Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 38: Tình Thầy Trò



Chương 38: Tình Thầy Trò

Mặc dù đã ra sức phản đối, nhưng chỉ với tiếng nói của mình Vy không thể nào làm lay động được quyết định của chú Đại, chưa kể đến sau lưng bọn hắn luôn có một giọng nói luôn phá hỏng, bắt bẻ những phản pháo của cô nàng.

Mắt thấy mọi thứ đã được an bài, Vy bực tức rời khỏi căn phòng, cô còn không quên ném ánh nhìn hình viên đạn tới Long. Đối mặt với sự bực tức của đứa em gái, Long chỉ nhúng vai coi như chấp nhận. Dù sao cách thức cậu làm thật sự quá không nhìn mặt người.

Đến khi trong phòng chỉ còn 2 người, chú Đại và Long liền nhìn nhau sau đó cười lớn.

‘’Haha! Lần đầu tiên ta thấy con Vy nó tức đến vậy đấy! Mày đúng là khắc tinh của nó mà.’’

‘’Chú nói gì thế! Không phải là do chú không cho con bé nói chuyện sao.’’

Chú Đại cười 1 lúc liền im lặng ngồi xuống, tay cầm lấy bình rượu đung đưa 1 hồi:

‘’Thế 1 tuần sau nhỉ? Ta cũng nên bắt đầu chuẩn bị thôi, phải liên hệ với mẹ nhóc nữa khi không tự nhiên tòi ra thêm 7 cái mồm ăn. Bà ta không p·hát n·ổ mới lạ.’’

Long giống như đã chờ câu này từ lâu liền nói:

‘’Nếu được thì kéo luôn ba mẹ thằng Khôi theo, có thêm 2 người lớn vậy thì công việc của mẹ cháu sẽ nhẹ hơn.’’

Chú Đại nghe thế cũng suy nghĩ một chút rồi gật đầu:

‘’Cái này không thành vấn đề, 2 người đó chọn làm công nhân cũng vì muốn cho thằng Khôi được lên trên học. Bây giờ có cơ hội chắc chắn sẽ không buông tha, vừa hay ta cũng vừa định mở quán rượu ở trên đó. Cho 2 người này vào làm công cũng được.’’

Long thừa biết cái dự định mở quán là vừa mới nghĩ ra nhưng không có điểm phá, mặc dù giá nhà đất ở trên cũng không rẻ chứ chưa nói đến chi phí xây dựng rồi mở quán. Nhưng hao phí nhiêu đó còn chưa thấm vào đâu với số tiền người này kiếm ra được trong một ngày.

Đừng nhìn bề ngoài bọn hắn có bao nhiêu tham khổ cùng với băng đảng của Vy phải hoạt động t·rộm c·ắp bên ngoài. Mấy tên này chính là nằm trong giới nhà giàu của khu phố ngầm, chỉ là chú Đại là dị loại trong số đó mà thôi.

Dù sao lãnh đạo của một quận ở tầng giữa cùng nắm giữ vô số các hoạt động phi pháp ở tầng dưới làm sao lại không có tiền cơ chứ.

‘’Nếu chú đã quyết định xong rồi! Vậy thì phần việc của con ở đây cũng coi như kết thúc. Bây giờ con phải đi chăm sóc tên người máy của con đây, nếu cần con giúp gì thì chú cứ nói nhé!’’

‘’Đương nhiên rồi! Dù sao đương thời Quỷ La Sát đang ở chỗ tôi mà, không dùng sao được.’’

Nói rồi 2 chú cháu nhìn nhau cười cười, Chú Đại đứng dậy rời đi trước để xử lý mọi chuyện, trước khi rời căn phòng ông cũng không quên vỗ lấy bả vai Long như để cảm ơn cậu.



Đến khi chỉ còn một mình trong căn phòng, Long mới thu lại nụ cười của mình. Mắt cậu nhìn lên trần nhà giống như đang nhìn gì đó rất xa xăm, một hồi lâu cả người cậu mới động đậy.

