Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 19: Thầy Bạch



Chương 19: Thầy Bạch

Tại phòng hiệu trưởng,

Hiệu trưởng trường con Quạ đang trao đổi với nhân viên từ q·uân đ·ội và sở cảnh sát. Sau lưng ông còn có thư ký vào một số nhân viên hỗ trợ công việc.

Mặc dù nói là trao đổi công việc, nhưng hai bên tựa hồ đã quen biết nhau từ trước cho nên bầu không khí lại giống như mấy ông hàng xóm ngồi trên bàn nhậu. Dù trước mặt không có mồi nhậu, hay bia nhưng 2 bên đều ngồi đàm đạo về rất nhiều thứ.

‘’Tao nói chứ mày có đi lên chùa thắp nhang chưa? Mới nhận chức thôi mà xảy ra đống chuyện thế này.’’ Đối diện hiệu trưởng là một người đàn ông da ngăm đen cao lớn, giống như bạn mình ông cũng theo chủ nghĩa tối giản, đầu không có tóc, khuôn mặt đầy vết sẹo, ở phần cổ có không ít hình xăm.

Trái ngược với thân hình đồ sộ của mình, ông lại đang mân mê cái tách trà nhỏ trong tay miệng không ngừng trầm trồ thứ này được chế tác quá tinh xảo.

Mà biết tính cách của con hàng trước mặt, hiệu trưởng cũng chỉ có thể vuốt mặt thở dài:

‘’Mọe nó! Tao mà biết thì tao đã làm sớm rồi, chứ không phải làm đến bước này.’’

‘’Haha! Thằng Bạch tốt xấu gì cũng từng là cấp dưới của mày, phải tin tưởng nó một ít chứ.’’

‘’..Hừ..’’ Hiệu trưởng không hề trả lời lại, mà chỉ đưa ra biểu cảm ‘’ngươi nghĩ sao về lời này’’ dành cho ông bạn của mình.

‘’Haha….’’Người đàn ông cao lớn cũng bị cái nhìn này làm cho nghẹn lại, đang định nói qua chuyện khác thì bên ngoài liền truyền tới tiếng động lớn.

‘’CDM!! Thằng Bạch nó lại đang làm cái gì thế!!”’ Hiệu trưởng bị làm tức giận đến đỏ cả mặt, chén trà trong tay cũng vì vậy mà vỡ thành từng mảnh.

Thư ký của ông liếc nhìn cuốn sách trong tay một thoáng rồi mới ngẩng đầu lên nói:

‘’Thầy giáo Bạch hiện tại đang lên khóa giảng dạy cho các em lớp chuyên.’’

‘’Nó giảng cái gì mà làm nguyên v·ụ n·ổ vậy?’’

‘’Làm thế nào để rơi từ tầng 3 xuống mà không bị c·hấn t·hương.’’



Hiệu trưởng nghe xong đầu đều đau muốn p·hát n·ổ, mạch máu trên trán ông đều đã nổi hết cả lên. Ông bạn đồng nghiệp nhìn thấy cũng không nhịn được mà mở miệng khuyên bảo:

‘’Thôi nào chuyện còn không tệ đến thế đâu! Thằng Bạch nó cũng biết nặng nhẹ, ông làm sao lại không tin tưởng nó đến vậy.’’

‘’Nếu không thì tôi trả nó về cho bên q·uân đ·ội! Coi như chưa hề có ý định thuê nó về làm giáo viên.’’

‘’Haha..Còn chưa đến mức…còn chưa đến mức.. ‘’ Làm gì có chuyện hàng đưa ra rồi còn cho trả lại, ông bạn đồng nghiệp trong lòng hô lớn nhưng mặt ngoài vẫn tươi cười an ủi hiệu trưởng.

Trong lúc phòng hiệu trưởng đang nhốn nháo cả lên,

Góc máy liền quay trở lại lớp học.

Cả bọn bây giờ đều đang đứng ở sân trường, trố mắt nhìn ông thầy chủ nhiệm đứng ở trên cao nhìn xuống bọn hắn.

