Lạc Diệp Tiên Tông ai cũng biết Nghiêm Trấn chiến lực cực mạnh, lúc này hắn thay mặt mọi người nói chuyện, cũng không ai phản bác câu nào. Vân Hà cũng là như thế, cho dù nàng không thích Nghiêm Trấn, có điều xét về phương diện thực lực cùng lịch duyệt, Nghiêm Trấn quả thực mạnh hơn nàng một chút.
"Thật ra yêu cầu của chúng ta rất đơn giản, các ngươi chỉ cần thúc thủ chịu trói, cùng chúng ta trở về Vong Đô thành là được". Tên ma tu lại lần nữa cất lời.
Bảy người Thiên Vân nghe tới hai từ Vong Đô, vẻ mặt không khỏi đại biến.
Vong Đô thành chẳng qua chỉ là một cái tên, nó ở đâu trước giờ không người biết được, cho dù tiên môn tu sĩ phái người trà trộn, cũng chưa từng có thu hoạch nào. Chỉ nghe đồn, một khi tiến về Vong Đô thành, tất cả sẽ bị ma vật phụ thể, từ nay trở thành ma tu một bộ phận. Tuy lời đồn là vô căn cứ, có điều bởi vì bản năng sợ hãi ma tu, cho dù không có căn cứ, vẫn không ít người tin theo thuyết này. Lâu dần một đồn mười, mười đồn trăm, cuối cùng không phải sự thật cũng biến thành sự thật.
Nghiêm Trấn lông mày chau lại, khí thế trên người y đột nhiên cải biến, quanh thân kiếm khí ngút trời mà lên. Hắn chằm chằm nhìn vào đám người ma tu, gằn giọng nói. "Các ngươi thật muốn cùng chúng ta không chết không thôi?"
"Hừ! Nói nhiều như vậy làm cái gì, cứ tiến tới chém giết một lần là được". Vân Hà lúc này cũng nổi giận, tay phải khẽ vẫy, một Pháp Bảo hình lục lăng xuất hiện nơi tay.
Thiên Vân thấy tình hình căng thẳng, cũng nghiêm sắc mặt lại, trong lòng so đo, liệu có nên triển lộ thực lực hay không.
"Vân Hà tông chủ đừng nóng giận, ngươi cùng Nghiêm Trấn thánh tử tuy rằng mạnh mẽ, có điều ngươi phải hiểu, song quyền khó địch tứ thủ. Đám người các ngươi có bốn tu sĩ Phân Chi cảnh, ngươi dám bảo đảm sẽ bảo hộ được bọn họ hay không?" Gã ma tu cười nói. Lại nhìn vào Nguyên Phụng đang đứng sau lưng Nghiêm Trấn, cười nhạt. "Huống chi ba người các ngươi, bản lĩnh cũng chưa thực sự mạnh mẽ nha"
Nghiêm Trấn cùng Vân Hà bốn mắt nhìn nhau, cũng nhận ra trong lòng đối phương lo lắng.
"Tông chủ, Nghiêm tiền bối, chúng ta cứ buông tay đánh một trận là được. Cho dù chết tại nơi này, vẫn tốt hơn bị ma tộc đoạt xá. Nếu chúng ta chết, hai người lập tức chạy đi là được. Ta tin với bản lãnh của hai người, chạy thoát khỏi vòng vây cũng không phải việc khó". Ninh Nhật Hạ hít sâu một hơi, tiến lên một bước, nghiêm túc nói.
Hai huynh đệ họ Dương tuy vẫn còn rất sợ, có điều cũng không muốn bị ma tộc phụ thể, nghe Ninh Nhật Hạ nói như vậy, lập tức gật đầu nói. "Đúng vậy, cùng lắm thì vẫn lạc, bị ma tộc đoạt xá, chỉ sợ đến lúc đó chúng ta sẽ trở thành tội nhân thiên cổ"
Thiên Vân không nói cái gì, chỉ bước lên một bước, thần thái vẫn như cũ ung dung, hai tay chắp sau lưng. Nếu không phải vì tu vi hắn yếu nhất, với phần khí độ này, không khỏi khiến người khác ghé mắt mà nhìn.
