Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 550: Nhìn thấu



Một tên thất giai lại có thể nắm giữ sát khí đáng sợ thế này… thật sự là vô cùng hiếm thấy.

Diệp Diêu Diêu kinh hãi một chút, sau đó đầy hứng thú nhìn Lạc Cảnh Thiên nói.

“Tiểu đệ đệ, tức giận rồi? Làm sao lại tức giận đâu? Ta chỉ đùa một chút mà thôi, không cần nghiêm túc như vậy chứ?”.

Lạc Cảnh Thiên thu liễm lại sát khí, hắn vừa rồi thật có chút thất thố, bất quá… hắn có vẻ như đã nhìn ra một chút Diệp Diêu Diêu mục đích là cái gì. Hắn nhìn qua Diệp Tiểu Du đang kinh hãi nhìn mình, hắn nở một nụ cười trấn an, sau đó nhìn Diệp Diêu Diêu nói.

“Diêu tỷ, ta không nhìn ngươi chủ yếu là do ngươi quá đẹp, ta sợ động phàm tâm. Nhưng chủ yếu là ta sợ ngươi sẽ tức giận”.

“Ngươi muốn nói gì?”. Diệp Diêu Diêu ngẩn ra hỏi, nàng không biết được ý hắn là cái gì.

“Như Du tỷ, rất hợp ý ta, nhưng mà Diêu tỷ ngươi lại có chút... đương nhiên không phải xấu. Nói thế nào nhỉ? Đánh cái ví dụ, một con khỉ có thể đem bảy vị tiên nữ định thân, nhưng quay người lại liền chỉ ăn bàn đào. Đây không phải là ác tâm sao, Diêu tỷ nói đúng không?”. Lạc Cảnh Thiên mỉm cười nói.

“Ngươi đang nói cái gì?”.

Cái gì mà con khỉ? Cái gì bàn đào? Hắn đang nói cái gì?!

Phốc!

Diệp Tiểu Du nhịn không được bật cười. Những người khác có vẻ như cũng hiểu, khoé miệng nhịn không được giật giật vài cái.

Tên tiểu tử này... miệng thật đúng là độc.

“Ngươi đang nói cái gì?”. Diệp Diêu Diêu cau mày trầm giọng hỏi.

“Vậy cũng không hiểu? Lúc ngươi đi ra ngoài quên mang theo não sao? Hắn nói chính là thẩm mỹ quan”. Diệp Tiểu Du châm chọc nói.

“Mỹ quan thế nào?”.

“Nói theo kiểu lịch sự chính là nhan trị của ngươi không phải kiểu mà hắn thích. Còn nói thông tục một chút, mặt của ngươi cũng giống như con khỉ mỹ quan, còn không bằng ăn bàn đào ngon miệng”. Diệp Tiểu Du nói.

“... Ta vẫn không hiểu lắm? Ngươi rốt cuộc đang nói cái gì?”. Diệp Diêu Diêu nhíu mày nói. Ánh mắt rất chăm chú, nàng thật đúng là không hiểu.

“Ngươi là giả ngu? Hắn lấy ví dụ như thế mà cũng không hiểu? Trong mắt hắn, ngươi không phải đồng loại, cho nên mỹ quan khác biệt nên không thích ngươi. Hay nói trắng ra là ý của hắn người không phải người. Hiện tại hiểu đi?”.

Diệp Diêu Diêu: ...

Phốc!

Đám người bật cười, nhưng sau đó lập tức ngậnm miệng.

Nói đùa, Hắc Phong đanh ở đây, cười nữ nhân của hắn không phải là đang khiêu khích hắn sao?!

“Ngươi!”. Diệp Diêu Diêu nghe được tiếng cười xung quanh, gương mặt trong lúc nhất thời liền tái xanh.

“Tiểu huynh đệ, nói một mỹ nữ như vậy, không thấy mình rất không có giáo dục sao?”.

Ngay tại lúc này, một âm thanh nam tử vang lên. Chính là Hắc Phong, hắn mang theo hai tên thủ hạ đi tới, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lạc Cảnh Thiên.

“Phong ca, ngươi cũng nghe thấy, hắn vậy mà...”.

“Ta biết”. Hắc Phong đem nàng ôm vào lòng rồi mỉm cười nói, sau đó ánh mắt lạnh như băng nhìn Lạc Cảnh Thiên nói.

