Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 520: Lạc Thiếu Phong tới



“Ngươi cười cái gì?!”.

Tiểu Điệp bật cười làm đám người chú ý. Lạc Huân trực tiếp nhíu mày nói.

“Là ta chọc nàng cười, các ngươi tiếp tục”. Lạc Cảnh Thiên khẽ cười đứng ra can ngăn.

“Hừ, ngươi tốt nhất quản nàng cho tốt”. Lạc Huân hừ lạnh nói, sau đó quay qua nhìn Cung Minh Hạo lên tiếng.

“Bây giờ động thủ hay tìm chỗ khác?”.

“Tại chỗ này đi, đừng làm mất thời gian của ta”. Cung Minh Hạo đáp.

Lời vừa dứt, những người khác liền nhường ra một không gian cho hai tử tù động thủ. Lạc Cảnh Thiên cùng tiểu Điệp yên lặng quan sát, hai nữ tử tù này thực lực đều là Thần cảnh sơ kỳ đỉnh phong, cũng chính là nhị giai tam đoạn.

Ai có thể nghĩ tới, trước kia ngay cả Thánh cảnh cũng vô cùng khó đạt tới, vậy mà hiện tại Thần cảnh lại là tử tù. Chênh lệch này thật đúng là đủ lớn, hơn nữa nhìn hai nữ tử này tuổi tác cũng không lớn, hẳn là chưa vượt quá năm mươi.

Đổi lại là trước kia, tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài, hiện tại chỉ có thể làm con cờ cho người khác sử dụng.

Rất nhanh, hai nữ tử kia liền động thủ. Không hề dùng tới linh lực, chỉ là dựa vào lực lượng cùng kỹ xảo chiến đấu, ai bảo nơi này là địa bàn Tô gia đâu? Muốn động thủ, có thể. Nhưng nếu phá hư… đây không phải đánh mặt mũi Tô gia sao?!

Hai tên tiểu tử này cũng không phải không có đầu óc, nhưng mà xác thực cách làm của họ quá não tàn.

“Liền loại kỹ xảo chiến đấu này cũng có thể làm tử tù? Hai người này động thủ giết bình dân?”. Tiểu Điệp nhướng mày nói.

Thật sự, nàng không cách nào đi đánh giá khả năng chiến đấu của hai nữ tử này. Không có chút bản lĩnh nào, chỉ thuần túy dựa vào man lực, nhìn qua liền biết hai người hoàn toàn không có bất kỳ kinh nghiệm chiến đấu nào.

Liền loại thực lực này cũng đòi làm tử tù? Tử tù không phải đều là loại người cùng hung cực ác sao? Nàng thật sự nghĩ không ra, ngoài tàn sát bình dân ra thì hai người này có thể làm cái gì dẫn tới bị phán tử CsoxD hình.

Hai người Lạc Cảnh Thiên mất đi hứng thú, không còn tiếp tục xem nữa mà bắt đầu ăn uống.

Phía bên kia chiến đấu càng lúc càng kịch liệt, một lúc lâu sau, cả hai người đều thở hổn hển dừng lại.

“Phế vật! Giết nàng!”. Lạc Huân quát lên.

“Muốn tự do liền tiếp tục động thủ cho ta!”. Cung Minh Hạo khẽ quát.

Sau đó, hai người tiếp tục đánh lên. Nhưng đánh tới lúc này đã không còn ý nghĩa, người nào thể lực cao hơn thì người đó sẽ thắng. Hiển nhiên, may mắn này không thuộc về Lạc Huân, chỉ thấy nữ tử tù hắn mang tới bị người kia đâm một đao ngã xuống trong vũng máu.

“Phế vật!”. Lạc Huân tức giận tung một cước, trực tiếp đem nàng đá bay ra ngoài, mà phương hướng… lại rơi trúng vào bàn ăn của Lạc Cảnh Thiên cùng tiểu Điệp.

Lạc Cảnh Thiên tay chân nhanh nhẹn đưa ra cản lại, nhưng mà do quán lực vẫn còn, máu tươi từ trên người nàng vảy vào trên bàn ăn. Lạc Cảnh Thiên lông mày khẽ nhíu lại, ánh mắt hiện lên một tia nộ khí.

