Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 40: Gặp Mặt Thành Viên Mới



Chương 40: Gặp Mặt Thành Viên Mới

Trong lúc cuộc gặp mặt quyết định tương lai của thành phố ngầm diễn ra,

Tại 1 con hẻm không người qua lại ở tầng thượng,

Nơi đây cũng đang diễn ra một cuộc gặp mặt mà ít người biết rằng đây sẽ là khởi đầu cho một nhóm đội thám hiểm ở tương lai.

‘’Vậy đây là thứ khiến anh phải trốn học 1 tuần đây à!’’ Phượng chẹp miệng nhìn tên người máy đã được cải tạo lại, mặt tràn đầy vẻ xoắn xuýt nhất là khi nhìn thấy đống họa tiết trên cổ máy.

Không cần suy nghĩ cô nàng cũng biết tác giả của những thứ này là ai, cũng vì như vậy mà cô nàng mới ngớ người ra, ánh mắt tràn đầy không thể tin nổi nhìn lấy Long.

Trước khi đi xuống đây, tên này đã từng hướng cô nàng mượn lấy 100,000 beli với lý do làm kinh phí chế tạo v·ũ k·hí, cộng thêm 200,000 beli từ trong túi riêng của hắn. Thì gã này đem xuống đây ít nhất phải 300,000 beli thế mà ban nãy khi hỏi tên này liền bảo tiền đã tiêu gần hết khiến cô tưởng hắn dùng tiền này để thuê người chế tạo, nhưng sự thật càng khiến cô cảm thấy thật hoang đường.

Tên điên này không phải đốt hơn 200,000 beli chỉ để thuê 2 đứa nhỏ về làm việc đấy chứ? Không phải cô khinh thường Khôi và Trinh, cô cũng biết chúng có tài trong lĩnh vực này. Nhưng để mà dành hơn 200,000 beli? WTF???

Nhận thấy ánh nhìn của người yêu ngày càng trở nên không đúng, trực giác của Long khiến cậu phải vội vàng ra hiệu cho Khôi biểu diễn.

Khôi thấy ông chủ ra hiệu liền vội vàng lấy ra bảng điều khiển gắn vào tay đem người máy khởi động.

‘’zzz..zzzz’’ Tiếng bánh răng v·a c·hạm vang lên, sau lưng cổ máy bắt đầu thả ra khói đen, người máy bắt đầu cử động đi chầm chậm tới trước mặt Phượng.

Nhìn tên người máy đi chầm chậm tới mình, Phượng cũng chưa hề nói gì mà chỉ khoanh tay ném ánh mắt ra hiệu cho Long tiếp tục biểu diễn. Hiển nhiên cô nàng vẫn là quyết định cho người yêu mình một cơ hội sửa sai, tuy nhiên nếu làm không được thì hừ hừ đừng nghĩ có thể lành lặn rồi khỏi đây, 300,000 không phải số tiền nhỏ.

Cảm thấy áp lực có phần giảm đi, trong lòng Long liền thở phào một hơi, cậu sau đó liền từ trong túi không gian lấy ra mấy cái bao cát để lên đường, cùng với đó là đem một đống sắt vụn không rõ hình dạng chắp vá chúng lại thành một cái mô hình người. Xem ra là đã có chuẩn bị từ trước.

Sắp xếp xong xuôi, cậu liền chạy tới ôm eo của Phượng rồi nở nụ cười xu nịnh trước ánh nhìn khinh bỉ của đám trẻ. Đợi khi tới nơi an toàn, Long như hóa thành người dẫn chương trình, bắt đầu khoa chân múa tay giới thiệu:



‘’Thưa quý ông quý bà có mặt tại sự kiện ngày hôm nay! Xin cho phép tôi được giới thiệu mẫu người máy chiến đấu phiên bản mới nhất của thành phố ngầm C-3PO’’

‘’C-3PO?? Ai đặt cái tên này vậy??’’ Phượng có chút khó hiểu hỏi.

Trinh nghe thế liền hưng phấn nhảy lên, 2 tay đung đưa nói:’’Là em! Là em! Cái tên này nghe ngầu phải không! Em phải suy nghĩ rất lâu mới ra được cái tên đó đấy!’’

Vy cùng những người khác vờ như không nghe thấy cô nàng nói trong khi Phượng thì liếc qua Long một cái.

Không biết tại sao Long tự nhiên cảm thấy sau lưng trở nên lạnh lẽo, để bảo đảm bản thân về nhà nguyên vẹn cậu liền vội vàng nhảy qua chủ đề.

