Cái thứ kỳ dị trước mặt bọn hắn cũng không phải là không có điểm yếu, nó không thể nào chịu được lửa từ Phượng sinh ra. Cũng không đủ cứng để chiêu mấy chiêu kiếm pháp của Long.
Điều bọn hắn cần giải quyết chính là khả năng hồi phục siêu tốc của nó, cơ mà điều này hóa ra lại có thể làm được với sự trợ giúp của 1 trong ngũ đại tóp tóp - Mr. Tesla aka điện.
Cây cột điện đáng thương bị Long nhắm tới không hề có sức chống trả bị cậu dùng một kiếm chặt đổ, chất dẫn điện cũng đã được cậu đổ đầy ra mặt đường, còn ở đâu lấy tới thì đơn giản thôi. Cái trò này lúc còn chưa bật hack cậu cũng làm không ít lần, chẳng qua khi đó chỉ dùng máy chích điện mà thôi.
Cái thứ bán bổ kia thì đã bị Phượng dùng lửa đốt lùa về không sai biệt lắm, cũng may thứ này hoạt động hoàn toàn là do bản năng cho nên không hề nhận thấy được cái bẫy tạm bợ của 2 người bọn họ.
Sau đó, cái gì tới cũng tới..
Điện thật sự có hiệu quả tới thứ c·hết bầm này, nó rít lên tiếng gào thét mà không ai biết chui ra từ đâu. Sau đó liền co giật nằm xuống bộ dáng giống như hết pin, nhưng từ tốc độ tiêu hao thể lực của bản thân 2 người liền biết thứ này còn chưa c·hết.
‘’Cho nên cái đầu của nó là nằm ở đâu??’’ Mặc dù tốc độ tiêu hao còn chưa đến nỗi chịu không được, nhưng Phượng lại không phải thích cái cảm giác đó. Cô nàng cực kỳ khó chịu ra mặt, cũng may kế bên có người đã suy nghĩ biện pháp.
‘’Nếu không để tao chặt một hồi đi! Kiểu gì cũng sẽ chặt chúng đầu của nó.’’
‘’Được không! Thế còn bên kia..?’’
Long nghe được lời này của Phượng liền dùng ánh mắt khó tin đối với cô nàng:
‘’Trời đất ơi! Chị gái không đùa đấy chứ, 2 người chúng ta phân lượng thế nào còn không rõ sao. Một tên tép riu như này đã đánh cực kỳ chật vật rồi, qua bên kia để hóng gió 2 giây rồi c·hết à?’’
Thế là cặp tình nhân liền xuất hiện cuộc cãi vã đầu tiên, cuối cùng vẫn là lấy Long thua trận nhận lỗi sau đó dỗ dành Phượng.
Lấy thị giác người bên ngoài nhìn xem mọi thứ từ đầu đến cuối, đội trưởng có chút im lặng không nghĩ tới một đứa đã từng cực kỳ cảnh giác cùng hết mình với nhiệm vụ như Long bây giờ đã biến thành một con cáo già thích giả ngu.
‘’Chậc! Mặc dù thằng bé nói có phần đúng, nhưng mà tại sao nghe vào vẫn cảm thấy bực bội.’’
Mà Long cũng không muốn ở đề tài này dừng lại quá lâu, thế là cậu liền thành thật dùng kiếm đem thứ quái dị trước mặt chặt thành nhiều khúc, từ chặt ngang sau đó chặt dọc rồi lại chặt chéo.
Cứ như thế cục thịt bự kia liền trở thành những lát sashimi trước bàn tay của đầu bếp Long. Chặt chém một hồi cuối cùng cậu cũng tìm ra được cái gọi là đầu của thứ quái dị này.
‘’CMN CHỨ! Thằng nào tạo ra thứ này vậy, dm boss bảo cái này là đầu sao không gọi thẳng là cậu nhỏ của nó đi.’’