Phía bên kia, Cung Minh Hạo khóe miệng nhếch lên đầy vẻ khinh thường nói.

“Ngươi thua, nhớ kỹ thực hiện đúng hứa hẹn của ngươi”.

Lạc Huân đang muốn nói gì thịt đột nhiên cả người bị một hấp lực kéo đi.

Xoạt!

Thân hình của Lạc Huân trôi đi, vài giây sau liền bị một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy cổ áo nhấc lên, một âm thanh lạnh lùng vang lên.

“Đây là nhà ngươi?”.

“Buông Lạc thiếu ra!”. Đám người kia giật mình, sau đó kinh hãi quát lên.

Ngay lập tức, vài bóng đen xuất hiện, những người này là những cường giả âm thầm bảo vệ Lạc Huân do Lạc gia phái đi. Thấy thiếu gia bị bắt, họ làm sao có thể không làm gì?!

Xoạt!

Tiểu Điệp đi lên trước, ánh mắt lạnh lùng nhìn lấy mấy tên kia.

“Gặp cao thủ! Lập tức thông báo gia tộc!”.

Một tên rút đi, còn những người khác đều ở lại canh chừng hai người Lạc Cảnh Thiên.

“Ngươi… ngươi là ai?!”. Lạc Huân kinh hãi nói.

“Nơi này là nhà ngươi?”. Lạc Cảnh Thiên không đáp mà hỏi lại.

“Cái… cái gì?”.

“Nơi này là nhà ngươi?”.

“Không phải”.

“Không phải? Biết rõ không phải còn phách lối như vậy? Biết ta đang dùng cơm không?”. Lạc Cảnh Thiên hừ lạnh nói.

Lạc Huân nhìn xuống trên bàn, thấy trên đó vấy đầy máu tươi, hắn khóc không ra nước mắt.

Đại ca, không phải một bàn đồ ăn sao? Ta bồi ngươi còn không được? Cần thiết động thủ động cước như vậy không?!

“Ta… ta bồi”. Lạc Huân vội vã kêu lên.

“Hừ!”.

Lạc Cảnh Thiên hừ lạnh một tiếng, sau đó đem hắn ném ra. Lạc Huân bay ra rơi vào trên đám người, cũng không có bị thương gì.

Đám người toàn bộ ngẩn ra. Như vậy liền xong?!

Lạc Huân gương mặt tức đến đỏ bừng, trước mặt nhiều người như vậy người khác nhục nhã, hắn làm sao có thể nhịn.

“Giết hắn cho ta!”. Lạc Huân quát lên.

Nghe vậy, một người trong mấy tên kia lao lên, nhưng mà ngay lúc này, có ba đạo bóng đen xuất hiện, một người một cước đem tên đó đá bay lên trời rồi bật người nhảy lên. Hai người còn lại cũng theo đó nhảy lên, mỗi người nắm lấy một bên cánh tay của hắn đè xuống mặt đất, mà tên còn lại rút ra chủy thủ đâm xuống.

Trong một giây, tên kia liền chết tại chỗ.

“Tam… tam giai? Bảo vệ thiếu gia rút lui!”.

Có thể được ba tên tam giai võ giả bảo vệ, người này thân phận tuyệt đối không đơn giản.

“Bắt lại”. Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt nói.

Ngay lập tức, vài cái bóng đen xuất hiện lao về phía đám người, chỉ mất chưa đầy một phút, tất cả đều bị bắt lại. Những người này đều là người của Hắc Y, trước khi đến tiểu Điệp đã sắp xếp những người này tới.

Động tĩnh trên này rất nhanh liền bị người của quán rượu phát hiện, Tô Linh rất nhanh liền mang theo người đi lên. Thấy những người khác đều bị bắt lấy, nàng cau chặt lông mày nhìn Lạc Cảnh Thiên nói.

“Vị công tử này, có thể nói cho ta biết nơi này xảy ra chuyện gì không?”.

“Linh nhi, đừng đến gần hắn, hắn rất nguy hiểm”. Cung Minh Hạo kêu lên.

Bốp!

Vừa dứt lời, hắn liền bị một người của Hắc Y cho một quyền.

“Yên tĩnh chút”.

“Linh nhi, ngươi đừng lo cho ta, Lạc gia rất nhanh sẽ mang người tới”. Lạc Huân kêu lên.

