Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 551: Ngươi thắng



“Buông tay ra được chưa?”. Diệp Tiểu Du ngây ra một chút rồi thấp giọng nói.

Lạc Cảnh Thiên cười cười, sau đó đem tay buông ra. Diệp Tiểu Du đang muốn đem màn chắn xung quanh hạ xuống thì lại bị hắn ngăn lại.

“Đừng, đã đóng kịch thì đóng cho chót, đừng để chúng nghi ngờ, mới qua có vài phút, hiện tại kéo xuống, ta rất mất mặt, ngươi cũng thế”.

Nghe vậy Diệp Tiêu Du liền vội từ trên người hắn leo xuống, sau đó đi qua ngồi vào bên cạnh. Mặc dù chỉ có một chỗ ngồi, nhưng diện tích lại rất lớn, đủ cho hai người ngồi không có vấn đề gì.

“Hai người các ngươi muốn lợi dụng đám người Hắc Phong?”. Lạc Cảnh Thiên nhẹ giọng hỏi.

“Ngươi làm sao biết?”.

“Chỉ dựa vào diễn kỹ của ngươi, không phải mù liền có thể nhìn ra được. Nếu không phải Diệp Diêu Diêu diễn kỹ quá tốt, sợ rằng ngươi sớm đã bị phát hiện. Một chút tiểu tâm tư này có thể che mắt được ai chứ? E rằng Diệp Diêu Diêu mới là nhân tố quan trọng, đúng không”.

“… Đúng vậy”. Diệp Tiểu Du thở dài một hơi rồi đáp.

“Cho nên, những lời phía trước của ngươi đều là nói dối?”.

“Không. Ngoài việc Diêu Diêu phản bội, những thứ khác đều là thật, bao quát việc nàng bị thương không cách nào tăng lên tu vi. Tất cả đều là thật”.

“Hừm… các ngươi muốn lợi dụng đám người Hắc Phong làm tốt thí dò đường?”. Lạc Cảnh Thiên quay qua nhìn nàng hỏi.

“Đúng vậy…”.

“Ngươi có từng nghĩ… chúng cũng đang lợi dụng các ngươi đâu?”.

“Làm sao có thể? Chúng ta vốn không có lộ ra sơ hở, đây không có khả năng”.

“Ta cũng không phải nói các ngươi lộ ra sơ hở, mà là chúng cũng đang lợi dụng các ngươi. Không phải nhìn ra sơ hở gì, mà là vì các ngươi đang là phía đối lập. Diệp Diêu Diêu hiểu ngươi, ngươi cũng hiểu nàng. Cho nên Hắc Phong liền lợi dụng nàng đi kích thích ngươi, nếu không ngươi cho rằng vì cái gì hắn không giúp nàng khiến ngươi tức giận đâu?”. Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt nói.

“Hẳn là cảm thấy… ta sẽ không nói đi”. Diệp Tiểu Du thấp giọng đáp.

“Không, mà vì hắn biết, chỉ có Diệp Diêu Diêu mới có thể khiến ngươi mở miệng. Thái độ của hắn là không giúp người nào, Diệp Diêu Diêu không giết được ngươi là do thực lực nàng yếu, ngươi không giết được nàng vì nàng có Hắc Phong bảo vệ”.

“Cho nên không cần giúp ai, chờ tới một ngày, các ngươi cũng sẽ náo ra mâu thuẫn quá lớn, đến lúc đó ngươi vì muốn giết nàng nên sẽ nói ra tin tức cho hắn biết, hoặc là ngươi bị nàng chọc tức quá lớn sau đó lỡ lời tiết lộ ra tin tức nào đó”.

“Không có khả năng, ta với nàng vốn dĩ chính là đang diễn, làm sao có khả năng…”.

“Ta nói, đó chỉ là một loại khả năng. Chỉ là phỏng đoán dựa theo những thứ đang diễn ra mà thôi, hơn nữa cũng có khả năng chúng sớm đã biết kế hoạch của các ngươi, cho nên dựa vào các ngươi để tìm ra thứ đó cũng có thể. Dù sao trăm tên cửu giai cũng là một loại lực lượng đáng sợ, không phải sao?”. Lạc Cảnh Thiên nói.

Nhất thời, Diệp Tiểu Du không nói được lời nào. Đám người Hắc Phong vốn dĩ nổi danh là điên cuồng, mà cho đến hiện tại chúng vẫn chưa có đối với nàng làm cái gì. Điều này rất kỳ quái, cũng rất khó hiểu, đây vốn không phải tác phong của chúng.