“Ngươi nên xin lỗi”.

“Cho một con khỉ xin lỗi? Ta làm không được”. Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt đáp.

“Ngươi mới là khỉ, cả nhà ngươi mới là con khỉ. Ngươi lấy ví dụ chính là góc nhìn của một con súc sinh”. Diệp Diêu Diêu tức giận nói.

“Ngươi sai, ta góc nhìn là bảy vị tiên nữ kia. Người ta là tiên nữ, tiên, hiểu không? Đã là tiên thì có thể hoá giải định thân. Nhưng họ không làm thế vì họ biết trong mắt con khỉ chỉ có bàn đào. Vì mỹ quan khác biệt nên mới không có lo lắng”.

“Hơn nữa, ta không phải khen ngươi là mỹ nữ sao? Mặc dù trong mắt ta nhan trị của ngươi xác thực không đáng 1SwRe chú ý, nhưng tối lửa tắt đèn, nhà tranh cũng như nhà ngói, nghĩ ra bộ mặt gì cũng được nha. Không phải rất phù hợp khí chất của ngươi sao?”. Lạc Cảnh Thiên mỉm cười đáp.

Phốc!

Diệp Tiểu Du cười đau sốc hông. Nàng thật đúng là không nghĩa tới Lạc Cảnh Thiên lại ác miệng như vậy.

Cái gì mà ‘bộ mặt’, cái gì mà ‘khí chất’, nhìn như đang khen dáng người Diệp Diêu Diêu đẹp, nhưng thực tế lại đang trào phúng nàng lật mặt như lật sách.

Lời nói như đao, quả thật là đao đao thấy máu a.

“Ngươi hơi phách lối đấy. Xem ra ngươi còn chưa biết chữ chết viết như nào”. Hắc Phong gương mặt lạnh xuống nói.

“A... Thật xin lỗi, dù sao gương mặt của nàng ta xác thực không thưởng thức nổi. Trong mắt ngươi nàng là rất đẹp, ta không có ý kiến, dù sao thì lấy góc nhìn của ngươi tới nói. Nàng rất đẹp, không có cách, vật hợp theo loài nha”. Lạc Cảnh Thiên mỉm cười đáp.

Tĩnh!

Khán phòng đột nhiên an tĩnh vô cùng, cả đám đều trợn mắt há mồm nhìn Lạc Cảnh Thiên.

Tiểu tử này điên rồi sao? Lại dám nói như vậy với Hắc Phong? Ngươi nếu là cửu giai coi như xong, ít nhất cũng có lực lượng đánh một trận. Nhưng ngươi chỉ có thất giai đó a đại ca.

“Ngươi muốn chết?”. Hắc Phong âm thanh lạnh như băng vang lên.

“Muốn chết? Ta không phải đang sống rất tốt sao? Lại nói, ngươi lại có thể làm gì ta đâu? Tại nơi này giết ta? Ngươi muốn cùng ta chết chung như vậy sao?”. Lạc Cảnh Thiên cười nhạt đáp.

“Ngươi có thể cả đời đều ở trong này?”.

“Làm sao không thể đâu? Không phải ta vẫn đang sống rất tốt đây sao. Nếu chỉ là miệng lưỡi doạ, đừng phí sức. Ngươi hẳn là đã điều tra qua, nếu ta e ngại thực lực đối phương mạnh mẽ không dám đắc tội, ta còn dám đi làm như thế?”.

“Ngươi nghĩ lực lượng của ngươi cùng những gia tộc kia có thể so sánh? Đừng đùa. Đế quốc? Nếu họ thật sự quan tâm đế quốc thì cũng sẽ không như vậy. Ngươi quá coi thường một cái đại gia tộc lực lượng là như nào rồi đấy”. Lạc Cảnh Thiên bình thản nói.

“... Ha ha ha, quả nhiên đủ kiêu căng. Xem ra ngươi sống đến hiện tại cũng không phải không cơ lý”. Hắc Phong đột nhiên cười lớn rồi nói.

Nói xong hắn liền kéo theo Diệp Diêu Diêu tìm chỗ ngồi xuống.

“Ngươi hiện tại xem như triệt để đắc tội hắn, thật là, không thể nhịn một chút sao?”. Diệp Tiểu Du khẽ cau mày nói.

Lạc Cảnh Thiên nhìn nàng một cái, sau đó thấp giọng nói.

“Không phải theo ý ngươi sao?”.