Bốp!

Lần này động thủ là Lạc Cảnh Thiên, hắn ra quyền cũng không mạnh, chỉ đem Lạc Huân đánh chảy một ít máu mà thôi. Sau đó hắn liền nhìn Cung Minh Hạo, lại nhìn Lạc Huân, ánh mắt cổ quái nhìn về phía Tô Linh nói.

“Có vẻ như… ngươi chính là người mà hai tên này đang theo đuổi a”.

“Vị công tử này, bất kể là nguyên nhân gì, còn mong ngươi đem họ thả ra. Những người ngươi bắt thân phận đều vô cùng lớn. Nếu như gia tộc họ tức giận, sợ rằng dù ngươi thân phận là gì cũng không ai có thể bảo vệ được ngươi”. Tô Linh cau mày nói.

“Yên tâm, họ sẽ không có chuyện gì. Bất quá… có thể đem cho ta một ít thức ăn không? Ta còn chưa có ăn xong liền bị chúng phá hỏng”. Lạc Cảnh Thiên mỉm cười nói.

“Đi mang một bàn đỉnh cấp thức ăn lên”. Tô Linh cau mày nói.

Rất nhanh, một bàn thức ăn được đưa lên.

Lạc Cảnh Thiên cùng tiểu Điệp bắt đầu bình tĩnh ngồi thưởng thức món ăn. Hương vị thật sự không tệ lắm, đám người xung quanh nhìn hắn bình tĩnh như vậy đều không hiểu ra sao.

Chẳng lẽ hắn không sợ người Lạc gia tới?!

Cung gia hẳn là đã nhận được tin, các đừng nói tới những gia tộc khác. Hắn không sợ hãi chút nào sao?!

Một lát sau, người của Lạc gia cuối cùng cũng tới. Chỉ thấy một tên nam tử mặc khôi giáp đi tới, Lạc Cảnh Thiên nhìn thấy hắn, khóe miệng khẽ giương lên.

Đây không phải Lạc Thiếu Phong sao? Là anh họ của hắn. Chẳng lẽ Lạc Huân là con trai hắn?!

Lạc Thiếu Phong tới, nhìn thấy con trai mình cùng những người khác bị trói lại, sắc mặt hắn đỏ bừng, tức giận không thôi. Hắn đi tới quát lớn.

“Là ai đem con ta bắt? Đứng ra cho ta!”.

“Cha! Cứu ta!”. Lạc Huân kêu lớn.

Bốp!

Lạc Cảnh Thiên không chút do dự đem Lạc Huân đánh một tát.

“Ngươi…”. Lạc Thiếu Phong đang tính nói gì thì nhìn thấy gương mặt của Lạc Cảnh Thiên, nhất thời hắn trừng lớn con mắt, nói không ra lời.

“Đã lâu không gặp. Đây là con trai ngươi? Xem ra cùng tính cách của ngươi rất xứng, năm đó tính tình ngươi cũng thối như thế”. Lạc Cảnh Thiên ngồi trên ghế bình thản nói.

Vô số ký ức từ trong đầu Lạc Thiếu Phong hiện lên, hắn nhớ kỹ ngày đó hắn bị Lạc Cảnh Thiên cho người ném ra ngoài. Theo thời gian, hắn cũng từ từ trưởng thành, mặc dù hiện tại không có hận Lạc Cảnh Thiên như vậy, nhưng cũng không có cách nào đi đối mặt với Lạc Cảnh Thiên.

Thật sự không có cách nào, Lạc Cảnh Thiên quá ưu tú.

Là hắn mang Lạc gia đi lên vị trí đỉnh đại lục, là hắn mang theo đại lục bước vào thời đại vũ trụ, cũng là hắn nhiều lần cứu vớt đại lục trong lúc nguy nan nhất. Bất kể là danh vọng, thực lực hắn đều không bằng Lạc Cảnh Thiên, hắn làm sao hận được?!

Hiện tại con trai hắn bị Lạc Cảnh Thiên bắt giữ, điều đầu tiên hắn nghĩ tới là tìm hiểu rõ nguyên nhân, mà không giống như lúc trước không quản nguyên nhân gì trực tiếp động thủ.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.