Không ai sẽ ngu ngốc đến mức đi bỏ một số tiền lớn ra đi mua thứ không đáng cái giá đó, ở đây không có ai là người ngu cả, nhất là Hắc Phong. Viên Ngọc Lục Bảo này giá trị cao nhất liền năm vạn, khi nghe Lạc Cảnh Thiên kêu giá bảy vạn, lúc đó hắn liền cảm thấy khó hiểu, chẳng lẽ tên này dễ tức giận như vậy?!
Nhưng mà sau khi tiếp tục thăm dò hắn mới biết bị Lạc Cảnh Thiên hố.
Bất quá… bảy vạn mà thôi, hắn nhiều nhất thiệt thời ba vạn Hỗn Độn Khí. Với loại người như hắn, số tiền này không có gì đáng nhắc tới. Sau đó buổi đấu giá diễn ra như bình thường, bất kể là Lạc Cảnh Thiên hay Hắc Phong đều có được câu trả lời mình muốn.
Đó chính là thăm dò ra tính cách của đối phương, kế tiếp, trừ khi thứ mình thật sự cần thì Lạc Cảnh Thiên mới xuất thủ. Dù sao bỏ số tiền lớn ra cùng đối phương tranh đoạt, còn không biết được thứ này hắn có thật sự cần hay không, chẳng may nửa đường hắn dừng lại thì thiệt thòi lớn.
Rất nhanh, mười mấy món vật phẩm được đấu giá xong, Lạc Cảnh Thiên không có ra tay, vì thật sự không có thứ này hắn dùng được.
“Hiện tại là đến năm thứ quan trọng nhất buổi đấu giá hôm nay, các vị tiên sinh nữ sĩ hẳn là biết, nhưng nếu có người không biết, vậy ta nói một lần. Năm thứ này bị thổ nguyên tố kết tinh bao trùm, bên trong ẩn chứa thứ gì không ai biết, trừ khi đem thổ nguyên tố kết tinh loại bỏ ra. Đương nhiên, Hỗn Độn Tiền Trang chúng ta cũng không phải là đang hố tiền các vị”.
“Năm vật phẩm này, mỗi thứ bên ngoài đều phát ra năng lượng vô cùng lớn, đây chính là cách mà chúng ta phán định nó đáng giá hay không. Cho nên… vật phẩm kế tiếp…”.
Mã Hiểu Linh vừa nói xong, ngay lập tức có hai tên thể tu cao lớn khiêng ra một cái khay, bên trên được chùm bằng một tấm lụa, rất lớn, thứ bên trong cao phải tới 2m.
Ngay sau đó, Mã Hiểu Linh đi tới đưa tay ra kéo xuống tấm lụa, thứ bên trong hiện ra.
Đó là một viên đá tròn màu hoàng kim cực lớn, năng lượng nó phát ra có thể nói là vô cùng dọa người. Chưa dừng lại ở đó, kế tiếp lại có người mang lên thứ tương tự.
Hết thảy năm viên đá tròn màu hoàng kim giống nhau như đúc.
“Năm vật phẩm này chúng ta tìm được tại trong một sơn động trong chủ chiến trường, bên cạnh có vài trăm con cao đẳng thú cửu giai tọa trấn. Lấy được nó, chúng ta đánh đổi tính mạng hơn ngàn người mới miễn cưỡng đem nó lấy đi”.
“Đương nhiên, những lời này là người bán nói, ta chỉ đem nó nói ra thôi”.
Phốc!
Nhiều người nhịn không được bật cười.
“Được rồi, không nói đùa. Năm viên đá này mỗi miên mức độ năng lượng đều gấp vạn lần Hỗn Độn Thạch thượng phẩm. Các vị không có nghe sai, là gấp vạn lần. Bên trong là gì, không ai biết, có thể là thiên tài địa bảo, cũng có thể là phế phẩm”.
“Lấy được thứ gì, hết thảy đều nhờ vận may. Từ trái qua phải theo thứ tự từ một đến năm, như vậy viên đá đầu tiên, giá khởi điểm là năm vạn Hỗn Độn Khí, mỗi lần ra giá không được ít hơn một ngàn”.