Nguyên Phụng thấy người bên mình làm ra lựa chọn, lúc này cũng cắn răng, bước ra khỏi cái bóng của Nghiêm Trấn.
Nghiêm Trấn thấy nàng đi ra, cũng gật đầu một cái, không nói cái gì.
Vân Hà cũng cười cười, hướng tỷ muội tốt truyền âm. "Chút nữa nếu cảm thấy không ổn, ngươi lập tức vận dụng bí thuật, chạy càng xa càng tốt"
Nguyên Phụng thở dài, gật đầu. Thật ra Nguyên Phụng thực lực rất mạnh, so sánh với Vân Hà cùng Nghiêm Trấn, chỉ sợ mạnh hơn không ít. Chẳng qua nàng quanh năm ở lại trong tông môn, vừa gia nhập đã được khâm định làm chân truyền, một đường xuôi gió xuôi nước, nào đã từng gặp phải người chặn giết, lúc này nàng sợ hãi cũng là chuyện bình thường. Nếu cho nàng lịch duyệt bằng một nửa Nghiêm Trấn, chỉ sợ trong bảy người ai có tiếng nói quyết định còn chưa biết.
Mười ma tu nghe đám người Lạc Diệp Tiên Tông quyết tử chiến, sắc mặt không khỏi lạnh xuống. Bọn chúng muốn là tìm thân thể tu sĩ, tiếp nhận ma thần phụ thể. Có điều đây cũng không phải chuyện bắt buộc, không phải bảy người Thiên Vân, bọn họ có thể tìm những tu sĩ khác. Sắn tiện đây giết chết bảy người, lấy máu kêu gọi huyết tế cũng không tồi.
"Các ngươi đã muốn chết, vậy cũng đừng trách chúng ta hạ thủ vô tình. Giết!" Gã ma tu nãy giờ vẫn mở miệng nói chuyện, gằn giọng quát. Thân ảnh hắn đột ngột cất cao, nhoáng một cái đã hóa thành một cự ma ba đầu sáu tay. Khí tức trên người y kéo căng hết cỡ, thân thể y mạnh đến mức có thể cảm giác được sức nóng tỏa ra, từng tiếng tim đập thùng thùng như tiếng trống.
Hắn vung tay đánh ra một chưởng. Chưởng ảnh to lớn đen kìn kịt, nháy mắt đã rơi vào trước người Nghiêm Trấn. Muốn đem Nghiêm Trấn một chưởng đập chết.
Có điều Nghiêm Trấn là người nao? Hắn đã từng dùng cảnh giới Phân Chi chém giết một vị ma tu cảnh giới tương đương với Phong Thân, làm sao có thể nói giết liền giết. Hắn hừ lạnh một tiếng, quanh thân kiếm khí bay múa, từng tiếng ong ong chói tai vang lên. Nếu đứng gần có thể nghe thấy một vài tiếng lẩm bẩm, những kiếm khí này tựa như có ý thức, tự động hợp lại thành một thanh cự kiếm, chém thẳng về chưởng ảnh.
Chưởng ảnh tưởng chừng mạnh mẽ vô song, có điều khi bị đại kiếm chém vào, lập tức tán loạn vỡ nát, chịu không được một kích. Đại kiếm còn chưa có ngừng, thẳng hướng gã ma tu, nổ bắn mà đi.
Mấy vị ma tu khác cũng thất kinh, vội vàng ra tay ngăn cản. Chỉ thấy, người thì biến thành cự nhân, người thì tung ra một chiếc chuông đen, người vung đao chém tới, khí thế đều vô cùng cường đại.
Oành!
Đại kiếm lập tức bị chặn lại, có điều đám người ma môn sắc mặt cũng vô cùng khó coi, nhìn về phía Nghiêm Trấn, lộ rõ sự kiêng kị.