‘’...Tuýt..tuýt…Alo Phượng đó à? Nghe này anh cần em phải bình tĩnh trước những lời anh nói sắp tới…’’

—--

Cùng ngày hôm đó việc di chuyển lên trên đã được đám nhỏ biết hết. Điều bất ngờ chính là cách phản ứng cả bọn lại không giống nhau, hoặc là nói do sự xuất hiện của Long mà các thành viên đã có những ý nghĩ khác nhau.

Mập và Ốm là 2 đứa ủng hộ với quyết định này, bởi vì gia nhập trễ nhất cho nên 2 đứa nhóc đã phải quần quật làm đủ thứ để có thể sinh tồn trong thành phố, trong đó có cả g·iết người. Vì sống trong bóng tối lâu đến vậy cho nên 2 đứa không hề sinh ra 1 cái gọi là tình yêu với thành phố, ngược lại còn là chán ghét và thù địch với cuộc sống nơi đây, phải đợi đến khi được chú Đại giúp đỡ thì loại địch ý này mới giảm xuống, nhưng nó cũng không thể nào bị trừ bỏ khỏi 2 đứa.

Hơn nữa dù muốn thừa nhận hay không nhưng sống ở thành phố ngầm quá lâu cũng đã tiêm vào đầu 2 đứa nhóc suy nghĩ đi theo kẻ mạnh hơn mình, cho nên không biết từ lúc nào 2 đứa nhóc đã đem Long trở thành đại ca của mình.

Cộng với việc Long đối xử rất tốt với bọn hắn trước đó, cho nên cả 2 đều vui vẻ chấp nhận việc đi lên trên sống cùng với cậu.

Trong khi đó Mỹ và Lộc lại có cùng suy nghĩ với Vy, không phải bọn hắn không thích sống trở trên chỉ là cách bọn hắn đi lên thật sự quá khó nhìn, giống như là đang tị nạn. Hơn nữa, bọn hắn đều đồng thời cho rằng điều này xảy ra là do trong vụ c·ướp hàng của Bát Đại Xà bọn hắn đã để lộ danh tính, mặc dù chưa chắc những người kia có thể truy ra được nhưng giữ bọn hắn ở đây cũng không khác gì quả bom nổ chậm.

Trái ngược với 2 thái cực của đồng đội, Khôi và Trinh lại đang trong tình trạng tiến thoái lưỡng nan. Khôi một mặt không muốn rời xa nơi này, nhưng gia đình cậu lại chuẩn bị chuyển lên trên, phận làm con không thể không theo. Trong khi Trinh thì lại khác, cô bé không hề quan tâm tới việc sống ở đâu mà là sống cùng ai, chỉ cần có chị mình kế bên vậy thì cô bé không có ý kiến gì.

Tuy nhiên nhìn biểu hiện của Vy thì 2 đứa nhỏ đều biết cô nàng cực kỳ kháng cự với chuyện này, cơ mà quyết định là nằm trong tay chú Đại bọn hắn có phản kháng cũng không làm được gì.

Long cũng không dám kích thích bọn nhỏ quá nhiều thế là lựa chọn tránh đầu gió, cậu một mình đi tới công xưởng bỏ hoang mà Khôi nói.

‘’Chà nơi này so với lời thằng Khôi nói vẫn tốt hơn không ít, chỉ cần đem mấy nổ tới đây nữa là có thể làm việc được rồi.’’

Nói là làm Long liền trở về quán rượu mượn máy nổ, tiện thể đem luôn cả Khôi và Trinh tới. Thế là 3 người bắt đầu làm việc với cổ máy

—--------

Tại lớp học, sự vắng mặt của Long không gây ảnh hưởng tới mọi người là bao, ngược lại không chỉ có mỗi cậu nghĩ học mà còn có một số thành viên khác trong lớp cũng làm như vậy với lý do phát triển kỹ thuật riêng.

Đây là những thành phần phía sau đều có thế lực chống lưng, trong đó còn có vài gương mặt mà bọn hắn xem như nhận biết.



Việc học sinh vắng hơn phân nữa cũng làm chất lượng giảng dạy trong lớp trở nên cao hơn rất nhiều do thầy cô có nhiều thời gian để giảng dạy cho từng học sinh hơn.