Chẳng lẽ những gì Lạc Cảnh Thiên phỏng đoán là đúng? Như vậy chẳng phải nàng cùng Diêu Diêu sẽ gặp nguy hiểm sao?!

“Thu lại biểu lộ của ngươi đi, nó chỉ làm cho người khác càng nghi ngờ mà thôi”. Lạc Cảnh Thiên đột nhiên nói.

“Chẳng lẽ điều này không đáng lo?”. Diệp Tiểu Du nhìn qua khó hiểu hỏi.

“Không phải vấn đề đáng lo hay không. Với trí thông minh như này của ngươi, muốn để chúng không phát hiện cũng khó. Đầu tiên, ngươi phải che đấu tất cả những thứ có thể khiến chúng phát giác, thứ hai chính là vận dụng đầu óc của mình một chút, thực lực của chúng cùng ngươi cách biệt quá lớn, cho nên đối cứng là không thể nào”.

“Chính vì thế mới cần tới động não, có lẽ chúng đang lợi dụng ngươi, nhưng mà… ngươi không phải cũng đang lợi dụng chúng sao? Ngươi phải biết, lấy được thứ kia cũng không phải đơn giản như vậy. Không phải sao”. Lạc Cảnh Thiên nói.

“Ngươi nói đúng, nơi đó xác thực có rất nhiều thứ đáng sợ. Nhưng mà… tại sao là ‘ngươi’ mà không phải ‘chúng ta’? Chúng ta không phải đang hợp tác sao?”. Diệp Tiểu Du cau mày hỏi.

“Ngươi cũng biết là hợp tác đó a”. Lạc Cảnh Thiên nhìn nàng đầy thâm ý nói.

“… Thật xin lỗi”. Diệp Tiểu Du ngẩn ra đôi chút, sau đó thấp giọng nói.

“Được rồi Du tỷ, đừng hiện ra cái bộ mặt này. Khí chất ngự tỷ của ngươi đi đâu rồi? Tự tin của ngươi đâu? Hiện tại chẳng khác nào thiếu nữ mới lớn đó a”. Lạc Cảnh Thiên bật cười nói.

“A… ta quên”. Diệp Tiểu Du bật cười nói, sau đó trong nháy mắt, nàng liền đổi lại bộ dáng như lúc đầu.

Lạc Cảnh Thiên: …

Hắn có phải hay không nói sai? Nữ nhân này… trở mặt con nhanh hơn hắn lật tay đó a. Diễn kỹ này… thật mẹ nó tuyệt.

Khẽ lắc đầu, Lạc Cảnh Thiên đưa tay muốn đem tấm chắn bỏ xuống, dù sao thời gian đấu giá hội cũng sắp tới, nhưng mà lúc này Diệp Tiểu Du lại ngăn hắn lại.

“Ừm?”.

“Không phải mới nói sao? Đã đóng vai ngự tỷ, phải giống ngự tỷ mới được”. Diệp Tiểu Du mỉm cười nói.

Chỉ thấy Diệp Tiểu Du lần nữa bò lên người hắn, hai tay đưa ra đẩy Lạc Cảnh Thiên người ngã xuống ghế… đương nhiên, chỉ là động tác như thế, thực tế Lạc Cảnh Thiên chỉ bị ép người ngả về phía sau khoảng 45 độ.

Sau đó, nàng đem áo kéo xuống, lộ ra một bên vai, tay còn lại thì đưa tay nâng lên cằm Lạc Cảnh Thiên ngửa lên một chút, cuối cùng nàng mới để cho Lạc Cảnh Thiên đem tấm chắn hạ xuống.

Đám người nhìn bộ dáng của Lạc Cảnh Thiên cùng Diệp Tiểu Du lúc này, cả đám đều ngây ra như phỗng.

Hai người này… sẽ không phải vừa rồi ở trên này…

“Tiểu đệ đệ, ngươi là chạy không thoát”. Diệp Tiểu Du miệng hạ xuống bên tai hắn thấp giọng nói.

Mặc dù nàng nói ‘rất nhỏ’, nhưng mà hiện tại đang yên tĩnh như thế, lời nàng nói những người khác nghe thấy toàn bộ.