Long không kiềm được mà bắt đầu mở máy hát, thứ mà bọn hắn cố gắng tìm nãy giờ hóa ra lại là thứ luôn ở trước mặt bọn hắn bấy lâu. Chẳng qua nó ở vị trí quá n·hạy c·ảm nên cả 2 thường có xu hướng né đi.
Cơ mà trong lúc chặt thứ này không thể không đụng đến nó được, nên Long cũng thử đem thứ này chặt thành vài khúc xem thử thứ kia có phản ứng gì không.
Sau khi thằng em bị gọt thứ kia vậy mà có phản ứng, hơn nữa còn là cực kỳ mảnh liệt cả người nó liền phình to lên như trái bóng bị bơm căng. Hai người bọn hắn nhìn thấy liền sợ hãi ôm nhau chạy vào 1 tòa nhà đổ nát ẩn núp.
‘’Rầm!!!!’’ Thứ kia nổ tung để lại một đống chất dịch nhầy màu xanh lá, hơn nữa thứ này còn có tính ăn mòn. Xe cộ, công trình xung quanh đều bị nó đem hóa thành chất lỏng.
Ngay cả nơi bọn hắn ẩn núp cũng không tránh khỏi, cũng may nó không dính tới cột chống nhà nên mặc dù bị ăn mòn không ít tòa nhà vẫn còn chưa đổ.
‘’Cái này chắc chắn là do sếp muốn chơi xấu!’’ Long nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ.
Dù tính cách của Phượng không thù dai như Long, nhưng lần này cô nàng cũng hiếm thấy đồng tình với ý kiến của cậu. Không nghĩ tới sếp bọn hắn bề ngoài nhìn hòa ái dễ gần thế mà bên trong lại là một người cực kỳ xấu tính đâu.
Đối với bất mãn của 2 đứa trẻ, đội trưởng chỉ khịt mũi bảo tuổi trẻ chưa trải sự đời. Đây là bài học đầu đời cho bọn hắn nha, đối với tin tức từ tổ chức đưa tới không thể chỉ răm rắp nghe theo mà còn phải phỏng đoán, nghi ngờ.
Ở cái thế giới này không thể tin được bố con thằng nào, cho dù là đồng đội chiến hữu, ít nhất là đến khi đảm bảo mấy tên đây cũng có suy nghĩ giống mình. Còn đối với người ngoài hoặc cấp trên, ngươi sẽ không bao giờ đoán được địa vị của ngươi trong lòng bọn hắn là ở đâu.
Cho dù ngươi có là nhân viên xuất sắc, nhưng ở cái thế giới này nha, một khi ngươi làm ra hành động trái ngược với ý muốn của bọn hắn, vậy thì ngày mai cho ngươi đi gặp ông trời cũng không thể không xảy ra.
Cho nên để đảm bảo 2 đứa trẻ có thể hiểu được công việc này không hoàn toàn dễ dàng như bọn hắn nghĩ, cho nên sếp phải nhịn đau hóa thành người ác một lần.
Giải quyết xong mục tiêu, cả hai cuối cùng vẫn quyết định chạy về chiến trường để hỗ trợ. Đội trưởng thấy thế cũng biết đây là thời điểm nên ra mặt.
Cách chiến trường khoảng 1km, Long và Phượng đã bắt gặp đội trưởng đang nằm trên bệ đá như đã chờ bọn họ từ lâu.
‘’Ồ! Xem ai đây này..’’ Bộ dáng ngả ngớn của đội trưởng làm Long cực kỳ ngứa mắt, cho nên cậu cũng không nể nang gì mà bắt đầu nói khuấy. Dù sao cũng là đồng nghiệp hơn 1 năm, mấy cái ngại ngùng hay gì đó cứ để người mới như Phượng làm là được.
‘’Uầy! Nóng nảy thế chàng trai, dù sao thứ kia cũng không làm khó được 2 đứa bây đi. Cho nên ta mới ngồi ở đây chờ 2 tụi bây tới đấy.’’