‘’Nghe đây bọn nhỏ! Cái lớp này được tạo ra để đào tạo bọn bây thành những người mạnh nhất trong khối. Nhưng mà thầy thấy sĩ số trong lớp hơi nhiều so với tiêu chuẩn của thầy, cho nên chúng ta sẽ chơi một trò chơi nhỏ, gọi là tiểu đội ninja. Một đội gồm 3 người sẽ đối đầu với giảng viên bộ môn của lớp, nếu thắng sẽ được ở lại, nếu thua thì xin mời các em ra khỏi lớp. Thế nào!’’

‘’???’’

‘’Cái gì vậy???’’

‘’Nhà trường đang cook cái gì thế này?’’

‘’Điên thật chứ..’’

Học sinh phía dưới sau khi nghe thầy Bạch nói liền như ong vỡ tổ, mọi người tràn đấy khó hiểu cũng hoảng sợ trước đề bài của thầy. Mọe nó đây chính đối đầu với một giáo viên đấy, hay nói trắng ra là chiến đấu với một dị nhân được đào tạo bài bản. Mặc dù bọn hắn có ưu thế về số lượng nhưng nhiêu đó đã là cái đinh so với chênh lệch kinh nghiệm 2 bên chứ.

‘’Bây giờ out còn kịp không?’’ Long cũng không suy nghĩ nhiều mà quay qua nói nhỏ với Trung, chiến đấu với giáo viên để vào lớp chọn gì đấy cậu không quan tâm. Dù sao học lớp nào cũng vậy, thời gian cho công việc đã chiếm thời gian của cậu rất nhiều. Cậu cũng không muốn tìm thêm gánh cho mình.

Nhưng mà ai nghĩ Trung lại cho cậu một câu trả lời khác:

‘’Ê! Vậy mày tính bỏ học bổng toàn phần hả, đứa nào học lớp này đều được cho học bổng đó đấy, hơn nữa còn bao ăn uống khi học.’’



‘’Gì? Thiệt hả, mày chắc chứ?’’

‘’Tôi đã lừa bạn bao giờ chưa?’’

(╯✧▽✧)╯ ‘’Phượng ơi!!!’’

Đứng ở giữa nghe 2 thằng đực này nói nãy giờ, tự nhiên nghe được người gọi tên mình với giọng điệu cao v·út tới vậy. Phượng không khỏi nỗi da gà, cô nàng lắc đầu bóp trán.

‘’Tùy mày muốn làm gì thì làm!’’

Dù sao suy nghĩ của cô cũng tương tự với Long, chỉ là nếu bên này trả giá cao tới vậy thì bọn hắn cũng không ngại thử một lần.

Những học sinh khác thì ít nhiều cũng có ý nghĩ như bọn hắn, cho nên cũng không có ai lâm trận bỏ cuộc. Mà rất nhanh bọn hắn cũng chọn xong tổ đội của mình, thầy Bạch nhìn quanh một chút không thấy người nào bỏ cuộc cũng liền hài lòng gật đầu.

Thế là ông liền búng tay, ngay lập tức sân trường liền vang lên tiếng máy móc khởi động. Xung quanh bọn hắn liền mọc lên nhưng cây cột thép đem xem quanh bao trùm lại. Một sàn đấu vòng trời nhanh chóng hình thành giữa sân trường.

Thứ này thu hút không ít ánh nhìn từ các lớp, cơ mà nhanh chóng bị dẹp tan bởi các giáo viên.

Mọi người bị vây bên trong nên còn không biết điều này, bởi sự chú ý của bọn hắn đều đã dồn về 10 cánh cửa của sàn thi đấu. Nơi đó đã đứng lấy 10 người cũng là 10 giáo viên bộ môn của bọn hắn.

Thầy chủ nhiệm từ trên mái vòng bay xuống đứng đầu hàng giáo viên. Ông giang hai tay ra, khuôn mặt nở nụ cười đầy sự bỉ ổi:

‘’Tới đi bọn nhỏ! Bắt đầu cuộc chiến với các giáo viên thôi.’’

Các giáo viên phía sau nghe vậy liền xấu hổ không dám ngưỡng đầu lên, giáo viên dạy văn cũng là phó chủ nhiệm nhìn lấy bộ dáng của thầy Bạch liền hận không đấm c·hết tên này:

‘’CMN! Đến cũng lão hiệu trưởng nghĩ gì mà đem tên điên này về đây vậy!’’ Một người trong nhóm bị ép đến bắt đầu chửi bây.



