nhẫn trữ vật và vòng bảo vệ này không chỉ là vật phẩm đơn thuần mà là sự hiện thân của một mối liên kết, là món quà mà Nguyệt Tâm Kiếm dành tặng nàng, với hy vọng sẽ giúp nàng vượt qua những thử thách khó khăn phía trước.

Ánh sáng trong không gian thanh kiếm dần mờ đi, những vật phẩm mới mẻ này khẽ sáng lên rồi biến mất vào trong người Yên Nhiên Tuyết, như thể chúng đã hòa vào trong linh hồn của nàng, chuẩn bị cùng nàng bước vào một chặng đường mới, đầy thử thách.

Khi không gian xung quanh Yên Nhiên Tuyết dần tan biến, nàng vẫn đứng bất động trong phòng, cảm giác như thể vừa bước ra từ một giấc mơ kỳ lạ. Mọi thứ xung quanh dần trở lại bình thường, nhưng sự kỳ diệu của những gì vừa xảy ra không thể nào biến mất hoàn toàn trong lòng nàng.

Yên Nhiên Tuyết khẽ đưa tay lên, cảm nhận chiếc nhẫn trữ vật trên ngón tay, nó vẫn ở đó, lạnh lùng nhưng vững chãi, như thể là một phần của nàng. Ánh sáng từ chiếc vòng bảo vệ cũng mờ dần, nhưng cảm giác năng lượng kỳ bí vẫn còn đọng lại trong không gian, như thể một cái gì đó vừa xảy ra là thực, dù nàng không thể tin vào những gì mình vừa trải qua.

"Hệ thống, ngươi có thấy cái gì không?" Yên Nhiên Tuyết hỏi khẽ, giọng có chút run rẩy, không biết liệu có phải nàng đang mơ hay không.

Hệ thống cũng im lặng trong giây lát, rồi bỗng nhiên lên tiếng với giọng đầy khó hiểu: "Mặc dù ta không có linh cảm như Ký chủ, nhưng những vật phẩm đó và không gian kia... không phải là giấc mơ. Có lẽ Ký chủ thật sự đã được chọn làm chủ của thanh kiếm này."

Yên Nhiên Tuyết nhắm mắt lại, cố gắng ổn định lại tinh thần. Cảm giác vừa mới trải qua quá kỳ diệu và mơ hồ, nàng không thể không nghi ngờ liệu tất cả chỉ là một ảo giác. Nhưng khi nhìn vào chiếc nhẫn trên tay, cảm giác vững vàng và mát lạnh khiến nàng không thể phủ nhận sự hiện diện của nó.

"Vậy... nếu không phải mơ thì sau này ta sẽ phải làm gì với những món đồ này?" Yên Nhiên Tuyết hỏi, cố gắng thu thập lại lý trí.

"Hãy giữ chúng cẩn thận," Hệ thống đáp lại. "Nhẫn trữ vật sẽ giúp Ký chủ cất giữ đồ đạc, nhưng chiếc vòng bảo vệ kia có vẻ quan trọng hơn. Khi Ký chủ gặp nguy hiểm, nó sẽ bảo vệ Ký chủ."

Yên Nhiên Tuyết cảm thấy hơi lo lắng, nhưng sự quyết tâm trong nàng cũng dần nảy sinh. Dù đây là một thế giới đầy nguy hiểm, nhưng ít nhất nàng đã có một trợ thủ mạnh mẽ.



"Vậy thì... ta sẽ không lãng phí cơ hội này," nàng thì thầm với bản thân, rồi từ từ thu lại mọi suy nghĩ, chuẩn bị cho những thử thách phía trước.

Khi nàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía thanh kiếm Nguyệt Tâm Kiếm đang được đặt trên bàn, ánh sáng từ thanh kiếm như một lời nhắc nhở rằng một hành trình mới đã bắt đầu.

Yên Nhiên Tuyết cảm thấy cực kỳ đắc ý khi nghĩ về việc mình đã quyết định đúng đắn khi lựa chọn Nguyệt Tâm

Kiếm. Nàng cười thầm trong lòng, không thế không trêu chọc hệ thống.

"Người thấy chưa?" Yên Nhiên Tuyết nói, giọng đầy tự hào. "Lựa chọn của ta không sai. Còn dám nói xấu Nguyệt Tâm Kiếm nữa không?"

Hệ thống im lặng một lúc, rồi cuối cùng lên tiếng nhưng giọng đầy ấp úng, có phần không dám đối diện với lời nói của Yên Nhiên Tuyết: "À... thực ra thì... ta... ta không có ý... ý đó đâu. Chỉ là, lúc đó... ta có chút lo lắng thôi..."

"Lo lắng?" Yên Nhiên Tuyết nhướng mày, cảm thấy cực kỳ thích thú. "Lo lắng cái gì? Đúng là người không thể nhìn nhận đúng giá trị của mọi thứ mà! Nguyệt Tâm Kiếm mạnh mẽ như thế, mà người còn nghi ngờ."

"Hừ... không phải là... ta chỉ muốn tốt cho ngươi thôi sao." Hệ thống lại im lặng một lúc lâu, rồi mới lên tiếng, cố gắng chữa lại một chút. "Đừng vội tự mãn, Ký chủ. Dù sao thì còn rất nhiều thử thách phía trước..."

"Thử thách gì chứ?" Yên Nhiên Tuyết cười rạng rỡ. "Ta giờ có thanh kiếm này rồi, còn lo gì nữa? Mọi thứ sẽ dễ dàng thôi."

Hệ thống lại ngừng nói, chỉ có thể thở dài trong im lặng, cảm thấy bị "dạy dỗ" một phen. Nhưng dù có thế nào, nó cũng không thể phủ nhận rằng Yên Nhiên Tuyết quả thật đã có một lựa chọn rất "mạnh tay". Giờ đây, nàng đã sở hữu một món vũ khí cực kỳ đặc biệt, và có thể sẽ là chìa khóa cho nhiều thử thách sắp tới.

Yên Nhiên Tuyết hài lòng với sự im lặng của hệ thống, cảm thấy như mình vừa giành chiến thắng một trận nhỏ.

Nàng quay lại nhìn Nguyệt Tâm Kiếm một lần nữa, mắt lóe lên một tia sáng kiên quyết.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.