Bộ dáng cùng lời nói của đội trưởng làm ra cực kỳ gợi đòn, ngay cả Phượng cũng bắt đầu nhịn không được suy nghĩ có nên trùm bao bố tên già trước mắt này không. Ấn tượng ban đầu đều đã vỡ vụn sạch sẽ còn sợ cái gì.
Thấy bầu không khí đang trở nên không đúng, đội trưởng cũng thu hồi bộ dáng bông đùa của mình. Cái này cũng không trách hắn được, cứ tưởng tượng bản thân luôn nhảy múa trước lưỡi hái tử thần hơn 50 năm đi tinh thần không bị biến đổi mới lạ, muốn biết cứ hỏi mấy gã lính mỹ trong c·hiến t·ranh Việt Nam đấy.
‘’Bây giờ tình huống bên trong đã vượt qua ngoài cấp độ của chúng ta, nhiệm vụ cả đội bây giờ chỉ cần ở ngoài đảm bảo không có con chuột nào thoát ra là được! Hiểu chứ?’’ Thái độ của đội trưởng bây giờ cực kỳ nghiêm túc, ra dáng đúng với biệt danh của ông.
Long và Phượng cũng bị khí thế của ông phát ra liền quên đi chuyện lúc nãy, nhanh chóng bắt tay vào nhiệm vụ.
Lều, súng nhắm, rada liên lạc lại một lần nữa được trải ra. 3 người sau đó nằm trong một khu đổ nát, phối hợp với cành cây đem cả người hòa hợp với môi trường xung quanh. Nếu không để ý nhìn kỹ sẽ không hề biết nơi đó cất dấu 3 con dao đang chực chờ lao ra đ·âm c·hết kẻ địch.
Mà cũng không mất bao lâu, con mồi đầu tiên đã xông ra..không…là 3 con mồi xông ra.
Long khi nhìn thấy mấy tên kia cũng cực kỳ bất ngờ lại xen lẫn chút sợ hãi:
‘’Đội trưởng! Mấy gã kia không phải là??’’
‘’Ừm! Đám tù nhân của nhà thương điên Diên Khánh’’ Nói tới đâu khuôn mặt đội trưởng liền trở nên mệt mỏi xen lẫn chút bực bội. Mấy tên bệnh nhân của cái nhà thương điên toàn là thú dữ, đụng một cái là g·iết người hàng loạt đã vậy còn sở hữu năng lực cực kỳ quái dị nếu không thì cũng là cao thủ dùng Ki chuyên nghiệp.
Nói tóm gọn là phần tử nguy hiểm trong xã hội, theo lý là phải đem mấy tên này cho tử hình để nhẹ gánh, cơ mà ai biết mấy tên nhà nghiên cứu kia nghĩ gì. Nhất định phải đem mấy tên này xung làm động vật thí nghiệm, mà nhà khoa học mà có ai đoi co lại được mấy gã đâu.
Thế là mới có cái nhà thương điên kia, mà cũng vì tính nguy hiểm của những thứ ở trong cho nên nơi đó được đầu tư xây dựng cực kỳ kỹ lưỡng gần như là nội bất xuất ngoại bất nhập. Vậy mà bây giờ đã có tận 3 mống thoát ra, nơi kia đang bị cái gì, chẳng lẽ là…
Nghĩ tới đây, trong lòng đội trưởng không khỏi lộp bộp.
‘’Ôi vc! Chúng ta phải đánh với chúng sao?’’
‘’Còn thế nào? Chẳng lẽ để bọn nó chạy đi..’’ Không đợi hai người trả lời, đội trưởng đã chém đinh chặt sắt bảo ‘’Đánh đi! Xong trận này tao về bàn lại tiền thưởng cho tụi bây, không được thì tao lấy phần của tao bù cho 2 đứa là được chứ gì.’’