‘’Nào đầu tiên chúng tay hãy xem xem người máy này có thể làm gì được nhé! Khôi lên nhạc!’’

Nghe thấy tín hiệu, Khôi ngay lập tức phát động người máy t·ấn c·ông.

‘’Cọt kẹt!’’ Đôi mắt người máy liền chuyển thành màu đỏ, 2 tay nó ngay lập tức trở thành súng 6 nòng. Luồng ánh sáng màu đỏ bắn ra từ chúng tạo thành một đường thẳng biến bao cát thành mãnh vụn.

‘’Cái đó không phải là..’’

‘’Lasgun đấy ngầu không? Phải tốn tận 3 ngày mới làm xong chúng rồi phải tốn thêm 1 ngày để ổn định nguồn năng lượng.’’ Long tự hào giới thiệu cho Phượng những cải tiến mới của người máy.

Dần dần sự khó chịu của Phượng cũng giảm dần xuống thay vào đó là sự tán thưởng cùng hài lòng.

Biết rằng mình đã qua quan, Long liền thở phào nhẹ nhõm, xem ra trốn qua được một kiếp. Dưới tình huống không ảnh hưởng tới tính mạng, Long bắt đầu trở nên mạnh bạo hơn, một bên tay ôm lấy eo Phượng đã đành tên dê này còn tiến thêm một nấc bắt đầu kề môi sát tới vai Phượng.

‘’Này làm gì thế? Ai dạy cho…’’ Phượng ban đầu còn giật mình phản ứng lại định cho Long một quyền thì đã bị tay khác của cậu cho chặn lại, hơi thở của Long phà vào làm cô nàng trở nên ngứa ngáy.

‘’Ôi trời đất ơi! Hai người có thể tìm chỗ nào khác được không!!’’ Khôi còn đang kiểm tra lại người máy liền không nhịn được mà phát ói, trong khi đó Vy cùng đồng bọn đã nhắm mắt để bảo vệ sự trong sáng của bản thân. Chỉ có mỗi Trinh là giống như hứng thú với màn cơm chó thô thiển này, hơn nữa cô bé còn giống như đang có những suy nghĩ không hợp với độ tuổi của mình khi liên tục thì thầm những câu:



‘’Thì ra là phải làm như thế…’’

Mắt thấy nếu không làm gì tên trời đánh này thì hắn sẽ lại càng tiến thêm một bước, Phượng liền đành phải sử dụng tới vũ lực, cô hít một hơi thật sâu tay còn trống co lại thành nắm đấm:

‘’CÓ THÔI ĐI KHÔNG!!’’

Má phải của Long liền truyền tới cảm giác đau nhói, ngay trước khi kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Long đã nhìn thấy bản thân nằm lăn ra đất, khuôn mặt cậu hơi ngờ nghệch ra miệng lẩm bẩm:

‘’Đó không phải là Ren sao! Cậu học được thứ này rồi à??’’

Trong khi đó Phượng nhìn vào bàn tay mặt hơi lộ ra vẻ không thể tin, sau đó nhìn về phía Long như thể phát hiện được cái gì đó khó lườm:

‘’Tên khốn không phải bảo xuống dưới đây để chế tạo v·ũ k·hí sao? Làm sao cũng luyện ra được Ren rồi? Đừng nói là..’’ Phượng dùng ánh mắt khó tin nhìn về phía người yêu: ‘’Bóc lột sức lao động trẻ em! Mọe nó mày bị tư bản nhập vào rồi à!’’

Long nghe thế liền trợn mắt nói lại: ‘’Nói gì thế! Thằng này là học sinh gương mẫu đương nhiên là phải hoàn thành cam kết của thầy cô! Học được mấy cái này là điều đương nhiên.’’

‘’Nói nhiều quá! Mau đứng lên, nếu đã dám nói thế thì tới để bà xem!’’ Nghe giọng điệu của Long làm Phượng có chút bực mình, sẵn tiện trước đó đã có chút không vừa lòng thế là cô nàng cũng thuận thế mà giải quyết cùng một lúc.

Nhìn thấy người yêu đã thủ thế, Long cũng liền thu hồi lại khuôn mặt ti tiện của mình. Dù đối với người nhà luôn cợt nhả nhưng một khi dính tới chuyện đánh nhau thì Long chưa bao giờ nhẹ tay, cho dù người đó có là em gái hay ngay cả là cha mẹ mình. Cho nên mấy đứa nhỏ trong nhà mới luôn sợ sệt mỗi khi nghe được ai đó nói tới việc đấu tập.