“? Ngươi nói gì?”.

“Ta nói, ta làm như vậy không phải đang làm theo ý muốn của ngươi sao?”.

“Ý của ta? Ngươi đang nói nhảm cái gì?”. Diệp Tiểu Du khó hiểu hỏi

“Ha ha, đừng giả ngu. Ta và ngươi vốn không quen biết, dù cho có quan hệ hợp tác đi nữa ngươi cũng không nên đem chuyện của ngươi nói cho ta biết”.

“Đã đóng vai một cái ngự tỷ thì đóng cho hoàn chỉnh, tối thiểu nhất, ngự tỷ không cần đồng tình tâm”.

“Quan trọng nhất là... Diệp Diêu Diêu vì cái gì phải chọc tức ta đâu? Nàng là người của Hắc Phong thì cũng sẽ biết tình báo về ta, người nắm giữ thẻ vàng làm sao có thể là tiểu bạch kiểm đâu?”.

“Nhưng nàng lại không biết điểm này, nàng hận ngươi như vậy, làm sao có thể không điều tra người bên cạnh. So với đi trêu tức ta, còn không bằng nói ngươi bị bao nuôi còn có thể khiến ngươi tức giận một chút, nàng là ngu xuẩn, vẫn là ngươi cho rằng ta sẽ không nhìn ra?”.

“Xem ra hai người các ngươi cũng không phải mâu thuẫn cái gì nha, là đang chơi vô gian đạo, đúng chứ?”. Lạc Cảnh Thiên nhìn nàng hỏi.

Diệp Tiểu Du trừng lớn con mắt khó tin nhìn hắn. Cái này... rốt cuộc là làm sao biết được?!


“Ngươi... ngươi làm sao...”. Diệp Tiểu Du kinh hãi vô cùng, chỉ dựa vào một chút điểm nhỏ kia lại đoán ra được mục đích của nàng. Hơn nữa phán đoán lại chuẩn như vậy?!

Tâm tư này, khả năng quan sát như này... thật sự có chút khủng bố a.

Diệp Tiểu Du nhìn quanh, sau đó vội đứng lên đi tới ngồi lên đùi Lạc Cảnh Thiên, tay đưa ra đè xuống cái nút bên cạnh. Nhất thời một đạo ma pháp trận xuất hiện đem hai người họ che kín lại.

Đám người xunh quanh kinh ngạc tới ngây người. Hai người này... cũng quá mẹ nó dám a. Lại ở nơi này làm loại chuyện kia...

Không có cách, ai bảo cử động của Diệp Tiểu Du mập mờ như vậy đâu. Họ hiểu lầm cũng không có gì lạ.

“Ngươi muốn làm gì? Giết người diệt khẩu?”. Lạc Cảnh Thiên nhìn nàng kỳ quái hỏi.

“Ta... thật xin lỗi. Ta không nên lợi dụng ngươi, ngươi nói không sai, ta cùng nàng vốn không có mâu thuẫn, nàng là ta cố ý đưa vào trong Hắc Lang”. Diệp Tiểu Du thấp giọng nói.

“Hắc, xem ra ta đoán đúng. Vốn dĩ ta còn nghi ngờ một chút, ai ngờ lại là thật”. Lạc Cảnh Thiên bật cười nói.

Lạc Tiểu Du: ...

Ngươi là nghiêm túc sao?!

Nàng có một loại xúc động muốn bóp chết hắn, thật, nàng thề.

“Đừng nhìn ta như vậy, là ngươi muốn lợi dụng ta chứng minh cho Hắc Phong thấy Diệp Diêu Diêu cùng ngươi đã chấm dứt mọi quan hệ. Từ việc hắn ban đầu không có đi tới xem xét là ta đã biết”.

“Ngươi làm không sai, ta cũng không tổn thất gì. Có điều, sau này ngươi nên suy nghĩ thật kỹ một chút xem có nên hay không dùng chút thủ đoạn này với ta. Bởi vì diễn kỹ của ngươi rất kém cỏi, hiểu không, Du Du tỷ?”.

Vừa nói Lạc Cảnh Thiên bàn tay heo ăn mặn bắt đầu... khụ khụ, là vuốt ve cái cằm của Diệp Tiểu Du.

Diệp Tiểu Du run lên một cái, tiểu tử này có chút... đáng ghét, thật hấp dẫn.

Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.