"Kiếm Ý hóa hình. Không ngờ Nghiêm thanh tử, đã tu luyện tới tình trạng này". Gã ma tu thủ lĩnh lúc này mới lấy lại nqk0l bình tĩnh, nhìn về phía Nghiêm Trấn, giọng nói cũng trầm trọng mấy phần.
Kiếm tu, đao tu, hay bất kì tu sĩ chủ tu binh khí nào, trong quá trình tu hành, nếu may mắn đều có thể thức tỉnh ý.
Ý này chính là chấp niệm đối với kiếm, với đao, hay bất kì loại binh khí nào đó tới trạng thái "hư hóa" mà hình thành. Hư hóa, tên như ý nghĩa, một người luôn yêu kiếm, lúc nào cũng muốn đạt tới cảnh giới cao nhất của kiếm, thậm chí hình thành chấp niệm, sẽ sinh ra loại ngộ nhận. Cũng giống như một người có hai tính cách, cũng bởi vì quá cố chấp, nên đã tự phân tách thành hai phần một phần con người, một phần thành ý. Bởi vậy khi thi triển chiêu kiếm kia, lúc Nghiêm Trấn thả ra kiếm khí, lại nghe xung quanh có tiếng lẩm bẩm, đây chính là ý.
Bởi vì ý cùng bản thân tu sĩ cùng một nhịp đập, chính vì thế nó chẳng khác gì một cái phân thân. Tất nhiên ý không thể mang thực lực giống bản thân tu sĩ, nhưng nếu tu đến cảnh giới tối cao, nó cũng không kém bao nhiêu.
Ý chia làm bốn cảnh giới. "Linh, Đạo, Hóa, Ngưng"
Một khi tu sĩ chấp niệm quá sâu, khiến bản thân xuất hiện ý. Lúc này ý chỉ có hình thức sơ khai, vô hình, vô chất, sức mạnh cung cấp rất khiêm tốn. Cảnh giới này gọi là Linh.
Khi ý được tu sĩ dùng thần hồn tầm bổ, sẽ mang nhận thức riêng, có thể nói chuyện cùng tu sĩ. Cảnh giới này gọi là Đạo. Ý đạt tới cảnh giới này, đã có thể mang năm thành thực lực tu sĩ phát huy đi ra. Nếu bắt gặp tu sĩ chủ tu binh khí, trong người có tiếng lẩm bẩm phát ra, vậy kẻ này đã tu ý tới cảnh giới thứ hai.
Cảnh giới thứ ba là Hóa Nghiêm Trấn đã thi triển đi ra. Kiếm khí ngàn vạn kia chính là ý. Nghiêm Trấn chủ tu kiếm, ý của hắn chính là kiếm. Kiếm ý vừa ra, đủ để khiến đám ma tu phải đồng loạt xuất thủ ngăn cản. Ý ở thời điểm này, đã có bảy thành thực lực tu sĩ. Đừng nghĩ bảy thành thực lực không đáng là gì. Nghiêm Trấn có thể đồng loạt xuất ra cả ngàn kiếm khí, bảy thành thực lực hợp lại, nếu không có thủ đoạn bảo mệnh, vậy ngươi đi chết.
Cảnh giới cuối cùng chính là Ngưng. Ý Ngưng thành binh khí, từ nay trở thành bản mệnh thần binh của tu sĩ. Ai cũng biết, tu sĩ chỉ có một pháp bảo bổn mệnh. Thế nhưng người tu ra ý sẽ có thêm một loại bổn mạng binh khí khác. Binh khí này trực tiếp hấp thu linh lực tu sĩ, sai sử như cánh tay, tu sĩ chết loại binh khí này cũng tiêu tán. Tu đến tình trạng này, Ý đã có thể phát huy ra mười thành thực lực của tu sĩ. Có thể nói khủng bố không gì sánh được.
Thiên Vân biết Nghiêm Trấn thực lực vô cùng cường hãn, có điều hắn chưa từng nghĩ y đã tu ra Kiếm Ý. Lúc này nhìn lại, không khỏi thầm than. "Thiên tài quả nhiên không giống người thường"
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