Lạc Cảnh Thiên khóe miệng hơi co quắp một chút, đại tỷ, ngươi diễn cũng diễn ra dáng một chút, mặc dù âm thanh lẫn giọng nói đều rất tiêu chuẩn, nhưng mà… con mắt đầy ý trốn tránh là thế nào?!

Không thể không nói, mặc dù ánh mắt nàng không đạt tiêu chuẩn, nhưng mà bên ngoài lại rất giống. Nếu như có thể đem ánh mắt thật hơn một chút liền hoàn mỹ.

Ở cách đó không xa, đám người Hắc Phong nhìn về phía này hơi híp mắt lại, có vẻ như hành động này của Lạc Cảnh Thiên cùng Diệp Tiểu Du đã khiêu khích với chúng.

Rất nhanh, buổi đấu giá hội bắt đầu diễn ra.

“Hoan nghênh các vị tiên sinh, nữ sĩ tới tham gia buổi đấu giá lần này của Hỗn Độn Tiền Trang. Ta là người chủ trì buổi đấu giá ngày hôm nay, ta gọi Mã Hiểu Linh”.

Một nữ tử xinh đẹp đi lên, nhìn qua cũng không có thực lực gì, nhưng tài ăn nói của nàng rất cao, trên mặt luôn nở một nụ cười thân thiện khiến người khác rất có hảo cảm.

Một lát sau, vật phẩm đấu giá đầu tiên xuất hiện.

“Đây là tác phẩm của tạo hoá, một viên Ngọc Lục Bảo ẩn chứa mộc hệ thuộc tính cực kỳ thuần khiết, chỉ tính riêng năng lượng bên trong cũng đã đạt tới cấp độ Mộc Linh”.

“Hơn nữa còn có thể hấp thu mộc thuộc tính trong tự nhiên bổ sung cho mình. Khuyết điểm duy nhất chính là chỉ có thể sử dụng cho pháp sư để gắn lên quyền trượng”.

“Giá khởi điểm là một ngàn Hỗn Độn Khí, mỗi lần tăng giá không được ít hơn 100 Hỗn Độn Khí”.

“Hai ngàn”.

“Ba ngàn”.

“Ta ra năm ngàn”.

Rất nhanh, rất nhiều người đưa ra đấu giá. Lạc Cảnh Thiên quả thật có hứng thú với nó, thứ này cũng có thể sử dụng như ngũ hành chi khí. Có điều hơi phiền phức một chút, nếu như là Mộc Linh thì đã không phải cái giá này.

Mỗi một hệ nguyên tố, khí tích tụ tới cực điểm sẽ hình thành khí, từ khí hoá thạch, lại từ thạch hoá linh. Đạt tới cấp độ hoá linh cũng đủ biết rất hiếm có, nhưng thứ này... chỉ miễn cưỡng xem như hoá thạch, bởi vì vỏ bọc bên ngoài của nó chỉ là một cục đá bình thường.

“Hai vạn Hỗn Độn Khí”. Lạc Cảnh Thiên kêu giá, đám người xung quanh yên tĩnh trong chốc lát liền không còn tiếp tục.

“Hai vạn lần thứ nhất!”. Mã Ngọc Linh kêu lớn.

“Hai vạn lần thứ hai, còn có ai ra giá sao?”.

“Hai vạn lần thứ...”

“Hai vạn 101 Hỗn Độn Khí”. Ngay tại lúc này, một âm thanh nam tử vang lên.

Lạc Cảnh Thiên nhìn qua, không phải Hắc Phong thì còn ai khác vào đây nữa. Khoé miệng hắn hơi giương lên, sau ZvbzF đó kêu lớn.

“Ba vạn”.

“H ắn điên rồi sao? Hắc Phong đều kêu giá, hơn nữa thứ này cũng không quý, vì nó đắc tội Hắc Phong... không đáng a”.

“Ha ha, nghé con không sợ cọp, hắn mới thất giai, nhìn qua liền biết mới tới, xem ra lần này hắn gặp phiền phức rồi”.

Đám người xì xào bàn tán.

“Bảy vạn”. Lạc Cảnh Thiên gương măt hiện ra vẻ tức giận kêu lớn.

“Bảy vạn 101”. Hắc Phong âm thanh lạnh nhạt vang lên.

“Ngươi thắng!”. Lạc Cảnh Thiên đột ngột thu tay lại.

Hắc Phong cũng ngẩn ra, kịch bản không đúng, không phải ngươi hẳn là kêu thêm một, hai lần nữa sao? Làm sao lại...

Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.