Tại lớp đối kháng cơ bản,

Thầy giáo thể chất đang dạy cho bọn họ cách kiểm soát Ki của bản thân, kể từ khi được hội thợ săn cấp phép giảng dạy và sử dụng Ki thì đây là môn học cố định của các học sinh. Cho dù là những người thường xuyên không tới lớp cũng phải đảm bảo bắt kịp tiến độ thành thục Ki của lớp.

‘’Như thầy đã nói hôm nay chúng ta sẽ luyện tập kỹ thuật Ten, đây sẽ là thứ mà các em phải sử dụng từ giờ trở về sau.’’ Vừa nói giảng viên vừa đứng lên trước, 2 tay đứng tấn, xung quanh ông bổng xuất hiện một cổ áp lực vô hình rồi biến thành một dòng năng lượng có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

‘’Đây chính là năng lượng (Ki) ở trong cơ thể của các em, bình thường chúng sẽ luôn tự động trôi ra khỏi cơ thể và hòa tan với không khí. Nhưng Ten sẽ giúp chúng định hình lại và bám vào cơ thể của chúng ta. Kỹ thuật Ten của các em càng tốt thì việc thất thoát Ki sẽ trở nên thấp hơn theo đó là trở nên mạnh hơn.’’

Ngay khi giới thiệu sơ lược kỹ năng về sau, thầy giáo bắt đầu phân ra từng tổ để mọi người luyện tập. Trong lớp hiện tại chỉ còn 10 người nên được chia thành 5 cặp. Phượng bắt cặp cùng với cô bạn thân trong lớp tên Trâm, người bạn mà cô quen từ khi mới vào trường.

Trâm là dị nhân sở hữu năng lực hoá khổng lồ, khi sử dụng chúng có thể đem kích thước cô nàng phóng đại gấp 10 lần. Trong cuộc tập kích hầm ngục lúc trước, cô nàng đã dùng năng lực này đem bản thân hóa thành lá chắn sống để mọi người có thể thoát thân.

Cũng may khi đó nhóm hiệu trưởng trở về kịp lúc để giải cứu cô nàng, trải qua sự việc lần đó cô nàng cũng đã được mọi người đặc cho biệt danh là ‘’Quý Cô Khổng Lồ.’’

Đây cũng là người bạn mà Phượng luôn tâm sự mỗi khi gặp khó khăn và lần này cũng như thế.

‘’Hả! Bạn trai cậu vắng mặt là do bị dính vào Bát Đại Xà sao? CLM chế tạo v·ũ k·hí tại t·hế g·iới n·gầm?? Mấy người bị điên hết rồi à..??’’

‘’Này bình tĩnh đi! Đây cũng là chuyến đi vào cổng hầm ngục đó, nên ổng mới cuống cuồng lên vậy. Chứ bình thường ổng có làm mấy trò đấy đâu.’’

‘’Chậc! Còn bảo vệ cho bạn trai nữa..thế thì khi nào tên đấy về đây được, cuối tuần sẽ có bài khảo sát Ki đấy, bắt buộc phải trình diện chứ không trốn được đâu..’’

‘’Ngày mai hắn về, tới lúc đó tôi còn phải đi đón ổng với người nhà nữa.’’

‘’Ồ còn dẫn gia đình từ dưới lên nữa sao..mà khoan đã tên kia xuất thân từ thành phố ngầm???’’

….

Sau một hồi giải thích, Trâm mới hiểu được cô bạn trước mắt mình hóa ra lại có xuất thân đáng gờm tới vậy.

‘’Vãi đây là lần đầu tao biết gia đình mày ngầu đến vậy đó…’’

‘’Ngầu cái gì? Cũng làm công bán máu cho tư bản thôi mày..’’