Một người khác thấy đồng nghiệp mình đang sắp mất lý trí liền mở miệng an ủi: ‘’Thôi nào! Thằng Bạch cũng không đến nỗi tệ, mặc dù tính nó điên điên khùng khùng nhưng mà học sinh từ lò nó dạy ra không phải đều chất lượng sao.’’

‘’Đúng rồi! Nhưng mấy con hàng đấy đều bị nhiễm tính cách của thằng này không 8 phần cũng 9 phần nha. Cái này nên xử lý thế nào?’’

‘’......’’

Phó chủ nhiệm cuối cùng vẫn lựa chọn bảo vệ mặt mũi của thầy Bạch, cô quay qua nghiêm túc nói:

‘’Đã hiệu trưởng tin tưởng giao trách nhiệm cho thầy Bạch vậy thì không cần nghi ngờ năng lực của thầy ấy. Chúng ta chỉ cần hoàn thành đúng trách nhiệm của mình là được, mọi người rõ chưa!’’

‘’Đã rõ!’’ Phó chủ nhiệm vẫn là có tiếng nói lớn trong nhóm, mọi người nghe thế cũng liền không còn to nhỏ gì nữa mà bắt đầu chú ý tới các học sinh.

Thầy Bạch đứng ở trước nghe rõ từ đầu tới cuối, mấy tên này cũng không hề có ý định nói xấu sau lưng hắn mà là nói thẳng mặt. Đừng nhìn mấy gã bộ dáng cực kỳ đàng hoàng nhưng mất nết cũng không kém gì hắn. Nếu không sao có thể vui vẻ làm nhân viên dưới trướng hắn được, cho nên thầy Bạch vẫn là rộng lượng không tính toán chuyện này.

Chỉ thấy ông gãi lấy tai mình như muốn đem mấy từ ô uế ban nãy lấy ra ngoài, miệng không ngừng phân phó:

‘’Tán dóc xong rồi chứ mấy anh mấy chị! Tới giờ làm việc rồi, mau xuống dạy bảo mấy đứa trẻ kia đi.’’

Tất cả giáo viên bổng có cảm giác muốn đem người trước mặt này đè xuống đánh cho bầm dập, nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại mà đi tới nhóm học.

Các học sinh giờ phút này đều đang chú ý tới động tĩnh bên giáo viên, ngay khi thấy bọn hắn bắt đầu đi tới gần chỗ này. Cả đám không hẹn mà gặp ngay lập tức tản ra nhiều bên.

Hiển nhiên cũng có một vài nhóm đứng yên tại chỗ, một là tự tin vào thực lực của mình hai là ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì.

Long cũng là nằm trong nhóm này, đã xung quanh đều bị bao vây còn chia ra chạy làm gì. Thế là cậu liền mở ra cổng không gian ở trong tay lấy ra v·ũ k·hí ném trong Trung, bản thân thì rút ra áo choàng cùng nón lá đội lên.

Phượng nhìn thấy bộ dáng này của Long cũng trầm mặt không nói, Trung thì đang làm quen với v·ũ k·hí mới của mình.

‘’Yoh người anh em! Có còn dư v·ũ k·hí không cho tôi mượn một cái!’’ Kế bên liền đi tới một cậu trai, người này sau lưng mọc lấy một cái đuôi khỉ. Long ngay nhìn thấy thứ kia liền liên tưởng tới một người mà cậu từng được sư phụ đề cập tới.

‘’Có gậy sắt dùng được không?’’ Long không nói nhiều liền từ lòng bàn tay biến ra một cây gậy sắt, người kia nhìn thấy cũng gật đầu cầm lấy rồi quay lại đội ngũ.

Trong chớp mắt, đã có giáo viên đi tới gần nhóm bọn hắn. Không ai khác chính là phó chủ nhiệm, mà khi nhìn thấy người tới cả Long và Phượng đều ngẩng người. Đây không phải là thủ lĩnh nhóm phòng thủ lần trước sao.

Phó chủ nhiệm cũng là nhận biết bọn hắn, nên gật đầu chào hỏi, cơ mà lời này vừa xong mặt đất dưới chân cô liền lập tức đóng băng.

‘’Được rồi bọn nhỏ! Tới đi, cho ta thấy thực lực của 3 đứa nào.’’

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.