“Mười vạn”.
“Hai mươi vạn”.
“Hai mươi lăm vạn”.
Đám người bắt đầu điên cuồng. Chỉ dựa vào năng lượng nó phát ra cũng đủ để họ tranh đầu rơi máu chảy, không nói tới bên trong có thứ đáng giá hay không, dù là phế phẩm thì mua về cũng không lỗ. Năng lượng gấp vạn lần Hỗn Độn Thạch thượng phẩm… đây chính là bảo vật đó a.
Không cần biết nó có thể dùng để tu luyện hay đổi thành Hỗn Độn Khí hay không, nhưng nhiêu đó cũng đủ để làm rất nhiều thứ.
Lạc Cảnh Thiên nheo mắt lại nhìn, dựa vào Chân Giải Chi Nhãn, Lạc Cảnh Thiên tìm hiểu cấu tạo, sau đó bắt đầu xâm nhập vào bên trong xem hình dáng thật của nó.
Ầm!
Khi nhìn thấy thứ bên trong, Lạc Cảnh Thiên kém chút bị dọa ra bệnh tim, thứ bên trong lại là một quả trứng, hơn nữa còn đã thành hình. Nhưng vấn đề là… đó là một con cao đẳng thú. Đây là trứng của cao đẳng thú? Chúng đẻ trứng sao?!
Lạc Cảnh Thiên chưa từng nghe tới không gian thú sẽ đẻ trứng, không chỉ là hắn, có thể nói toàn vũ trụ cũng không biết điều này.
“Ngươi thế nào?”. Diệp Tiểu Du thấy phản ứng của hắn liền khó hiểu hỏi.
“Không… không có gì”. Lạc Cảnh Thiên lắc đầu nói.
Ánh mắt khẽ híp lại, đây thật là một con cao đẳng thú, mặc dù thực lực không cao, cũng chỉ là tam giai. Nhưng… nếu như hắn nghĩ là đúng, có lẽ…
Khóe miệng hơi nhếch lên, Lạc Cảnh Thiên cẩn thận quan sát lại lần nữa. Xác thực là có dấu hiệu sinh mệnh, nhưng rất yếu ớt, hẳn là bị thổ nguyên tố kết tinh làm ảnh hưởng.
Đã như vậy…
“Một trăm vạn”. Lạc Cảnh Thiên âm thanh vang lên.
“Ngươi xác định mình có một trăm vạn Hỗn Độn Khí?”. Một nam tử cau mày hỏi.
“Ngươi cũng không phải con trai ta, ta có nhất thiết phải nói với ngươi không?”. Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt đáp.
“Vị tiên sinh này, bất kỳ người nào được mời tham gia đấu giá hội đều đã trải qua Hỗn Độn Tiền Trang điều tra kỹ lưỡng. Vị tiên sinh kia có đủ khả năng bỏ ra trăm vạn Hỗn Độn Khí thưa tiên sinh”. Mã Hiểu Linh lập tức đứng ra điều giải.
“Được rồi”. Tên kia trừng mắt nhìn Lạc Cảnh Thiên sau đó ngồi xuống.
“Như vậy, một trăm vạn lần thứ nhất”.
“Còn ai đấu giá không? Một trăm vạn lần thứ hai”.
“Không còn ai sao? Một trăm vạn…”.
Hắc Phong nhíu mày nhìn Lạc Cảnh Thiên một chút, suy tư trong chốc lát liền lên tiếng.
“102 vạn”.
“103 vạn”. Lạc Cảnh Thiên nhíu mày nhìn qua, sau đó lên tiếng.
“105 vạn”.
Lạc Cảnh Thiên nhìn qua lần nữa, ánh mắt nhíu thật chặt, im lặng vài giây rồi lên tiếng.
“109 vạn”.
Thấy vậy Hắc Phong khóe miệng nhếch lên.
“110 vạn”.
“110 vạn, còn ai ra giá nữa hay không? Vị tiên sinh này đâu?”. Mã Hiểu Linh cười nhìn Lạc Cảnh Thiên hỏi.