‘’Này không phải ai cũng có thể là…’’ Trâm còn định nói thêm thì đã bị 1 quyền từ trên trời giáng xuống, giáo viên thể dục sau đó còn nhìn qua Phượng nói:

‘’1 tuần nữa là mấy đứa tụi bây phải vào hầm ngục rồi, thay vì ở đây tám chuyện thì tập trung luyện tập dùng thầy cái. Còn em nữa Phượng..’’ Thầy giáo nhìn cô nàng sau đó lắc đầu bảo:

‘’Kỹ thuật này em đã thành thục rồi mà tại sao con chui vào đây học nữa? Thôi được rồi đã muốn vào thì ở lại giúp thầy coi mấy đứa kia luôn đi..’’

Nói rồi thầy cũng không quan tâm Phượng đồng ý hay không liền rời đi quan sát nhóm khác, để lại 2 cô nàng mắt lớn trừng mắt nhỏ.

‘’Mày đã thành thục kỹ năng này?’’

‘’Tehe!!’’

‘’!#%!@%!’’

Cuối buổi học khi các học sinh ra về, Phượng liền một mình đi tới phòng chủ nhiệm. Thầy Bạch đang ngồi đánh máy liền nghe thấy tiếng cửa mở:

‘’Ai đó?’’

‘’Là em Phượng đây thầy.’’

‘’À Phượng đó à? Có việc gì không em? Vụ thằng Long thầy đã xử lý xong rồi, thằng c·hết bầm ấy khi về đây liền biết tay thầy..’’

‘’Dạ thưa! Là Long gọi cho thầy ạ.’’ Nói rồi cô bé lấy ra điện thoại đã bấm số từ trước, đầu dây bên kia cũng vang lên tiếng của Long:

‘’Thầy Bạch thầy có thể nghe được tiếng em không?’’

‘’À! Mày còn dám gọi điện về đây à? Trốn học 1 tuần mà không xin phép trước, mày càng lúc càng lộng hành rồi nhé em! Tưởng thầy du di cho mày thì mày liền muốn…’’ Đang trên đà hăng máu thuyết giảng, thầy Bạch liền im lặng khi nghe được đầu dây bên kia nói.

Mặt ông lúc này biến chuyển dữ dội trở nên nghiêm túc đến lạ thường:

‘’Long! Em có phải đang bị ảo tưởng rồi không, em nghĩ trường học là nhà em à? Muốn làm gì thì làm sao? Hay em nghĩ mình được chọn làm ACE thì liền có đặc quyền? Thầy nói cho em nhé…’’ Đang định nói tiếp thì thầy Bạch liền im lặng trở lại, không khí xung quanh liền bỗng chốc trở nên nặng nề. Phượng không hiểu thấu liền nổi hết da gà, mồ hôi trên trán cô nàng tuôn ra như mưa, trong lòng không khỏi trở nên sợ hãi.

Tên trời đánh kia cuối cùng nói gì khiến cho thầy trở nên nổi giận đến vậy. Hắn làm sao không nói cho mình trước, CMN thằng này càng ngày càng láo không về dậy lại thì không được.

‘’Lời em nói có bao nhiêu phần trăm là chính xác?..Ừm..ừm…Chà bàn điều kiện sao thằng nhỏ!....Hmmm…Ta sẽ xem xét nếu em hoàn thành một thử thách..Cái gì à! Đơn giản thôi, như em thấy đấy danh tiếng trường chúng ta đang bị ảnh hưởng trầm trọng bởi các băng đảng học đường. Và nếu như tin tức của em là chuẩn xác, thì đám nhóc kia đã phạm phải sai lầm không thể cứu vãn được. Ta sẽ vui lòng mặc xác bọn chúng nếu bọn hắn không phải là học sinh của trường, nhưng tiếc là không được..cho nên chúng ta cần đem chúng thoát khỏi đấy…Làm sao? Đừng lo khi đó ta sẽ tới nói cho em biết..à mai nhóc quay về đây phải không nhỉ? Được rồi bản thân ta sẽ tới gặp em cũng người nhà của em, bọn họ không ít thì nhiều cũng liên quan phải không?Chà lần này em nợ ta hơi nhiều đấy nhóc…Tính trả nợ cho ta bằng cái gì đây….Hâhhaa!!!!’’

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.