Không chỉ là ở trại mồ cô, mà ngay cả đám nhỏ đang quan sát khi nhìn thấy biểu hiện của Long cũng không khỏi hoảng sợ. Dù chỉ mới ở với nhau chưa tới 1 tuần, nhưng bọn nhóc đều đã trải qua cảm giác đó. Chỉ có Vy là đã hơi quen thuộc với tác phong này của Long nên bình tĩnh đôi chút, nhưng nhớ lại quá trình chỉ dạy của cậu cô nàng cũng không khỏi ê răng.

Thấy Long đã vào trạng thái chiến đấu, Phượng mới hài lòng hưng phấn liếm môi. Dù là trước hay sau khi thức tỉnh năng lực, tên dê xòm này luôn là một kẻ khó chơi ở đấu tay đôi. Ngay cả sếp cũng phải công nhận lúc cùng tuổi cũng không mạnh bằng hắn ở khoảng này.



Không biết lấy ở đâu ra can đảm, Trinh lấy ra cặp kính đen và còi từ bên hông sau đó chạy tới chính giữa 2 người làm trọng tài.

‘’Tuýt!!! Bắt đầu!’’

Nghe được tín hiệu Long liền lao tới đầu tiên, sử dụng [Hơi Thở Mặt Trời] làm gốc hai chân cậu liền như được gắn vào động cơ, chỉ trong 2 giây đã thu hẹp lại khoảng cách với Phượng chỉ còn 1 bước chân.

Phượng nhìn thấy cũng không hoảng mà đưa tay phòng thủ, đồng thời còn tung 1 cước đá thẳng để chặn lại hướng di chuyển.

Cách đánh của cô nàng không có gì sai chuẩn chỉ như sách giáo khoa, nhưng mà áp dụng sai đối tượng. Long mắt không thèm liếc nhìn cú đá mặc cho nó chạm vào bụng mình tay cậu vẫn giữ nguyên lực đạo hướng thẳng về mặt Phượng mà đánh.

‘’Cái !@$!$!@’’

Mặc dù có chuẩn bị từ trước nhưng Phượng vẫn bất ngờ trước phản ứng của Long, hơn nữa cô nàng còn cảm nhận được lực phản chấn từ chân mình chuyền tới. Mắt thấy nắm đấm Long đang gần tới mặt mình, cô nàng liền lấy tay chắn ngang mặt để gạt đòn t·ấn c·ông. Tay còn lại thì tụ lực trả lại vào chính mặt của Long.

‘’Xoẹt!’’

‘’Bịch!!’’

Mọi thứ diễn ra trong chớp mắt, cuối cùng Long bị ăn một quyền vào má trái trong khi một bên tay của Phượng bị sưng vù khi đỡ lấy quyền của Long. Cô nàng giật lùi lại về sau, miệng không nhịn được mà chửi bậy:

‘’Dcm đau quá! Con chó nó tính chơi mình thiệt!!’’

Đau thì đau nhưng Phượng còn chưa có định chịu thua, cô nàng dồn Ki xuống tay còn lại, chân thì bắt đầu phát nhiệt tạo đà bật nhảy. Long khi 2 lần ăn đấm vào mặt thì đã có chút ê ẩm, mặc dù bề ngoài nhìn cậu không hề giữ liệu chút gì nhưng trên thực tế thì Long đã ngừng vận [[Kim Chung Trạo] hộ thân mà chỉ dùng mỗi Ki để đấu với Phượng.

Lực phản chấn ban nãy chỉ là do cậu dồn hết Ki vào phần bụng để phòng thủ, cho nên thực tế ban nãy Long chỉ dùng thân thể bình thường ăn lấy 1 quyền của Phượng. May là dù không dùng kình lực hộ thể nhưng cơ thể của Long cũng đã trở nên rắn chắc chứ để người cùng tuổi khác lãnh phải đòn đấy thì có khi bây giờ đã vào bệnh viện.

‘’Chịu thua đi! Một tay cậu đã phế rồi có đánh nữa thì cũng vậy thôi!’’ Để đảm bảo khuôn mặt bản thân còn nguyên vẹn khi về nhà, Long liền sử dụng miện độn để làm t·ê l·iệt đối thủ.

Nhưng rất tiếc đối thủ của cậu là một người đàn bà điên, hơn nữa còn đang trong trạng thái điên loạn.

‘’Nói nhiều quá ăn một đấm rồi nói tiếp!!!”’

‘’Dcm!!!@!!@”’

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.