“… Nhường cho hắn”. Lạc Cảnh Thiên mím môi, sau đó bất đắc dĩ nói.
“Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, đa tạ đã nhường”. Hắc Phong cười nói, bất quá lời nói lại tràn ngập mỉa mai. Bất quá Lạc Cảnh Thiên lại không nói lời nào, chỉ im lặng chịu đựng.
“Ngươi không có tiền?”. Diệp Tiểu Du thấp giọng hỏi.
“Có, nhưng không cần thiết”. Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt đáp.
“Có? Vậy tại sao không tiếp tục? Nhìn bộ dáng đắc ý của hắn ngươi nhịn được?”.
“… Ngươi biết không, bộ dáng hiện tại của ngươi rất giống mấy nữ nhân đào mỏ. Chính là kiểu nữ phụ chuyên đâm chọc sau lưng nhân vật chính, loại người này là sống không quá ba tập”. Lạc Cảnh Thiên khóe miệng giật giật nói.
“Có ý gì?”.
“Chính là người ta viết một cái kịch bản, sau đó diễn theo…. Chính là như thế”.
“A… ta cũng không phải đang khích ngươi, ta tiền vẫn còn một chút, nếu như ngươi muốn ta có thể cho ngươi mượn tạm”.
Rất nhanh, viên đá thứ hai được đấu giá, Lạc Cảnh Thiên lắc đầu, thứ bên trong mặc dù cũng tốt, nhưng mà không đáng với cái giá 90 vạn Hỗn Độn Khí.
Cho tới viên đá thứ tư, Lạc Cảnh Thiên sau khi sử dụng Chân Giải Chi Nhãn nhìn vào bên trong, nhưng một giây sau hắn liền bị dọa giật nảy mình.
Không, không hẳn là bị dọa, thực tế kích động lại nhiều hơn. Thứ bên trong kia hắn biết, nó là thuộc về hắn. Hoặc là nói... có người tìm ra nơi cất giấu bảo vật của hắn sao?!
Kich động. Đương nhiên kích động, hắn nhưng là giấu bảo vật trong một nơi cực kỳ kiên cố, lại thêm bố trí trận pháp cực kỳ đáng sợ, đừng nói là cửu giai, bán thánh đi vào cũng phải trọng thương đi ra.
Ma thứ bên trong này chính là một cái vũ khí, được đúc tạo từ kim nguyên tố kết tinh, lại gia công thêm vô số thiên tài địa bảo đúc tạo ra một thanh chủy thủ đó.
Nhưng đối với hắn, thứ này so với Vận Mệnh Chi Trượng kém quá nhiều, hắn kích động là biết, có người biết được vị trí nơi hắn giấu bảo vật. Như vậy chỉ cần tìm được chỗ đó, hắn sẽ trực tiếp bay lên đó a.
Nén lại sự kích động trong lòng, nhìn tới viên đá thứ năm, Lạc Cảnh Thiên con ngươi co rụt lại. Đây cũng là một quả trứng, v1Zyl nhưng khác biệt là, đó không phải trứng của không gian thú, mà là... Long Mã.
Đúng hơn là một con Hắc Long Mã.
Hắc Long Mã không giống với Long Mã bình thường, hắn từng nghe nói qua Hắc Long Mã cực kỳ quý hiếm, nó từng xuất hiện từ mấy trăm vạn năm trước, cho đến nay đã biến thành một loại truyền thuyết.
Nếu như Long Mã bình thường hấp thu là quang nguyên tố, thì Hắc Long Mã chính là dùng Hỗn Độn Khí làm thức ăn.
Năng lực của nó cũng rất khủng bố, đáng tiếc chỉ là nghe đồn, chưa từng tận mắt chứng kiến nên hắn cũng không dám khẳng định Hắc Long Mã năng lực ra sao.
Nhưng những thứ này cũng không thay đổi được việc hắn muốn lấy được nó. Dù cho hiện tại chỉ còn lại một gia sinh mệnh, hắn cũng có thể đem nó làm sống lại.
Nếu như có thể ký kết khế ước, như vậy liền kiếm lời lớn.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.